TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Liễu tỉnh trưởng cũng không ở lâu trong nhà Hướng trưởng phòng, hơn 10p sau đã ra về. Cũng không phải Liễu tỉnh trưởng thật sự muốn "tình ngay lý gian tự tránh hiềm nghi", mà là bị một cú điện thoại thình lình gọi tới đã làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa y và Hướng Hàm.

Điện thoại là do Thịnh Đạo Minh phó bộ trưởng bộ Thông tin gọi tới, nói năng rất là khách khí, hỏi Liễu tỉnh trưởng có thời gian không, hắn muốn đến đây bái phỏng Liễu tỉnh trưởng.

Liễu Tuấn mỉm cười đã đáp ứng.

Lần trước Thịnh Đạo Minh đã dẫn đội đến TP.Ngọc Lan để "điều tra" Cty internet Triều Lưu, Liễu Tuấn chưa kịp gặp mặt hắn. Khi Thịnh Đạo Minh vừa đến thì Liễu Tuấn phải đi thủ đô tham dự Hội toạ đàm, lúc đo là phó tỉnh trưởng Thường vụ Trần Kỳ Mưu đại biểu Chính phủ tỉnh tiếp đãi Thịnh Đạo Minh. Lưu Phi Bằng cũng đã gặp qua Thịnh Đạo Minh, thiết yến khoản đãi, khách và chủ tẫn hoan.

Lần đó Thịnh Đạo Minh là phụng mệnh hành sự, tràn đầy lòng tin, đối với những lời "nịnh nọt" của Trương Thiên và Bàn Đại Hải thì cự tuyệt ngoài thiên lý, bày ra bộ dạng chỉ giải quyết việc chung.

Không ngờ vài ngày tới, kinh sư đã xảy ra biến cố thật lớn, Cẩm Quan Thành bị niêm phong, kẻ ở sau màn đẩy tay "điều tra" Cty Triều Lưu là Đào Tư Thanh trực tiếp bị áp vào Bộ công an, hưởng thụ "đãi ngộ chuyên chính". Đặc biệt nguy hiểm chính là, con trai Đông Hiểu Cương của lãnh đạo trực tiếp Đông Học Phong của hắn không ngờ bị cảnh sát bắt ngay tại trận, lần này bị thọt nặng rồi.

Vốn Thịnh Đạo Minh cũng không quá lưu ý, hoàn toàn không liên hệ Cty internet Triều Lưu và đại sự phát sinh tại kinh thành lại với nhau. Theo Thịnh Đạo Minh nghĩ, chính là Đào Tư Thanh không biết trời cao đất rộng đi chọc giận Liễu Tuấn nên Liễu nha nội muốn giáo huấn hắn một chút mà thôi.

Liễu nha nội chính là có tiếng "khắc tinh hoàn khố", bọn công tử hoàn khố kiêu ngạo nếu như chọc tới y, không chết cũng bị lột mất tầng da.

Ai biết ngày hôm sau, Đông Học Phong liền gọi điện thoại qua bảo hắn lập tức hồi kinh, không được tra Cty Triều Lưu nữa. Mặc dù Thịnh Đạo Minh buồn bực nhưng cũng chỉ có thể y lệnh hành sự, không dám hỏi nhiều. Con trai của Đông Học Phong đã bị mất mặt như vậy, tâm tình Đông Học Phong đương nhiên không tốt, lúc này hỏi đông hỏi tây không phải là mình tìm mắng à?

Sau khi trở lại kinh sư mới biết là có huyền cơ khác.

Cty Triều Lưu không ngờ là có quan hệ cá nhân với Liễu Tuấn!

Chọc phải tổ ong rồi!

Trong nhất thời, Đông Học Phong và Thịnh Đạo Minh đều run sợ trong lòng ! Chọc vào ông này không phải là dễ chơi, nhìn thử xem Đào Tư Thanh đi, bối cảnh ra sao, chỗ dựa thế nào, còn không phải cũng nói bắt thì bắt sao, nửa điểm không hàm hồ. Hai người họ mặc dù làm quan tới bộ trưởng phó bộ trưởng, tự nhận cũng không có chỗ dựa vững chắc như Đào Tư Thanh.

Đông Học Phong còn nói là gieo gió gặt bão, ai bảo con của hắn và Đào Tư Thanh có quan hệ thân thiết chứ? Bắt người tay ngắn, ăn thịt người miệng ngắn, Đông Học Phong bị con trai "buộc lên" chiến xa, đắc tội với Liễu Tuấn, cái này gọi là đáng đời. Nhưng Thịnh Đạo Minh thì oan uổng quá, hắn đâu có nhận được chút lợi ích nào từ chỗ Đào Tư Thanh đâu, đâu có đáng để mà trao đổi cái mũ ô sa trên đầu hắn.

Tuy thế, em minh tinh Đào Tư Thanh giới thiệu cho hắn cũng quả thực cực kỳ thú vị!

Kinh hãi đảm chiến đã qua một đoạn thời gian, cuối cùng cũng có kết quả xác thực, Đào Tư Thanh được thả ra, Cẩm Quan Thành cũng khai trương lại, nhưng Cty internet Tư Thanh phải ngừng kinh doanh. Về phần còn các tin tức giao dịch khác hay không thì Thịnh Đạo Minh không thể biết được.

Đông Học Phong và Thịnh Đạo Minh khẩn cấp "bàn bạc", quyết định do Thịnh Đạo Minh đi đến tỉnh A lần nữa, đặc biệt "nhận lỗi" với Liễu tỉnh trưởng. Trên quan trường, chú trọng nhất chính là vấn đề thái độ.

Mặc dù Liễu Tuấn chiếm được kết quả như y muốn, nhưng đây là thứ tự bản thân người ta kiếm được, không liên quan gì đến Đông Học Phon và Thịnh Đạo Minh. Nói trắng ra một chút, Liễu tỉnh trưởng không tiêu trừ một chút nào "hận ý" đối với hai người họ, vậy thì có cơ hội, Liễu tỉnh trưởng tuyệt đối không ngại cho họ đi giày trẻ con một phen. Đã đến tầng cấp này nếu làm khó dễ, chân có chịu được hay không vẫn là thứ yếu, then chốt là mũ ô sa nếu như bị rớt thì có lẽ cũng nhặt lên không nổi nữa.

Muốn Liễu tỉnh trưởng không nhớ tới họ thì thái độ nhất định phải thành khẩn.

Liễu Tuấn trở lại căn lầu số 18 không lâu thì xe của Thịnh Đạo Minh cũng đã chạy đến trước cửa.

Liễu Tuấn bảo Lam Lam tùy thân bảo tiêu của Nghiêm Phỉ chờ ở cửa. Hôm nay căn lầu số 18 tương đối náo nhiệt, không chỉ một nhà ba người Liễu Tuấn còn có hai bảo tiêu của Nghiêm Phỉ, lại thêm Hồ Hạo Nhiên cùng một vị bảo mẫu, tổng cộng là 7 người.

Đương nhiên, đối với một căn biệt thự lớn như vậy thì 7 người tuyệt đối không thấy chật chội.

Thịnh Đạo Minh gần 50t, thân hình cao lớn, khá mập mạp, bụng như đàn bà mang bầu, gian nan xuống xe, không biết Lam Lam có thân phận gì nhưng cũng không dám sơ suất, khách khí chào hỏi với Lam Lam.

Lam Lam cũng chẳng để ý vẻ tươi cười của Thịnh Đạo Minh, sắc mặt cô âm tình bất định, cũng không đưa tay tương nắm, chỉ trên dưới quan sát Thịnh Đạo Minh vài lần, xác định hắn không có "tính nguy hiểm" gì mới thản nhiên nói một câu "đi theo tôi", rồi trực tiếp xoay người vào cửa.

Thịnh Đạo Minh không khỏi ngây ra một lúc, trong lòng dâng lên một cổ phẫn uất.

Bất kể như thế nào, hắn cũng là cán bộ lãnh đạo cấp Phó bộ, là quan thủ đô, đến địa phương vẫn chưa bao giờ nhận được sự đối xử lạnh nhạt như vậy.

Cũng may Thịnh Đạo Minh cũng là người sành sỏi, lập tức ý thức được mục đích lần này mình tới đây, tức thì đè ép xuống nỗi phẫn uất trong lòng, vẻ mặt tươi cười đi theo sau Lam Lam đi vào căn lầu số 18.

Liễu Tuấn đang ngồi ngay ngắn trên ghế sofa tại phòng khách, thấy Thịnh Đạo Minh vào cửa liền đứng dậy, mỉm cười nói: "Xin chào Thịnh bộ trưởng!"

"Liễu tỉnh trưởng, chào ngài chào ngài!"

Thịnh Đạo Minh bước nhanh hơn tới cầm thật chặt tay Liễu Tuấn, liên tục lay động, vẻ tươi cười trên mặt cũng đã đã đắp thành ụ.

"Ha ha, Thịnh bộ trưởng ở xa tới chắc rất khổ cực, mời ngồi!"

Liễu Tuấn để hắn nắm tay một lúc mới chậm rãi buông tay ra, mỉm cười nói.

"Vâng, cảm ơn Liễu tỉnh trưởng!"

Trong miệng Thịnh Đạo Minh nói cảm ơn nhưng vẫn đợi Liễu Tuấn ngồi xuống trước rồi mới ngồi xuống ghế sofa đối diện với Liễu Tuấn, ưởn thẳng thắt lưng nhìn Liễu Tuấn, vẻ mặt chăm chú, còn mang theo một tia ngưỡng mộ rõ rệt.

Liễu Tuấn không khỏi cười thầm. Những ông quan cao này tại phương diện đối nhân xử thế quả nhiên đã đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, nếu nói Thịnh Đạo Minh đối với Liễu Tuấn thì có lẽ chỉ có sợ hãi còn ngưỡng mộ thì tuyệt đối không thể nào.

Liễu Tuấn đưa một điếu thuốc cho Thịnh Đạo Minh, còn mình cũng châm một điếu, bình thản ngồi một chỗ, cũng không có ý mở miệng nói trước. Thịnh Đạo Minh rất rõ, lúc này mình phải áp dụng chủ động.

"Ha ha, Liễu tỉnh trưởng, lần trước tôi đến Cty Triều Lưu tham quan khảo sát, rất không khéo Liễu tỉnh trưởng vào kinh thành họp nên không có cơ hội trước mặt nghe lời dạy bảo của Liễu tỉnh trưởng, thực sự là một việc đáng tiếc. . ."

Thịnh Đạo Minh vừa cười vừa nói, còn liên tục khom lưng, tư thái hạ xuống rất thấp. Điều tra Cty Triều Lưu cũng biến thành tham quan khảo sát.

Liễu Tuấn khoát tay áo: "Thịnh bộ trưởng, nói như vậy thì không dám. Cho dù nói như thế nào, tỉnh A chúng tôi vẫn rất cảm ơn bộ Thông tin đã hỗ trợ đối với chúng tôi, sản nghiệp thông tin là một ngành nghề mới nên cần sự giúp đỡ rất nhiều. Bởi vì nguyên nhân lịch sử nên tại rất nhiều lĩnh vực công nghệ cao chúng ta và các quốc gia phương tây phát triển có chênh lệch không nhỏ, nhất thời nửa cơ hội không dễ mà vượt qua được. Tại lĩnh vực khoa kỹ thông tin chúng ta không thể lạc hậu nữa, sự phát triển của lĩnh vực này vẫn biến chuyển từng ngày, dù cho ngày hôm nay chỉ chậm nửa nhịp, ngày mai khả năng chính là chậm một bước lớn!"

Thịnh Đạo Minh lại liên tục khom lưng, luôn miệng bảo vâng. Do hắn ngồi nên thịt ở bên hông phì ra, còn phải không ngừng làm động tác "yêu cầu cao độ" như vậy, cũng thật là có chút làm khó hắn.

"Đúng vậy đúng vậy, Liễu tỉnh trưởng nói quá chính xác. Mặc dù sản nghiệp thông tin của chúng ta trễ bước so với các quốc gia phát triển của phương tây, nhưng nếu so sánh thì ở vào cùng một tuyến khởi điểm thì sẽ không phải chênh lệch rõ rệt như vậy, cho nên quốc gia đang ra sức hỗ trợ. Đoạn thời gian trước tôi khảo sát Cty Triều Lưu đã phát hiện thực lực của Cty Triều Lưu cực kỳ hùng hậu, không chỉ tại phương diện phần cứng rất có thực lực, phương diện phần mềm cũng đặc biệt khả quan. Nghe nói họ còn xây một khu nghiên cứu & phát triển rất lớn ở Tiềm Châu, vậy thì càng thêm lợi hại rồi. . ."

"Ừm, khu nghiên cứu & phát triển của Cty Triều Lưu tại Tiềm Châu là cùng đại học Công Nghiệp Ngọc Lan còn có Hoa Khoa Đại liên hợp thành lập, mấy năm nay quả thực đạt được một số thành quả tại phương diện nghiên cứu."

Liễu Tuấn từ từ nói.

"Đúng vậy đúng vậy, một công ty lớn có thực lực hùng hậu như vậy nhất định cần phải ra sức ủng hộ. . .tôi và bộ trưởng Đông Học Phong đã thương lượng qua, trong lĩnh vực sản nghiệp thông tin cũng có thể tạo nên mấy công ty đại quy mô, hình thành lực lượng trụ cột mới có thể cùng với các quốc gia phát triển phương tây đang triển khai thế cạnh tranh mạnh mẽ. Chúng tôi cho rằng, Cty Triều Lưu là có đủ điều kiện nhất, cho nên Đông bộ trưởng đưa ra một kiến nghị, hy vọng Cty Triều Lưu có thể xác nhập cùng Tư Thanh Cty. . . đương nhiên, lấy Cty Triều Lưu là chủ. Nói như vậy, mạnh mẽ liên hợp là có thể hình thành một công ty thông tin với quy mô chân chính, điều này đối với sự thúc đẩy sản nghiệp thông tin của nước ta tiến thêm một bước phát triển, nó có ý nghĩa như một mốc lịch sử!"

Thịnh Đạo Minh lập tức nói theo cách nghĩ của Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn mỉm cười.

Cty Triều Lưu và Cty Tư Thanh xác nhập, điều này đoán chừng cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu mà buổi tối ngày hôm nay Thịnh Đạo Minh đêm khuya đăng môn bái phỏng y, nói trắng ra thì chính là Cty Triều Lưu thôn tính Cty Tư Thanh. Sau khi hai công ty xác nhập, năng lực lợi nhuận khẳng định là tăng trưởng gấp bội, tuy nhiên đây không phải là điều Liễu Tuấn chân chính quan tâm. Tiền kiếm nhiều hay ít hoàn toàn không nằm trong lòng Liễu Tuấn, điều mà y coi trọng chính là ngành internet truyền thông mới phát này, trong ván cờ chính trị, nếu nắm được lực lượng này trong tay thì cũng là điều rất quan trọng.

Lần này nếu như có thể thuận lợi sát nhập được Cty Tư Thanh thì giống như Thịnh Đạo Minh đã nói, có thể tạo ra một "siêu cấp hàng mẫu" trong sản nghiệp thông tin, không hề nghi ngờ Liễu Tuấn tại trong mấy năm sau sẽ nắm vững trong tay quyền chủ đạo của giới truyền thông internet.

"Ừm, đề nghị này của Thịnh bộ trưởng tôi hoàn toàn tán thành. Giai đoạn hiện tại, quả thực là cần phải mấy Cty sản nghiệp thông tin đại quy mô mới có thể đối kháng với sản nghiệp thông tin của nước ngoài. Tôi hy vọng, bộ Thông tin có thể nhanh chóng thúc đẩy hành động xác nhập lần này."

Liễu Tuấn hơi gật đầu, lấy tư thái của người lãnh đạo nói.

Thịnh Đạo Minh trong lòng đại hỉ.

Chỉ cần Liễu Tuấn gật đầu, hắn và Đông Học Phong coi như đã giải trừ được nguy cơ.

"Xin Liễu tỉnh trưởng yên tâm, tôi và Đông bộ trưởng đã tiếp xúc qua với bên Cty Tư Thanh, Đào tổng cũng rất nguyện ý hợp tác với Cty Triều Lưu. Lần hành động này hẳn là rất nhanh sẽ có được kết quả."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi