TRỌNG SINH TẠI ĐẤU LA TA CÓ NGŨ SINH VÕ HỒN


Ba người tới đó là ba hồn sư, mà trong đó có hai người mà hắn biết, chính là hai người mới chia tay cách đây không lâu, xà bà Triêu Thiên Hương cùng cô cháu gái xinh đẹp Mạnh Y Nhiên.

Mà bên cạnh hai người bọn họ là một lão giả có vóc dáng cao gầy, nhìn qua cũng ít nhất trên bảy mươi tuổi, cũng giống Triêu Thiên Hương, đầu đầy tóc bạc, trong tay cầm một cây Long đầu quải trượng dài hơn bốn thước màu bạc nhàn nhạt.

Long đầu ở trên quải trượng trông rất sống động, nhìn qua cực kỳ huyễn lệ, toàn bộ khuôn mặt đã khai báo số tuổi của hắn, trên người không ngờ lại có tám cái hồn hoàn cao thấp khác nhau chuyển động theo quy tắc.

Hai vàng, ba tím, ba đen, mặc dù từ phẩm chất mà nói, hắn so với Triệu Vô Cực chỉ nhiều hơn một cái hồn hoàn ngàn năm, chỉ là hắn có tám cái hồn hoàn.

Cái này đại biểu là gì a? Là hồn đấu la tu vi trên tám mươi cấp.

Không cần phải hỏi Đường Tam cũng biết người này là ai.

Chính là trượng phu của xà bà, là gia gia của Mạnh Y Nhiên, long công Mạnh Thục.

Vậy là gia đình bà người đã tụ hợp.

Long công căn bản không cần thả hồn lực ra, tám cái hồn hoàn trên người hắn đã làm cho Đường Tam có cảm giác khó thở.

"Thiết thúc cho họ chút khí thế nào." Dứt lời Đường Phong vừa nói lúc này Đường Thiết ra sân, với khí thế của một PHĐL làm bon họ không khỏi có chút ngợp ngược lại.
"Xin lỗi vì đã mạo phạm." Lúc này Long Công biết mình đụng phải cái niết bàn, lập tức cúi người, hành lễ đành phải nói đạo lý.
"Nhưng con Nhân Diện Ma Chu này là do tại hạ phát hiện trước không biết các vị có thể nhường lại không, cháu gái tại hạ đang cần, chỉ cần các hạ có thể nhường ân tình này Long Công nhớ rõ."
"Haha nhường sao, cũng được nhưng ta cảnh báo con Nhân Diện Ma Chu này tu vi hơn 3000 năm, nếu ngươi muốn cháu gái ngươi chết cứ việc, ta không cản."
"Cái gì đây là không thể nào này chỉ Nhân Diện Ma Chu chiều cao là 1 mét 5, dựa theo Hồn Thú sách tranh thượng viết, Nhân Diện Ma Chu mỗi trăm năm chiều cao tăng trưởng năm centimet, hẳn là một ngàn năm tu vi không sai a."
"Kiến thức hạn hẹp, bảo sao mãi ở Hồn Đấu La cấp bậc, này chỉ Nhân Diện Ma Chu ở ngàn năm trước thật là ấn chiều cao tới xem tu vi, nhưng là tới rồi một ngàn năm sau hẳn là muốn xem chân lớn lên, này chỉ Nhân Diện Ma Chu chân trường tiếp cận đã hơn ba mét, hẳn là 3000 năm tu vi Nhân Diện Ma Chu, không phải một ngàn năm."
Ở Long Công thắc mắc, Đường Thiết liền thuyết giáo cho hắn hiểu, đây là cứu mạng cháu gái hắn thời điểm.

Lúc này Long Công cùng Xà Bà không khỏi nhìn nhau lắc đầu cảm thấy tiếc nuối.
"Được rồi Thiết thúc không cần phải chế nhạo họ, Nhân Diện Ma Chu này rất ít nên ở sách vở sai là chuyện thường tình, chưa kể gia tộc họ không lớn nữa nên không biết là bình thường."
"Vâng thiếu chủ."
Nghe Đường Thiết kêu Đường Phong là thiếu chủ, Long Công Xà Bà không khỏi kinh ngạc, phải biết rằng không phải ai cũng có thể có 1 hộ vệ là 1 PHĐL, điều đó chứng tỏ là thế lực đó cực lớn mới đủ khả năng phái ra 1 PHĐL làm hộ vệ.
"Mạnh Thục tiền bối, ta đây muốn mời tiền bối gia nhập vào thế lực của ta thế nào."

"Công tử muốn mời chúng ta gia nhập e là phải trả 1 cái đại giới a."
Nghe vậy Đường Phong không khỏi mỉm cười: "Haha vậy được thôi, ta có thể giúp tiền bối thăng cấp tu vi lên PHĐL cùng Xà Bà có thể đột phá Hồn Thánh đồng thời, gia nhập ta thế lực ta sẽ đưa cho Tiền bối 3 khối hồn cốt 5 vạn năm thế nào." Vừa nói Đường Phong vừa đem ra 3 hồn cốt vạn năm ra, đồng thời đem hồn hoàn của mình triệu hoán ra, 4 đen 1 đỏ xoay quanh người cậu.
"3 khối hồn cốt, cái gì đây sao có thể a!!!!! Hồn hoàn thế mà từ vạn năm trở lên còn có 1 cái 10 vạn năm hồn hoàn!!!"
Lúc này cả Long Công, Xà Bà cùng với Mạnh Y Nhiên không thể thốt nên lời, đây thực sự quá chấn động.

Suy nghĩ một hồi phía trước Đường Phong 12 tuổi tu vi đã là Hồn Vương, phối trí hồn hoàn đã là viễn siêu 4 cái vạn năm 1 cái 10 vạn năm, tương lai ít nhất cũng là một cái Siêu Cấp Đấu La, chưa kể hộ vệ đi theo đã là PHĐL, bọn họ Long Xà gia tộc thần phục cũng không mất mặt.
“Công tử, ta nhận tài, chúng ta thần phục!”
Mạnh Thục cũng biết chính mình là sơn cùng thủy tận, cũng chỉ có thể lựa chọn thần phục, mà long công nếu lựa chọn thần phục,Xà Bà tự nhiên cũng chỉ có thể theo.
[Tích! Nhiệm vụ đã hoàn thành, Cao cấp rút thưởng đã phát!]
Nghe được trong đầu vang lên thanh âm, Đường Phong khóe miệng không cấm nổi lên nhàn nhạt mỉm cười.
“Hảo, các ngươi nếu lựa chọn thần phục ta, ta đây cũng sẽ không bạc đãi các ngươi, này 3 khối hồn cốt này ta đưa cho các ngươi, còn có đây là 1 viên Đấu La Đan cùng 1 viên Thánh Hồn Đan các ngươi mỗi người sử dụng tại đây đột phát ta nhờ Thiết thúc đi kiếm cho các ngươi 2 chỉ hồn thú hấp thụ luôn.

Tin tưởng các ngươi cũng cảm nhận được trong cơ thể dược lực đi?””
Nhìn Mạnh Thục cùng Triệu Thiên Hương, Đường Phong lấy ra 2 viên đan dược, cũng nói.
“Đan dược?”
Mạnh Thục cùng Triệu Thiên Hương cho nhau nhìn nhau liếc mắt một cái, trong mắt đều có chút kinh ngạc.
“Đan dược là do ta luyện chế mà thành, cấu tạo từ tiên thảo mà ra, nên các ngươi yên tâm không có đốt cháy giai đoạn đâu còn nữa nó còn kéo dài tuổi thọ nữa.”
“Ân.”
Bởi vì đã quyết định thần phục Đường Phong, cho nên Mạnh Thục nhưng thật ra yên tâm thoải mái mà tiếp nhận đan dược, không thể không nói, hắn đối đan dược vẫn là rất tò mò.
“Này……”
Từ một cái bình sứ trung lấy ra một viên đan dược, Mạnh Thục chậm rãi phục đi xuống, Mạnh Thục ăn vào đi chính là một viên Bổ Khí Đan, cảm nhận được trong cơ thể hồn lực nhanh chóng tăng lên, Mạnh Thục có chút khϊếp sợ.

Như vậy một viên nho nhỏ đan hoàn, thế nhưng có như vậy thật lớn công hiệu, Mạnh Thục trong lòng có chút khó có thể tin, này quả thực có thể cùng đã thất truyền Hồn Đạo Khí có liều mạng!
"Được rồi các ngươi hấp thụ nó đột phá đi.

Thiết thúc nhanh đi tìm đầu 10 vạn năm Ngạc Long hồn thú đi ở phía Tây Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có 1 chỉ 10 vạn năm gia hỏa sắp chết rồi, ở phía ngoài có 1 con 4 vạn năm Lục Tí Hỏa Xà ấy, à ở đó có 1 con Mỹ Đô Toa vừa lúc tu vi chỉ 1 ngàn 700 năm ấy đem về luôn.

Tiểu Tam hấp thụ con Nhân Diện Ma Chu này đi, từ nhỏ đệ đã ăn đan dược của ta nên tố chất thân thể vừa vận phù hợp với đệ."
Lúc này sau khi Long Công cùng Xà Bà ăn đan dược thì bắt đầu tiến hành minh tưởng để đột phá, còn Đường Tam ngồi hấp thụ hồn hoàn, Đường Phong cùng Mạnh Y Nhiên thì hộ pháp, còn Đường Thiết thì nghe lệnh mà thực hiện.

Khoanh chân ngồi giữa vòng tròn do mọi người tạo thành, thân hình Đường Tam đã không còn rõ ràng nữa, cả người đều bị một tầng sương mù màu đỏ nhạt bao phủ lấy.


Mà tầng sương mù này không phải là quang mang của hồn lực, mà là máu của Đường Tam.
Không lâu trước đó, theo sự ba động kịch liệt của hồn lực trên người, da Đường Tam bắt đầu tràn ra một tầng huyết châu, theo hồn lực tán trong không khí, hình thành một tầng sương mù màu đỏ nhạt.
Đường Tam cau mày, môi mím chặt, thân thể thuỷ chung không ngừng rung động, hơn nữa trên da lại tràn ra huyết châu, có thể tưởng tượng được sự thống khổ của hắn lớn kịch liệt đến chừng nào.
Trong sương mù, thỉnh thoảng truyền ra âm thanh xương cốt bị gẫy.

Mỗi một lần đều gây cho mọi người xung quanh cảm giác kinh tâm động phách.

Đệ tam hồn hoàn bị hắn hấp thu thuỷ chung không có hiện hình ra, điều này chứng tỏ Đường Tam còn chưa đem hồn hoàn của Nhân diện ma chu hoàn toàn hấp thu.

Đường Tam lúc này đang phải chịu nỗi thống khổ mà chỉ mình hắn tự biết.

Đối với năng lượng hồn hoàn của Nhân diện ma chu trước mặt, hắn cảm giác được toàn thân tựa hồ bị vô số lưỡi dao sắc bén cắt vào, lục phủ ngũ tạng không chỗ nào không đau, năng lượng mạnh mẽ không ngừng xé toạc thân thể hắn ra, làm hắn thuỷ chung bị vây trong sự thống khổ đến cực độ.

Lúc này, Đường Tam mặc dù đang phải chịu nỗi thống khổ vô cùng, nhưng sâu trong nội tâm, hắn lại có một niềm tin cực kỳ cứng rắn, đó chính là đi cứu Tiểu Vũ.

Chính nhờ niềm tin đó, mà hắn cường ngạnh, trụ vững chống chọi lại nỗi thống khổ đó.

Sợ rằng trên người lúc này chẳng có chỗ nào không chảy ra máu tươi, nhưng hắn quyết đối kháng với cỗ năng lượng bá đạo từ hồn hoàn của Nhân diện ma chu.

Từ góc độ khác mà nói, Tiểu Vũ bị Thái thản cự viên bắt đi, ngược lại lại thành toàn cho Đường Tam.

Hấp thu hồn hoàn vượt quá khả năng cố nhiên mang đến nguy cơ rất lớn, nhưng khi thành công, tiền lời đồng dạng cũng lớn không kém.
Năng lượng không ngừng ba động mạnh mẽ hơn, chung quanh Đường Tam, huyết vụ(làn sương máu) đã trở nên ngày càng rõ ràng.

Trong màn huyết vụ, thậm chí còn có mùi tanh nhàn nhạt toát ra, không biết có phải là tạp chất vẫn còn trong cơ thể Đường Tam hay là độc tố của Nhân diện ma chu hay không nữa.
"Phong ca" Một thân ảnh nhỏ nhắn từ trong rừng cây chạy ra.

Nhìn thấy nàng, người từ trong rừng cây chạy ra chính là Tiểu Vũ.
Lúc này Tiểu Vũ nhìn qua vẻ như có chút chật vật, quần áo trên người nhiều chỗ bị tổn hại, búi tóc đuôi bọ cạp trên đầu trở nên rối loạn, nhưng sắc mặt lại thập phần hồng nhuận, nhìn qua tựa hồ so với trước kia thành thục hơn vài phần.

"Về tới là tốt rồi, lần sau nhớ nhắc con khỉ đột đó đựng náo nữa, nếu không Thiết thúc mà nổi điên lên ta cản không được đâu."

Tiểu Vũ bất ngờ, nói: "Ngươi đã biết?"
"Biết rồi thì sao, ngươi là đệ muội của ta nên không quan trọng, yên tâm ta sẽ giữ kín cho."
Tiểu Vũ lúc này tâm tình hòa hoãn tí: " Tạ Phong ca........!Đây là làm sao vậy? Sương mù này là….

trời ạ, Tiểu Tam hắn làm sao vậy?".
Tiểu Vũ thất thanh nói: "Sao lại có thể như thế? Hấp thu đệ tam hồn hoàn như thế nào lại biến thành thế này?" Quay đầu nhìn về phía thi thể Nhân diện ma chu bên cạnh, nàng liền hiểu rõ ràng:.

"Là Nhân diện ma chu, không hay rồi, con Nhân diện ma chu này tu vi đã vượt qua hai ngàn năm, đại sư đã từng nói,cực hạn để có thể hấp thu đệ tam hồn hoàn là một ngàn bảy trăm sáu mươi năm, Tiểu Tam hắn …."
"Yên tâm hắn vượt qua thôi." Vừa dút lời Đường Tam đã hấp thụ xong bất quá sau lưng hắn xuất hiện 8 cái chân nhện.
Biến hoá của cơ thể,ngay cả bản thân Đường Tam cũng không rõ ràng,toàn thân lập tức mất đi thăng bằng, từ trên không té xuống.
"Cẩn thận." Tiểu Vũ kinh hô một tiếng, mở hai tay ra tiếp lấy thân thể Đường Tam.

May mắn thực lực của nàng không thấp, Đường Tam ước chừng rơi từ độ cao hai thước, xung lượng cũng không quá lớn, vừa lúc được Tiểu Vũ đỡ lấy.
Sau lưng tám cái chân đồng thời hướng vung lên trời, nhìn qua mặc dù quái dị, nhưng tuyệt không ảnh hưởng đến cử động của Đường Tam.
Một mùi quen thuộc truyền vào đầu mũi, Đường Tam trước tiên là trở tay ôm lấy thân thể Tiểu Vũ,
"Ta, ta không phải là đang nằm mơ đấy chứ? Tiểu Vũ, thật là ngươi sao?".
Tiểu Vũ đồng dạng ôm chặt lấy Đường Tam, không nói nên lời.
Lúc này Đường Tam vừa mới từ mông lung dần dần thanh tỉnh lại, mùi của Tiểu Vũ đối với hắn hết sức quen thuộc, hơn nữa thân thể mềm mại trong lòng lại ấm áp lạ thường.

Hắn biết hết thảy đều là sự thật, Tiểu Vũ đã trở lại.

Nàng đã trở lại.
"Tiểu quỷ, không được khóc.

Quay lại là tốt rồi, quay lại là tốt rồi." Nhẹ nhàng vuốt lưng Tiểu Vũ, Đường Tam cũng không ngăn cản nổi lệ chảy ra, tất cả lo lắng trong phút chốc bỗng tan rã.

Gặp lại Tiểu Vũ cảm giác giống như lạc ra khỏi thế giới này, khiến cho cơ thể và tâm hồn của hắn không ngừng run rẩy.So với Tiểu Vũ, cái đệ tam hồn hoàn mới hấp thu căn bản chẳng đáng cái giá gì.

Trong lòng hắn, không có cái gì có thể quan trọng hơn so với táng mạng của Tiểu Vũ.
"Ca, đều là tại ta không tốt, làm cho ngươi lo lắng." Tiểu Vũ nghẹn ngào nói.
Đường Tam lắc đầu.

"Ngốc ạ, là ta không tốt mới đúng.

Là ta không có bản lãnh, không bảo vệ tốt ngươi."
"Khụ….


khụ…."
Tiếng ho khan làm hai con người đang trong tâm trạng buồn vui bừng tỉnh lại.
Người ho khan là Đường Phong.

"Tiểu Tam, mặc dù ta thừa nhận, tiền vốn(tiểu huynh đệ) của ngươi quả là không tồi.

nhưng ngươi ít nhất cũng phải mặc quần áo vào chứ, dù sao ở đây còn có nữ hài tử."
Đường Tam sửng sốt một chút, ý thức nhìn lại toàn thân mình, lúc này hắn mới phát hiện ra, trên người ngay cả một mảnh vải cũng không có.
Tiểu Vũ lúc này đã tỉnh lại, nhất thời mặt đỏ bừng cười xấu hổ, vội vàng nhắm mắt lại, nhưng vẫn không chịu rời khỏi ngực Tiểu Tam, đầu như chôn vào trong ngực hắn không chịu ngẩng lên.
"Cái này … Ta làm sao lại biến thành như thế này? Người nào cởϊ qυầи áo của ta thế?" Đường Tam ngây ngốc hỏi.
Đường Phong: "Không ai cởϊ qυầи áo của ngươi cả, ai mà biết tại sao nó biến mất?"
Đường Tam sờ xuống hông, hoàn hảo, Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ vẫn còn đó.

Ngay lập tức vội vàng đẩy Tiểu Vũ ra, nhanh chóng lấy một bộ quần áo mặc vào.

Mặc quần xong, nhưng khi hắn khoác áo vào thì lại xuất hiện vấn đề.

Đường Tam lúc này mới phát hiện dị trạng sau lưng mình.

Khi hắn chứng kiến sau lưng mọc ra tám cái chân dài và nhọn, lập tức lặng người vì sốc.
"Thế nào?" Tiểu Vũ lo lắng hỏi.
Đường Tam nghi hoặc nói: "Có lẽ không có vấn đề gì.

Hồn hoàn không biến dị.

Sư phụ từng nói qua, biến dị chỉ có vũ hồn, vũ hồn khác nhau nếu cố hấp thu cùng loại hồn hoàn sẽ sinh ra hiệu quả bất đồng.

Ta hấp thu hồn hoàn của Nhân diện ma chu cũng thu được một kỹ năng, hết thảy đều bình thường, chỉ là…..

tám cái chân sau lưng thì không cách nào giải thích."
"Là ngoại phụ hồn cốt còn muốn ta giải thích thì về học viện đi." Đường Tam nghe Đường Phong nói lúc sau cũng thu hồi hồn cốt phía sau lưng mình.

Lúc này Đường Thiết quay về mang theo 3 con hồn thú theo yêu cầu của Đường Phong vừa lúc Mạnh Thục cùng Triệu Thiên Hương vừa đột phá tỉnh dậy, họ cảm kích đối với Đường Phong và thề về sau sẽ trung thành với cậu.

Lúc này 3 người Long Công, Xà Bà cùng Mạnh Y Nhiên hấp thu hồn hoàn, có thể nói vận khí của cả 3 rất may mắn là họ đều có thêm 1 khối hồn cốt phù hợp, không chờ lâu họ đã hấp thu xong cùng với Đường Phong đám người chuẩn bị hội hợp với mọi người trong Sử Lai Khắc.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi