TRỌNG SINH TRỞ THÀNH MẠNH NHẤT VŨ TRỤ

Trụ Đan Văn chính là nền tảng căn bản của gia tộc bọn họ, người nào có thể khiến cho những trụ Đan Văn này dao động đều là thiên tài cao cấp.

Nhưng đã mấy trăm ngàn năm trôi qua mà không một ai có thể khiến cho trụ Đan Văn dao động.

Chỉ cần một chút dao động nhỏ bé thôi cũng được, chỉ cần có dao động thì chứng tỏ gia tộc Ba Quân bọn họ xuất hiện thiên tài.

Nhưng đã bao nhiêu năm mà mong ước này vẫn chưa thể trở thành hiện thực.

Vút...

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một làn sóng dao động phát ra từ một cây trụ Đan Văn. Ngay sau đó, một luồng ánh sáng kỳ dị bao phủ lấy một cậu thiếu niên khoảng chừng mười lăm tuổi.

“Trụ Đan Văn phát sinh thay đổi rồi!”

“Vị thiếu niên này có thiên phú luyện đan!”

“Không hổ là người của gia tộc Ba Quân! Những gia tộc khác thì phải chờ đến hàng tỷ năm có khi cũng không có một thiên tài luyện đan nào. Gia tộc Ba Quân bọn họ bây giờ đã xuất hiện rồi.”

Mọi người lập tức nhìn chằm chằm về phía người thiếu niên kia.

“Đó là Lỗ Đạt à? Không tệ, sau này sẽ tăng tài nguyên cho hắn ta lên hai mươi lần!” Đại trưởng lão nhìn sự thay đổi của trụ Đan Văn, gương mặt cứng nhắc cũng không nhịn được mà tươi cười.

Các vị trưởng lão khác cũng mỉm cười tươi rói.

“Trụ Đan Văn có thay đổi gì thế?” Diệp Tinh tò mò nhìn vào.

Hắn cẩn thận quan sát những dao động trên cột đá.

Nhìn một lúc, Diệp Tinh lập tức cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

“Ồ? Những bí văn trên trụ Đan Văn này giống với những bí văn trên chiếc chìa khóa màu đen kia?”

Trên chiếc chìa khóa màu đen cũng có chi chít những bí văn nhỏ.

“Hình như bí văn trên chìa khóa hoàn chỉnh hơn một chút?”

Diệp Tinh so sánh một chút, yên lặng suy nghĩ.

Ù ù...

Đúng lúc này, chiếc chìa khóa trong nhẫn không gian của hắn đột nhiên dao động, sau đó, một luồng tin tức tràn vào trong đầu Diệp Tinh.


Trên cây trụ Đan Văn toàn là những ký hiệu cổ quái, nhưng nhìn kỹ thì lại thấy giống như những chữ viết đặc biệt.

“Đây là chữ viết?” Diệp Tinh giật mình.

Hắn nhìn ra được những chữ viết xa lạ này. Diệp Tinh nhìn chiếc chìa khóa màu đen, sau đó lại nhìn về phía trụ Đan Văn, ánh mắt lóe lên một tia ngạc nhiên.

Các chữ viết phân bổ ở nhiều khu vực khác nhau trên chiếc chìa khóa, một số chữ cũng được khắc trên trụ Đan Văn. Các chữ đều được phân bố ở nhiều nơi khác nhau, nhưng trông lại vô cùng hài hòa.

Hơn nữa, các chữ viết trên trụ Đan Văn hình như chưa được hoàn chỉnh, nếu như chữ trên chìa khóa là chữ Hán nguyên vẹn thì những chữ trên trụ Đan Văn là những bộ thủ rời rạc.

“Rốt cuộc là chuyện gì nhỉ? Chiếc chìa khóa màu đen kia chắc hẳn cũng có quan hệ gì đó với chiếc đỉnh thần bí đó, bây giờ chữ viết trên nó cũng tương tự chứ viết trên trụ?”

Diệp Tinh trầm ngâm, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chiếc tiểu đỉnh thần bí, bỗng nhiên chấn động.

Lúc này, trên chiếc đỉnh thần bí kia cũng xuất hiện một vài chữ viết, chỉ có điều những chữ này là bí mật, được khắc ở bên trong đỉnh.

Nếu như không chú ý thì không thể nào phát hiện ra được.

“Lại cùng một loại chữ viết! Nếu thế thì trụ Đan văn và đỉnh này có liên quan với nhau, nhưng cũng có thể chỉ là những bảo vật cùng thời mà thôi...” Trong lòng Diệp Tinh xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.

Đây là loại chữ viết chưa từng xuất hiện trong vũ trụ này, hoặc cũng có thể không phải là chữ viết mà chỉ là một loại ký hiệu cổ quái nào đó.

Diệp Tinh nhìn những chiếc đỉnh khác.

“Những cái khác lại không có chữ.”

Ngoại trừ chiếc chìa khóa thần bí, chiếc tiểu đỉnh bí ẩn và trụ Đan Văn thì những thứ khác không hề xuất hiện những chữ viết ký hiệu như vậy.

Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ, sau đó nhìn về phía những dòng chữ kỳ dị.

“Hình như có bí ẩn gì đó, xem xem có thể dung hợp chúng lại với nhau được không.”

Hắn cẩn thận nhìn những chữ viết rải rác trên trụ Đan Văn, từng cái từng cái nhanh chóng phân tán ra, rồi lại kết hợp lại với nhau thành một tổ hợp.

Linh hồn của hắn bây giờ rất cường đại, lại còn có những chữ viết nguyên vẹn trên chìa khóa để so sánh, Diệp Tinh ghép chữ trên trụ phải nói là dễ như trở bàn tay.

Gần như chỉ mất hai giây, toàn bộ những ký tự rời rạc đã được ghép lại với nhau.

Diệp Tinh đang ghép ký tự thì ý thức bỗng nhiên biến hóa. Hắn cảm giác thấy trước mắt mình bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy, ý thức của hắn lập tức tiến vào bên trong vòng xoáy này.

Ngay sau đó, hắn cảm giác được ý thức của mình đang tiến vào một khoảng không gian, trước mắt là những bức tranh và chữ viết kỳ dị, những dao động xung quanh không ngừng thoát ra.

Diệp Tinh còn cảm giác được có một làn sóng ý thức đang cố gắng tiếp xúc với bức tranh, nhưng lại bị không gian này chặn lại.

“Ý thức kia là ý thức của Vũ Hoành?” Diệp Tinh cảm nhận một chút, ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Lúc này ý thức của Diệp Tinh đã tiến vào được bên trong, những ý thức của những người khác đều bị ngăn cản, nhưng vẫn có một ý thức yếu ớt xuyên qua được một chút.

“Ý thức yếu ớt này là ý thức của thiếu niên đã khiến trụ Đan Văn thay đổi?” Diệp Tinh phán đoán.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”

Hắn không biết đây là tình huống gì, cũng không hiểu sao mình lại tiến vào không gian này.

Diệp Tinh vừa nhìn thấy những hình ảnh và bức tranh kia thì ý thức đột nhiên thay đổi, những thứ này lập tức ngưng tụ lại trong ý thức của hắn.

“Chuyện gì vậy?” Diệp Tinh biến sắc.

Ầm! Ầm! Ầm!

Ba cây trụ Đan Văn bỗng nhiên lại tỏa ra ánh sáng chói mắt, mọi bí văn trên đó giống như sống lại, điên cuồng muốn thoát khỏi sự trói buộc của trụ Đan Văn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi