Chương 25: Đi xuống, thổi khí!
Ai ngờ anh đang định tức giận phê bình tài xế gây chuyện, liền đối mặt với một đạo ánh mắt sắc nhọn lạnh băng, khiến người không rét mà run.
Lúc bắt gặp ánh mắt này, đồng chí cảnh sát giao thông thật sự bị ánh mắt này làm cho sợ hãi.
Ngay sau khi định thần lại, anh liền cảm thấy khinh thường chính mình.
Mẹ nó, cũng không phải anh trái với quy tắc giao thông!
Cũng không phải anh lái xe ngược chiều đâm vào cây!
Dựa vào cái gì cảnh sát giao thông như anh còn chưa phát uy, đã bị tài xế gây chuyện dọa sợ?
Nếu tài xế gây chuyện đều tàn nhẫn như vậy, cảnh sát giao thông như bọn anh làm sao có thể lập uy? Lại làm sao trừng phạt những người trái với quy tắc giao thông được?
Cảnh sát giao thông cưỡng ép ổn định tâm trí, ưỡn ngực lên, ra lệnh –
"Đi xuống, thổi khí!"
Nhìn bề ngoài của người đàn ông liền biết là một tài xế già rồi.
Tài xế già có thể lái xe lệch thành như vậy, nếu nói anh không uống rượu xong lái xe, ai tin?
Vừa thấy cảnh sát giao thông bị Ma Vương nhà cô trừng mắt nhìn, Chung Noãn Noãn cảm thấy rất xấu hổ, từ bên cạnh vươn cái đầu nhỏ, rất chân thành mà xin lỗi: "Đồng chí cảnh sát giao thông, rất xin lỗi, vừa rồi là tôi nói chuyện với anh ấy làm cho anh ấy phân tâm, lúc này mới đem xe lái đến nơi này, còn đâm phải cây. Chúng tôi cũng không uống rượu."
Cảnh sát giao thông xuyên thấu qua khe hở nhỏ mà Xích Dương mở, nhìn thấy Chung Noãn Noãn.
Chung Noãn Noãn là một người đẹp hiếm có, diện mạo tinh xảo mang theo một chút quyến rũ.
Cô đẹp rất có lực đánh vào, mang theo tính công kích mãnh liệt đối với thị giác, làm cho người cảnh sát giao thông trẻ tuổi mắt sáng ngời, ánh mắt nhìn Chung Noãn Noãn lập tức trở nên ngây dại, không xê dịch chút nào nhìn cô, đều đã quên dời đi ánh mắt, cũng đã quên nói chuyện.
Mặc dù để mặt mộc, không đánh phấn trang điểm nhưng anh cảnh sát giao thông trẻ lại cảm thấy cô xinh đẹp hơn nhiều so với những minh tinh lớn trên TV.
Đây quả thật là người con gái xinh đẹp nhất trong tất cả những người con gái đẹp mà anh đã từng gặp.
Xích Dương thấy vẻ đẹp cô vợ nhỏ nhà mình bị người mơ ước, lập tức giống như con sư tử bị chiếm đoạt lãnh địa, trực tiếp xù lông.
Cảnh sát giao thông còn chưa kịp phản ứng, Xích Dương "Phanh" một tiếng liền đem cửa xe mở ra.
Cảnh sát giao thông đứng ở ngoài xe, bị cách đối xử thô lỗ bất ngờ làm cho không lấy lại tinh thần, bị cửa xe đập vào cánh tay, lảo đảo hai lần, suýt chút nữa đứng không vững loạng choạng ngã xuống đất.
Xích Dương đem cửa xe mở ra, đồng thời cũng đem khe hở nhỏ trên cửa sổ đóng lại, ngay sau đó xuống xe, "Phanh" một tiếng đem cửa xe đóng lại, hoàn toàn ngăn cách tầm mắt đánh giá của cảnh sát giao thông đối với cô vợ nhỏ.
Chung Noãn Noãn thấy Xích Dương hùng hổ xuống xe, sợ anh đánh nhau với cảnh sát giao thông nên nhanh chóng đẩy ra cửa xe, xuống xe.
Cảnh sát giao thông đứng vững về sau liền nổ.
Người đàn ông ác liệt này, đi ngược chiều tạo ra tai nạn xe cộ, đâm hỏng cây đại thụ trăm năm, còn dám bạo lực tấn công cảnh sát?
Anh đồng chí cảnh sát giao thông nháy mắt quên đi ánh mắt làm người không rét mà run lên chín tầng mây, ngẩng đầu, ưỡn ngực, vươn tay chuẩn bị đẩy Xích Dương.
Nhưng khi nhìn thấy bộ quân trang trên thân Xích Dương, cùng với quân hàm hai vạch bốn sao trên thân quân trang, ánh mắt của anh bất giác trừng lớn, suýt nữa rớt ra ngoài. Bàn tay giơ lên giữa không trung, cũng không dám tiến lên phía trước một bước.
Sau khi phục hồi lại tinh thần, cảnh sát giao thông lúc này mới giống như là gặp quỷ đứng nghiêm, đối với Xích Dương chào theo tiêu chuẩn quân đội.
"Chào lãnh đạo."
Sau khi tiếp xúc với ánh mắt không mấy thiện cảm của Xích Dương, trái tim nhỏ của đồng chí cảnh sát giao thông đều đi theo run rẩy một chút.
Ai da mẹ ơi, vừa rồi anh làm cái gì?