TRỌNG SINH TIỂU ĐỊA CHỦ

Liên Mạn Nhi quyết định sau này sẽ không kết giao với Trầm gia nữa.

Đồ trang sức mà Trầm Cẩn đưa, dĩ nhiên là không thể nhận, nàng cùng tiểu Thất cũng sẽ không đến Niệm viên nữa. Đúng là Trầm Lục giúp nàng không ít nhưng sự giúp đỡ của nàng dành cho hắn không hề thua kém. Gia đình nàng không phải chỉ biết nhận ân huệ của người ta.

Tình huống bây giờ, nếu đã không còn vui vẻ thì không nên miễn cưỡng kết giao, Liên Mạn Nhi không hề muốn làm to chuyện. “ Chiến Quốc sách – Yến sách ” có đoạn Nhạc Nghị viết thư cho Yến Huệ vương, trong thư viết “ Quân tử tuyệt giao, không nói lời ác.”

Cho tiểu Khánh, tiểu Hỷ đi chuyển lời, thật ra nàng vốn không định nói mấy lời như đi nhà cậu ở một thời gian. Lời này là vì Trầm Cửu mà nói. Tiểu Khánh cùng tiểu Hỷ lần này đi, Trầm Lục và Trầm Cẩn thì không nói, Trầm Khiêm tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy. Nói là đi nhà cậu, cho dù là Trầm Khiêm cũng không thể nói không cho nàng đi.

Nàng cùng tiểu Thất đi thôn Thêu Oa, tất nhiên là không thể đi Niệm viên rồi.

Sau khi sai tiểu Khánh và tiểu Hỷ đi Niệm viên, Liên Mạn Nhi nghĩ cứ quyết định đi thôn Thêu Oa vài ngày vậy. Hè năm nay vốn đã nói phải đi đến đó mấy ngày rồi, Liên Mạn Nhi gọi tiểu Thất vào thương lượng, tiểu Thất dĩ nhiên là rất vui. Tỷ đệ hai người liền đi đến Đông phòng, cùng Trương thị nói chuyện muốn đi thôn Thêu Oa.

“ Hai đứa muốn đi là tốt rồi, mấy ngày trước ông bà ngoại các con còn gửi thư đến bảo hai đứa đi qua bên đó chơi.” Trương thị nghe hai đứa trẻ muốn đi thăm Trương Thanh Sơn và Lý Thị, thì rất vui mừng. “ Tỷ của các con còn phải thêu đồ cưới, nên không đi được, cha con và mẹ cũng không rời đi được, các con đi thì cứ ở bên đó chơi mấy ngày nhé.”

Lúc còn là trẻ con, qua nhà ông bà ngoại chơi mấy tháng cũng không sao. Nhưng nếu đã trưởng thành, thành gia lập nghiệp rồi, muốn đi cũng không thể được.

“ Có thể là ngày mai hoặc ngày kia, cậu cả của con chắc sẽ đến đưa đồ. Các con cứ cùng cậu cả về đi.” Trương thị nghĩ nghĩ rồi nói.

Liên Mạn Nhi vốn định nói bây giờ lập tức đi, nhưng lại sợ Trương Thị nghi ngờ, nghĩ lại chỉ có một hai ngày, cũng không ngại gì, nên gật đầu đồng ý.

Lại nói thêm một hồi, Liên Mạn Nhi về phòng chuẩn bị thu dọn một chút, thì thấy tiểu Khánh và tiểu Hỷ vội vàng trở về.

“ … Lục gia, Ngũ tiểu thư và Cửu gia đến rồi, đang ở bên ngoài …”

Liên Mạn Nhi sửng sốt, nàng cũng đã nghĩ Trầm Cửu sẽ đến, nhưng Trầm Lục cùng Trầm Cẩn cũng đến thì thật là ngoài dự liệu của nàng.

Một lát sau, bên ngoài lại có người đến bẩm báo, nói Liên Thủ Tín đã mời Trầm Lục và Trầm Khiêm vào phòng chính, Trầm Cẩn thì đang đi đến hậu viện.

“ Tiểu Thất, đệ mau đi tiền viện.” Liên Mạn Nhi nháy mắt với tiểu Thất.

Tiểu Thất hiểu ý, lập tức chạy đi. Chuyện bị Thải Tú ám hại, không thể nói cho Liên Thủ Tín và Trương thị biết được, Liên Mạn Nhi và tiểu Thất đều sợ Trầm Lục hoặc Trầm Khiêm nhắc tới chuyện đó. Tiểu Thất đi tiền viện có thể thừa cơ ứng biến. Tỷ đệ hai người cùng suy nghĩ như nhau, muốn đem chuyện đó giấu giếm, không muốn Liên Thủ Tín cùng Trương thị lo lắng.

Tiểu Thất đi tiền viện, Liên Mạn Nhi cùng Trương thị, Liên Chi Nhi vội đi ra tiếp đón Trầm Cẩn.

Đưa Trầm Cẩn vào trong Đông phòng, dâng trà và hoa quả lên, Trầm Cẩn cười vẫn nói cười tự nhiên, không hề nhắc đến chuyện xảy ra lúc sáng, cũng không nhắc đến chuyện Liên Mạn Nhi trả lại đồ trang sức. Chỉ là ngồi một lúc, Trầm Cẩn nói muốn đi thăm vườn nhà Liên Mạn Nhi.

“ Nghe Cửu đệ nói nhiều về vườn nhà của muội, ta rất muốn đến xem. Mạn Nhi, muội dắt ta đi xem được không?” Trầm Cẩn nói với Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi hiểu Trầm Cẩn là muốn cùng nàng nói chuyện riêng, nên đồng ý.

Trương thị và Liên Chi Nhi không quen xã giao, Liên Mạn Nhi lại liếc mắt với họ, thế là mẫu nữ hai người mừng rỡ, ở lại trong phòng không đi cùng.

Khi ra khỏi cửa, Trầm Cẩn kéo tay Liên Mạn Nhi. Liên Mạn Nhi nghĩ đến Trầm Cẩn hôm nay không khỏe mà lại xuống núi thăm nàng, trong lòng rất cảm động, cũng nắm tay Trầm Cẩn kéo đi.

Vườn nhà Liên Mạn Nhi tất nhiên không thể so sánh với Niệm niên, nhưng cũng có cái hay riêng. Ngoài cây ăn trái, các loại hoa tươi, cả nhà còn tận dụng mọi nơi để trồng rau xanh.

Đến đây làm cho Trầm Cẩn mở mang tầm mắt, kéo Liên Mạn Nhi hỏi han những thứ mà nàng chưa biết. Hai người đi dạo một lúc, thì ngày càng bỏ xa đám người hầu,

Trầm Cẩn liền thở dài.

“ Mạn Nhi, muội tức giận phải không?” Trầm Cẩn mỉm cười, nhìn Liên Mạn Nhi hỏi.

“ Không có.” Liên Mạn Nhi cũng cười đáp lại.

“ Vậy sao muội lại đem đồ trang sức trả lại cho ta, còn sai nha đầu của muội nói những lời kia, ý tứ rõ ràng là không muốn đến chỗ chúng ta nữa, không phải sao?” Trầm Cẩn nói.

“ Không phải.” Liên Mạn Nhi chỉ lắc đầu, “ Thật ra vì phải qua nhà cậu của muội.”

“ Mạn Nhi, muội cũng đừng gạt ta.” Trầm Cẩn nhìn Liên Mạn Nhi, lại nhẹ nhàng thở dài, “ Trong nhà ta tuy có rất nhiều tỷ muội, nhưng có thể đối xử chân thành với nhau lại không có mấy người. Khó được chúng ta lại hợp ý như vậy, ta rất vui, rốt cuộc cũng có được một người bạn tốt, lại không ngờ …”

“ Chuyện lúc sáng, làm cho muội phải chịu thiệt thòi rồi, Lục ca, Cửu đệ, còn có ta, trong lòng rất không yên tâm. Mạn Nhi, muội đừng vì một nha đầu mà cùng chúng ta trở thành người xa lạ.”

“ Làm sao có thể chứ.” Trầm Cẩn nói như vậy, Liên Mạn Nhi chỉ nói theo, chứ không hề nhiều lời. Nàng tuyệt đối sẽ không vì một nha đầu như Thải Tú mà cùng Trầm gia xa lạ.

“ Vậy thì tốt.” Trầm Cẩn tựa như tin lời nàng, “ Mạn Nhi, chiều nay muội cứ ở nhà nghĩ ngơi đi, ta về đây, không phiền muội nữa. Ngày mai, ăn sáng xong ta sẽ phái người đến đón muội và tiểu Thất. Cửu đệ vẫn còn chờ tiểu Thất đến cùng nhau đi học … lúc nãy khi chúng ta đi có gặp Sở tiên sinh. Sở tiên sinh đối với tiểu Thất còn kỳ vọng rất lớn …”

Trầm Cẩn và Liên Mạn Nhi ở sau viện đi một vòng, liền từ giã trở về. Tiểu Thất lúc này từ tiền viện quay lại, nói Trầm Lục cùng Trầm Khiêm cũng về rồi.

“ … hắn nói với cha chúng ta rồi, muốn đệ lên núi tiếp tục học với Sở tiên sinh, còn nói Sở tiên sinh khen ngợi đệ. Tiểu Cửu ca cũng muốn đệ đi … cha chúng ta đồng ý rồi, nói đệ vẫn là đi lên núi học, chờ qua vài ngày hãy đến nhà bà ngoại.” tiểu Thất có chút khổ sở kể với Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi vỗ trán, vốn đã thống nhất với Liên Thủ Tín cùng Trương thị, ai ngờ Trầm Lục lại đến. Nếu Trầm Cửu muốn tiểu Thất học cùng hắn, đó là lời nói của hai đứa trẻ, làm sao cũng được. Nhưng mà Trầm Lục nói, còn nói rõ ràng như vậy, dựa vào thái độ của Liên Thủ Tín tôn trọng Trầm Lục như vậy, không đồng ý mới lạ.

“ Lúc tiễn bọn họ, tiểu Cửu ca kéo đệ qua một bên, lén nói với đệ mấy câu.” Tiểu Thất nói.

“ Hắn nói gì với đệ?” Liên Mạn Nhi hỏi.

“ Tiểu Cửu ca nói chúng ta cứ yên tâm, đều xử lý tốt cả rồi, sau này sẽ không xảy ra chuyện như hôm nay nữa. Còn nói ngày mai đến đón đệ, hắn nói nếu đệ mà không đi, hắn sẽ tự mình tới.” tiếu Thất nói.

Liên Mạn Nhi có chút rầu rĩ, vốn nghĩ rằng nàng làm như vậy, Trầm Lục với Trầm Cẩn chắc sẽ hiểu được ý nàng, chỉ là chỗ Trầm Khiêm thì hơi khó một chút. Không ngờ, bọn họ lại có thái độ này

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi