TRỌNG SINH VỊ LAI CHI VƯƠNG ĐÍCH KỲ LÂN

Chung quanh là một mảnh rừng cây rậm rạp, khác xa với mặt cỏ trước đó, Dung An cũng phát hiện thực vật nơi này lớn hơn ở Già Mã Tinh hệ rất nhiều. Xoay người, lại phát hiện thực vật nơi này không phải giống như đúc thực vật trên địa cầu sao. Dung An xem xét xung quanh, muốn tìm ra đường trở về, nhưng phía trước cũng chỉ có cây là cây, không có một cái đường mòn nào.

Mở quang não, Dung An không nhận được tín hiệu của Già Mã Tinh hệ, chỉ có thể thử liên kết với các loại internet khác. Quang não văn minh đẳng cấp cao rất dễ dàng dò được tín hiệu của văn minh cùng đẳng cấp và tín hiệu của văn minh cấp thấp, chỉ chốc lát, quang não đã đưa ra tín hiệu nơi Dung An đang ở.

Dung An nhìn giao diện quen thuộc trên quang não, nội tâm như có một vạn con thảo nê mã chạy như điên qua. Mình đã rời địa cầu hai mươi năm, chính là trên đây vẫn hiển thị đang là cái ngày mình rời đi kia. Cái thế giới kỳ quái này, mình thật sự về đến địa cầu sao?

Đi theo hướng dốc núi, Dung An bức thiết muốn rời khỏi rừng cây này. Còn may trong không gian có binh khí tiên tiến mang từ Già Mã Tinh đến, bằng không cũng không biết làm thế nào để mở đường. Gian nan đi xuống chân núi, Dung An bỗng nhiên nhớ tới mình hiện tại ăn mặc cũng không giống người khác, quan trọng nhất là cậu không nhớ rõ phương thức liên hệ với thân thích bạn bè trên địa cầu, trên người cũng không có tiền địa cầu a.

F*ck, hiện tại nên làm cái gì bây giờ đây? Một mình đứng trên đường quốc lộ, Dung An không biết nên làm thế nào, cuối cùng yên lặng gọi 110, vẫn nên tìm chú cảnh sát đi thôi. Đương nhiên, Dung An còn cố ý trở lại không gian tìm một bộ trang phục tương đối giống ở địa cầu, không thể để bị bắt vào phòng thí nghiệm, bị giải phẫu.

Dung An vốn muốn nói dối bị mất trí nhớ, nhưng tưởng tượng đến nếu bị đưa đi kiểm nghiệm DNA gì gì đó, mình không phải xong đời sao. Vì thế sau khi cậu vừa dùng quang não gọi 110, lại trong nháy mắt cắt đứt. Hiện tại cậu chính là người không hộ khẩu, đến lúc đó thứ chứng minh thân phận cũng lấy không ra, đây là muốn tìm đường chết a.

Cuối cùng, Dung An vẫn nhờ vào giá trị dung nhan của cậu đi ké xe của một vị mỹ nữ, thứ duy nhất làm cậu thấy may mắn chính là cậu đi tới X thị, cái thành thị mà cậu quen thuộc.

Khuôn mặt này khi đặt ở địa cầu, chính là nhìn qua tinh xảo một chút. Thứ Dung An nghĩ đến đầu tiên chính là trở lại chung cư, cho dù hiện tại cậu không tài nào nghĩ ra vì sao cậu trở lại ngay cái ngày mà mình xuyên qua, nhưng thân thể này rõ ràng đã không còn là thân thể trước khi xuyên qua.

Trở lại chung cư không có chìa khóa mở cửa thì làm sao bây giờ? Dùng công nghệ cao a, vì thế Dung An dễ dàng dưới tình huống không chìa khóa trong tay mà mở cửa phòng. Sau khi vào phòng, Dung An phát hiện cái cặp dùng khi đi làm trước lúc mình xuyên qua cũng đang ở trong phòng, vội vàng mở cặp ra, bên trong có giấy tờ chứng minh thân phận, ngay cả di động tùy thân mang theo cũng đặt ở bên cạnh.

Dung An nhìn chung quanh, bình thường dưới tình huống này, mình nhất định sẽ mang theo di động ra ngoài. Nếu vậy vấn đề lại tới, di động đặt ở chỗ này, như vậy mình trên địa cầu đã đi đâu? Dung An tạm thời cũng không có biện pháp quản nhiều như vậy, chỉ biết hiện tại chỉ có thể ngốc ở đây trước rồi tính sau.

Đi đến cửa sổ, Dung An mở cửa sổ ra, lại nghe thấy cách vách truyền đến thanh âm tần suất thấp.

“Văn minh cấp thấp đáng chết này, lại tìm đường chết.”

Dung An trầm mặc, lời này vừa nghe đã biết không giống lời người địa cầu sẽ nói, nhất định là người ngoại tinh! Hơn nữa cái tần suất thanh âm này, chỉ sợ người địa cầu căn bản là nghe không được.

“Nha, sương mù đáng chết!”

Lại là cái người ngoại tinh kia nói, Dung An tỏ vẻ hiệu quả cách âm của chung cư không tốt, ít nhất vô pháp ngăn cách thanh âm của người ngoại tinh.

Người ngoại tinh này nhất định là trong nhà một dạng, ra ngoài một dạng. Dung An khó có thể tưởng tượng được việc mình trước kia ở cách vách với người ngoại tinh, việc này thật sự quá thần kỳ, nguyên lai trên địa cầu sớm đã có người ngoại tinh, chỉ là bọn họ còn chưa bắt đầu công chiếm địa cầu, chỉ sợ là chướng mắt địa cầu.

Không đợi Dung An nghĩ thêm nhiều, tiếng chuông di động vang lên, Dung An vội nghe điện thoại, nhưng cậu không lên tiếng mà chỉ yên lặng suy nghĩ làm thế nào để ứng phó cho qua.

“Còn không mau đi làm, người đâu?” Đó là đồng sự kiếp trước của Dung An ở địa cầu.

“Hôm nay xin nghỉ!” Dung An quyết đoán nói, cậu hiện tại đã quên địa chỉ của công ty được chứ, nếu có trở về, cũng không nhất định có thể nhận ra ai là ai. Có muốn thông qua quang não tra ra đối phương đang ở đâu, cậu cũng phải dựa vào cái cuộc điện thoại này, “Giúp tôi nói một tiếng, nhất thời quên xin phép trước.”

“Cậu vậy mà còn dám xin nghỉ ở thời điểm này a,” Đồng sự bên kia di động cảm khái, “Vương tổng bảo tôi nói với cậu, nếu hôm nay cậu không tới, vậy không cần tới nữa.”

“Vậy thì không đi!” Dung An cân nhắc xem công việc của mình khi ở địa cầu là thế nào, lại nói hiện tại mình còn có thể làm được những thứ đó sao. Vẫn là thôi đi, địa cầu vậy mà có người ngoại tinh, như vậy…… Dung An từ trong không gian lấy ra ngọc bội, hình như bán cho người ngoại tinh cũng không được bao nhiêu, nếu không moi ngọc địa cầu ra, rồi ra ngoài bán, như vậy không phải có thể kiên trì một đoạn thời gian sao.

Giờ phút này, Dung An cũng không thèm nghĩ □□ có bao nhiêu tiền, cậu dám cam đoan nhất định không được bao nhiêu, điểu ti nghèo ** nên có dạng của điểu ti nghèo ** thôi.

Tinh cầu Kỳ Lân Mặc Sĩ Phong trăm triệu không nghĩ tới Magar thật sự dám đem tiểu vương hậu của mình đẩy đi nơi khác, may mắn mình có thể cảm thụ được tiểu vương hậu vẫn an toàn không xảy ra chuyện gì, bằng không nhất định đem cái tên Magar này diệt bỏ.

“Nghe nói tiểu vương hậu cực thích cái văn minh cấp thấp kia,” Magar nhìn Mặc Sĩ Phong căm tức nhìn mình, “Vừa lúc nên đưa cậu ta qua đó chơi một chuyến.”

Không để ý tới lời Magar nói, Mặc Sĩ Phong chỉ lệnh nhân viên nghiên cứu ném Magar vào cái văn minh cấp thấp kia. Mặc Sĩ Phong cũng không thể nhanh như vậy liền đến cái văn minh cấp thấp đó, mà phải để người chuẩn bị một phen, sau đó mới đi qua được.

Ở trong nhà trên địa cầu trạch mấy ngày Dung An rốt cuộc xác định Dung An trên địa cầu theo mình xuyên qua mà biến mất, vậy mình cũng không cần phải lo lắng lại có một chính mình chạy ra nữa. Kia cậu cũng không biết giải thích thế nào với một chính mình khác, từ những phát sinh hết thảy chung quanh mà nói, cái địa cầu này cùng với địa cầu trước kia mình ở giống nhau như đúc.

Nhìn tiền dư lại không nhiều lắm, Dung An đành phải đến cửa hàng ngọc khí, bán ngọc. Người Già Mã Tinh hệ không thèm nhìn khối ngọc này, nhưng khối ngọc này vẫn đáng giá, mua đến vài vạn đó có biết không.

Trước tiên ở trong nhà ngốc một đoạn thời gian, thích ứng hết thảy chung quanh. Dung An khẳng định đại đế nhất định sẽ đến tìm mình, nếu đối phương không tới tìm mình, mình thật sự không thể tìm thấy đường về Già Mã Tinh hệ. Magar chính là một tên bệnh tâm thần, cho dù mình muốn đến địa cầu nhìn xem, nhưng cũng không phải dùng phương thức này a.

Ở nhà ngốc nửa tháng liền có đồng học gọi điện thoại nói Dung An đi tham gia tụ hội đồng học, còn may đối phương có cho địa chỉ, không nói hẹn ở chỗ cũ, bằng không Dung An thật sự không biết làm thế nào đi lại nơi đó.

Đồng học trước kia tụ lại, Dung An phát hiện đồng học nào cũng trà trộn đến không tồi a, vì sao mình lại là một tên điểu ti nghèo *. Có lẽ là thời gian thoát ly địa cầu khá lâu, trong lúc nhất thời Dung An cũng không biết làm thế nào ở chung với đồng học, ngồi ở một bên ăn đến mãnh liệt.

Những đồng học nọ vừa thấy Dung An đến đều nhìn nhiều thêm chút, một đám đều cảm thấy Dung An trở nên xinh đẹp, lại nhìn thêm vài cái, vẫn là cái ngũ quan kia, chỉ là tinh xảo hơn rất nhiều.

Các đồng học tụ vào nhau, khó tránh khỏi nói đến vấn đề sự nghiệp cùng với tình cảm bây giờ.

Dung An bỗng nhiên phát hiện mình chẳng làm nên trò trống gì, còn tình cảm sao, cậu hiện tại còn tính là độc thân à?

“Cậu không cần tìm bạn gái,” Đồng học nghiêm túc nói với Dung An, “Phỏng chừng mấy cô gái kia thấy dung mạo này của cậu liền quay đầu đi luôn, lớn lên còn xinh đẹp hơn mấy cô ấy.”

“Nghe nói cậu mới từ chức, muốn làm lưu manh giới giải trí không?” Một đồng học ở công ty điện ảnh trên dưới đánh giá Dung An, “Công ty chúng tớ có một bộ kịch đang cần một vai ác yêu nghiệt đây.”

Còn yêu nghiệt, Dung An hắc tuyến, cậu sao có thể chạy tới giới giải trí hỗn tạp kia a, cứ cho là giới giải trí kiếm nhiều tiền cũng không được.

Đây chính là một cái địa cầu tùy tiện đều đều có khả năng có người ngoại tinh ẩn thân, Dung An tỏ vẻ vẫn nên điệu thấp một chút, đừng có không cẩn thận đã bị người ngoại tinh khác tóm được.

Nếu gặp được thú nhân Già Mã Tinh hệ còn tốt, chỉ sợ gặp người ngoại tinh của tinh hệ khác, lại nháo ra mâu thuẫn, một giây sau lại có khả năng xảy ra chuyện. Dung An lá gan không nhỏ, nhưng cậu cũng không thích đối đầu với người ngoại tinh, không bằng an tĩnh một chút.

Dung An cự tuyệt công việc mà đồng học sắp xếp, cũng cự tuyệt những lời mời mọc khác. Hiện tại ở chung với những nữ đồng học này, cậu luôn cảm thấy có chút quái quái. Những nữ đồng học này tính cách thậm chí so với á thú nhân cùng giống cái ở Già Mã Tinh hệ còn muốn cương nghị hơn đó biết không, không giống như trong hai mươi năm suy nghĩ của cậu.

Sau khi tụ hội kết thúc, Dung An đang muốn rời đi, thì có một người bắt lấy cánh tay Dung An. Không thấy đối phương mở miệng, nhưng Dung An lại nghe lời đối phương nói, ‘Người tinh hệ nào a?’

Đấy, lại là một người ngoại tinh, Dung An choáng váng, người địa cầu đều đã bị người ngoại tinh vây quanh, người địa cầu biết chưa?

“Cùng nhau uống chén rượu thế nào?” Người nọ mở miệng.

Dung An tạm thời lưu lại, cậu biết người nọ sẽ không buông cánh tay mình ra, cứ như vậy mà vẫy tay tạm biệt với đồng học.

Hai người đi vào một ghế lô, người nọ lại mở miệng, “Già Mã Tinh hệ sao? Tìm được đường trở về không?”

Ngọa tào, người này là người Già Mã Tinh hệ? Dung An mở to hai mắt nhìn đối phương.

Người nọ ở dưới ánh nhìn chăm chú của Dung An biến thành một con chó săn bự, sau đó lại biến thành hình người, ho nhẹ, “Đây là chứng cứ.”

Dung An tự nhiên không có khả năng ở trước mặt đối phương biến thành hình thái Kỳ Lân, “Làm thế nào phát hiện?”

“Cảm giác,” Người nọ đạm cười, “Cậu gọi tôi Lam Vân.”

Bởi vì là chó săn cho nên họ Lam sao, Dung An lúc này mới phát giác sau khi vào ghế lô, ngôn ngữ đối phương nói chính là Già Mã Tinh hệ, không phải địa cầu.

“Anh làm thế nào đến bên này?” Dung An hoang mang.

“Phụ cận tinh cầu Kỳ Lân không phải xuất hiện lốc xoáy thần bí sao, lúc ấy tò mò liền……” Lam Vân xấu hổ, chỉ vì tò mò liền đem mình tò mò đến cái văn minh cấp thấp này, điểm mấu chốt là hiện tại còn không biết làm thế nào để trở về.

Người ngoại tinh khác trên địa cầu xác thật biết Già Mã Tinh hệ, nhưng bọn hắn cũng như Lam Vân không biết làm thế nào để trở về. Cái này làm cho Lam Vân càng thêm buồn bực, đây là tiết tấu phải ngốc bên này cả đời a. Nhìn khoa học kỹ thuật trên địa cầu, chỉ sợ cũng không thể lập tức phát triển mạnh, không có khả năng làm ra tàu chiến có thể bay đến Già Mã Tinh hệ, người địa cầu còn dừng lại ở giai đoạn trên trạm không gian mặt trăng, đến Thái Dương hệ còn chưa bay đến, càng đừng nói bay ra hệ Ngân Hà.

Thấy đối phương không nói tiếp, Dung An cũng không hỏi lại, mình chính là bị người đẩy lại đây đó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi