TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Khi Liễu Tuấn tới phòng tổ chức thì trong văn phòng của Vương Đức Dụ đã có một vị khách, người này chừng 40, vóc dáng cao lớn khôi ngô như Liễu thị trưởng, tóc vuốt ngược ra phía sau, rất có uy, đang nói chuyện với Vương Đức Dụ ở khu tiếp khách, cười sang sảng.

Liễu Tuấn gần như lập tức đoán được hắn là ai.

Vào lúc này có thể ngồi ngang với Vương Đức Dụ, lại mời Liễu thị trưởng y tới, chỉ có thể là Hàn Húc, tân bí thư thành ủy Tiềm Châu.

Khi Liễu Tuấn ở trên xe đã có ít nhất ba người gọi điện báo kết quả biểu quyết của thường ủy tỉnh cho y.

Hàn Húc trở thành "đại ca" của Tiềm Châu, Liễu Tuấn không bất ngờ, nếu tỉnh ủy quyết tâm đổi người thì có thể tới bất kỳ ai, dù sao Hồ Hảo Học được hưởng đãi ngộ chính ở, làm y thấy vui vẻ.

Cái tên Hồ Hào Học có thể xuất hiện trên cuộc họp thường ủy chứng minh Cận Hữu Vi đã thành công, khoảng cách giữa Cù Thai đã xuất hiện.

Thời khắc tỉnh ủy quyết định Tiềm Châu đổ tướng, "tuần trăng mật" của Cù - Thai đã kết thúc, qua chiến dịch này, người ngoài nhận định thế lực bản địa cơ bản đã thất thế, ngay cả Lưu Huy còn không giữ lại được mà.

Còn về phần Ngọc Lan, vì Đinh Ngọc Chu là phó bí thư tỉnh ủy, động vào ông ta không dễ, chỉ có thể dùng biện pháp ăn mòn, tước bớt quyền lực của Đinh Ngọc Chu.

Điều kiện để nhất trí đối ngoại đã mất, sau này tỉnh A sẽ tiến vào giai đoạn Cù - Thai tranh đấu.

Có lẽ đây là cơ hội của Liễu Tuấn.

Bị người ta chèn ép bao lâu, cũng phải nên phản kích rồi.

Đồng thời phản kích cả hai phe Cù - Thai, khẳng định là không sáng suốt, chỉ ép hai kẻ đó lại lần nữa nhất trí đối ngoại thôi, sai lầm cơ bản này Liễu Tuấn sao có thể phạm vào. Y luôn chờ đợi "vết nứt" xuất hiện, phản kích Thai Duy Thanh, so ra thì dễ hơn phản kích Cù Hào Cẩm.

Nhìn thấy Liễu Tuấn, Vương Đức Dụ và Hà Húc đồng thời đứng dậy.

- Ha Ha, Liễu thị trưởng tới thật nhanh.

Vương Đức Dụ bắt tay Liễu Tuấn cười vui vẻ, hắn luôn rất khách khí Liễu Tuấn.

- Lãnh đạo triệu kiến không đến nhanh sao được.
Liễu Tuấn cười đáp.

- Nào Liễu thị trưởng, tôi giới thiệu đây là đồng chí Hàn Húc, tỉnh ủy đã quyết định phái đồng chí ấy tới Tiềm Châu thay thế công tác của đồng chí Lưu Huy, về sau hai đồng chí là cộng sự rồi. Đồng chí Hàn Húc, đây là Liễu thị trưởng.

Hàn Húc bắt tay Liễu Tuấn, nói vài câu khách khí, rồi cảm thán:
- Liễu thị trưởng đúng là tuổi trẻ tài cao.

Hắn trên 40 đảm nhận cán bộ chính sở nắm thực quyền, trong mắt người khác là trẻ lắm rồi, song so với vị trước mắt không là gì.

Lần này tỉnh ủy đổi bí thư Tiềm Châu dấu rất kỹ, cho tới tận khi đưa lên họp thường ủy, mọi người mới biến đại hán đông bắc tên Hàn Húc này là người giữ ấn mới của Tiềm Châu.

Thời gian gấp gáp, Liễu Tuấn tạm thời chưa hiểu gì về Hàn Húc, chỉ biết trước kia hắn làm chủ nhiệm một văn phòng trong quốc vụ viện. Cù Hạo Cẩm chuyên môn điều hắn tới, có thể thấy giữa hai người đó rất thân thuộc, Liễu Tuấn chỉ hơi ngạc nhiên là, trước kia trong danh sách thân tín của Cù - Thai mà Hà đại tiểu thư đưa ra có thể tới tỉnh A nhậm chức, không có ai tên Hàn Húc.

Có lẽ Hà đại tiểu thư điều tra chưa được toàn diện, dù sao tìm hiểu được hết mạng lưới quan hệ của quan chức cấp cao là quá khó. Ví dự như Liễu Tuấn, bị các đối thủ nghiên cứu rất lâu, dùng kính hiển vi soi lên soi xuống, nhưng y tin còn rất nhiều mối quan hệ của y mà đối thủ không biết.

Cuộc gặp mặt hôm nay không phải trình tự cần có, ít nhiều mang tính chất tư nhân, còn theo trình tự bình thường, tiếp xúc giữa bí thư và thị trưởng phải đợi sau khi Hàn Húc nhậm chức.

Có lẽ vì Liễu Tuấn tới Ngọc Lan, cho nên Vương Đức Dụ an bài cuộc hội kiến này.

Hiện giờ thế cục Tiềm Châu rất nghiêm trọng, ảnh hưởng xấu từ vụ án Bạch Hồ đem lại chưa mất, hai chữ "tạm thời" trên mũ ô sa của Liễu Tuấn vẫn còn, đứng chân chưa vững lại thay bí thư mới. Cả hai lãnh đạo đều là người mới, đối diện với quần thể cán bộ đang hốt hoảng, muốn nhanh chóng ổn định cục diện không dễ.

- Liễu thị trưởng ngưỡng mộ đại danh đã lâu.

Hàn Húc khách khí nói, ánh mắt nhìn Liễu Tuấn mang chút hiếu kỳ, đó là sự hiếu kỳ thuần túy, không gây hiểu lầm gì cả. Từ khi Liễu Tuấn bước vào chính đàn, y đã thấy qua nhiều ánh mắt này rồi, người lần đầu tiên gặp và nghe chức vụ của y đều có ánh mắt này.

Với người sắp cộng tác với mình, Hàn Húc hiếu kỳ một chút là đương nhiên.

Hàn Húc khi gặp Cù Hạo Cẩm, đã được Cù Hạo Cẩm nói cho rõ ràng, thanh phố mà hắn sắp tới nhậm chức có một vị thị trưởng rất mạnh mẽ. Kỳ thực chẳng cần Cù Hạo Cẩm phải nói, Hàn Húc đã biết về Liễu Tuấn không ít, một sự quật khởi thần tốc như Liễu Tuấn, thị trưởng trẻ nhất cả nước, là đối tượng để người trong quan trường nghiên cứu. Nhất là người được coi là nhân tài trẻ tuổi trong quan trường như Hàn Húc càng nghiên cứu Liễu Tuấn tỉ mỉ hơn, để tìm kinh nghiệm tham khảo.

Có điều Hàn Húc chưa bao giờ ngờ rằng, lại có một ngày hắn thành công sự với Liễu Tuấn.

Nói thật, cái chức bí thư này chẳng phải là thứ Hàn Húc mong mỏi gì, trước đó hắn là cán bộ cấp chính sở rồi, cấp bậc không tăng, thực quyền cũng chưa thấy tănglên là bao, nhưng áp lực tăng lên không ít. Nếu như cho hắn được lựa chọn, hắn thà ở lại thủ đô thong thả kiếm kinh nghiệm, đủ thời gian tự nhiên thăng quan tiến chức.

Làm tới chức chủ nhiệm văn phòng thực quyền trong quốc vụ viện, Hàn Húc tất nhiên là cũng có bối cảnh.

Chỉ tiếc rằng hắn không có lựa chọn nào khác.

Cù Hạo Cẩm muốn hắn tới Tiềm Châu, hắn không thể không tới, hơn nữa Hàn Húc biết Cù Hạo Cẩm kỳ vọng lớn vào hắn, có thể kiềm chế được vị nha nội uy thế này.

Vừa mới gặp mặt Liễu Tuấn, Hàn Húc đã biết đây chẳng phải là nhiệm vụ nhẹ nhàng.

Nhìn thái độ tự tin của Liễu Tuấn trước mặt Vương Đức Dụ là có thể thấy phần nào rồi, hiển nhiên trong lòng Liễu Tuấn, hắn và Vương Đức Dụ chẳng cao hơn y.

Trên quan trưởng, rất ít kẻ tự tin mù quáng, nhất là làm tới thị trưởng, khẳng định thành tinh rồi. Liễu Tuấn thản nhiên thể hiện sự bình đằng, phải có sự tự tin mạnh mẽ làm hậu thuẫn.

Liễu Tuấn cười nói:
- Hàn bí thư khách khí rồi.

- Không phải tôi khách khí, Liễu thị trưởng là anh hùng kháng lũ danh tiếng lẫy lừng, chuyện trước kia của Liễu thị trưởng tôi đã được nghe rồi, khi ở cơ quan quốc gia cũng đã tham khảo học tập.

Liễu Tuấn cười khiêm tốn.

Cho dù tạm thời chưa biết bối cảnh và năng lực của Hàn Húc, nhưng được Cù Hạo Cẩm nhìn trúng, điểm danh tới kiềm chế y sao có thể là hạng tầm thường.

Vương Đức Dụ nói:
- Liễu thị trưởng, ngày mai chúng tôi sẽ phái người cùng Hàn thư ký tới Tiềm Châu nhậm chức.

Lời này mang ý nhắc nở Liễu Tuấn còn việc gì ở đây thì tranh thủ mà làm, ngày mai tân bí thư tới nhậm chức, thị trưởng khẳng định không thể thiếu, đây là vấn đề lễ tiết cơ bản.

Liễu Tuấn gật đầu:
- Tôi đại biểu cho cán bộ Tiềm Châu, nhiệt liệt chào mừng Hàn bí thư.

Hàn Húc vội khiêm tốn nói:
- Liễu thị trưởng, sau này mọi người là đồng chí trong một ban rồi, không cần khách khí. Nghe nói hôm nay thị trưởng lên tỉnh làm hạng mục.

- Phải, tôi cùng Dương giáo sư của Hoa Khoa Đại, tới công ty Trào Lưu khảo sát, chuẩn bị thành lập một khoa nghiên cứu kỹ thuật máy vi tính ở Tiềm Châu, cơ bản đạt thành ý hướng hợp tác chung rồi.

Hàn Húc gật đầu:
- Nghề máy vi tính này đang được ưa chuộng ở kinh thành, kế hoạch của thị trưởng, nhất định sinh ra hiệu quả tốt đẹp.

Hàn Húc đã tiến vào vai trò của bí thư thành ủy Tiềm Châu rồi.

Liễu Tuấn gật đầu, đang chuẩn bị nói thì di động vang lên, theo lý thì trường hợp này không tiện nghe điện thoại, nhưng Liễu Tuấn vừa nhìn tên người gọi không thể không nhận điện.

- Xin lỗi hai vị, tôi phải nhận cuộc điện thoại này.

Hai người kia cùng cười gật đầu.

Liễu Tuấn đứng dậy tránh ra vài bước, ấn núi nghe.

Điện thoại do Xảo nhi gọi tới, bình thường nếu không có chuyện đặc biệt, Xảo Nhi sẽ không gọi điện cho Liễu Tuấn trong giờ làm.

- Tiểu Tuấn, hiện giờ có tiện nghe điện không?
Giọng Xảo Nhi mang theo chút lo lắng.

- Ừ, em nói đi.

- Em đọc Thiên Nam Thời Sự, có một bài tiêu đề là Tiềm Châu hiện giờ rốt cuộc ra sao, hình như là chuyên nhắm vào anh..

Quá nhanh!

Liễu Tuấn giật mình, vừa rồi mới nhìn thấy bài viết này trên mạng, Thiên Nam thời sự đã cho đăng rồi, có lẽ bọn họ còn nhanh hơn bài viết trên mạng. Nếu như chỉ là một bài viết trên mạng, Liễu Tuấn không để ý lắm, dù sao hiện giờ người lên mạng rất ít, nhưng thêm vào Thiên Nam Thời Sự thì khác rồi.

Thiên Nam Thời Sự là báo do thành phố Nam Phương xuất bản, là một tạp chí địa vị đặc thù, thường cho đăng bài báo đề tài mẫn cảm, không kiêng kỵ gì. Ví dụ như như bài Tiềm Châu rốt cuộc ra sao rồi, đã chỉ đích danh Liễu Tuấn. Bọn họ sao chẳng biết Liễu nha nội là ai, vậy mà vẫn cho đăng.

Liễu Tuấn biết sự tồn tại của tờ tạp chí này là do một vị đại lão ngầm cho phép, không có hậu thuẫn lớn đó, sao nó tồn tại tới ngày nay? Xem ra có kẻ đã triển khai tiến công toàn diện vào y rồi.

- Ừ anh biết rồi, tối anh sẽ gọi điện cho em.
Liễu Tuấn bình tĩnh nói

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi