TRỌNG SINH TRỞ THÀNH MẠNH NHẤT VŨ TRỤ

Khóe miệng Diệp Tinh mang theo một nụ cười lạnh, trực tiếp bước vào cánh cửa, trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi.

......

Trong khu vực khổng lồ, có từng bộ bồ đoàn, những bồ đoàn này đều bày biện hết ra, lúc này từng bồ đoàn đều được đặt xếp bằng với một người.

p/s: bồ đoàn là dụng cụ để ngồi thiền

"Thời gian dài như vậy, giảng đạo của hiền giả vận mệnh rốt cục cũng bắt đầu rồi."

"Lần tranh đoạt chỗ ngồi này ta chỉ đoạt được chỗ ngồi thứ 800."

“Thực lực mọi người đều bị áp chế, ai cũng không chiếm được bao nhiêu ưu thế, tranh đoạt quá kịch liệt!”

"Đáng tiếc không đoạt được lệnh bài 10 chỗ ngồi đầu tiên."

Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía trước, nơi đó có 10 chỗ ngồi đầu tiên.

"Vũ Y kia mây mắn vãi! Người mạnh nhất gia tộc của cô ta chỉ là ở bất tử cảnh thế mà cô ta còn gặp được lệnh bài sắp xếp thứ nhất. Có được lệnh bài này đạo tắc vận mệnh của cô ta hẳn là có thể nắm giữ hoàn toàn. "

“Khôn Ly mới là người may mắn, chiếm được hai tấm lệnh bài trong 10 chỗ ngồi đầu tiên, anh ta chiếm được cái thứ 8, còn cái thứ 9 đã lấy ra bán rồi."

"Đáng tiếc ta không có đủ bảo vật, nếu không ta chắc chắn có thể mua được lệnh bài kia."

"Hiện tại trên 10 chỗ ngồi đầu tiên đã xuất hiện 9 người rồi, 1 người cuối cùng không biết là ai nhỉ?"

Mọi người không ngừng nghị luận, trong mắt vừa có một tia hâm mộ, lại có một tia không cam lòng.

Lệnh bài 10 chỗ ngồi đầu tiên, muốn có được không phải dựa vào thực lực mà là vận may.

Lúc này trên chỗ ngồi thứ 8, Khôn Ly yên lặng ngồi xếp bằng, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng.

"Ha ha, đại thu hoạch!"

Vừa rồi anh ta đã bán đi lệnh bài thứ 9.

“Sau khi tiếp nhận truyền thừa, tương lai ta có thể đột phá đến bất tử cảnh, thời đại thuộc về Khôn Ly ta sắp đến rồi!” Khôn Ly mừng rỡ trong lòng nghĩ.

"Mà Diệp Tinh, nhiều năm trôi qua ai lại nhớ tới thiên tài đã từng lóe lên rồi biến mất này nữa?"

Trải qua bao nhiêu năm trời, không biết có bao nhiêu thiên tài ngã xuống. Một khi đã ngã xuống thì không phải là thiên tài, chỉ có người thành công mới có thể làm cho người ta nhớ kỹ!

Đối với việc ra tay đối phó Diệp Tinh, Khôn Ly cũng không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.

"Khôn Ly, hai tấm lệnh bài 10 chỗ ngồi đầu tiên của ngươi lấy ở đâu vậy?"

Bên cạnh, một người thanh niên giống như người tộc Viên Nhân hỏi.

Nhìn người thanh niên này, Khôn Ly lại lạnh nhạt cười, nói: "Làm sao? Mặc Dương, ngươi cảm thấy hứng thú với khu vực kia à?"

Gia tộc Mặc Dương cũng cực kỳ khủng bố, không hề thua kém gia tộc Hỏa Yểm của anh ta, sau lưng cũng có tồn tại cường đại vượt qua chúa tể thế giới!

Mà lệnh bài chỗ ngồi thứ 9 của anh ta cũng là Mặc Dương ra giá cao nhất.

"Có hứng thú cũng không dám đến, chỉ là không quá tin tưởng vận may của Khôn Ly ngươi thôi." Mặc Dương mỉm cười nói.

Vũ trụ rất để ý tới số mệnh.

Mặc Dương biết Khôn Ly tu luyện mấy triệu năm rồi, đạo tắc vận mệnh đều chưua đạt tới cực hạn, thiên phú như vậy lại thoáng cái gặp được hai tấm lệnh bài?

"Mặc Dương, ngươi ghen tị sao?"

Nghe vậy, Khôn Ly lại không hề tức giận, cười nhạt nói. Trên mặt anh ta mang theo nụ cười, trong lòng lại âm trầm.


Anh ta đương nhiên biết hai tấm lệnh bài này là như thế nào mà có, đây là do Diệp Tinh phát hiện, nếu không phải Diệp Tinh, anh ta cũng không có khả năng có được nó.

Những thiên tài cường đại này không chỉ có thiên phú mạnh, hơn nữa số mệnh còn nghịch thiên, bảo vật đều tự động đưa đến trước mặt họ.

Mà anh ta lại không có loại vận may này, nhưng mà dù không có thì anh ta sẽ tự tạo ra!

Cho dù lệnh bài là do Diệp Tinh phát hiện thì sao, vẫn rơi vào tay anh ta đó thôi? Ai quan tâm quá trình như thế nào, kết quả mới là quan trọng nhất.

"Ghen tị ngược lại cũng không đến mức."

Nghe vậy Mặc Dương lạnh nhạt nói, ánh mắt anh ta nhìn lướt qua rất nhiều chỗ ngồi, sau đó nhìn Khôn Ly hỏi: "Thế Diệp Tinh, thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện ở thành Thời Không thì sao? Giảng đạo sắp bắt đầu rồi mà sao hắn vẫn chưa đến? Khôn Ly, ngươi không phải vẫn luôn ở cùng một chỗ với tên thiên tài tuyệt thế này sao?"

Ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm Khôn Ly, dường như muốn nhìn ra cái gì đó.

- Diệp Tinh sao? Khôn Ly cười cười, đang muốn nói cái gì đó.

Xoẹt...

Nhưng còn chưa nói ra, bỗng nhiên trên chỗ ngồi thứ 3, một cánh cửa trực tiếp hiện ra.

“Xuất hiện rồi!”

"10 chỗ ngồi đầu tiên chỉ còn lại vị trí thứ 3, không biết là người may mắn nào đây?"

"Hiện tại nơi này còn có 27 người chưa xuất hiện."

Hầu như tất cả ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cánh cửa kia, xem có một thanh niên nào từ trong đó đi ra không. Dưới ánh mắt mọi người, một thanh niên mặc áo giáp màu trắng đi ra.

“Diệp Tinh, là thiên tài tuyệt thế Diệp Tinh!”

“Danh ngạch thứ 3 là của hắn!”

"Diệp Tinh này vận may cũng quá tốt đấy chứ? Thiên phú không gian, thiên phú vận mệnh của hắn khiến cho hắn trở thành thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện một người của nhân tộc, hiện tại bỗng nhiên xuất hiện thiên phú vận mệnh, lại còn đạt được chỗ ngồi thứ ba.”

Mọi người nhìn về phía Diệp Tinh, nhất thời không nhịn được nghị luận.

"Diệp... Diệp Tinh!"

Nhìn thấy người này, nụ cười trên mặt Khôn Ly nhất thời ngưng đọng lại, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.

"Làm sao có thể?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi