TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Lúc này ở trong thư phòng của Hà lão gia tử chỉ còn Hà lão gia tử, Hà Trường Chinh, Vũ Thu Hàn, Liễu Tuấn và Lương Kinh Vĩ. Cha con Trương Quan Minh trò chuyện với Hà lão gia tử chừng nửa tiếng liền lễ độ cáo từ. Hà Duyên An và Cam Sương đi sau đó không lâu, Hà Trường Chinh gọi điện mời Vũ Thu Hàn tới rồi năm người vào thư phòng.

Chị em Hà Mộng Doanh đi trò chuyện cùng mẹ, từ khi Hà Trường Chinh vào kinh, Hà phu nhân thường xuyên cùng chồng tới tứ hợp viện ở, chuyện trò với lão gia tử, tròn đạo hiếu.

Có điều lần này Hà Mộng Doanh rõ ràng có chút hồn vía để đâu đâu, vì không biết tên nhóc con kia lại đi thì thầm gì với ông nội. Cứ mỗi lần xuất hiện cái cảnh vào phòng kín nói chuyện này là tiếp đó quân đội xảy ra chuyện lớn.

Liễu Tuấn đem khó khăn Vương Manh Manh gặp phải báo hết cho Hà lão gia tử, mỗi khi gặp phải chuyện hệ trọng, Liễu Tuấn không tự ý làm việc, mà luôn trao đổi với Hà lão gia tử , Hà Trường Chinh, để tranh biện pháp ứng phó của mọi người xảy ra xung đột.

Sự kiến Michel nếu không có biện pháp xử lý, để đối phương tóm lấy nhược điểm công kích thì dù Hà Vũ hệ gốc sâu rễ dày cũng khó kháng cự, đương kim thủ trưởng mặc dù coi trọng Hà Vũ hệ, nhưng không đại biểu quan hệ hai bên không thể phá vỡ.

So ra Hà Vũ hệ chỉ là đồng minh của đương kim thủ trưởng, còn Long Tuyền Hải lại là tâm phúc đích hệ, nếu có khả năng, đương kim thủ trưởng tất nhiên chẳng ngại để Long Tuyền Hải được chia nhiều quyền lực hơn trong tay Hà Vũ hệ.

Tất nhiên là loại quyền lực này muốn được chia phải được Hà Vũ hệ đồng ý nhường trước.

Liễu Tuấn nói cả biện pháp ứng phó. Hà lão nói:
- Thằng lớn nhà họ Quảng rất thích nói bậy.

Phụ thân Quảng Ưng trước khi lập quốc xuất thân từ quân đội, sau đó chuyển sang chức vụ khác, nhưng không đại biểu cho ông ta không còn liên quan gì tới quân đôi. Quảng Ưng chẳng những vào quân đội còn là một trong số những người nắm hệ thông tình báo là đủ ní lên điều đó rồi.

Trong thời đại chiến tranh Quảng lão và Hà Vũ hai vị lão gia tử không có qua lại nhiều, sau khi lập quốc quan hệ càng hời hợt. Vì thế Hà lão chỉ nghe nói qua loa một chút chuyện về Quảng Ưng.

Liễu Tuấn mỉm cười.

Ngay cả Hà lão gia tử còn biết Quảng Ưng thích nói bậy, có thể thấy người này ngang ngược ra sao, từ bối cảnh lớn ra thì hệ thống tính báo tương đối độc lập cung là một trong số nguyên nhân tạo nên tính cách ngông cuồng của Quảng Ưng.

Nghe Hà lão gia tử nói như thế, ánh mắt mọi người nhìn về phía Vũ Thu Hàn, ông ta là cấp trên của Quảng Ưng, có quyền phát ngôn về Quảng Ưng nhất.

Vũ Thu Hàn trầm giọng nói:
- Tính cách của Quảng Ưng khá đặc biệt, không biết đoàn kết các đồng chí lắm.

- Ừ.
Hà lão gia tử khẽ gật đầu, quay sang Liễu Tuấn.
- Bảo Quảng Ưng nói giúp đại nha đầu nhà họ Vương thì liệu hắn có chịu không?

Liễu Tuấn cười:
- Chuyện này sợ rằng không do ông ta quyết được.

- Vì sao?

Lão gia tử hứng thú với lời nói của y, dù ông chinh chiến mấy chục năm trời, gặp phải vô số trận đánh bất ngờ, nhưng nếu điều kiện cho phép ông vẫn thích chuẩn bị trước rồi mới tấn công.

Không đánh những trận không chắc thắng, không đánh những trận không chuẩn bị là lời dạy của lãnh tụ.

- Vợ của Quảng Ưng đã di cư sang nước ngoài, có sản nghiệp không nhỏ, những chuyện này có Vương Manh Manh giúp rất nhiều.
Liễu Tuấn trình bày tình huống khái quát.

Sau khi nói ra phương án ở nhà Khâu Tình Xuyên, Vương Manh Manh lập tức hoàn thiện thêm bằng cách đem bí mật của Quang Ưng nói hết ra, làm Liễu Tuấn rất vui mừng, y vốn đang đau đầu tìm cách khuất phục Quảng Ưng, có thứ này liền không tốn chút sức nào nữa.

Vũ Thu Hàn bổ xung:
- Quảng Ưng cũng không phải kẻ chân tay sạch sẽ gì.

Vũ Thu Hàn nói rất mập mở, nhưng Liễu Tuấn hiểu, do tính đặc thù của hệ thống tình báo, một phần hướng đi của những khoản tài chính khó mà tra rõ hoàn toàn được, Vũ Thu Hàn sớm biết chân tay Quảng Ưng không sạch sẽ nhưng ngại một số quy tắc không tiện truy cứu.

Còn về việc Quảng Ưng không làm việc theo quy củ cũng có chứng minh, hắn liên quan vào vụ án đông nam, nhiều giấy chứng nhận xuất nhập khẩu là do Quảng Ưng làm, chuyện này khiến cho hệ thống công an và hệ thống an ninh quốc gia bất mãn.

Hà lão gia tử trầm ngâm một lát rồi nói:
- Nếu thế thì cứ theo cách mọi người mà làm.

Tất cả đều gật đầu.

- Cây cao gió cả, xem ra lại sắp có bão rồi.

Qua một lúc Hà lão gia tử cảm khái.

Sắc mặt Hà Trường Chinh, Vũ Thu Hàn trở nên nghiêm túc, hội nghị toàn đảng vốn định mở vào cuối tháng chín đã bị trì hoãn, đương nhiên lý do thì rất là đầy đủ chính đáng, nhưng trong đó có một số lý do không thể nói ra.

Căn cứ vào sự nhất trí chung của các cự đầu trong đảng, phó chủ tịch Lý Trí Quốc trong hội nghị lần này sẽ được tuyển làm phó chủ tịch quân ủy, hơn nữa còn là phó chủ tịch xếp thứ nhất.

Hiện giờ hội nghị bị trì hoãn, tức thì làm chính cục cao tầng trở nên vi diệu.

Hai vị quan lớn Hà, Vũ sắc mặt nặng nề, Liễu thị trưởng sắc mặt không nhẹ nhàng gì.

Phó chủ tích Lý Trì Quốc cuối cùng có thể thuận lợi lên làm phó chủ tịch quân ủy hay không chẳng những quan trọng với ông ta, mà là tối quan trọng với cả phái hệ. Nếu như chuyện này có thay đổi ảnh hưởng cực kỳ bất lợi cho phái hệ, chẳng những làm sĩ khí nội bộ sụt giảm mà còn làm các hệ phái khác nảy mưu đồ.

Nhưng Liễu Tuấn không thể nói ra điều này.

Cá nhân y được các nhân vật có trọng lượng trong hai nhà Hà Vũ chấp nhận, không đại biểu cho Nghiêm Liễu cũng thế, càng không thể đại biểu cho toàn hệ phái được Hà Vũ hệ chấp nhận. Vào thời khắc quan trọng Hà Vũ hệ sẽ tham gia vào với cách có lợi nhất cho hò.

Có điều sự kiện Vương Manh Manh có lẽ là một cơ hội.

.... .....

- Lão ba, vì sao hội nghị toàn đảng lại hoãn?

Trong thư phòng ở nhà họ Nghiêm, Liễu Tuấn ngồi đối diện với Nghiêm Ngọc Thành đi thẳng vào vấn đề.

Buổi tối ăn cơm ở nhà họ Nghiêm, Liễu Tuấn vốn định đợi cha đi làm vệ mới cùng thảo luận việc này, không ngờ Hồng thủ tướng mở cuộc họp phạm vi nhỏ, Liễu Tấn Tài cũng được mời tham gia, phải 9 h mới về nhà, Hồng thủ tướng cũng là một người "cuồng công việc" y chang cấp dưới.

Chuyện tương tự thế này đa phần Liễu Tuấn chọn trao đổi với Nghiêm Ngọc Thành, rồi mới nói với Liễu Tấn Tài sau.

Nghiêm Ngọc Thành hiển nhiên không ngờ Liễu Tuấn vừa lên tiếng là đã hỏi tới đề tài mẫn cảm này, liền châm thuốc trầm ngâm, không trả lời ngay.

Liễu Tuấn kiên nhẫn chờ đợi.

- Ừm, một số đồng chí có ý kiến khác.
Hút gần hết điều thuốc mời ttrả lời.

- Chủ yếu là ý kiến ở phương diện nào ạ?

Liễu Tuấn vẫn không vòng vo gì.

Nghiêm Ngọc Thành nhìn y một cái, dập tắt thuốc, thở ra một hơi nói:
- Một số kẻ gần đây hơi bất an, khả năng vì chuyện nào đó chạm vào gốc rễ của bọn chúng, nên chưa nhìn thấy kết quả bọn chúng không muốn thấy xuất hiện một kết quả khác.

Liễu Tuấn cười.

Chẳng qua vẫn là vấn đề trao đổi ích lợi thôi.

Những kẻ bất an kia chính là do kẻ mà hàng loạt cuộc tấn công mà hệ phái chủ động ra tây khiến bọn chúng sợ hãi, vì đảm bảo phó chủ tịch Lý Trì Quốc thuận lợi tiếp nhận giao ban mà hệ phái đã nhẫn nhịn nhiều, thỏa hiệp cho tới khi đạt được kết quả cân bằng cho tới khi mọi người cùng hài lòng, nghiêm khắc mà nói sách lược này có tác dụng nhất định. Những nhượng bộ đó tạo thành sự cân bằng mới trong đảng, nhưng một số kẻ lại được đằng chân lân đằng đầu, cho nên các đại lão hệ phái liền thay đổi thành sách lược cứng rắn, kết quả lại làm cho kẻ khác bất an.

Ngoài ra đoán chừng có liên quan tới vụ án đông nam, trong vấn đề xử lý kẻ liên quan vụ án này, bí thư Hình Chính Du của kỷ ủy TW kiên trì nguyên tắc không nương tay, làm những người mở miệng xin xỏ đều đụng đầu vào tường, thế là có một số đồng chí càng không chịu yên phận.

Liễu Tuấn ưỡn thẳng lưng lên nói:

- Bọn chúng cho rằng làm thế là có thể cản trở được chúng ta sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi