TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Văn phòng của David Liêu lớn thái quá, chẳng những phòng tiếp khách, phòng nghỉ, phòng vệ sinh hết sức đầy đủ, mà còn có cả một sân golf mini quy mô không phải là nhỏ.

Văn phòng của David Liêu đầy vẻ hiện đại hóa, bàn ghế không phải là gỗ lim thường thấy mà làm bằng kim loại màu bạc.

Khi Liễu Tuấn tới Chicago, Liêu Hoa Thành từng mới y tới văn phòng ông ta uống trà, tổng bộ chỉ huy tối cao của Tập đoàn họ Liêu ở nước Mỹ xa xôi lại làm kiểu Trung Hoa điển hình, Liêu Hoa Thành nói với Liễu Tuấn, bố cục văn phòng này là do cha ông ta để lại, nghe nói còn mời thầy phong thủy nổi tiếng nhất tới sắp đặt.

Có điều giờ không phải lúc thưởng thức văn phòng của David Liêu.

Hàn Húc mỉm cười nói với David Liêu:
- Ông Liêu, thật xin lỗi, hiểu lầm mất rồi.

David Liêu nói ngay:
- Hàn bí thư đây không phải là hiểu lầm gì hết, theo tôi biết ủy ban kiểm tra kỷ luật của quý quốc nếu không có chứng cứ xác thực sẽ không điều tra, nói cách khác có người hoài nghi công ty của chúng tôi có vấn đề nên mới điều tra.

Hàn Húc vốn cũng biết người từ nhở sống ở Mỹ có phương thức tư duy khác biệt rất lớn người trong nước, nhưng không ngờ khác biệt lớn tới như thế, mấy người mông chưa đặt xuống ghế, David Liêu đã "khai hỏa" chẳng hề nể mặt Hàn bí thư.

Đột nhiên Hàn Húc hiểu ra, chẳng trách Trần chủ nhiệm vốn trầm tĩnh đối diện với một nhân vật "dị loại" như vậy, cũng phải dùng "ngôn từ kịch liệt", nếu không nghĩ tới ành hưởng chỉ sợ Hàn Húc cũng lập tức "ngôn từ kịch liệt rồi.

Thấy Hàn Húc xấu hổ, Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Giám đốc Liêu, chuyện gì cũng có thể trao đổi giải quyết mà, ngồi xuống đã rồi hãy nói.

Đối với Liễu Tuấn, David Liêu luôn mang chút sợ hãi, không dám quá đáng với y, cũng ý thức được vừa rồi mình thất lễ, vội xin lỗi Hàn Húc rồi mời khác ngồi.
Thư ký của David Liêu là một mỹ nhân da đen người cao ráo, đi tới pha cà phê cho khách.

Một lần nũa sự khác biệt giữa hai cha con họ Liêu thể hiện rõ ràng.

- Hàn bí thư, Liễu thị trưởng, Lê bí thư, tôi chính thức kháng nghị với phía quý vị, việc tự ý điều tra công ty chúng tôi là không thỏa đáng.

Vừa mới ngồi xuống, cà phê còn chưa đưa tới miệng, David Liêu đã rốt ruột "kháng nghị" một lần nữa. David Liêu tính cách nóng nảy, nếu chẳng phải Liêu Hoa Thành chỉ có một người con trai này, thì e rằng chẳng tới lượt hắn đền đây chủ trì công ty.

May mà hắn còn nhớ được chức vị của Lê Mẫn Trung.

Hàn Húc sắc mặt hơi trầm xuống, xem ra đối với người "ngang ngược" như David Liêu, Hàn bí thư có chút không nhẫn nại được rồi, thực chất trong lòng quan viên trong nước có ít nhiều coi thường thương nhân, tư tưởng "sĩ nông công thương" hơn nghìn năm qua thấm vào trong ý thức, nhất thời khó mà thay đổi được.

Nhưng Hàn Húc cũng không phải là nhân vật tầm thường, mau chóng điều chỉnh tâm tình, liếc mắt qua Liễu Tuấn mà không trở lời. Ý của hắn rất rõ, công ty này cậu đưa tới, thì cậu phải ra mặt.

Là bí thư thành ủy Hàn Húc lập tức tới trấn an đã là nể mặt lắm rồi.

Liễu Tuấn cười nói:
- Giám đốc Liêu, tôi nghĩ ông hiểu lầm thật rồi, các đồng chỉ của kỷ ủy chỉ tìm hiểu tình hình, hoàn toàn khác với điều tra tư pháp. Nói thế này vậy, kỷ ủy là cơ cấu giám sát trong đảng của chúng tôi, không phải là cơ quan tư pháp. Vì có quần chúng tố cáo có cán bộ cá biệt trong Đảng chúng tôi có hành vi không chính đáng, liên quan tới một số nghiệp vụ qua lại với quý công ty, cho nên mới tới tìm hiểu tình hình. Trong đảng của chúng tôi đó là một chuyện hết sức bình thường, không hề có ý nhắm vào bản thân giám đốc Liêu hay Cty Liêu Thị, hơn nữa kết quả điều tra này không công bố ra ngoài, vì thế mong giám đốc Liêu đừng nóng giận.

Nghe Liễu Tuấn giải thích, vẻ mặt David Liêu hơi hòa hoãn được một chút:
- Liễu thị trưởng, tôi tin lời ngài có thành ý. Nếu đã là tìm hiểu tình hình, thế thì phải thông báo cho chúng tôi biết trước mới phải chứ, thình lình tới thế này làm mọi người cảm thấy không được tin tưởng, cảm giác này hẳn các vị cũng hiểu.

Liễu Tuấn gật đầu:
- Giám đốc Liêu nói rất đúng, đây là sai lầm về phương pháp làm việc bên phía chúng tôi, tôi đại biểu phía Tiềm Châu xin lỗi giám đốc Liêu và Cty Liêu Thị, cũng mông giám đốc Liêu hiểu cho chân tướng sự việc, nếu chuyện trong Đảng của chúng tôi có liên quan tới quý công ty, tôi hi vọng giám đốc Liêu có thể phối hợp với việc điều tra. Nước chúng ta có câu tục ngữ "cây ngay không sợ chết đứng, chỉ cần giám đốc Liêu và công ty không làm gì sai trái, tất nhiên không cần sợ điểu tra theo quy định thông thưởng này. Giám đốc Liêu thấy có phải không?

David Liêu trầm ngâm.

Thấy cảnh này Hàn Húc vừa hả giận lại vừa nổi giận, đừng tưởng có tiền là không ai làm gì được anh, còn tức giận là vì người có thể áp chế được David Liêu lại không phải Hàn bí thư.

Chuyện lúc nào cũng đảo lộn hết cả thế này thì làm sao Hàn bí thư vui cho được.

Một lúc sau David Liêu nói:
- Liễu thị trưởng, tôi tôn trọng chế độ quý Đảng cũng tôn trọng pháp luật quý quốc. Nếu như Liễu thị trưởng cho rằng cuộc điều tra này là bắt buộc thì tôi cũng phối hợp. Nhưng có một điều tôi xin ba vị hứa cho, kết quả điều tra cần phải bảo mật. Các vị có lẽ không biết tình hình ở nước Mỹ chúng tôi, nếu đối thủ cạnh tranh của tập đoàn chúng tôi mà biết chúng tôi bị cơ quan tư pháp của các vị điều tra thì đây là một chuyện nghiêm trọng.

Bất kể giải thích như thế nào, David Liêu thủy chung kiên định cho rằng kỷ ủy là cơ quan tư pháp, cũng chẳng trách hắn được, nước Mỹ kỳ thực chẳng có kiểu kiểm tra kỷ luật thế này.

Liễu Tuấn trao đổi ánh mắt với Hàn Húc và Lê Mẫn Trung, mọi người đều khẽ thở phào.

- Vô cùng cám ơn giám đốc Liêu đã hiểu và ủng hộ cho chúng tôi, xin giám đốc Liêu yên tâm, kết quả điều tra nhất định sẽ giữ bí mật.

Thái độ của David Liêu chuyển biến làm việc trao đổi tiếp theo nhẹ nhàng hơn nhiều, tính cách David Liêu là như thế, khi chưa thông thì ương bước vô cùng, lúc thông rồi khôi phục lại bản tính nhiệt tình hiếu khách, tươi cười mời mọi người uống cà phê.
Vì lễ tiết đám Liễu Tuấn ở lại văn phòng David Liêu trò chuyện chừng nửa tiếng mới cáo từ, theo thông lệ David Liêu mời mấy vị lãnh đạo thành phố đi thăm quan công ty của hắn, Hàn Húc cười uyển chuyển từ chối.

Giờ lấy đâu ra tâm tình mà đi tham quan công ty.

Còn có củ khoai nóng bên kia đang chờ giải quyết đây này.

Vội vội vàng vàng từ khu mỏ Hoàng Hoa Sơn tới nhà khách Giang Thành nơi đám Trần chủ nhiệm nghỉ chân thì thời gian không còn sớm nữa, Hàn Húc gọi điện thoại thông báo trước, biết ba lãnh đạo Tiềm Châu tới, Trần chủ nhiệm không dám sơ xuất, dẫn toàn bộ thành viên tổ công tác đứng ở đại sảnh đón.

Đương nhiên đón khách là quy củ, còn khuông mặt gỗ đá của Trần chủ nhiệm vẫn nghiêm như cũ.

Đợi cùng tổ công tác còn có Tô Duyên Quang, Phượng Trí Dũng và Vương Hải.

Bọn họ cũng biết tin tổ công tác bị đụng đầu vào đinh ở Cty Liêu Thị nên vội vàng chạy tới.

Cho dù có tin tức đồ đại lần này tổ công tác thực chất nhắm vào Phượng Trí Dũng mà tới, nhưng không một ai dám sơ xuất. Ai quy định họ chỉ được tra người này mà không được tra người kia, người ta bề ngoài là xuống tìm hiểu tình hình, trừ Phượng Chí Dũng ra nếu như các cán bộ khác có vấn đề gì, tin rằng Trần chủ nhiệm không ngại tìm hiểu thêm, không khéo Phượng Trí Dũng chưa sao những người khác đã bị ngã cả rồi.

Chuyện như thế không phải là chưa bao giờ có.

- Xin lỗi Trần chủ nhiệm, để xảy ra chuyện hiểu lầm nghiêm trọng như thế này.

Vừa gặp mặt, Hàn Húc đã nắm chặt tay Trần chủ nhiệm, cười rất chân thành nói.
Từ đầu tới cuối Hàn Húc kiên trì đây là một chuyện hiểu lầm, bất kể có phải là hiểu lầm hay không cứ nói thế chiếm chủ động đã, Trần chủ nhiệu khóe miệng hơi nhếch lên coi như là một nụ cười, trầm giọng nói:
- Hai loại văn hoa truyền thống khác nhau, hai tư tưởng qua điểm khác nhau xảy ra va chạm là bình thường, làm phiền ba vị phải tới tận đây, thật không dám nhận.

Nghe Trần chủ nhiệm nói thế Hàn Húc khẽ thởi phào, mặc dù ý nghĩa nào đó mà nói, hắn và Trần chủ nhiệm là người cùng phe, nhưng có thể thì tốt nhất không nên đắc tội với kỷ ủy tỉnh.

- Trần chủ nhiệm cho rằng như vậy thì tốt quá rồi, chúng tôi vừa mới giải thích với ngài David Liêu sự hiểu lầm này, ngài David Liêu đồng ý phối hợp với đồng chí kỷ ủy tiến hành điều tra. Có điều hôm nay thờ gian đã muộn, Trần chủ nhiệm và các đồng chí hãy nghỉ ngơi trước ngày mai hãy hẹn giờ nói chuyện kỹ hơn.

Hàn Húc nói rồi ánh mắt như vô ý liếc qua Phượng Trí Dũng.

Phượng Trí Dũng vẻ mặt thản nhiên

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi