TRỌNG SINH VỊ LAI CHI VƯƠNG ĐÍCH KỲ LÂN

Edit: Dĩm Dĩm

◇♥◇

Buổi tối hôm đó, Mặc Sĩ Phong cuối cùng vẫn bò được lên giường Dung An.

Lúc này, Dung An nửa đêm tỉnh lại, thấy Mặc Sĩ Phong gắt gao đem mình ôm vào trong ngực, khóe miệng hơi giật giật nhưng lại không làm ra hành động khác.

Ngày hôm sau nghi thức đính hôn diễn ra cũng đơn giản, chỉ là khi đến phân đoạn cuối cùng, Mặc Sĩ Phong yên lặng nhìn Dung An, mọi người cũng đều yên lặng nhìn Dung An.

Dung An nhìn ánh mắt nóng bỏng của mọi người, trong lúc nhất thời không biết làm thế nào cho phải, chẳng lẽ không phải đã tiến hành đến phân đoạn cuối cùng sao, đã xong rồi mà, vì cái gì còn nhìn mình chằm chằm? Tay run lên, Dung An quay đầu nhìn về phía Dung nhị phu nhân, lúc này, việc đầu tiên cậu nghĩ đến là mỗ phụ của mình nhìn qua không phải rất đáng tin cậy.

Bị Dung An nhìn như vậy, lại thấy ánh mắt đối phương mê mang, Dung nhị phu nhân ngay sau đó nghĩ đến mình ngày hôm qua tựa hồ quên nói cho Dung An, bất kể là giống cái, á thú nhân hay là Kỳ Lân, khi đính hôn đều sẽ đem một quả linh quả bản thân nuôi trồng được tốt nhất đưa cho vị hôn phu của mình. Thời gian gần đây, Dung An chỉ học tập phương diện tri thức liên quan đến linh quả, cũng chỉ cho rằng nơi này đính hôn chính là đính hôn, không có chú ý quá lớn.

Làm Dung gia chủ mẫu, Dung lão phu nhân cùng người bên cạnh nói thầm một câu, Dung đại phu nhân lập tức tiến lên nhỏ giọng nói cho Dung An. Rốt cuộc là bọn họ đã quên Dung An bị xem như thú nhân dưỡng gần hai mươi năm, không biết cái này cũng bình thường.

Biết được những người đó sở dĩ nhìn mình như vậy, hoàn toàn là muốn nhìn mình lấy ra cái dạng linh quả gì cho Mặc Sĩ Phong, linh quả tốt nhất cũng chính là quả mới hái ngày hôm qua. Dung An rất luyến tiếc, bởi vì trái cây như vậy khẩu vị rất tốt. Nhưng Dung An vẫn đem Kỳ Lân quả cấp 7 đưa cho Mặc Sĩ Phong, việc này là tôn trọng Mặc Sĩ Phong, cũng là tôn trọng chính mình.

Người mắt sắc nhận ra đó là một quả Kỳ Lân quả cấp 7, nhìn về phía Dung An ánh mắt lại có chút bất đồng. Vốn còn có người cho rằng Dung An bị xem như thú nhân dưỡng nhiều năm như vậy, chắc Kỳ Lân quả trong không gian nhất định chẳng ra gì, rốt cuộc cũng không có người dạy dô.̃ Thậm chí còn có người chờ xem Dung An để chê cười, luôn có giống cái, á thú nhân có ác ý đối với Kỳ Lân, ai bảo trời cao quá chiếu cố Kỳ Lân.

Kỳ Lân quả trong không gian của Kỳ Lân vị thành niên nhiều nhất là cấp 3, cấp 4, chờ sau khi thành niên, Kỳ Lân quả mới cao cấp hơn một chút. Dung An có được Kỳ Lân quả cấp 7, điều này hoàn toàn ngoài ý liệu của mọi người.

Mặc Sĩ Phong tiếp nhận Kỳ Lân quả trong tay Dung An, che phủ trong tay, tiểu vương hậu so với bên trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn, mình phải càng thêm nỗ lực.

Sau khi trao đổi tín vật cho nhau, đính hôn mới chân chính hoàn thành. Dưới đài có vị á thú nhân đỏ con mắt nhìn Dung An, nước mắt đều sắp rơi xuống, nức nở, dù biết bạn lữ mệnh định của đại đế không có khả năng là á thú nhân, nhưng y vẫn làm giải phẫu, trở thành á thú nhân, hy vọng sẽ trở thành vạn nhất, nhưng hiện thực lại không có phát sinh cái vạn nhất kia.

Tiệc đính hôn của thú nhân so với tiệc đính hôn ở địa cầu khác nhau rất lớn, vị hôn phu ở thú nhân mới đính hôn không cần bồi khách nhân, bọn họ có thể lựa chọn ở đây tiếp thu mọi người chúc phúc, cũng có thể rời đi hưởng thụ thế giới hai người.

Đại đế rõ ràng đối với việc tiếp khách không có hứng thú, lôi kéo Dung An rời đi. Tuy rằng hai người đính hôn, nhưng hoàng thất vẫn chưa công khai ảnh chụp Dung An ở trên mạng, cũng không có cố tình giấu diếm.

Tùy tiện thu thập vài món đồ, Dung An đi theo đại đế đến hoàng cung, không nói việc hoàng cung không thiếu cho Dung An ăn mặc, chỉ bằng vật phẩm trong nút không gian của Dung An cũng đủ cho cậu sinh hoạt.

Đứng ở một góc sân, Dung Khải trùng hợp thấy Mặc Sĩ Phong mang Dung An đi, vẫn chưa nói ra lời gì, chỉ là không biết sao lại thương cảm, tuy hoàng cung với Dung gia cùng ở Đế Tinh, qua lại cũng không đến nửa giờ, nhưng trong nội tâm luôn có một cổ áp lực ưu thương khó có thể nói, đây là cảm giác Dung Khải chưa từng có. Không có tiến lên, chỉ là nhìn theo bọn họ rời đi.

“Đã đi rồi,” Dung Duệ vỗ nhẹ bả vai Dung Khải, “Ca, anh không giống như một người đa sầu đa cảm, chỉ biết cả ngày ở trong bộ đội đối mặt những thú nhân kia, hiện tại lại luyến tiếc tiểu Kỳ Lân.”

Dung Duệ trên miệng nói như thế, đáy lòng cũng luyến tiếc tiểu đường đệ, cải trắng này còn chưa có lớn lên, đã bị heo củng đi mất.

Không trả lời Dung Duệ, Dung Khải đứng tại chỗ trong chốc lát, rồi xoay người rời đi. Bên cạnh đại thụ rơi xuống một mảnh lá xanh, tựa hồ là bị gió thổi rơi, ở trên không trung xoay quanh hai vòng mới bằng lòng rơi xuống đất.

Đi theo đại đế, Dung An cũng không có ngây ngốc hỏi đại đế cái gì, Dung An biết tổ phụ bọn họ đã ngầm đồng ý để đại đế mang mình đến hoàng cung.

May mắn là đại đế không có an bài Dung An ở phòng ngủ của hắn, mà là ở phòng cách vách. Ngắn ngủi một hai ngày có thể cùng nhau ở một gian phòng, nhưng thời gian này rất dài, đại đế cũng không thể cam đoan chỉ là đơn thuần ngủ, cho nên người này liền an bài ở cách vách đi.

Trong phòng không có vật bài trí xa hoa, mà đơn giản, tươi mát, màu lam nhạt là chủ đạo, Dung An rất vừa lòng với gian phòng ngủ này, từ đây cũng nhìn ra đại đế dụng tâm cỡ nào.

“Đính hôn a.” Đại đế gật gật đầu, mặt mang tươi cười.

Dung An khóe miệng hơi hơi cong lên một độ cung, “Gian phòng này không tồi, khá tốt.”

Tuy không được Dung An tán dương quá nhiều, nhưng Mặc Sĩ Phong đã thỏa mãn. Ở chung mấy ngày nay, Mặc Sĩ Phong hiểu được Dung An không giống các giống cái với á thú nhân khác, không có khả năng làm nũng với mình, cũng không có khả năng ôn nhu nói lời bay bổng. Đưa tay xoa xoa tóc Dung An, hắn đi đến bên người tiểu vương hậu.

Lúc này, Dung An không có đẩy tay Mặc Sĩ Phong ra, “Cám ơn, hiện tại anh nên đi ra ngoài.”

Trên thực tế, nguyên bản câu cuối cùng Dung An chỉ là nghĩ ở trong lòng, cũng không biết bất giác liền nói ra, trong đầu còn nghĩ đối phương sẽ biểu hiện như thế nào. Quả nhiên ở trước mặt đại đế lâu rồi, cũng không còn khẩn trương nữa, một khi thả lỏng, liền dễ dàng tạo bi kịch.

Mặc Sĩ Phong thân thủ kéo người vào trong ngực, đạm cười, “Cùng nhau ra ngoài, đi dạo? Nhà này về sau chính là thuộc về chúng ta.”

“Ân.” Dung An lên tiếng, cũng không nói nhiều.

Lần đầu tiên, Dung An nghiêm túc trả lời một nam nhân khác như vậy, đây là nhà thuộc về bọn họ, về sau sẽ sinh hoạt ở chỗ này, đối phương chính là một nửa khác của mình.

Giờ phút này, hai người chỉ ôm nhau không nói gì, không phải bọn họ không có cảm tình, mà bọn họ đều biết đối phương chính là duy nhất cả đời của mình.

Sau khi vào hoàng cung, Dung An cũng giống như ở nhà, buổi tối thời điểm nên lên mạng thì lên mạng, nhưng bây giờ lại có một người nhắc nhở mình nghỉ ngơi sớm, nếu muộn một chút, đối phương lại bắt đầu động tay động chân.

Sau khi đính hôn, Mặc Sĩ Phong muốn đưa Dung An đi học, Dung An lại không đáp ứng, đại đế là nhân vật gì nha, đại đế vừa đến trường, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người đại đế, hại mình cũng bị dán nhãn đại đế.

Mặc Sĩ Phong không công khai ảnh chụp của Dung An, cũng không có trực tiếp nói với công chúng hắn đã đính hôn, nhưng phía chính phủ hoàng thất đã tuyên bố tin tức, đại đế đã tìm được bạn lữ mệnh định. Việc dân chúng chú ý không phải đại đế đính hôn hay chưa, mà việc bọn họ chú ý nhất vẫn là bạn lữ mệnh định của đại đế.

Đi trên đường nhỏ lót đá xanh trường học, Dung An phát hiện có vài học sinh theo bản năng nhìn về phía mình, lại nhìn nhìn phía sau mình. Có lẽ là thấy phía sau mình không ai, sau đó lại xoay người cùng người bên cạnh nói chuyện. Cây cối hai bên lá xanh tươi tốt, Dung An đi đến ghế dài dưới một thân cây ngồi xuống, lấy ra thư tịch có liên quan đến linh quả ra xem, bên cạnh còn để một quyển mạch điện cơ giáp.

Cách đó không xa, cầu nhỏ trên dòng nước chảy có một người đi tới, Lâm Hoa Nam trong tay ôm mấy quyển sách, xa xa nhìn thấy Dung An, liền phất tay với Dung An, “Dung An.”

Chạy chậm đến bên ghế dài, Lâm Hoa Nam nhìn thấy nội dung quyển sách trên tay Dung An mình rất quen thuộc, vì thế đoạt lấy thư tịch của đối phương, đọc lên, “Linh quả cao cấp so với linh quả cấp thấp…… Di, cậu thế nào còn đang xem sách này?”

Còn chưa có đọc hoàn chỉnh một câu, Lâm Hoa Nam liền nhìn về phía Dung An, “Không phải học tập cơ giáp?”

“Trước kia không học qua,” Dung An không sợ Lâm Hoa Nam cười nhạo mình, “Hiện tại trở lại Đế Tinh, nên học.”

“Đế Tinh?” Lâm Hoa Nam nhíu mày, ngay sau đó suy nghĩ cẩn thận, đôi tay đáp ở trên vai Dung An nhẹ nhàng vỗ, “Thú nhân cơ bản chỉ cần biết nhận thức linh quả cấp cao hay thấp, nhiêu đó là đủ rồi. Đến Kỳ Lân, cũng không cần học nhiều như thế, không gian của các cậu có linh quả, chủ yếu học tập làm thế nào để tăng tinh thần lực, làm không gian linh thực lớn lên.”

Dung An tự nhiên biết điểm này, nhưng chỉ bao nhiêu đó vẫn không đủ, cái này giống như cầm thơ Đường Tống từ địa cầu vào dị thời không, dùng cái này gian lận. Tuy rằng việc này dễ dàng nổi danh, nhưng người khác vừa hỏi phong cách mấy loại thơ từ vì sao lại không giống, thơ từ có ý gì, vào lúc nào viết xuống thơ từ như vậy, không phải bản nhân thì rất khó có thể trả lời được. Dung An không hy vọng mình chỉ biết là không gian có linh quả, mà không hiểu biết sâu rộng hơn.

“Người khác có thể làm được, tôi tự nhiên cũng có thể,” Dung An lấy lại thư tịch trên tay Lâm Hoa Nam đặt lên ghế dài, nghiêm túc nói, “Kỳ Lân cũng không phải chỉ biết chờ trái cây trong không gian thành thục.”

“Học hai môn hai ngành không có tốt như vậy đâu,” Lâm Hoa Nam không phải xem thường Dung An, mà bản thân cơ giáp là một ngành học cực kỳ khó, “Chúng ta khi còn nhỏ……”

“Đọc sách.” Dung An ngăn cản Lâm Hoa Nam nói chuyện khác.

Lâm Hoa Nam nhún vai, mở ra sách vở để lên đầu, y đến là để nghỉ ngơi.

Sau khi cùng đại đế đính hôn, Dung An có chút áp lực, mình bất quá chỉ là một cái linh hồn địa cầu không đủ hiểu biết về thế giới thú nhân, thế nào lại đáp được với đại đế tinh hệ, cũng chỉ vì cái danh bạn lữ mệnh định này, Dung An cho rằng mình rất cần đem những thứ trước kia không biết, bổ trở về.

Mấy ngày này, mọi người luôn có thể nhìn thấy thân ảnh nỗ lực của Dung An, có đôi khi còn quay đầu lại xem một cái, Kỳ Lân khi nào lại nỗ lực như vậy?

Khi trở lại hoàng cung, Dung An không thể hiện ra như ở trường học, cậu còn nhớ rõ mình có một vị hôn phu, không thể bởi vì học tập mà xem nhẹ cái vị hôn phu này. Mặc Sĩ Phong biết Dung An đang nỗ lực bổ lại tri thức, ngẫu nhiên cũng có giảng dạy cho Dung An.

Chạng vạng hôm nay, hai người sau khi ăn xong thì đi tản bộ. Gió thổi nhè nhẹ, đóa hoa trong viện nhẹ nhàng lay động, trong không trung tràn ngập mùi hoa nhàn nhạt.

“Ngày mai vương tử tinh hệ Y Tháp muốn tới Đế Tinh,” Mặc Sĩ Phong ho nhẹ, “Tinh hệ Y Tháp bùng nổ một loại dịch bệnh, trước mắt còn chưa tìm được phương án trị liệu, nhưng bọn họ phát hiện linh quả có thể ức chế chứng bệnh này, vì vậy, đến đây mua linh quả.”

Ngoại tinh muốn mua một lượng lớn linh quả phải được người lãnh đạo tinh hệ đồng ý, mà Mặc Sĩ Phong chính là người đó.

“Vương tử? Người ngoại tinh?” Dung An nhớ tới người ngoại tinh ngày đó ở cửa hàng, chẳng lẽ chính là người kia?

“Rất yếu,” Mặc Sĩ Phong cho rằng Dung An lo lắng người ngoại tinh gian lận với tinh hệ bọn họ, “Vừa lúc có thể kiếm một bút.”

Dung An khóe miệng giật giật, một chuyện nghiêm túc như vậy mà lại nói nghe thật nhẹ nhàng, nói giỡn, “Vậy tôi tính, hay là anh tính?”

Những quả linh quả đó của đại đế không phải tư nhân sao, Dung An không cảm thấy đối phương sẽ đem chuyện kiếm được tiền tràn đầy quốc khố đặt lên trên, quốc khố cũng không thiếu tiền.

“Đương nhiên là em tính,” Mặc Sĩ Phong chà xát tay, “Ngày mai muốn đi gặp cái người ngoại tinh kia một lần hay không? Bên ngoài khá giống chúng ta, nhưng có một chút không giống.”

“Có thể nhìn?” Dung An cho rằng đây là đại sự tinh hệ.

“Có thể,” Mặc Sĩ Phong gật đầu, “Em là vương hậu của ta, sao không thể thấy.”

Đang ở trên tàu chiến tinh tế, vương tử ngoại tinh hắt xì một cái, hoàn toàn không biết mình đã trở thành con khỉ trong mắt người khác.

Tới buổi tối, Dung An cùng Bạch Lão Đầu học tập, có lẽ do nguyên nhân là Kỳ Lân, Dung An phát hiện mình học rất nhanh, sau khi nắm giữ phương pháp, có thể sinh ra một loại cảm giác đặc thù với linh quả, lợi dụng tinh thần lực chạm vào linh quả, là có thể cảm giác được mạch bên trong linh quả. Mạch của linh quả cấp thấp so với linh quả cấp cao không giống nhau, càng cao cấp, cảm giác càng rõ ràng, thậm chí có thể cảm giác được linh khí ẩn chứa bên trong.

“Tiểu tử, vẫn có chút thiên phú,” Bạch Lão Đầu nhìn thấy bộ dáng kia của Dung An, đã biết đối phương cũng không có ngốc đến cái gì cũng không cảm giác được, “Bất quá thú nhân rất ít đi học bồi dưỡng linh thực.”

Dung An yên lặng nhìn về phía Bạch Lão Đầu, gia hỏa này biết rõ tin tức biểu hiện của mình là thú nhân, còn nói như vậy. Bạch Lão Đầu trước mắt còn chưa phát hiện mình là Kỳ Lân, Dung An vì chủ não điểm LIKE, cái này làm rất không tồi.

“Bộ dáng cậu như vậy không tìm được tức phụ tốt, chi bằng làm giải phẫu, biến thành á thú nhân, lại có được kỹ thuật bồi dưỡng dị thú linh thực, không lo không tìm được thú nhân mạnh,” Bạch Lão Đầu cố ý trêu chọc, “Cuối tuần phải thi đấu, dụng tâm một chút, đừng ném mặt lão nhân ta.”

Bạch Lão Đầu rất thích ném sách cho mình, mỹ kỳ danh rằng nếu mình học thì sẽ khắc sâu ấn tượng càng, Dung An chỉ có thể nói người có bản lĩnh tính tình luôn quái dị.

Đang lúc Dung An chuẩn bị mở miệng nói hai câu, Bạch Lão Đầu đã đi rồi, Dung An bất đắc dĩ.

Ước chừng khoảng 10 giờ tối, Dung An lại nhìn thấy người ngoại tinh Magar lần trước gặp.

“Ngày mai ta đến Đế Tinh,” Magar vừa thấy mặt hệ thống Dung An liền xê qua, “Địa chỉ cụ thể của cậu ở nơi nào, ta đi tìm cậu.”

“Không cần,” Dung An không nghĩ tới đối phương còn nhớ mãi không quên muốn tìm mình, cúi đầu đùa nghịch linh quả, “Anh có việc vội của anh.”

“Đại đế của các cậu có phải rất lãnh hay không?” Magar bỗng nhiên nói, “Trên mạng chưa nói được hai câu thì không nói chuyện nữa, muốn giới thiệu cho hắn một giống cái ở tinh cầu chúng ta, hắn cũng không cần.”

Giới thiệu giống cái? Dung An nhìn về phía Magar, tự hỏi mình có phải nên hung hăng thọc cho đối phương một đao hay không? Vậy mà muốn làm vị hôn phu của mình xuất tường. Lại nghĩ đến đây là internet, thọc một đao cũng vô dụng, bản thể của đối phương cũng không bị thương tổn.

“Tinh hệ cách vách có cùng một tinh hệ khác liên hôn,” Magar nói thầm, “Sinh ra bé con rất thông minh, kết hợp ưu điểm của hai tinh hệ.”

“Anh có thể đi ra ngoài, nói như vậy với bất kỳ một thú nhân nào,” Dung An câu lên khóe môi, “Nhìn nhìn biểu hiện bọn họ.”

“Còn không phải là một bộ bạn lữ mệnh định kia sao, chẳng có bao nhiêu dạng, tinh hệ các cậu sẽ bị hủy diệt,” Magar phất tay, “Tinh hệ chúng ta không có cái luật này, thích hợp thì ở bên nhau, không thích hợp thì tách ra, chỗ nào còn liên lụy này nọ.”

Magar chính là không tin số bạn lữ mệnh định này, lúc này mới muốn cùng thú nhân liên hôn, không nghĩ tới hắn còn chưa nói đã bị cắt đứt. Đêm nay sau khi thượng tuyến, cùng mấy người thú nhân tán gẫu, không nghĩ tới một đám thú nhân này đều cực kỳ bạo lực, ra tay là đánh.

“Xem ra anh đã thí nghiệm qua,” Dung An tỏ vẻ mình cũng không dám nghĩ nhiều được chứ, dù sao đại đế có tiền có quyền, lại đối với mình rất tốt. Trong đầu xuất hiện một bộ hình ảnh, mình ngồi ở trên người Phệ Thiên Mãng ngao du ngắm sao trời, khụ, vẫn là không cần nghĩ nhiều, Phệ Thiên Mãng lớn như vậy, lên một lần đã bị dọa xỉu, “Tràn đầy thể nghiệm a, thế nào, còn nói với tôi?”

“Ta cho rằng cậu là một thú nhân bất đồng với bọn họ,” Ánh mắt đầu tiên khi Magar nhìn thấy người mang mặt hệ thống này, không hiểu sao lại cảm thấy đối phương không giống, rất đặc thù, bọn họ hẳn là có thể tán gẫu, “Cái này giống như bị nguyền rủa.”

Dung An cạn lời, chuyện này ở trong mắt thú nhân chắc là một chuyện lãng mạn đi, nhưng đến trong miệng Magar lại biến thành nguyền rủa, tin tưởng những tên thú nhân kia đã đánh đối phương rất mạnh.

“Cái này……” Magar nhìn mặt hệ thống tươi cười nghiền ngẫm, vội giải thích, “Có lẽ là do các cậu quá mức cường đại, mới có thể như vậy, nhìn một cái số lượng Phệ Thiên Mãng của tinh hệ các cậu luôn thiếu thốn như vậy, vừa lơ đãng liền diệt sạch, sau đó liền hủy diệt.”

Cho dù Magar nói chuyện vui đùa, nhưng lòng Dung An lại có chút hoảng, đối phương nói là sự thật, tuyệt đối không thể dễ dàng hủy diệt, kia mình cũng GAMEOVER.

“Ít nói lời này,” Dung An chính sắc, “Đừng quên hiện tại anh đứng ở chỗ nào, cho dù anh hiện tại ở vũ trụ, a, nhưng cũng thuộc về lĩnh vực thú nhân.”

Bỗng nhiên cảm thấy ngữ khí của người trước mắt với đại đế cao lãnh kia có điểm tương tự, Magar lại nghiêm túc nhìn mặt hệ thống một cái, chỉ là tương tự, không phải hoàn toàn trùng hợp, vận khí của mình hẳn là không có tốt như vậy, tùy tiện tìm một nhà cửa hàng liền gặp gỡ đại đế tinh hệ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi