Đây chính là tư lệnh, người đứng đầu quân khu của thành phố Giang!
Ông liền biết thân phận của Xích Dương tuyệt đối không đơn giản!
Một người hai mươi sáu tuổi có thể trở thành đại tá, ngoại trừ thực lực của bản thân ra, nếu không có chút bối cảnh nào, đem đầu của Chung Khuê Quân ông vặn xuống làm cầu đá đều được.
Nhưng mà đối với thân phận của Xích Dương, ông không thể nóng vội, nhất định cần phải chậm rãi tìm hiểu.
Hiện tại, chỉ cần Xích Dương có thể trải đường giúp ông, dựa vào quan hệ với tư lệnh, tiền đồ của ông liền là một mảnh tươi sáng.
"Được được được, vậy chú cảm ơn cháu."
Biết tư lệnh sẽ tới, Chng Khuê Quân đối với chuyện tổ chức tiệc hội lập tức liền trở nên tích cực.
"Trước mắt ở thành phố Giang, khách sạn năm sao sang trọng nhất là Lệ Cảnh Hào Đình vừa khai trương mấy hôm trước. Không bằng chúng ta chọn chỗ này làm địa điểm tổ chức tiệc hội? Cháu cảm thấy thế nào?"
"Không cần thiết làm tốn kém như vậy."
Chung Khuê Quân lo lắng: "Nhưng mà, dù sao chúng ta muốn mời tư lệnh.."
"Tư lệnh sẽ không để ý những cái này. Hơn nữa nhân vật chính của tiệc hội là Noãn Noãn. Cho nên cháu cảm thấy làm cho ấm áp một chút sẽ tốt hơn."
"Hả? Vậy phải làm như thế nào mới có thể khiến cho ấm áp?"
"Sân của biệt thự nhà họ Chung lớn như vậy, bên ngoài sân cũng là vườn hoa. Chú có thể bàn bạc với bộ phận quản lý tài sản để họ cho phép chúng ta sử dụng khu vực công cộng rộng lớn bên ngoài sân sau để tổ chức tiệc hội, đủ để cất chức ba trăm người nhẹ nhõm dùng bữa."
"Được, cứ làm như vậy đi!" Chung Khuê Quân vốn liền không quan tâm nhiều như vậy. Chỉ cần Xích Dương có thể giúp ông mời tư lệnh đến thì làm như thế nào đều được.
Nhưng mà sắc mặt Giang Xu Uyển lại thay đổi: "Không được, nhà chúng ta chỉ có dì Triệu cùng một quản gia, nhưng mà quản gia lại không biết nấu cơm, để dì Triệu quản lý việc ăn uống của toàn trường là không thực tế."
"Không có việc gì, đến lúc đó cháu sẽ mời người tới phụ trách vấn đề này."
"Cái này.. Mời người tới làm có thể làm đồ ăn ăn ngon hơn so với khách sạn năm sao?" Giang Xu Uyển không dám gật bừa.
"Cô yên tâm đi, chuyện này sẽ không để cho cô chú mất mặt."
Giang Xu Uyển mỉm cười: "Như vậy cũng được."
Nhìn xem cả bàn ăn vui vẻ hòa thuận, còn muốn chuyên môn vì Chung Noãn Noãn tổ chức tiệc hội, Chung Thiên Thiên một người uốn tại trên ghế salon xem ti vi tức giận đến sắc mặt đều tối đen.
Ngay cả ba cô đều không tạo dựng quan hệ được với quân khu tư lệnh, Xích Dương lại có thể dễ dàng làm được, có thể thấy được quan hệ của Xích Dương cùng với tư lệnh rất tốt, từ đó cũng có thể thấy được thân phận của Xích Dương không bình thường.
Hai mươi sáu tuổi có thể lên làm đại tá lục quân, dựa vào năng lực mạnh mẽ cùng với thân phận không bình thường của Xích Dương, khả năng anh ấy ba mươi lăm tuổi có thể trở thành thiếu tướng, bốn mươi lăm tuổi là có thể trở thành trung tướng giống quân khu tư lệnh.
Ở nước Z, quân đội nắm giữ trong tay quyền lên tiếng, nếu là có thể gả cho Xích Dương làm vợ của tướng quân thì thân phận của cô không phải những hào môn của thành phố Giang này có thể so sánh được!
Chỉ tiếc, vốn nên là người đàn ông của cô, bây giờ lại bị Chung Noãn Noãn cướp đi..
Xích Dương càng thể hiện những điểm ưu tú của mình, Chung Thiên Thiên càng không cách nào từ bỏ.
Từ nhỏ, chỉ cần là đồ vật mà cô muốn thì đều có thể đạt được. Cô thật không cam lòng thua đồ nhà quê trở về từ nông thôn này!
Cô ta không phải là dựa vào việc phát sinh quan hệ với anh Xích Dương mới có thể bắt lấy trái tim của anh Xích Dương sao?
Cơm nước xong xuôi, Chung Khuê Quân nhiệt tình lôi kéo Xích Dương với Chung Noãn Noãn ra phòng khách uống trà nói chuyện, thấy Chung Thiên Thiên ngồi ở trên ghế salon quả thật là dư thừa, liền ra lệnh nói: "Thiên Thiên, con đi giúp mẹ con dọn dẹp một chút phòng ngủ để chút nữa Xích Dương nghỉ ngơi."
Chung Thiên Thiên mặt tối sầm lại, muốn nói dựa vào đâu mà bắt cô làm việc, sau đó nghĩ đến cái gì lập tức lộ ra nụ cười.
"Vâng. Vậy anh Xích Dương cứ ở đây nói chuyện cùng ba em đi, em đi dọn dẹp phòng giúp anh."