TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Vài ngày nữa là tới lễ quốc khánh, Liễu thị trưởng không về Tiềm Châu nữa, đương nhiên cũng phải làm chút việc nghiêm túc, ví dự như thăm hỏi bạn bè ở cơ quan quốc gia, gặp gỡ tăng cường tình cảm là điều cần thiết.

Trên quan trường đủ mạng lưới quan hệ, có lớn có nhỏ, bình thường chỉ uống rượu tán gẫu, nhưng không chừng có một lúc nào đó dùng được tới những mối quan hệ bạn bè này.

Cho dù là nha nội đỉnh cấp, liên qua tới sự việc cụ thể, nhiều khi phải dựa vào phương thức xã giao để giải quyết, chứ nếu cứ giơ chiêu bài lớn lên mà nhờ vở, thì thế nào cũng có một ngày không trả nổi những ân tình đó.

Nhất là ủy ban phát triển kế hoạch quốc gia càng là trọng điểm của Liễu Tuấn, cùng với việc Liễu Tấn Tài lên nhậm chức tiến hành một loạt điều chỉnh và cải cách nội bộ, mức độ quan trọng của ủy ban này càng nổi bật. Liễu Tấn Tài không vì Liễu Tấn Tài kiểm nhiệm chủ nhiệm ủy ban phát triển mà lơ là với nó, ngược lại càng lợi dụng chiêu bài nha nội, ra tay liên tục, quan hệ với các cán bộ cấp ti cấp cục ở trong ủy ban rất tốt.

Liễu Tuấn qua lại đều là những cán bộ trẻ có tiềm lực, cho dù một ngày nào đó Liễu Tấn Tài không chủ quan nơi này nữa, những quan hệ đó sẽ mang lại tác dụng.

Đối với người chấp chính địa phương mà nói, đó là tài nguyên quan hệ lớn.

Trong số mấy chục cán bộ phụ trách có thực quyền trong ủy ban phát triển có một nửa qua lại với Liễu nha nội. Liễu Tuấn có ý kết giao, mọi người sao có thể làm cao trước mặt công tử Liễu thủ tướng? Tất nhiên rất phải khách khí rồi, nhìn qua quan hệ của mọi người và Liễu nha nội không tệ, còn về phần ai mới là bạn bè tri kỷ với Liễu nha nội thì không biết.

Phải chính bản thân Liễu nha nội mới biết được.

Trên quan trường thành bạn bè không khó, chỉ cần không phải là kẻ quá vênh váo, thù dù là cán bộ "ngồi hóng mát" người ta cũng sẽ nể mặt ba phần, thêm bạn là thêm cơ hội mà. Nhưng thành bạn bè tri kỷ thì không đơn giản, nhất là thành bạn bè tri kỷ của nha nội tiềm lực vô hạn như Liễu Tuấn thì càng là duyên chỉ có thể gặp không thể cưỡng cầu.

Có điều dù thành bạn bè bình thường với Liễu nha nội cũng tốt lắm rồi.

Lần này Liễu Tuấn tới bái phỏng trưởng ti quy hoạch Lưu Quan Hưng, ti quy hoạch đứng thứ ba trong ủy ban, chỉ dưới văn phòng công vụ và phòng nghiên cứu chính sách, địa phương có rất nhiều hạng mục lớn, cần báo lên ti quy hoạch, do ti trưởng ký xác nhận, mới đưa cho lãnh đạo phân quản có liên quan trong ủy ban, cuối cùng mới đặt lên bàn Liễu phó thủ trướng.

Lưu Quang Hưng có thể ngồi lên chức ti trưởng này, có thể thấy được địa vị thân phận của hắn, ở vị trí của Lưu Quang Hưng, đã sinh ra hai vị cán bộ cấp phó bộ, mà Lưu Quang Hưng hiện giờ là một trong số cán bộ có điều kiện phát triển cao nhất trong ủy ban.

Vì những nguyên cớ này, Liễu Tuấn chủ động quan hệ tốt với Lưu Quang Hưng là điều hợp lý.

Liễu Tuấn tới ủy ban phát triển đôi khi chẳng hẹn trước, đó là nhờ thân phận nha nội, cho dù Lưu Quang Hưng không ở văn phòng, hoặc là không tiện tiếp khách cũng không sao, Liễu thị trưởng có thể đi tới văn phòng các ti trưởng cục trưởng khác.

Ở ủy ban phát triển, Liễu thị trưởng muốn tìm người nói chuyện đúng là không phải chuyện khó?

Ai dám không nể mặt y?

Lần này Liễu Tuấn không hẹn trước, cứ thong dong đi tới văn phòng của Lưu Quang Hưng, thư ký Tiểu Viên của Lưu Quang Hưng chính đang chỉnh đốn văn kiện, thấy phía trước tối đi, vội ngẩng đầu lên, thì ra là thân hình cao lớn của Liễu thị trưởng che mất ánh sáng.

- A, là Liễu thị trưởng! Mời thị trưởng ngồi.

Tiểu Viên lập tức tươi cười bắt tay Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn mỉm cười hỏi:
- Tiểu Viên, Lưu ti trưởng có đây không?

Lưu Quang Hưng trên 40, Tiểu Viên cũng 32,33 rồi, Liễu thị trưởng lại gọi người ta là Tiểu Viên, lúc mới đầu, Tiểu Viên hơi ngượng, có điều thích ứng rất nhanh.

Gọi Tiểu Viên là tốt mà.

Chứng minh Liễu thị trưởng không coi hắn là người xa lạ, nếu quy củ gọi hắn là Viên xử, đoán chừng Tiểu Viên buồn lắm.

- Có có, mời Liễu thị trưởng theo tôi.

Tiểu Viên không gọi điện thoại xin chỉ thị, hắn biết giao trình giữa Liễu Tuấn và Lưu Quang Hưng, giả sử hắn làm trình tự này, chẳng những đắc tội với Liễu thị trưởng, tuyệt đối cũng chẳng làm Lưu ti trưởng hài lòng.

Chả nhẽ Lưu Quang Hưng làm bộ làm tịch trước mặt Liễu Tuấn.

Đó hoàn toàn là tự chuốc lấy rắc rồi.

Tiểu Viên gõ cửa, không đợi bên trong trả lời đã đẩy cửa đi vào, nói:
- Ti trưởng, Liễu thị trưởng tới rồi.

- A, Liễu ti trưởng, mau mau mời vào.

Lưu Quang Hưng ngồi sau bàn làm việc thần thái uy nghiêm, đột nhiên thấy Liễu Tuấn tức thì sắc mặt thay đổi, nhân như nhảy dựng dậy từ chiếc ghế da lớn, vội vàng ra bắt tay Liễu Tuán.

Hắn nhiệt tình như vậy một nửa là thân phận nha nội của Liễu Tuấn, một nữa cũng xuất phát từ tình bạn.

Hai người tuy chưa quen nhau lâu lắm, nhưng có nhiều tiếng nói chúng, cho dù bỏ đi quan hệ với Liễu phó thủ tướng, Lưu Quang Hưng cũng rất muốn kết bạn với Liễu thị trưởng.

- Nào nào, Liễu thị trưởng, mời dùng trà.

Lưu Quang Hưng mới Liễu Tuấn ngồi xuống ghế sô pha, đích thân rót trà, Tiểu Viên rất tự giác đem cơ hội "thể hiện" nhường cho lãnh dạo.

Thấy Tiểu Viên ra ngoài, Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Quang Hưng, từ khi nào anh khách khí với tôi như thế?

- Ha ha, lãnh đạo từ xa tới, khách khí một chút là nên mà, cậu là anh hùng cấp quốc gia mà, được đặc cách mời dự lễ quốc khánh, tất nhiên đám chúng tôi phải ngước mắt ngưỡng mộ rồi.

Lưu Quang Hưng trêu, có điều hắn nói ngay được nguyên nhân chuyến này Liễu Tuấn tới kinh thành, có thể thấy thường ngày rất chú ý tới Liễu Tuấn. Hoặc là nghiên cứu danh sách khách mời dự quốc khách lần này, vì thường thường dựa vào nó có thể nhìn ra nhiều manh mối biến hóa chính cục,

Ví như nghe nói có một vị phó bí thư tỉnh duyên hải có hi vọng làm tỉnh trưởng, nhưng không được xuất hiện trong danh sách khách mới, thế là mọi người ý thức được, người kia có vấn đề rồi, hẳn là liên quan tới vụ án đông nam.

Liễu Tuấn cười ha hả:
- Lưu ti trưởng cũng học cách nói đùa rồi, hiếm có! Tôi còn cho rằng anh là người mãi mãi nghiêm túc kia.

Lưu Quang Hưng cười:
- Tới khi nào đấy?

- Hôm kia, tới chúc thọ một vị trưởng bối.

Có thể nhìn ra Lưu Quang Hưng rất vui, Liễu Tuấn hôm trước đi chúc thọ, hôm nay tới văn phòng của hắn, có thể thấy địa vị của Lưu Quang Hưng trong lòng Liễu Tuấn không thấp.

Lưu Quang Hưng đã là cán bộ cấp chính sở hai năm rồi, nếu như tiền vững chắc, giữ nguyên được ấn tượng tốt trong lòng lãnh đạo, hai năm nữa gặp cơ duyên rất có khả năng tiến bộ lên một cấp nữa. Tới tầng cấp của hắn, năng lực thôi là không đủ, quan trọng là phải có lãnh đạo coi trọng.

- Trưa rảnh chứ?
Lưu Quang Hưng nâng cổ tay lên xem đồng hồ hỏi.

Liễu Tuấn cười:
- Vậy phải xem anh có việc không đã.

Lưu Quang Hưng cũng cười:
- Tốt lắm, vậy gọi thêm lão Sài, trưa làm bữa cơm, cậu nói xem, đi đâu đây?

Lão Sài tất nhiên là Sài Thiệu Cơ, cả ủy ban phát triển đều biết, Sài Thiệu Cơ từng là công sự của Liễu Tuấn, rất được Liễu Tuấn tín nhiệm. Nói cách khác, Sài Thiệu Cơ chừng mực nào đó có thể coi là tâm phúc của Liễu Tấn Tài, vì thế khá có uy vọng trong ủy ban.

Lưu Quang Hưng một lòng muốn làm tốt quan hệ với Liễu Tuấn, tất nhiên không thể có va chạm với Sài Thiệu Cơ, mỗi lần Liễu Tuấn tới kinh thành tụ họp với bạn bè ở ủy ban phát triển là nhất định có Sài Thiệu Cơ.

- Ha ha, khách tùy ý chủ, Lưu ti trưởng an bài thế nào tôi cũng phục tùng.

Hai người nói chuyện trên trời dưới đất, quên cả thời gian . Thực ra Lưu Quang Hưng có hẹn đồng chí phía dưới địa phương nói chuyện, nhưng vì Liễu Tuấn chen ngang, nên Lưu ti trưởng sao có thể để ý tới cuộc hẹn kia nữa? Dù là Tiểu Viên, đối diện với hai vị khách đang có chút lo lắng cũng coi như không thấy.

Cán bộ cấp dưới tới ủy ban làm việc trừ dị loại như Liễu Tuấn ra, ai chẳng bị "ghẻ lạnh"? Có thể hẹn trước thành công, được ngồi đợi ở văn phòng là không tệ rồi.

Thời gian hẹn đã muộn một tiếng rồi, hai vị khách một người đã không kiềm chế được, thi thoảng xem giờ, mấy lần đứng dậy muốn lên tiếng lại thôi, vị khác vẫn ngồi yên không thay đổi nào.

Lâu lắm văn phòng gian trong mới mở ra, Lưu Quang Hưng đích thân tiễn Liễu Tuấn, vừa gặp hai vị khách, mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi