TRỌNG SINH TRỞ LẠI, CƯỚP LẠI GIA TÀI

Đầu Hà Linh Linh vừa ngã vào trong chậu nước, mũi miệng mắt trong nháy mắt bị một lượng nước lớn xộc vào, ngột ngạt đến mức chỉ cảm thấy mình sắp chết, liều mạng giãy dụa!

Ngay khi cảm giác mình thật sự không sống được nữa, Hà Loan Loan mới buông cô ta ra, Hà Linh Linh bỗng nhiên đứng dậy lui về sau, thở phì phò giống nhìn Hà Loan Loan như gặp quỷ!

Hà Loan Loan cười tủm tỉm: "Hà Linh Linh, những năm này chị bắt nạt tôi đủ nhiều rồi, tôi khuyên chị thành thật một chút, con thỏ cuống lên còn cắn người đó! Chị có tin là nếu có lần sau nữa, tôi sẽ để cho chị thảm hại hơn lần này hay không!"

Hà Linh Linh cái gì cũng không dám nói, chạy ra ngoài như chạy trốn!

Cô ta đương nhiên không thể không tìm Trần Thúy Hoa cáo trạng.

Nếu là trước kia, Trần Thúy Hoa sẽ trực tiếp đi tát Hà Loan Loan mấy cái, nhưng bây giờ hai mẹ con đều cảm thấy Hà Loan Loan giống như là bị kích thích, không thể trêu chọc vào.

Đã như vậy, chỉ có thể nghĩ những cách khác!

Trần Thúy Hoa trấn an Hà Linh Linh: "Con yên tâm, hôm nay mẹ sẽ đi hỏi thăm một chút, nhà ai ra lễ hỏi cao, mặc kệ người nam kia thế nào, chỉ cần sẵn sàng chi lễ hỏi, mẹ sẽ trực tiếp đáp ứng gả Hà Loan Loan đi!

Còn có, hôm nay Vương Lão Lục khẳng định đã lan truyền chuyện gã và Hà Loan Loan yêu đương, con cứ chờ xem, sau khi Hà Loan Loan ra ngoài, khẳng định sẽ khóc lóc trở về!"

Cô gái trẻ chưa lấy chồng da mặt mỏng, bị người làm ô uế thanh danh thật là không có biện pháp nào.

Hà Linh Linh vừa nghĩ như thế, tâm tình liền tốt hơn nhiều.

Cô ta đang đợi xem trò cười của Hà Loan Loan!

Điểm tâm của nhà họ Hà rất đơn giản, chính là nấu một nồi bí đỏ, lại thêm mấy cái bánh ngô, ăn kèm với dưa muối.

Hà Thủ Phúc ngồi xuống, ánh mắt liền mờ đi.

Hà Đại Cương cũng không nhịn được nói: "Trước đó Loan Loan nấu điểm tâm sẽ còn có đĩa củ cải khô trộn, bỏ thêm ớt vào ăn ngon vô cùng, sao hôm nay lại không có củ cải khô?"

Buổi sáng Hà Linh Linh cắt bí đỏ không cẩn thận cắt trúng tay, lúc này đang bực bội: "Anh muốn ăn thì nó làm cho anh ăn, Hà Loan Loan không muốn làm thì em có biện pháp nào chứ? Người ta là giáo viên tiểu học, bận rộn lắm cơ."

Hà Loan Loan chỉ đơn giản bưng một bát bí đỏ luộc, lần này bí đỏ ngược lại có thể ăn, lặng lẽ đổ vào trong nông trại, những con gà kia cũng chịu ăn.

Mà cô thì là ở trong biệt thự nông trường ăn một bữa sáng phong phú.

Thấy Hà Linh Linh âm dương quái khí, Hà Loan Loan cười nói: "Đúng vậy, Hà Linh Linh khẳng định không thích công việc giáo viên tiểu học, vẫn là mười tám mười chín tuổi không tốt nghiệp cấp hai, ở nhà chơi bời lêu lổng mới giỏi hơn ha."

Nói xong cô trực tiếp đi ra cửa, vết thương ở chân mặc dù còn chưa lành nhưng không quá ảnh hưởng đến việc đi lại.

Hà Linh Linh tức giận đến cắn răng phàn nàn: "Mợ! Nó cũng chỉ là tốt nghiệp trung học! Còn chưa học cấp ba, tỏ vẻ thượng đẳng với ai chứ!"

Con mắt Trần Thúy Hoa hiện lên một tia chột dạ.

Lúc trước Hà Loan Loan tham gia thi cấp ba, Nhất Trung huyện thành cũng gửi thư thông báo tới, Hà Linh Linh không thích đi học, cũng không muốn để Hà Loan Loan học lên, hai người liền giấu thư thông báo đi.

Bây giờ xem ra, may mắn không có để Hà Loan Loan đi học cấp ba, nếu không cô còn đắc ý biết bao nhiêu?

Trần Thúy Hoa cầm chén đẩy tới: "Được rồi, Linh Linh hôm nay chỉ có thể vất vả để con rửa chén, mợ có chuyện phải làm."

Hai người trao đổi ánh mắt, Hà Linh Linh biết Trần Thúy Hoa là muốn đi thìm nhà chồng cho Hà Loan Loan, liền đồng ý.

Nhưng cô ta rửa chén cũng không nghiêm túc, vừa để tất cả bát vào trong nước liền vớt ra, phối hợp nói: "Đây không phải sạch hết rồi sao?"

Chén này xem như đã rửa sạch.

Sau đó Hà Linh Linh ngựa không dừng vó đến trường tiểu học trong thôn, cô ta muốn đi xem trò cười của Hà Loan Loan!

Lúc này Hà Loan Loan mới đến phòng học không lâu, đang định lên lớp.

Cho dù trên thân có thương tích nhưng cô cũng không muốn ảnh hưởng đến việc học tập của bọn nhỏ.

Chỉ là không nghĩ đến, Vương Lão Lục sẽ tìm tới!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi