TRỌNG SINH TRỞ THÀNH MẠNH NHẤT VŨ TRỤ

Cách đó không xa có một người đàn ông mặc áo giáp màu đen sải bước đi tới.

Nhìn thấy người này, trên mặt Thủy Ngọc, Thủy Lam Nhi nhất thời lộ ra một tia sợ hãi, vội vàng cung kính nói: "Bái kiến trưởng lão."

"Ừm. " Người đàn ông mặc áo giáp màu đen khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn Diệp Tinh cười nói: "Diệp Tinh, tự giới thiệu một chút, ta là Lỗ Vân của tộc Hàn Nguyệt."

"Xin chào." Diệp Tinh cười nói, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, có trận pháp bên ngoài ở đây, có ai đi tới tộc Hàn Nguyệt, tộc Hàn Nguyệt khẳng định đều biết hết.

- Không biết tộc các người có muốn bán quả Băng Thánh hay không? Ánh mắt Diệp Tinh chuyển động một chút, nhìn Lỗ Vân hỏi.

"Không có." Lỗ Vân mỉm cười lắc đầu nói: "Diệp Tinh, quả Băng Thánh là linh quả trân quý nhất của tộc ta, số lượng cực kỳ ít, hiện tại không có bất kỳ ý định bán nó đi."

"Tôi có thể dùng bảo vật trao đổi." Diệp Tinh nhìn Lỗ Vân.

Hắn vung tay lên, nhất thời một gốc cây dược thảo màu tím tản ra khí tức hàn băng xuất hiện.

- Băng Tử Thảo? Nhìn thấy dược thảo này, trong mắt Lỗ Vân sáng ngời.

Băng Tử Thảo rõ ràng có lợi đối với tu luyện của tộc Hàn Nguyệt bọn họ.

Nhưng mà ông ta vẫn lắc đầu.

Nhìn Lỗ Vân, Diệp Tinh suy nghĩ một chút, hắn lại vung tay lên, nói: "Vậy cái này thì sao?"

Trong tay hắn lại xuất hiện một đóa hoa màu xanh, trên cành hoa có ba lá, lấp lánh rực rỡ.

- Hoa Băng Phách! Trong mắt Lỗ Vân rõ ràng lộ ra một tia khát vọng.

Hoa Băng Phách là dược thảo trân quý đã xuất hiện mấy tỷ năm, rất có lợi đối với tu luyện của thuộc tính thủy, hơn nữa dường như đã tuyệt tích, không nghĩ tới trong tay Diệp Tinh lại có một đóa.

Nhưng mà vẫn không chút do dự, ông ta vẫn như cũ lắc đầu, cự tuyệt Diệp Tinh.

"Vẫn cự tuyệt?" Diệp Tinh nhìn Lỗ Vân lắc đầu, trong lòng hơi trầm xuống.

"Xem ra quả Băng Thánh này quả thật rất quan trọng đối với tộc Hàn Nguyệt."

Hắn cũng không lấy ra dược thảo, linh quả trân quý gì nữa.

Còn có ba ngày, hắn nên tìm hiểu thêm về quả Băng Thánh này thêm chút nữa rồi hãng lại ra tay.

Bên cạnh, Thủy Ngọc kéo tay em gái mình, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Vị thanh niên trước mắt này lấy ra hai kiện bảo vật mà ngay cả vị trưởng lão bất tử cảnh này cũng vô cùng động tâm, có thể tưởng tượng được nhất định là bảo vật cực kỳ trân quý.

"Chả trách mà cũng không thèm để ý quả Băng Mạch một chút nào." Thủy Ngọc âm thầm nói trong lòng.

Cô có chút tò mò về thân phận của Diệp Tinh.

Theo cô thấy, có lẽ địa vị của Diệp Tinh ở nhân tộc rất cao.

"Ha ha, Diệp Tinh, không cần phải nói về việc này nữa. Quả Băng Thánh rất trọng đại, trừ phi có bảo vật đủ để tộc chúng ta động tâm, nếu không chúng ta sẽ không bán.”

Lỗ Vân nhìn Diệp Tinh cười nói: "Còn có một ngày nữa là đến sự kiện thiên tài của tộc chúng ta. Đến lúc đó Diệp Tinh ngươi có thể đến xem một chút. Đây là lệnh bài tiến vào nội bộ tộc ta.”

- Ông ta lấy hai tấm lệnh bài lần lượt đưa cho Diệp Tinh cùng Mặc Uyên.


"Được, đến lúc đó ta nhất định sẽ tham gia." Diệp Tinh gật gật đầu nói.

Nói vài câu, Lỗ Vân mời Diệp Tinh đi tới chỗ ở, Diệp Tinh cự tuyệt,hắn định ở chỗ này nhìn một chút.

"Xem ra muốn đạt được quả Băng Thánh không phải dễ dàng như vậy." Diệp Tinh nhìn bóng lưng rời đi của Lỗ Vân, khẽ thở dài một hơi.

"Diệp Tinh đại nhân, xem ra trưởng lão Lỗ Vân này rất khách khí với ngươi nha." Thủy Lam Nhi gầy gò nho nhỏ nhìn Diệp Tinh tò mò nói.

Theo cô thấy, trưởng lão Lỗ Vân có thân phận rất cao, cô thấy liền không nhịn được mà sợ hãi.

Diệp Tinh cười cười, hắn suy nghĩ một chút hỏi: "Các người có biết tin tức gì về sự kiện thiên tài này không?"

Nghe vậy, Thủy Ngọc gật gật đầu, nói: "Diệp Tinh đại nhân, sự kiện thiên tài này chính là nơi thiên tài hư không cảnh trong tộc Hàn Nguyệt chúng ta kiểm tra thiên phú."

"Kiểm tra thiên phú?" Trong lòng Diệp Tinh khẽ động.

"Ta biết, ta biết. Tộc chúng ta có một tấm bia thiên phú khổng lồ, trên mặt bia có một trăm điểm sáng, lúc kiểm tra thiên phú có thể khiến cho điểm sáng này sáng lên càng nhiều, vậy liền đại biểu thiên phú càng mạnh! Càng có thể được bồi dưỡng tốt hơn." Thủy Lam Nhi nhìn Diệp Tinh,như thể đang tranh công, nói: "Nếu thiên phú đạt tới trình độ nhất định, thậm chí còn có thể được bia thiên phú ban cho vài thứ."

"Ồ? Thần kỳ như vậy?" Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh lộ ra một tia kinh ngạc.

Chỉ dựa vào một tấm bia đá để kiểm tra thiên phú? Có chút ảo ma canada.

Giống như nhân tộc, khảo nghiệm chính là thực lực, các loại thực lực tỷ thí với nhau, cùng cảnh giới nếu ngươi mạnh hơn thì có thể được bồi dưỡng tốt hơn, tất cả đều tùy vào thực lực mình mà nói chuyện.

Cho dù là có thiên phú hay không có thiên phú, tất cả mọi người đều có cơ hội tuyển chọn giống nhau.

Tuy rằng có thiên phú thì xác suất quật khởi càng lớn, nhưng cũng không thiếu người có thiên phú bình thường vẫn quật khởi được.

"Diệp Tinh đại nhân, sau khi sự kiện kết thúc, những người khác cũng có thể đi lên kiểm tra thiên phú một chút." Thủy Ngọc nhìn Diệp Tinh, bổ sung: "Tộc ta hoan nghênh những người khác đến kiểm tra, chỉ là mỗi một lần kiểm tra cần phải trả số tiền 1 tỷ Hàn Nguyệt tệ khổng lồ."

"Còn có chuyện này?" Trong lòng Diệp Tinh khẽ động.

Tộc Hàn Nguyệt này quả thật hoàn toàn không giống với tộc Không Nguyên.

Tộc Không Nguyên hoàn toàn phong bế, rất cừu hận nhân tộc, hoàn toàn sinh hoạt trong thế giới của mình, về phần tộc Hàn Nguyệt thì rất cởi mở, không chỉ có điểm tham quan bên ngoài mở cửa cho bất kỳ ai đến, thậm chí ngay cả bia thiên phú quan trọng trong tộc cũng mở ra cho bên ngoài tham gia, chỉ là mỗi một hạng mục đều phải thu phí.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi