TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Nghiêm ngặt mà nói, tin tức mà người bạn của Lý Đào đang làm tại bộ uỷ quốc gia để lộ ra không xem như là không có lửa thì sao có khói. Liễu bí thư tại phòng làm việc của mình nhận được điện thoại của Nghiêm Minh.

Liễu bí thư vẫn bảo trì tác phong xưa nay của mình, bình thường sẽ đi quanh nhìn một chút, chưa hẳn lúc nào cũng ở phòng làm việc. Tuy nhiên ngày hôm nay y không đi ra ngoài, bởi vì 10h sáng phải tổ chức buổi họp hội ý bí thư Tỉnh ủy.

Thường loại tình huống này, Liễu bí thư sẽ ở phòng làm việc xử lý một số văn kiện, khi gần đến thời gian mới đi Tỉnh ủy họp.

Mới xem được phân nửa văn kiện đã nghe được điện thoại của Nghiêm Minh gọi qua, là gọi tới điện thoại riêng. Thường ý nghĩa này là Nghiêm Minh có chuyện tương đối quan trọng muốn nói với Liễu Tuấn. Tính năng bảo mật của thông tin vô tuyến tương đối kém hơn thông tin hữu tuyến.

"Liễu Tuấn, là nhằm vào điều động chức vụ của cậu, đã chính thức đưa ra kiến nghị!"

Nghiêm Minh nói chuyện với Liễu Tuấn xưa nay vẫn tương đối trực tiếp, rất ít khi quanh co lòng vòng. Hôm nay hắn là cục trưởng cục 2 cán bộ Trung tổ bộ, chính là quản chuyện này, biết được tin tức đương nhiên cũng là nhanh nhất.

Trong lúc tết âm lịch Nghiêm Minh đã nói qua với Liễu Tuấn, bên kia bị thiệt nên sẽ không chịu từ bỏ ý đồ, phỏng chừng còn có động tác tiếp sau. Trong đó có khả năng nhất chính là điều động công tác của Liễu Tuấn. Nếu bắt ngươi không được, như vậy xê dịch vị trí của anh ta một chút cũng là điều tốt.

Hiện tại khiến bên kia đau đầu nhất chính là năng lực siêu cường Liễu Tuấn nắm trong tay tại TP Ngọc Lan cùng với uy vọng không gì sánh kịp trong cán bộ quần chúng. Mặc dù Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng đều đã "sảm sa tử" vào TP Ngọc Lan, trong đó còn bao gồm cả hạt cát "to con" như Tạ Viện và Lý Đào, nhưng cũng không thể hãm nổi tác dụng của Liễu Tuấn. Thậm chí có thể nói, đám người Lý Đào và Tạ Viện sở dĩ có thể đứng vững tại Ngọc Lan, kéo bè kết phái cho mình tất cả đều là nguyên nhân Liễu Tuấn cấp cho "hộ giá hộ tống". Nếu như Liễu Tuấn có tính cách như Đinh Ngọc Chu, thích thò tay khắp nơi, phỏng chừng Lý Đào và Tạ Viện chỉ có ngoan ngoãn làm bổn phận nàng dâu.

Căn cơ và thực lực của Liễu Tuấn tại TP Ngọc Lan đã vượt quá xa Đinh Ngọc Chu.

Một người như vậy tại TP Ngọc Lan kéo lá cờ đối kháng cùng "thiên hạ đại thế", đồng thời thành công thuyết phục cao tầng Nghiêm Liễu hệ, khởi động toàn bộ lực lượng của phe phái bắt đầu đấu cờ kịch liệt, khiến cho bên kia rất là căm tức. Nếu như để Liễu Tuấn thành công chặn đứng "sản nghiệp trụ cột", không chỉ rất nhiều lợi ích nằm trong tay sẽ không cánh mà bay, quan trọng nhất là sẽ ảnh hưởng đến một loạt bố cục và thủ đoạn thi triển sau này của bên kia.

Bên kia chưa bao giờ buông tha dự định tranh đoạt vị trí hiện có của Liễu Tấn Tài!

Sản nghiệp trụ cột chính là một cửa đột phá mà họ chủ mưu đã lâu, có cái cửa đột phá này mới có thể thuận tiện dấy lên một tràng kinh tế mới dậy sóng. Đẩy cho nền kinh tến vốn đã quá nóng đến trình độ sôi trào, khiến cho Liễu Tấn Tài mệt mỏi ứng phó, một khi ứng đối không thoả đáng sẽ tạo thành tổn thất cực lớn, khi đó mới có thể đá Liễu Tấn Tài xuống đài.

Cho nên, khi mà cao tầng đang kịch liệt đánh cờ, đồng thời bên kia hy vọng có thể đẩy Liễu Tuấn đi, không cho ở lại TP Ngọc Lan để tiếp tục làm mưa làm gió. Đến địa phương mới không sợ Liễu Tuấn anh bản lĩnh thông thiên, có ba đầu sáu tay cũng phải cần thời gian để quen thuộc tình huống. Đợi sau khi Liễu Tuấn từ từ thích ứng cương vị mới rồi, ván cờ giữa cao tầng nói không chừng đã có kết quả.

Liễu Tuấn thản nhiên hỏi: "Dự định để cho em đi đâu?"

Nghiêm Minh cười ha ha: "Người ta vẫn rất quan tâm đến cậu, cảm thấy cậu xa xứ đã nhiều năm, cũng cần phải trở về, áo gấm về làng mà. . . Họ đề nghị để cậu đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh N, quản lý công tác Đảng, đứng thứ 3 Tỉnh ủy, chính là vị trí trước đây ba đã làm qua."

"Ừ, xem ra có một số người mặc dù sốt ruột nhưng ý nghĩ vẫn rất thanh tỉnh, không có nổi nóng."

"Đúng vậy, thủ pháp rất cao minh."

Kiến nghị điều động này nếu nhìn trên mặt thì thuần túy là suy nghĩ cho Liễu Tuấn. Thông thường đại phái hệ tiếp nhận người đều sẽ đặt ở nơi hậu hoa viên có lực lượng cường đại nhất của phe phái để mà bồi dưỡng. Liễu Tuấn độc thân đi đến tỉnh A, mặc dù năng lực siêu cường có thể bắn rơi một mảnh thiên địa, tuy nhiên đấu tranh cũng hết sức kịch liệt, chỉ một chút sơ sẩy có thể đi sai bước nhầm. Hiện tại triệu hồi tỉnh N, đó là pháo đài kiên cố nhất của Nghiêm Liễu hệ, trên cơ bản có thể hoàn toàn buông lơi. Mặc kệ là bí thư Tỉnh ủy Ngô Chính Mẫn hay là tỉnh trưởng Điền Văn Minh đều là kiện tướng của Nghiêm Liễu hệ, Liễu Tuấn trở lại đảm nhiệm vị trí số 3 Tỉnh ủy này có thể nói như cá gặp nước, không có ai cản trở. Nếu nói từ một phương diện khác, hiện giờ Liễu Tuấn tại Tỉnh ủy tỉnh A bài danh thứ 5, trên bản chất vẫn là bí thư Thành ủy Ngọc Lan, khi trở về đảm nhiệm phó bí thư Đảng Tỉnh ủy tỉnh N nghiêm chỉnh là lãnh đạo Tỉnh ủy, một trong ba ông trùm, chức vụ tại Đảng nội cũng coi nhà là rốt cuộc điều hoà.

"Ừ, bên kia rất quen thuộc với tình huống của cậu, còn cố ý đề xuất, hộ tịch của cậu tại tỉnh D, nếu nói từ pháp lý thì cậu không phải là người tỉnh N, không bị hạn chế bởi quy định nhậm chức giao nhau của cán bộ lãnh đạo chủ chốt Đảng."

Nghiêm Minh còn nói thêm.

Ý này thì càng thêm rõ ràng. Bởi vì hộ tịch của Liễu Tuấn ở thành phố phía nam cho nên y là người tỉnh D, nếu như một hai năm sau an bài y lên chức vụ tỉnh trưởng cũng là suôn sẻ, sẽ không gặp phải trở ngại gì. Lấy lực ảnh hưởng của Nghiêm Liễu hệ tại tỉnh N, cùng với hào quang "tên cướp kiến thiết kinh tế " của bản thân Liễu Tuấn, cho y đảm nhiệm tỉnh trưởng của quê nhà, kinh tế tỉnh N có thể phát triển nhanh là điều có thể trông mong. Có chiến tích chói mắt như thế làm cơ sở, đến thời gian thích hợp, nhấc chân bước lên vị trí bí thư Tỉnh ủy có thể nói là chu đáo, cũng là vui mừng.

Liễu Tuấn cười nói: "Cái bàn tính này đánh cũng rất tinh, em rất cảm kích, cứ để cho họ đi gẩy bàn tính hạt đi."

Giọng Nghiêm Minh trở nên chăm chú: "Liễu Tuấn, đừng có mà coi như không quan trọng. Trình tự đã khởi động, có khả năng biến thành sự thực."

Liễu Tuấn thản nhiên nói: "Trình tự đã khởi động nhưng còn có một quá trình mà? Hội nghị Đại Hội đại biểu nhân dân lần thứ hai khóa 10 thượng tuần tháng sau sẽ tổ chức, tính đâu ra đấy thì cũng chỉ còn 20 ngày nữa, Trung tổ bộ các anh không phải là cần tiến hành khảo sát cán bộ sao? Điều động cán bộ nhất là điều động cán bộ lãnh đạo cao cấp là việc rất nghiêm túc, nghiêm túc khảo sát đó là điều cần phải mà? Vậy thì các anh cứ nghiêm khắc mà khảo sát!"

Nghiêm Minh bật cười: "Đáng tiếc hai ta là người nhà nên anh phải trốn. Bằng không thì anh thật muốn đích thân dẫn đội đến tỉnh A nhìn thử xem, thuận tiện cùng cậu đi dạo, nhìn phong cảnh danh thắng của tỉnh A thế nào, cái công ty điện ảnh và truyền hình Phượng Hoàng anh cũng nghe tiếng đã lâu."

Đối phương mặc dù tính rất tinh, đáng tiếc thời gian không đủ. Thậm chí Nghiêm Liễu hệ cũng không cần đưa ra ứng đối gì đối với kiến nghị này, chỉ cần cán bộ của Trung tổ bộ khảo sát cán bộ theo qui trình, từ từ kéo dài tới sau khi Đại Hội đại biểu nhân dân toàn quốc được tổ chức, khi đó cuộc tranh chấp "sản nghiệp trụ cột" đã trần ai lạc định. Cho đến lúc này, có điều Liễu Tuấn đi đâu đã không còn ý nghĩa. Bên kia cần gì phải làm mướn không công, tiễn Liễu Tuấn đến chức vụ càng cao hơn?

Sợ rằng đến lúc đó, coi như là Nghiêm Liễu hệ đề xuất muốn Liễu Tuấn trở về tỉnh N, bên kia sẽ cực lực phản đối.

Liễu Tuấn cười ha ha: "Vậy thì anh cứ dẫn chị ba và Nghiêm Hạo qua đây đi, em và mọi người đi chơi. À, cái công ty Phượng Hoàng kia phong cảnh quả thực là rất đẹp, bảo đảm chuyến đi này anh không uổng phí."

"Được, một lời đã định!"

Nghiêm Minh cười treo điện thoại.

Treo điện thoại của Nghiêm Minh rồi Liễu Tuấn dựa vào ghế, trong lòng có chút cảm khái. Thế hệ mới đã từ từ trưởng thành, họ đã hoàn toàn lọt vào sự quan tâm của các đại lão cao tầng. Như vậy ván cờ của tầng cấp mà tự mình tham dự trong đó, thậm chí đã không cần thiết phải kinh động đến những đại lão Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài, chỉ cần một cuộc điện thoại của y và Nghiêm Minh cũng có thể ngăn chặn thủ đoạn đơn giản của đối phương.

Có thể dự kiến, không lâu sau, những đại nhân vật mới như họ sẽ leo lên sân khấu càng thêm rộng rãi hơn.

9h40p, Kha Khải Phàm gõ cửa vào, xin chỉ thị: "Bí thư, có cần phải đi không?"

Liễu Tuấn cười đứng dậy, gật đầu, tâm tình rất tốt.

Kha Khải Phàm thầm kinh ngạc, trong khoảng thời gian này hắn rất ít khi nhìn thấy tâm tình của Liễu Tuấn tốt. Cũng khó trách, các loại vấn đề nối gót tới, ngay cả lấy khả năng của Liễu bí thư cũng cảm thấy nan giải, phải tiêu hao rất nhiều tâm huyết.

Tuy nhiên nhìn thấy Liễu Tuấn hài lòng, Kha Khải Phàm cũng tự vui vẻ.

Chiếc Audi bình ổn chạy trên con đường thông đến trụ sở Tỉnh ủy.

Kha Khải Phàm cười nói: "Bí thư, theo đồng chí của cục quản lý sự vụ cơ quan nói, trụ sở Phủ thị chính mới vào tháng 9 năm nay có thể bắt đầu đưa vào sử dụng. Khi đó chúng ta đến Tỉnh ủy họp phải đi sớm hơn 10p, bằng không thì không đến kịp."

Đây cũng là Kha Khải Phàm thấy tâm tình của Liễu Tuấn tốt nên mới dám cùng y tâm sự "việc nhà".

Kiến trúc chủ thể của trụ sở Phủ thị chính mới có hi vọng hoàn thành trong năm nay, y theo chỉ thị của thị trưởng Lý Đào, Cục quản lý Sự vụ cơ quan đang nắm chặt thời gian để lo liệu vật dụng, chuẩn bị tiến hành lắp đặt thiết bị và bố cục bên trong phòng, tranh thủ tại đầu tháng 10 chính thức dời qua.

Chuyện này mặc dù khi Liễu Tuấn còn đảm nhiệm thị trưởng đã đề xuất làm, bây giờ đã bàn giao chức vụ thị trưởng nên Liễu Tuấn cũng toàn bộ giao cho Lý Đào đi xử lý, thường cũng không hỏi đến.

Liễu Tuấn nghe vậy cười nói: "Tốt thôi, hiệu suất của Cục Sự vụ vẫn rất cao, chúng ta sắp có nhà mới rồi."

Kha Khải Phàm và Tiết Tử Dịch đều nở nụ cười.

"Bí thư, họp hội ý bí thư lần này, Trịnh chủ nhiệm nói là thương lượng vấn đề điều chỉnh cán bộ."

Kha Khải Phàm cười rồi nhắc một câu.

Liễu Tuấn gật đầu.

Việc này y cũng đã biết, năm mới vừa bắt đầu, các nơi đều phải tổ chức hội nghị Hội đồng nhân dân, có cá biệt vài nơi người lãnh đạo chủ chốt hoặc bởi vì vấn đề sức khỏe hoặc bởi vì tuổi tác nên phải làm điều chỉnh. Tuy nhiên trên cơ bản không liên quan đến TP Ngọc Lan, cán bộ chủ chốt của TP Tiềm Châu và TP Tống Đô, Liễu Tuấn cũng sẽ không quá lưu ý.

Lúc này lực chú ý của y tất cả đều đặt ở trên "sản nghiệp trụ cột", đối với điều chỉnh cán bộ thuộc nơi khác bên trong tỉnh tạm thời không nên lên tiếng. Hiện tại chưa phải là thời cơ tốt để nhúng tay vào, có thể không trêu chọc "phiền phức", thì cố gắng không trêu chọc.

Vì vậy cuộc họp hội ý bí thư này Liễu Tuấn là ôm tâm tư mang lỗ tai mà không mang miệng.

Tuy nhiên có thể dự kiến chính là Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng chỉ sợ cũng ko biết là tâm tư của y như vậy. Nhất là an bài chọn bí thư Thành ủy TP Nguyên Nam, phỏng chừng có một phen long tranh hổ đấu.

Rất nhanh, chiếc Audi đã đến trụ sở Tỉnh ủy, chiến sĩ cảnh vệ thấy biển số xe của Audi liền nghiêm cúi chào, phất tay cho đi. Liễu Tuấn chắp hai tay sau lưng, chậm rãi bước vào phòng họp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi