TRỌNG SINH THÀNH O THÊ CỦA TỔNG TÀI NHÀ GIÀU


Thấy Tiêu Chiến đang trấn an ý bảo mình không cần để ý, Vương Nhất Bác hỏi lại một lần nữa.

"Cậu chưa xem tin tức?"
"Không xem, chắc là trên mạng đang bàn tán về tin tức tố của tôi có mùi vị khó ngửi chứ gì.

Phần thi đầu tiên là thu thập nguyên vật liệu, tôi muốn thử một lần nên đã gỡ miếng dán ngắn cách ra.

Tình huống cũng giống như lần đầu tiên thử thu thập linh thực cấp A, còn ảnh hưởng đến các thí sinh, ta buộc phải từ bỏ phần thi."
Khi nói ngữ khí của đối phương rất thản nhiên, cũng không có bất luận mất mát hoặc là tự ti gì.
Ánh mắt của Vương Nhất Bác khẽ nhúc nhích, thiếu niên ngồi ngửa đầu nhìn hắn, hắn đứng ở dưới ánh mặt trời, thiếu niên bao phủ trong bóng mát của ô dù, nhưng hắn lại cảm thấy thiếu niên phá lệ mắt sáng.
"Không phải, cậu được bình chọn là Onega đẹp nhất kỳ thi thực hành của hệ linh thực chuyên nghiệp năm nay".
"Hửm?"
Tiêu Chiến sợ ngây người, đây gọi được danh hiệu nhưng lại cảm thấy hổ thẹn trong truyền thuyết phải không?
Phản ứng của cậu quá rõ ràng, hoàn toàn không phải là loại cảm giác kích động và vui sướng.
"Cậu không vui?"
"Này có mà vui?"
Vừa nói Tiêu Chiến vừa mở giao diện tin tức lên, không cần tìm kiếm, liếc mắt một cái liền thấy No.1 Hotsreach: Omega đẹp nhất nóng hổi vừa mới ra lò.
Cậu ấn vào, liền thấy ảnh chụp của chính mình, lúc đó cậu đang ngồi trên xe.
Vừa nhìn thấy, chính mình còn cảm thấy bất ngờ.
"Anh cảm thấy thế nào?"
"Danh xứng với thực."
Khi nói chuyện, ngữ khí của hắn không có gì phập phồng, phảng phất giống như đang trong cuộc họp, nhưng mà cũng bởi vì vậy, càng hiện chân thành, vừa nghe liền biết không phải lời ngon tiếng ngọt.
Trong lòng Tiêu Chiến đột nhiên dâng lên một tia ngượng ngùng.
"Chủ yếu là do góc chụp tốt, đem ưu điểm phô ra.

Hơn nữa vẻ bề ngoài cùng con người thật bên trong mỗi người cơ hồ không có quan hệ gì."
Trừ bỏ khí chất cùng tính cách, ngũ quan đơn giản đều là di truyền.
"Ở lứa tuổi của cậu, có thể nghĩ như vậy, rất hiếm có."
"Tôi không xem anh là người già thì anh cũng không được xem tôi là một đứa nhỏ.

Chúng ta là bạn bè, anh không được dùng ngữ khí của người lớn để nói chuyện với tôi."

"Ừm."
Khi Vương Nhất Bác nghe được đối phương nói chúng ta là bạn bè, khoé miệng bất tri bất giác mà câu lên một nụ cười nhỏ.
Tiêu Chiến ngẩn người, diện mạo của nam thần anh tuấn mà nghiêm túc, mỉm cười khiến cho biểu tình của hắn thoáng chốc nhu hòa hơn, phảng phất như có gió xuân trên mặt.
Có một loại cảm giác rất nhu tình.
Cậu nhớ tới lần trước khi Vương Nhất Bác ý thức được chính mình cười, liền phản ứng vội vàng điều chỉnh biểu tình nên lần này không nói với hắn nữa.
Nhưng mà ngũ cảm của Vương Nhất Bác nhanh nhạy, lập tức liền ý thức được có điểm không thích hợp.
Cơ hồ chỉ trong một giây, biểu tình của hắn liền biến hóa, từ kinh ngạc chuyển tới hoảng loạn, sau cùng sắc mặt trở nên căng chặt.
"Tôi còn có việc phải xử lý, về trước thư phòng."
Nhìn theo bóng lưng của đối phương nhanh chóng rời đi, đôi mày thanh tú nhíu chặt lại.
Một lần thì có thể cho là hoa mắt, nhưng nhìn phản ứng của Vương Nhất Bác lúc này Tiêu Chiến chắc chắn một chuyện.
Vương Nhất Bác rất sợ phải cười.
Sau khi ý thức được chính mình cười liền cảm thấy kinh hoảng, đặc biệt có biểu tình trước sau làm đối lập lại càng rõ ràng hơn.
Tại sao lại như vậy?
Quả thực giống truyện cổ tích Hoàng Tử Bị Nguyền Rủa, nếu như cười sẽ mang đến hậu quả nghiệm trọng.
Trong lúc suy nghĩ, Tiêu Chiến vô ý thức mà chạm vào màn hình thực tế ảo trước mặt, âm thanh làm mới vang lên bên tai.

Cậu rũ mắt liền thấy một tin tức khác vừa mới được đẩy lên: Omega đẹp nhất có tin tức tố ma quỷ.
Ấn vào xem nội dung, nhìn đến vài đoạn tin tức đáng tin cậy từ một thí sinh thi thực hành hôm nay, tân Omega đẹp nhất của hệ linh thực chuyên nghiệp năm nay có mùi vị tin tức tố tin tức tố rất khó ngửi.
Còn có người bổ sung: "Không chỉ khó ngửi, còn đặc biệt làm linh thực chán ghét, bởi vì tin tức tố của tên đó, tất cả linh thực đều khép cánh hoa lại."
"Ây nha, tên đó từ bỏ ngay phần thi đầu tiên."
"Phần thi đầu tiên chiếm 40 điểm, nói như vậy, tên đó không có khả năng đạt 100 điểm nha, không phù hợp với danh hiệu Onega đẹp nhất đi?"
"Tuy rằng từ thí sinh tham gia kỳ thi chọn lựa, nhưng chưa từng có Omega đẹp nhất thi không đậu, chắc sẽ không có người thứ hai phá vỡ được kỷ lục này đâu."
"Ta đề nghị mở vote lại lần nữa! Trước đó người vote hoàn toàn không biết tình huống, Omega đẹp nhất không phải chỉ cần có bề ngoài!"
"Ta đồng ý!"
"Ta đồng ý +1."
.....
Phía dưới tất cả đều là ta đồng ý paste.
Tiêu Chiến cũng bắt đầu đánh chữ, dùng tài khoản có tên là Rượu Vang Đỏ gửi một bình luận.
"Ta đồng ý +805."
Cậu mới không thích cái này danh hiệu, nếu là Omega có khí chất nhất cậu còn miến cưỡng châdp nhận.
Sau khi hồi phục tâm tình, cậu không tiếp tục xem tin tức nữa, nghĩ nghĩ, đi vào phòng khách.

Đứng ở dưới thang lầu bồi hồi một lúc lâu, Tiêu Chiến quyết định không tiến lên.
Cậu chưa biết tình huống cụ thể là như thế nào, hai người cũng không tính là thân thiết, trực tiếp hỏi thì quá đường đột.
Xoay người định đi đến sô pha, chờ Vương Nhất Bác xuống lầu, xem xem trạng thái của đối phương thế nào rồi mới tính tiếp.
Mới đi hai bước, liền nghe được tiếng bước chân từ phía sau truyền đến.
Tiêu Chiến quay đầu lại, nhìn thấy Vương Nhất Bác từ trên lầu đi xuống, biểu tình như cũ không chút cẩu thả, chỉ có hơi nhíu mày.
Khi nhìn thấy Tiêu Chiến,Vương Nhất Bác lộ ra một tia ngoài ý muốn.
"Cần tìm tôi sao?"
"Không cần a, tìm anh làm gì đâu?"
"Tiêu gia đã tuyên bố tin tức cùng cậu đoạn tuyệt quan hệ."
"Là tôi mang luật sư đến Tiêu gia xử lý thủ tục, nếu thủ tục không làm tốt, mới cần anh hỗ trợ."
Tiêu Chiến liền cười rộ lên, tuy rằng không biết vì cái gì Tiêu gia đột nhiên tuyên bố tin tức, nhưng với cậu mà nói là cũng không phải chuyện gì xấu.
Nhìn ánh mắt trong trẻo của thiếu niên trước mặt, Vương Nhất Bác vốn định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại đem lời muốn nói nhịn xuống.
So sánh với những bạn đồng trang lứa mà nói, Tiêu Chiến trưởng thành hơn rất nhiều.
"Anh có cần tôi hỗ trợ việc gì không?"
"Cần."
Nghe vậy, Tiêu Chiến sửng sốt một chút, cậu không nghĩ tới Vương Nhất Bác sẽ trả lời như vậy.
Phản ứng trước đó của Vương Nhất Bác làm cậu cảm thấy hơi lo lắng, nên cậu thử hỏi, nhưng trong lòng cũng không ôm hy vọng.
"Có việc gì anh cứ nói, tôi nhất định sẽ tận lực hỗ trợ."
Cố Lệ Hằng nhìn vẻ mặt thành khẩn thiếu niên, trong lòng hơi ấm, đây là bằng hữu sao?
"Ngồi xuống rồi nói."
Hai người ngồi xuống sô pha trong phòng khách, Đa Mễ mang đến hai tách trà hoa, hương thơm nhàn nhạt tản ra trong không khí.
Tiêu Chiến bưng tách trà nhấp một ngụm, chờ Vương Nhất Bác nói chuyện.
"Khi cậu mang ba cây linh thực đi tìm tiên ma khoai, có thể cho tôi cùng đi không? Tôi không cần tiên ma khoai đâu."
Hai mắt Tiêu Chiến tỏa sáng, hoàn toàn không nghĩ tới nam thần nói hỗ trợ lại chính là cái này.
Cậu cầu còn không được nha!
Vốn dĩ còn lo lắng một đoạn thời gian không ở bên cạnh nam thần, sẽ xuất hiện đối thủ cạnh tranh với mình.
Bây giờ thì người ở trước mắt, không còn gì tốt hơn.
Hơn nữa lúc tìm tiên ma khoai cùng ở chung trong biệt thự không giống nhau, thời gian hai người bên cạnh nhau sẽ tăng lên rất nhiều.
"Đương nhiên có thể.


Anh muốn tìm linh thực cấp S khác sao?"
Tận lực trầm mặc, nhìn vào con ngươi trong trẻo của người đối diện, Vương Nhất Bác không nghĩ sẽ nói dối, cũng không nghĩ sẽ để thiếu niên biết tình huống của hắn.
"Không phải, chỉ là muốn đi du ngoạn một chuyến thả lỏng, nếu có thể tìm được linh thực cao cấp cũng không tồi."
"Xác thật anh nên thả lỏng, bất quá anh gần đây bận rộn như, có thời gian đi ra ngoài sao?"
"Xử lý tốt vài việc trên tay thì tôi nghỉ phép tầm hai ba tháng."
"Anh gần đây bận rộn như vậy, chính là bởi vì muốn mau được nghỉ?"
"Là......"
Lúc đang nói, vòng tay của Vương Nhất Bác vang lên, sau khi xem qua, hắn đứng dậy: "Xin lỗi, tôi có việc cần xử lý."
"Không có gì, ngày 20 biết kết quả thi xong tôi bắt đầu nghỉ, mấy ngày sau xuất phát cũng không sao."
Này rõ ràng là vì hắn mà suy xét.
Vương Nhất Bác nghĩ vậy, sắc mặt nhu hòa rất nhiều.
"Trước ngày 20 tôi sẽ đem mọi chuyện ở công ty xử lý tốt, tôi đi thư phòng trước."
Sau khi Vương Nhất Bác rời phòng khách, Tiêu Chiến nghĩ đến những gì trước đó hắn đã nói về việc Tiêu gia, cậu mở vòng tay cá nhân ra xem tin tức.
Đề tài đứng đầu chính là "Bình chọn lại Omega đẹp nhất."
Cậu ấn vào xem một chút, liền thấy được ảnh chụp của mình khi ngồi trong xe kia, góc trên phía bên phải có một dòng chữ màu đỏ "Không có tư cách tham gia."
Phía dưới hai bức ảnh phân biệt là Lâm Mông cùng Triệu Kỳ, thì là hai người bọn họ.
Đề tài này làm dân cư mạng bớt nhốn nháo hơn rất nhiều, sau khi xem qua Tiêu Chiến liền đoán được lý do vì sao Tiêu gia lại muốn công bố đã đoạn tuyệt quan hệ với cậu.
Sau khi được vote thành Omega đẹp nhất, nhân khí nhanh chóng tăng lên, nhưng tin tức không tốt cũng sôi nổi truyền đến.

Hiện giờ chỉ sợ mọi người đều biết cậu là một Omega có mùi vị tin tức tố khó ngửi, gia thế sẽ rất nhanh bị dân cư mạng tra ra.
Vì vậy trước khi bị phát hiện để trở thành trò cười thì Tiêu gia đi trước một bước, tránh bị cậu liên luỵ.
Tiêu Chiến chỉ cười cười, việc này rất phù hợp với tác phong của Tiêu gia.
Bởi vì có chuyện của hắn xảy ra, cho nên hoạt động vote bình chọn lại kéo dài đến ngày mai.

Mấy người trong danh sách đều được điều tra cặn khẽ tình huống thi cử.
Nhìn Lâm Mông và Triệu Kỳ cạnh tranh kịch liệt.
Tiêu Chiến nhịn không được cảm thán.
Quả nhiên là vai chính cùng pháo hôi, các phương diện đều là đối thủ cạnh tranh.
Cậu nhìn màn hình, nhận được cuộc gọi từ Naru thúc, ông lo lắng cậu sẽ không vui, lại nghĩ quẩn.
"Con không cần để ý ngôn luận trên mạng xã hội, con rất ưu tú!"
"Con biết, Naru thúc không cần lo lắng."
"Ngày mai nghỉ ngơi cho tốt, thi viết cũng không cần quá áp lực."
"Dạ, Naru thúc yên tâm, tâm thái con rất tốt."
Mới vừa kết thúc cuộc gọi với Naru thúc xong, cậu liền nhận được cuộc gọi của Lâm Mông.
Ở đầu dây bên kia, thanh âm của Lâm Mông có điểm gấp: "Chiến Chiến, cậu đừng lên mạng xem tin tức."
Tiêu Chiến buồn cười nói: "Tôi đã xem rồi, không có việc gì, tôi một chút cũng không thèm để ý."

"Theo tôi Chiến Chiến mới là Omega xinh đẹp nhất, không biết ai lại chụp ảnh của tôi đăng lên mạng nữa, thật chán ghét.

Tôi lập tức đi bình luận kêu xoá ảnh, không muốn tham gia bình chọn."
"Này không phải bình chọn chính quy, là do dân cư mạng tự tổ chức thôi.

Cậu có bình luận 100 lần cũng vô dụng, đừng kích động, mặc kệ là được."
"Nhưng bọn họ lấy......!Còn nói cậu như vậy, thật quá đáng!"
Tiêu Chiến dựa lưng vào sô pha, nhún vai.

Cậu đã bị dân cư mạng đặt cho một cái biệt danh "Omega Trứng Thúi".
"Tin tức tố của tôi đúng là không dễ ngửi, bọn họ với tôi mà nói chỉ là người xa lạ, nói như thế nào cũng không sao cả.

Cậu cũng đừng để ý, nghỉ ngơi cho tốt, chuẩn bị thi viết."
"Sao cậu có thể bình tĩnh được như vậy."
"Bởi vì tôi không đặt mấy chuyện linh tinh đó trong lòng, cậu cũng vậy."
"Tôi vốn là muốn an ủi cậu, không nghĩ tới lại được cậu an ủi."
Tiêu Chiến cười cười, hai người hàn huyên vài câu về chuyện thi cử, sau đó liền kết thúc cuộc gọi.
Ngày hôm sau, cả ngày Tiêu Chiến đều ở trong phòng ôn tập.
Bởi vì thi thực hành cậu đã từ bỏ một phần, cũng không nắm chắc sẽ đạt được 60 điểm còn lại, bởi vậy đối với thi viết phi thường nghiêm túc, thậm chí so với lúc trước thi đại học còn dụng tâm hơn.
Tuy rằng đã học qua, hiện tại chỉ ôn tập lại, nhưng cậu vẫn cố hết sức để có thể vượt qua kỳ thi.
Thi thực hành và lý thuyết không giống nhau, hôm nay ở trường có rất nhiều thí sinh, giới tính nào cũng có.
Lúc Tiêu Chiến vừa xuất hiện, liền thu được rất nhiều ánh mắt đánh giá, sau khi xác nhận không lầm người, những ánh mắt đó cơ hồ nhiễm một tầng kinh ngạc.
"Oa! Người kia chính là Omega đẹp nhất sao?."
"Đúng vậy, nhưng bởi vì quá thúi nên bị tước danh hiệu."
"Không nghĩ tới tên đó còn tới tham gia thi lý thuyết, chẳng phải thi thực hành đã từ bỏ một phần sao, chẳng lẽ nghĩ thi viết có thể đạt tới điểm chuẩn sao?"
"Này cũng quá khó đi, có lẽ chỉ là muốn trải nghiệm bầu không khí thi đại học để tích lũy kinh nghiệm sang năm thi lại."
Các loại nghị luận to nhỏ không ngừng truyền vào tai, Tiêu Chiến âm thầm cảm khái, quả nhiên mặc kệ là khi nào, nơi nào đều không thể thiếu drama.
Thời gian thi lý thuyết cũng trôi qua nhanh, Tiêu Chiến tự cảm thấy mình làm bài cũng không tệ lắm, bởi vậy tâm tình vô cùng tốt.
Sau khi thi xong, cậu trực tiếp từ trường thi đến Vọng Nguyệt Chi Hạ cùng Nảu thúc dùng bữa tối.
Nảu thúc thấy tâm tình của cậu không tồi, sắc mặt cũng bình thản, ông cũng yên tâm.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, Tiêu Chiến nói: "Mấy ngày nữa con chuẩn bị xuất phát, nhất muộn cũng không quá ngày 20."
Naru thúc đã sớm biết rằng kế hoạch, nghe vậy trực tiếp chuyển cho cậu 30 vạn: "Đây là tiền nguyên vật liệu tháng này thu được, con cứ dùng trước, tiền học phí cùng của hồi môn lúc sau bán nguyên vật liệu lại tích góp tiếp."
"Naru thúc, không cần lo lắng về vấn đề của hồi môn."
"Nhất định phải chú ý an toàn, có việc gì cũng phải cùng thúc liên hệ."
"Nhất định.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi