TRỌNG SINH TRỞ THÀNH MẠNH NHẤT VŨ TRỤ

Bỗng nhiên, lại có một chỗ khác có dao động mãnh liệt của đạo tắc, bao phủ một mảnh khu vực.

Biển mây bốc lên, lại có một cỗ năng lượng vô hình khác điên cuồng xuất hiện.

“Lại có người sắp đột phá!”

"Là Viêm Tâm ngồi ở vị trí thứ 17."

"Anh ta cũng phá tan bình cảnh rồi."

Mọi người lại nhìn về phía một thanh niên thân hình gầy gò. Trong mắt bọn họ tràn đầy hâm mộ, khát vọng.

Bất tử cảnh, đó là sinh mệnh vĩnh hằng, không cần lo lắng tuổi thọ hạn chế, sinh mệnh hoàn toàn đạt tới một cấp độ mới!

Không đạt tới bất tử cảnh, cho dù ở chân linh cảnh đạt tới cực hạn ở giai đoạn lĩnh ngộ đạo tắc, cách hoàn toàn nắm giữ đạo tắc chỉ kém một bước thì vẫn còn hạn chế về tuổi thọ, mấy chục triệu năm trôi qua rồi cũng sẽ biến mất ở trong năm tháng trường hà.

Có lẽ theo thời gian, không ai nhớ người đàn ông này nữa.

Chỉ có đột phá được bước cuối cùng mới có thể tồn tại vĩnh cửu.

“Đột phá đến bất tử cảnh sao?” Diệp Tinh cũng đang nhìn.

Đến nghe giảng đạo của hiền giả vận mệnh vốn có một bộ phận đã đạt tới cực hạn của đạo tắc vận mệnh, bọn họ tới nơi này nghe giảng đạo không phải không có ý nghĩ đột phá này.

Mà mỗi một lần hiền giả vận mệnh giảng đạo cơ bản đều có vài người đột phá, cho nên mỗi lần giảng đạo mới có thể hấp dẫn nhiều người đến đây như vậy, mỗi một tấm lệnh bài đặt ở nhà đấu giá đều có thể bán ra giá trên trời.

Trong một khoảng thời gian sau đó, cũng sẽ có một số ít người đột phá.

Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn về phía hư không, nơi đó dường như có năng lượng căn nguyên của vận mệnh vô tận bắt đầu khởi động.

Trong vũ trụ không ai biết rốt cuộc tồn tại bao nhiêu loại đạo tắc, tất cả con đường tu luyện đều do người tiên phong mở ra.

Năng lượng căn nguyên của thiên địa là vô hạn, vì sao sinh ra, có giới hạn hay không,... cũng chưa từng có người biết.

“Không biết khi nào mình mới có thể đột phá?”

Hít sâu một hơi, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia chờ mong. Tuy rằng tốc độ tu luyện của hắn rất nhanh, thế nhưng rõ ràng còn có một đoạn đường rất dài mới đạt đến bất tử cảnh này.

"Hai người đột phá? Đáng chết, tại sao không phải là mình đột phá chứ?"

Trên vị trí thứ 8, Khôn Ly đầu tiên là vui sướng, nhưng nhìn thấy hai người đột phá, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ không cam lòng.

- Mình cũng thử một chút, nói không chừng có thể đột phá thành công! .

||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ |||||

Anh ta trực tiếp ngồi xuống, trong mắt mang theo một tia chờ mong.

Thực tế có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với Khôn Ly.

Ai cũng không cam lòng tụt lại phía sau người khác, bây giờ là lúc hiền giả vận mệnh vừa mới chấm dứt giảng đạo, xác suất đột phá của bọn họ so với bình thường lớn hơn rất nhiều.

Toàn bộ khu vực rơi vào sự yên tĩnh hiếm hoi. Cuối cùng, hai người Vũ Y cùng Viêm Tâm đột phá thành công, những người khác không thành công.

"Các tiểu tử kia."

Thiên địa khôi phục bình thường, một giọng nói ôn hòa vang lên trong tai mọi người.

Mọi người nhìn về phía trước, liếc mắt một cái liền thấy được hiền giả vận mệnh kia, trên mặt bọn họ nhất thời lộ ra vẻ cung kính vô cùng, nói: "Hiền giả vận mệnh!"

Cho dù không có đột phá đến bất tử cảnh, nhưng lần này bọn họ cũng thu hoạch rất lớn, trong lòng vô cùng kính trọng với hiền giả vận mệnh.

"Các tiểu tử kia, giảng đạo lần này chấm dứt, lát nữa các ngươi sẽ bị di chuyển đến khu vực ban đầu."

Hiền giả mỉm cười nói, quần áo trên người ông ta đầy vết bẩn, tóc, râu cũng lộn xộn, nhưng không làm cho người ta sinh ra phản cảm, ngược lại cảm giác rất thân thiết.

"Nói không chừng sau này chúng ta còn có cơ hội gặp mặt." Hiền giả vận mệnh mang theo nụ cười ôn hòa, ánh mắt ông ta liếc một cái, tựa hồ nhìn thoáng qua chỗ Diệp Tinh.

Xoẹt!

Sau đó bóng dáng ông ta trực tiếp biến mất.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, trong một thời gian ngắn,ông ta sẽ xuất hiện ở một nhóm tộc khác.

"Hiền giả vận mệnh rời đi rồi."

"Trở về liền bế quan, tranh thủ đột phá đến bất tử cảnh thôi!"

Nhìn thấy hiền giả vận mệnh rời đi, mọi người nhất thời nghị luận.

Diệp Tinh đứng ở chỗ thứ ba, trong lòng đang yên lặng suy nghĩ về rất nhiều kích động của đạo tắc vận mệnh

"Hử?" Bỗng nhiên, Diệp Tinh cau mày, nhìn về phía một chỗ.

Nơi đó, một người đang nhìn hắn, đó là Khôn Ly.

Khôn Ly nhìn Diệp Tinh, khóe miệng hơi nhấc lên, tựa như đang cười.

"Diệp Tinh, ta cướp hai tấm bài của ngươi, khiến ngươi suýt chết, ngươi cảm giác thế nào? Có muốn giết ta không? Nhưng mà ngươi không có cơ hội đâu ha ha ha.”

Sau đó một giọng nói vang lên trong tai Diệp Tinh.

Diệp Tinh là thiên tài tuyệt thế thì sao chứ, luận thực lực, anh ta đã đạt tới cực hạn của chân linh cảnh rồi, Diệp Tinh căn bản không phải là đối thủ của anh ta, luận thân phận, anh ta cũng là người trong gia tộc Hỏa Yểm, Diệp Tinh dám ra tay đối phó anh ta sao?

Xoẹt!

Lời vừa dứt, anh ta trực tiếp biến mất.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Không chỉ có anh ta, tất cả những người khác trong không gian cũng đều biến mất.

Trong một khu vực khác, Khôn Ly lại xuất hiện.

"Ha ha, hiện tại sắc mặt Diệp Tinh có lẽ rất khó coi." Trên mặt Khôn Ly tràn đầy vẻ sung sướng.

Anh ta biết cuối cùng mọi người cũng sẽ rời khỏi không gian, cho nên cố ý lựa chọn ở thời khắc cuối cùng kích thích Diệp Tinh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi