TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Bài phát biểu của Liễu bí thư tại buổi sáng ngày hôm sau mới tiến hành.

Tại trường hợp chính quy thế này. Liễu bí thư xưa nay không thích tây trang cũng chỉ phải mặc vào bộ âu phục màu đen, đeo một cái cà- vạt đậm màu, mở ra bản thảo trước mặt, bắt đầu phát biểu.

Bản thảo của Liễu bí thư cũng là kiệt tác của nhân viên thư ký, tuy nhiên các nhân viên thư ký cũng khá dễ dàng, không cần thiết phải viết quá tường tận, chỉ là đưa ra một đại cương là đủ rồi, nội dung khác thì khi Liễu bí thư phát biểu sẽ tự mình thêm vào.

Không phải là trường hợp đặc biệt chính quy, Liễu bí thư phát biểu thường đều là tùy ý, thậm chí rất nhiều khi cũng không dùng như phát biểu. Đương nhiên, nếu như tham gia phát biểu tại hội nghị có cấp bậc cực cao, đặc biệt chính thức, Liễu bí thư cũng là "lệ thuộc sách vở", cũng không lung tung tự mình khai triển.

Loại phát biểu này, ý nghĩa trên chính trị xa hơn nhiều với nội dung thực tế.

Bởi vì bài phát biểu của Liễu bí thư không có bản thảo hoàn chỉnh. Cho nên trước đó cũng sẽ cũng sẽ không có phát xuống tư liệu. Cán bộ tham dự hội nghị cả đám ngồi nghiêm chỉnh, các cán bộ lãnh đạo chủ chốt ngồi ở hàng trước đều mang ra giấy bút, làm tốt chuẩn bị để ghi lại.

Đương nhiên, sau khi hội nghị kết thúc, nhân viên đại hội sẽ sửa sang lại nội dung bài phát biểu của Liễu bí thư, chế tác thành văn kiện chính thức phát xuống. Tuy nhiên ngay mặt ghi lại trọng điểm nội dung bài phát biểu của Liễu bí thư, hiệu quả tuyệt đối tốt hơn so vói xem văn kiện. Văn kiện chỉ có thể trình bày nội dung, nhưng không cách nào trình bày được vẻ mặt và thủ thế khi Liễu bí thư phát biểu. Thường phải từ trong những vẻ mặt và thủ thế này mới có thể nhìn ra được, nội dung nào là Liễu bí thư chân chính coi trọng.

Việc này không thể lầm!

Mọi người rất rõ ràng, công tác an bài của Liễu bí thư mới là công tác chân chính quan trọng, nếu như để sót hoặc là hoặc là không có làm tốt, vậy thì tiền đồ rất là tối tăm.

Hơn nữa, các cán bộ ở hàng phía trước còn đối diện với ánh mắt của Liễu bí thư nữa, mọi người đều đang ghi lại, nhưng một mình anh thì lại ngồi chân bắt chéo, bộ dạng thì lại ung dung, nếu để Liễu bí thư phát hiện thì sẽ khiến Liễu bí thư người ta trong lòng sẽ nghĩ như thế nào?

Trên quan trường, không tôn trọng thượng cấp chính là tối kỵ.

Bài phát biểu của Liễu Tuấn xưa nay không có bao nhiêu lời vô ích, toàn bộ lời thừa đều được miễn trừ, nếu có cũng sẽ không quá 100 từ. Nội dung thứ nhất mà Liễu bí thư nói đã hoàn toàn ngoài dự liệu của các cán bộ.

Liễu Tuấn vừa bắt đầu đối với công tác năm ngoái của mỗi khu huyện và bộ môn chủ yếu trực thuộc thành phố tiến hành bình xét trực tiếp. Y theo trình tự, thứ nhất Liễu bí thư bình chính là Bộ tổ chức của Thành ủy

Bộ tổ chức Thành ủy là bộ môn chức năng quan trọng nhất của Đảng uỷ, trưởng phòng tổ chức Phàn Chí Vĩ trong ban Thành ủy bài danh gần với phó bí thư Thành ủy Chung Vĩnh Minh, xếp hạng thứ sáu.

Liễu Tuấn đối với Bộ tổ chức đánh giá ngang nhau cao, đối với cá nhân Phàn Chí Vĩ đánh giá càng cao hơn. Liễu bí thư cho rằng, từ sau khi Phàn Chí Vĩ đảm nhiệm trưởng phòng tổ chức Thành ủy, công tác kiến thiết đội ngũ cán bộ của TP Ngọc Lan chân chính bắt đầu đi vào chính quy hóa. Liễu Tuấn nói Phàn Chí Vĩ là trưởng phòng tổ chức y gặp qua có tính nguyên tắc nhất, đối với khảo sát cán bộ nghiêm túc cẩn thận, tuyệt không qua loa, luôn luôn tìm tự thật, cũng không che đậy lỗi lầm. Chính là bởi vì sự nỗ lực của Phàn Chí Vĩ và các đồng chí khác của Bộ tổ chức, vấn đề đề bạt cán bộ của TP Ngọc Lan vẫn y theo lộ số "tài đức vẹn toàn" mà tiến hành. Sự thực chứng minh, cán bộ lãnh đạo chủ yếu cấp khoa xử được đề bạt lên gần đây, tuyệt đại bộ phận là các đồng chí đã vượt qua thử thách chính trị, có năng lực xuất sắc.

Sau khi biểu dương hết Bộ tổ chức và Phàn Chí Vĩ, Liễu Tuấn nói về quyết định rút gọn cơ cấu và nhân viên. Quyết định này, là sau khi y cùng Lý Đào thương nghị qua đạt được nhất trí, đã thảo luận tại hội Thường ủy trước khi tổ chức Đại hội cán bộ này, các Thường ủy có thể cũng có ý kiến đối với quyết định này. Liễu Tuấn không chỉ tước đoạt "đặc quyền" an bài nhân viên của những người đứng đầu đơn vị trực thuộc thành phố và khu huyện, đồng thời cũng chẳng khác nào tước đoạt đặc quyền của các thành viên khác của ban Thành ủy. Tựa như "tài chính một cây bút" vậy, Liễu Tuấn không chút khách khí nắm chặc quyền to an trí nhân viên ở trong tay một mình. Những khu trực thuộc bên trong TP Ngọc Lan muốn tăng thêm cán bộ ngoài phó khoa, không có Liễu bí thư gật đầu, dù cho ai nói cũng không tính.

Thế nhưng nếu thảo luận trên hội Thường ủy, mọi người có ý kiến cũng chỉ có thể nghẹn.

Nguyên nhân rất đơn giản, Lý Đào không có đề xuất dị nghị gì đối với việc này. Thị trưởng cũng không lên tiếng, những người khác thì có gì mà nói, lẽ nào tự nhận tại vấn đề an bài nhân sự mình còn có quyền lớn hơn cả thị trưởng? Ngay cả phó bí thư Đảng Tạ Viện cũng không tiện nói.

Lại nói tiếp, Tạ Viện mới là người chân chính uất ức nhất. An bài cán bộ thông thường và công nhân viên chức, Liễu Tuấn trao quyền lực này cho Phàn Chí Vĩ và cục trưởng nhân sự thành phố, an bài mới cán bộ ngoài phó khoa thì bản thân Liễu Tuấn nắm chặt ở trong tay, không rên một tiếng đã treo không cái chức phó bí thư Đảng phân quản tổ chức nhân sự này của bà.

Tạ Viện vẫn không thể phát tác, chỉ lấy ánh mắt liên tiếp nhắc nhở Lý Đào, hy vọng hắn có thể đứng ra "lấy lý tranh luận" cùng Liễu Tuấn, không ngờ Lý Đào lại làm như không thấy, mí mắt cũng chưa từng nhếch lên.

Lúc đó Tạ Viện giận đến phát điên.

Kỳ thực Tạ Viện tức giận, Lý Đào sao lại không giận? Hắn chính là thị trưởng mà!

Thế nhưng chuyện này cũng trách không được người khác, muốn trách chỉ có thể trách chính hắn, phương án "tinh giảm nhân viên" này vốn chính hắn đề xuất với Liễu Tuấn, mặc dù trong đó mang một chút tính chất "dụ dỗ". Nhưng thay đổi không được sự thực Lý Đào chủ động kiến nghị với Liễu Tuấn. Anh đã trước mặt Liễu Tuấn chủ động đề nghị, vậy trên hội Thường ủy còn có thể đổi ý sao? Lý Đào cũng không muốn hình thành ấn tượng tiểu nhân "lật lọng" trong cảm nhận của Liễu Tuấn.

Khi đến hội Thường ủy, Lý Đào mới biết mình lại bị Liễu Tuấn "tính kế".

Người này ánh mắt nhạy cảm, bắt cơ hội chuẩn xác, quả thật là không gì sánh kịp. Công khai ép buộc người còn khiến người không gì để nói!

Liễu bí thư thường sẽ không lặp lại những gì người khác đã nói qua, bởi vì ý nghĩa hiện thực của "tinh giảm nhân viên" quá lớn, là nặng nhất trong công tác xây dựng Đảng năm nay, cũng quan hệ đến lý tưởng "đội ngũ cán bộ giỏi giang" mà Liễu Tuấn thành lập, không thể không coi trọng.

Liễu Tuấn nói không nhiều, chỉ đơn giản nói là Phàn trưởng phòng tỏ thái độ thì đại biểu cho thái độ của Thành ủy, việc này không có bất cứ điều kiện nào có thể nói.

Mọi người phát hiện, Liễu Tuấn không có y theo lệ cũ là sau Thành ủy mới đến "Phủ thị chính", Liễu Tuấn không chút khách khí chộp trong tay quyền to dùng người, cũng không có dự định cùng bất kì người nào chia xẻ quyền lực này, ngay cả thị trưởng cũng không được.

Tạ Viện ngoài uất ức bỗng nhiên kinh giác, mình trong khoảng thời gian này cấu tạo cái gọi là thành viên tổ chức cùng với bồi dưỡng cái gọi là uy vọng, kỳ thực đều nằm trong khống chế của Liễu Tuấn. Không có sự ủng hộ của Liễu Tuấn, Tạ Viện bà chỉ là một phó bí thư Thành ủy hữu danh vô thực.

Vừa nghĩ đến điểm này, Tạ Viện nhịn không được trong lòng run lên.

Xem ra, cái kế hoạch của mình định dựa vào sự ủng hộ của Thai Duy Thanh từ từ cùng Liễu Tuấn có địa vị ngang nhau tại TP Ngọc Lan, đã khó mà được thuận lợi.

Liên quan đến quyền lực, Liễu Tuấn sẽ không nhượng bộ với bất kỳ ai, không chỉ nói Tạ Viện, dù cho Thai Duy Thanh đích thân tới cũng chưa hẳn có tác dụng. Sau khi Liễu Tuấn đi vào quan trường, từ đầu chí cuối đều rất rõ ràng, mục tiêu của bản thân là ở đâu!

Sau khi bình hết Bộ tổ chức Thành ủy, Liễu Tuấn lập tức bình đến công tác của Bộ tuyên truyền và Bộ thống chiến Thành ủy. Liễu bí thư đánh giá đối với hai bộ môn này cũng chỉ trung bình. Thậm chí mơ hồ đối với công tác của Bộ tuyên truyền đưa ra phê bình, ít nhất cũng là biểu thị bất mãn.

"Các đồng chí đảm nhiệm công tác tuyên truyền, phải có ánh mắt chính trị nhìn xa hơn, phối hợp ý thức cũng phải cường liệt hơn. Phải tăng cường đối với quản lý và huấn luyện nhân viên nội bộ, không thể phạm sai lầm vô tổ chức vô kỷ luật. Hy vọng công tác của Bộ tuyên truyền năm nay dưới lãnh đạo của đồng chí Ngô Hưng Bình có thể được nâng cao một bước."

Liễu bí thư thong thả nói.

Ngô Hưng Bình liền cảm thấy nóng mặt, biết Liễu Tuấn đây là nhớ kỹ việc "Bài báo sự kiện TP Tống Đô dùng binh khí đánh nhau", trước mặt mọi người mỉa mai hắn một chút. Liễu bí thư tuyệt không cho phép hãng truyền thông mình nắm trong tay, tại thời khắc mấu chốt lại ở phía sau lưng cho mình một đao.

Sau khi trải qua chuyện này, Ngô Hưng Bình xem như là đã rõ ràng mật thám của Liễu Tuấn đặt ở đâu.

Sau đó, Liễu Tuấn đối với công tác của văn phòng Thành ủy cũng tiến hành lời bình, dành cho đánh giá tương đối cao. Cho rằng văn phòng tại phương diện chấp hành chỉ thị của lãnh đạo vẫn rất đắc lực.

Theo lời bình của Liễu bí thư, mọi người dần dần nghe ra một số cách thức, Liễu bí thư một mực nhấn mạnh chính là một cái "kỷ luật nghiêm minh". Mỗi khu huyện và bộ môn trực thuộc thành phố, đối với chỉ thị của Thành ủy phải bảo đảm quán triệt chứng thực, không thể hàm hồ, càng không thể sai hẹn.

Đối với quyền uy của Thành ủy mà Liễu bí thư tận lực nhấn mạnh các cán bộ cũng có thể lý giải. Cũng không phải là nói uy vọng của Liễu bí thư tại Ngọc Lan còn chưa đủ cao, then chốt là nhiều khi quá mẫn cảm, Liễu Tuấn phải tăng cường nắm trong tay, quyết không thể nội bộ mâu thuẫn.

Nghe nói ngay cả tổ tuần sát Trung ương và nhân vật cường thế như Tưởng lão bí thư đều bị Liễu bí thư ép cho phải trở về. Phàm là cán bộ biết được tin tức này đều bị kinh hoàng đến chết lặng.

Đây là Liễu bí thư bày ra trạng thái "toàn diện tiến công". Không hề nghi ngờ, "chiến trường" không tại TP Ngọc Lan. TP Ngọc Lan còn chưa có ai đủ lay động quyền uy của Liễu bí thư. Có thể thấy được bàn cờ chính trị của cao tầng nhất định đã đến giai đoạn gay cấn. Tại những khi như thế này, bất cứ cán bộ nào của TP Ngọc Lan nếu có can đảm khiến cho Liễu bí thư thêm phiền, kết cục nhất định là "bi thảm".

Liễu Tuấn cũng như Lý Đào, đưa ra nhiệt liệt biểu dương đối với Vương Lương Húc và Ô Sĩ Giang của khu Hoa Lâm, đối với công tác của họ dành cho sự tán thành hết mức. Đồng thời kêu gọi các cán bộ nên học tập Vương Lương Húc và Ô Sĩ Giang, làm đến nơi đến chốn, cần cù làm tốt chức vụ của mình. Chỉ cần làm ra thành tích, lãnh đạo thượng cấp sẽ nhìn thấy.

Lời bình của Liễu bí thư đối với công tác của mỗi khu huyện và bộ môn trực thuộc thành phố tiến hành đủ 3h, công tác xuất sắc thì không tiếc từ khen ngợi. Công tác không như ý, phê bình cũng không lưu tình chút nào.

Buổi chiều, phó bí thư Thành ủy Tạ Viện đại biểu Thành ủy và Phủ thị chính tuyên đọc quyết định khen ngợi của Phủ thị chính Thành ủy, dành lời khen ngợi đối với 21 ban lãnh đạo ưu tú và 136 cán bộ lãnh đạo ưu tú, đối với một ban lãnh đạo dành cho thẻ vàng, đối với bốn cán bộ lãnh đạo ban thông báo phê bình.

Những "trưởng ban" của các ban lãnh đạo ưu tú và các cán bộ lãnh đạo ưu tú trong tiếng âm nhạc vui tươi đi lên đài chủ tịch, từ tay lãnh đạo Thành ủy tiếp nhận giấy khen đỏ thẫm và giấy chứng nhận vinh dự.

Đại hội Tổng kết khen ngợi kết thúc viên mãn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi