TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Một nhà ba người vui đùa ầm ĩ một trận. Nam Phương tuổi còn nhỏ, rất nhanh thì đã "buồn ngủ", Hà Mộng Oánh dỗ nó ngủ xong mới bảo Liễu bí thư, tắm sớm, ngủ sớm, ngày mai còn phải họp nữa đấy.

Liễu bí thư cười nói: "Tắm cùng đi, như vậy mới có thể bảo đảm được ngủ sớm."

Hà Mộng Oánh trừng mắt với y, cười ha ha.

Trên thực tế, chỉ cần tiểu sắc ma đã đến chỗ chị. Những lời "đi ngủ sớm" cơ bản chính là vô nghĩa. Người này tinh lực dồi dào, không dằn vặt đến nửa đêm thì thường sẽ không bỏ qua.

Tuy nhiên kế hoạch "dằn vặt " của Liễu bí thư và Hà đại tiểu thư lại bị một cuộc điện thoại thình lình quấy nhiễu.

Khoảnh khắc điện thoại vang lên, vẻ mặt Liễu bí thư vẫn rất thoải mái, bởi vì trên màn hình điện báo là số của Trình Tân Kiến. Đoán là Trình cục trưởng suy nghĩ Tiểu Tuấn đã đến thủ đô nên muốn gọi y ra ngoài uống rượu.

Nhưng lần này, Liễu bí thư đã tính sai.

Vừa tiếp điện thoại, lập tức truyền đến thanh âm hổn hển của Trình Tân Kiến: "Tiểu Tuấn không tốt rồi, Lương Tuyết Bình đã xảy ra chuyện!"

Liễu Tuấn thất kinh.

Cái gọi là Lương Tuyết Bình chính là tiểu sư đệ của Liễu Tuấn, con trai của phó bộ trưởng Bộ công an Lương Quốc Cường. Sau khi tốt nghiệp đại học vẫn ở lại thủ đô làm việc, lúc này là khoa viên Chính pháp ủy của một khu tại thủ đô, cấp bậc không cao, cũng chỉ là cấp khoa. Ngày lễ ngày tết Liễu Tuấn đều phải đến nhà Lương Quốc Cường để thăm hỏi, đã gặp qua Lương Tuyết Bình rất nhiều lần, là một thanh niên tương đối trầm mặc ít nói.

"Sao hả? Xảy ra chuyện gì?"

Tuy Liễu bí thư xưa nay trấn định, nghe nói con trai của Lương Quốc Cường xảy ra chuyện cũng khó mà trấn tĩnh, hai hàng lông mày nhíu lại, lo lắng hỏi. Nghe thanh âm hoảng loạn của Trình Tân Kiến, trong lòng Liễu Tuấn liền dâng lên một dự cảm chẳng lành. Lương Quốc Cường chỉ có một trai một gái, nếu Lương Tuyết Bình có chuyện không may xảy ra thì biết như thế nào cho phải?

"Ở Cẩm Quan Thành xảy ra chút chuyện, đã dính dáng tới Lương Tuyết Bình, đã kinh động đại nội, thủ trưởng số 1 đích thân ra chỉ thị, nghiêm khắc xét xử. . .À, bây giờ rất khó nói rõ, hiện tại cậu đang ở đâu, nếu tiện thì. . ."

Trình Tân Kiến vội vàng nói.

Chưa nói xong Liễu Tuấn đã cắt đứt lời hắn: "Hiện tại anh đang ở đâu? Tôi sẽ qua!"

"Tôi đang ở Cẩm Quan Thành, ở đây rất hỗn loạn!"

"Được, tôi sẽ qua ngay."

Liễu Tuấn lập tức treo điện thoại.

Hà Mộng Oánh kinh ngạc nói: "Ai thế, xảy ra chuyện gì?"

Liễu Tuấn đơn giản thuật lại những lời của Trình Tân Kiến.

Hà Mộng Oánh vừa nghe vẻ mặt nhất thời cũng ngưng trọng. Chị và Liễu Tuấn vợ chồng đã nhiều năm, rất hiểu phân lượng của Lương Quốc Cường tại Nghiêm Liễu hệ, càng rõ ràng địa vị của Lương Quốc Cường trong cảm nhận của Liễu Tuấn. Liễu Tuấn là loại người rất nặng cảm tình, lại chịu ảnh hưởng sâu của tư tưởng Nho gia, tôn sùng tín điều "một ngày làm thầy, suốt đời là thầy". Bây giờ con trai duy nhất của Lương Quốc Cường xảy ra chuyện, còn kinh động thủ trưởng số 1, đây không phải là việc nhỏ.

"Cẩm Quan Thành là do Đào Tư Thanh mở, hắn là cháu của XXX."

Hà Mộng Oánh cũng không nói thêm gì, chỉ nói cho Liễu Tuấn một chút hậu trường của Cẩm Quan Thành. Từ trong miệng Hà Mộng Oánh nói ra là một cái tên đủ để chấn động toàn quốc, đã từng là một trong vài nguyên lão đức cao vọng trọng nhất, luận tư lịch còn trên cả Hà lão gia tử. Mặc dù đã tạ thế nhưng dư uy vẫn còn, gia tộc cũng rất phồn vinh, là một cổ lực lượng hết sức quan trọng tại vòng chính trị trong quốc nội hiện nay.

Cái gọi là Cẩm Quan Thành cũng là một trong những câu lạc bộ nổi tiếng nhất tại thủ đô, cùng câu lạc bộ Trường Thành, câu lạc bộ Quảng An, câu lạc bộ Hoa Đô cũng xưng Kinh sư tứ đại hội sở, cũng bởi vậy có thể thấy được độ cứng của hậu đài.

Cần biết phía sau Hà Mộng Oánh là Hà Trường Chinh, phía sau Cao Bảo Hoành là Cao Kính Chương, phía sau Đàm Quốc Tử là Kính Thu Nhân. Cẩm Quan Thành có thể đánh đồng cùng mấy hội sở này cũng đủ thấy năng lực của Đào Tư Thanh không nhỏ?

Trước đây Liễu Tuấn cũng nghe nói qua Cẩm Quan Thành này, nhưng vẫn chưa có tới. Liễu bí thư tại kinh sư có hai tụ điểm ăn chơi câu lạc bộ Trường Thành và khách sạn Thu Thủy cũng đủ để sử dụng, đâu cần phải đi hội sở khác tiêu khiển? Ấn tượng của Liễu Tuấn đối với Cẩm Quan Thành chủ yếu chỉ đến từ cái tên của hội sở này.

Cẩm Quan Thành là biệt danh kho của nhà trời, từ thời tam quốc Thục Hán đã lấy thành này để tập trung gấm vóc thợ thủ công, nên còn được gọi là nơi quản lý hàng tơ lụa.

Thơ của Đỗ Công Bộ: "Hiểu khán hồng thấp xử, hoa trùng cẩm quan thành" !

Hình như có thể từ trong thơ ngửi được mùi thơm ngát của cây cỏ, thấy được cảnh sắc sương đậu trên hoa.

Không ngờ lại được Đào Tư Thanh thuận tay nhặt lấy, còn lấy nó làm tên của "nơi đốt tiền", cũng coi như hắn có óc tưởng tượng phi phàm. Cũng phải người lợi hại như vậy mới có thể tại một giờ ba khắc kinh động đến thủ trưởng số 1.

"Tên Đào Tư Thanh đó hành sự rất cuồng vọng, còn kiêu ngạo hơn cả Cao lão nhị, phỏng chừng lần này lại là hắn khơi mào, anh phải chú ý một chút. Tên này không nói quy củ gì đâu, gặp phải ai cũng cắn."

Hà Mộng Oánh cầm lấy áo khoác ngoài của Liễu Tuấn rồi mặc vào cho y, thuận miệng dặn dò vài câu.

Liễu Tuấn không khỏi lại nhíu mày.

Y cũng nghe nói qua một số "sự tích" có quan hệ đến Đào Tư Thanh, biết người này một trong những "đại ca" nổi tiếng nhất trong vòng tròn công tử ca tại thủ đô. Tuy nhiên không nghĩ tới lại nổi danh như vậy, trình độ kiêu ngạo còn trên cả Cao Bảo Hoành, có thể thấy được cũng là một nhân vật.

Vừa rồi trong điện thoại vẫn chưa nói rõ, cũng không biết Lương Tuyết Bình vì sao bị dính dáng vào. Nếu như Đào Tư Thanh quả thật là một tên hành sự cuồng vọng, thật là có phần khó giải quyết.

"Không có việc gì, anh sẽ đến đó trước, nếu như cần gì sẽ gọi điện thoại cho em!"

Liễu Tuấn thản nhiên nói.

Chỉ cần Lương Tuyết Bình không bị nguy hại đến tính mệnh vậy thì không đáng lo. Về phần có chút tranh chấp với Đào Tư Thanh, dù cho thủ trưởng số 1 có lên tiếng cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội cứu vãn. Có điều câu nói cuối cùng của Liễu Tuấn cũng không phải nói để Hà Mộng Oánh hài lòng, hiện tại việc trong vòng tròn nha nội Liễu bí thư cũng không cam tâm tình nguyện xen vào, nếu cần thiết thì đương nhiên là chị em Hà Mộng Oánh, Hà Thắng Lợi đứng ra thỏa đáng hơn.

Nha nội đối nha nội mới là chính giải!

Hà Mộng Oánh mỉm cười gật đầu, hôn lên má y một cái, nói: "Nếu không có đại sự gì thì trở về sớm, em chờ anh."

"Ừ!"

Liễu Tuấn ôm lấy Hà Mộng Oánh, cũng hôn lên má chị một cái mới đi ra cửa.

Mỗi lần đến ngày lễ ngày tết, Liễu bí thư đều muốn đích thân lái xe chạy vòng quanh khắp thủ đô, thăm hỏi tôn trưởng, đường ở thành Bắc Kinh cũng rất quen thuộc, rất nhanh đã chạy tới clb Cẩm Quan Thành.

"Ở đâu?"

Vừa đến nơi, Liễu Tuấn đâu xe ở ven đường rồi lấy điện thoại gọi cho Trình Tân Kiến.

"Đối diện Cẩm Quan Thành, biển số xe của tôi."

Trình Tân Kiến nói đơn giải. Đối với người anh em cũ này, Liễu Tuấn đều an bài cho họ một số phương pháp và mối làm ăn kiếm tiền, vẫn luôn là Tiểu Trịnh vợ của Tiếu Vũ phụ trách chuẩn bị. Vì vậy đám người Trình Tân Kiến trong tay cũng không thiếu tiền, đều mua được xe riêng, dưới tình hình chung cũng không dùng xe công ra ngoài lo liệu việc tư.

Liễu Tuấn buông điện thoại, sau đó khởi động xe chậm rãi chạy qua, quả nhiên nhìn thấy xe của Trình Tân Kiến tại đối diện Cẩm Quan Thành.

Liễu Tuấn dừng xe phía sau hắn, trên xe phía trước lập tức đi xuống ba người, sau đó đi lên xe Audi của Liễu Tuấn.

Chính là ba huynh đệ Trình Tân Kiến, Tiếu Vũ, Tiếu Kiếm.

"Chuyện gì xảy ra?"

Liễu Tuấn chưa kịp chào hỏi gì đã hỏi ngay.

Trước tiên Trình Tân Kiến móc ra thuốc lá đưa cho Liễu Tuấn một điếu, nhìn qua Cẩm Quan Thành đối diện, miệng lải nhải: "Cậu xem bên kia, rất hỗn loạn, công an, đặc công, cảnh sát cơ động, còn có người của bộ đội nữa, đủ cả!"

Liễu Tuấn nhìn qua, chỉ thấy ngoài cửa câu lạc bộ Cẩm Quan Thành xanh vàng rực rỡ, cứ ba bước một tốp, năm bước một nhóm đội viên đặc công, tất cả đều là cầm trong tay súng tiểu liên cỡ nhỏ, bầu không khí hết sức khẩn trương, tuy nhiên nhìn không thấy tình huống bên trong, có lẽ đúng như lời của Trình Tân Kiến nói, quá hỗn hoạn.

"Nguyên nhân mọi chuyện là thế này, Lương Tuyết Bình theo hai phó cục trưởng của cục khu bọn họ đến nơi đây tiêu khiển, kết quả xảy ra xung đột với nhân viên quản lý của Cẩm Quan Thành, bị Đào Tư Thanh gọi người đánh cho một trận, họ không phục, lại gọi điện thoại kêu hai chiến sĩ vũ cảnh và đặc công trung đội qua đây, nói là bảo vệ an toàn cho lưỡng hội*, thanh lý trật tự, rồi đánh cho người của Đào Tư Thanh một trận, nhưng để cho Đào Tư Thanh chạy đến đại nội gọi cứu binh, kinh động đến thủ trưởng số 1, vừa rồi đã gọi điện thoại cho Cao bí thư và Lương bộ trưởng, nói là trong lúc lưỡng hội, người có can đảm gây rối hết thảy trừng phạt nghiêm khắc. Lát sau, Ung bộ trưởng cũng tới, đang xử lý! Việc này, phiền phức là thời cơ quá nhạy cảm!"
(*)Lưỡng hội: tên gọi tắt của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và Uỷ ban Chính hiệp toàn quốc.

Trình Tân Kiến lời ít mà ý nhiều nói lại phiền toái lúc này.

Liễu Tuấn vừa nghe đã biết sự việc đã trở nên khó giải quyết, thứ nhất trong lúc lưỡng hội phát sinh sự kiện ác liệt như vậy, ảnh hưởng quá xấu, rất khả năng bị bắt làm điển hình. Thứ hai, hiện nay Cao Kính Chương nắm Chính pháp ủy Trung ương, nóng lòng muốn lôi kéo thành viên tổ chức của mình, Lương Quốc Cường là trợ thủ đắc lực nhất khi Nghiêm Ngọc Thành còn chủ trì Chính pháp ủy Trung ương, lại ở trên vị trí thực quyền như phó Thường vụ Bộ công an, hôm nay con của hắn dính dáng vào trong chuyện này chính là cấp cho Cao Kính Chương một cái cớ.

Nếu như Lương Quốc Cường bị thay đổi vị trí, mấy huynh đệ Trình Tân Kiến, Tiếu Vũ, Tiếu Kiếm, thời gian sau này sẽ khó mà sống khá giả.

"Ung bộ trưởng xử lý chuyện này, tại sao không gọi cậu?"

Thoáng cái Liễu Tuấn đã hỏi tới chỗ then chốt.

Bởi vì quan hệ giữa đám người Lương Quốc Cường, Trình Tân Kiến, Liễu Tuấn đối với việc nội bộ của Bộ công an cũng lý giải không ít. Ung bộ trưởng đại danh Ung Chiêu Bình, là phó bộ trưởng bài danh gần với Lương Quốc Cường tại Bộ công an, cũng là một trong những kiện tướng của Cao hệ. Sau khi Cao Kính Chương nhậm chức bí thư Chính pháp ủy Trung ương, hầu như Ung Chiêu Bình đã thành người phát ngôn của Cao Kính Chương tại Bộ công an.

Có thể nói, cơ cấu nhân sự trong nội bộ của Bộ công an hết sức phức tạp. Mấy đại phái hệ đều có nhân vật đại biểu ở bên trong đảm nhiệm chức vị quan trọng. Ngoại trừ Lương Quốc Cường là kiện tướng của Nghiêm Liễu hệ, Ung Chiêu Bình là tâm phúc của Cao hệ, hiện giữ bộ trưởng Bộ công an là một trong những đại tướng trung kiên của Minh Châu hệ, thân giữ chức vị quan trọng bí thư bí thư xử, Ủy viên Cục chính trị.

Lẽ ra sự kiện trị an như vậy, Trình Tân Kiến thân là cục trưởng cục 3 Bộ công an, người tổng phụ trách trị an toàn quốc, bất kể như thế nào nhất định phải bảo hắn đến xử lý. Ung Chiêu Bình lại gạt Trình Tân Kiến qua một bên, rất không hợp quy củ.

Trình Tân Kiến nói: "Ông ta có gọi điện thoại cho tôi, tôi nói là đang ở trên đường. . . Bây giờ chờ cậu qua đây, nghe ý kiến của cậu rồi mới tính tiếp."

Liễu Tuấn liền gật đầu.

Đừng thấy Trình Tân Kiến bề ngoài hào phóng, tâm tư quả là thấu đáo, biết việc này liên lụy trọng đại, không dám chuyên quyền, trước tiên báo cáo với Liễu Tuấn. Liên quan đến tranh đấu cao tầng nên vẫn mời Liễu Tuấn chủ trì mới thích hợp hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi