TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Trên đường cao tốc Ngọc Tiềm, một chiếc xe cảnh sát hiệu Nissan đang dẫn đường, theo phía sau là chiếc Audi màu đen thui sáng loáng, sau nữa là một chiếc Minibus. Tân nhiệm tỉnh trưởng Liễu Tuấn đã bắt đầu hành trình thị sát các thành phố của tỉnh A, trạm thứ nhất lựa chọn tại TP.Tiềm Châu.

Đây là tác phong xưa nay của Liễu Tuấn, chủ chính một nơi thì nhất định phải thâm nhập cơ sở mà tìm hiểu tình huống, nắm giữ tư liệu trực tiếp. Hơn nữa Liễu Tuấn xuất hành vẫn là khinh xa giản tòng, trong xe Minibus phía sau chỉ có mấy nhân viên của văn phòng Chính phủ tỉnh, phó chủ nhiệm Lăng Nhã thiên kiều bá mị cũng phải ủy khuất ngồi ở xe Minibus.

Cần biết xe riêng của Lăng chủ nhiệm chính là xe thể thao Porsche chính tông. Hơn nữa không phải là chiếc xe trước kia mà đã đổi cái mới, giá trên trăm vạn, nguyên nhân chỉ vì Liễu tỉnh trưởng không thích nhìn xe mà Trương Nghị mua cho Lăng Nhã.

Mỗi khi nhớ tới chuyện này, Lăng Nhã cảm thấy buồn cười.

Người này, tuổi tác càng lớn, trên tình yêu nam nữ có đôi khi lại biểu hiện như một đứa trẻ, bá đạo, ích kỷ! Tuy nhiên Lăng Nhã rất hưởng thụ loại bá đạo này. Vì theo cô nghĩ, đây là biểu hiện Liễu Tuấn để ý đến mình.

Có một người đàn ông như vậy để lo lắng cả đời, Lăng Nhã cảm thấy rất thỏa mãn.

Chỉ là gần đây thấy Liễu Tuấn thường rất hay nhíu mày trầm tư, Lăng Nhã rất là yêu thương. Cô biết, Liễu Tuấn đang phiền não vì cục diện chính trị. Cao tầng không yên bình, đấu tranh càng ngày càng nghiêm trọng, bên kia càng hùng hổ hơn, các loại thủ đoạn liên tiếp xuất hiện, bố chồng Liễu Tấn Tài thân cư đại nội phải lao thần phí lực, bởi vậy nên liên luỵ đến Liễu Tuấn cũng không vui.

Quan làm càng lớn thì ngược lại cuộc sống sẽ càng không yên lòng.

Nếu theo tính tình của Lăng Nhã, không làm quan cũng được. Người sống cả đời cũng chỉ là vài chục năm, hà tất tự tìm phiền não? Tuy nhiên Lăng Nhã cũng biết, tâm tư của nam nhân khác nữ nhân. Thí dụ như bản thân Lăng chủ nhiệm, trong khoảng thời gian này cũng chỉ lo chuẩn bị y phục đồ dùng cho trẻ con, các việc khác đều coi như không quan trọng.

Mặc dù bụng của Lăng Nhã còn chưa có động tĩnh nhưng cũng đã thương lượng với Liễu Tuấn rồi, chuẩn bị khởi động "kế hoạch sản xuất". Đương nhiên, trước khi kế hoạch khởi động thì Lăng chủ nhiệm còn phải tiến hành một số thủ tục cần thiết để cho mình triệt để biến mất trong tầm mắt của công chúng.

Bằng không thì sẽ rước lấy phiền toái lớn.

Nam nhân trên xe phía trước chắc có lẽ trong đầu cũng đang toàn là tranh đấu thôi nhỉ?

Cũng chưa hẳn tất cả đều là tranh đấu. Lăng Nhã biết, bất cứ lúc nào trong cảm nhận của Liễu Tuấn thì "chấp chính vì dân" luôn luôn xếp hạng thứ nhất. Liễu Tuấn đã rất thẳng thắn nói qua với cô, đây là điều kiện tiền đề mà anh ấy tiến nhập thể chế nội. Vốn dĩ anh ấy cũng có thể trải qua cuộc sống thanh thản gấp vạn lần, nhưng con đường toàn bụi gai này là, là Liễu Tuấn "tự tìm".

Chiếc Audi an tĩnh chạy trên con đường cao tốc 8 làn đường, đường đi tốt, phạm vi nhìn trống trải. Tiết Tử Dịch yêu cầu lúc nào cũng nhắc nhở bản thân phải chú ý bảo trì tốc độ xe, bằng không thì một khi không cẩn thận sẽ vượt quá tốc độ. Lúc trước Liễu Tuấn thi công con đường này đã bị người lên án là suy nghĩ quá viễn vông, không thực tế. Sự thực chứng minh, ánh mắt của Liễu Tuấn cực kỳ chính xác, sau khi đường cao tốc Ngọc Tiềm thông xe, dòng xe cộ đặc biệt tấp nập, đối với sự kiến thiết kinh tế của TP.Ngọc Lan, Tiềm Châu và Đại Hồ đã có được tác dụng xúc tiến cực lớn. Nếu như lúc trước xây chỉ là đường 4 làn xe thậm chí 6 làn xe, có lẽ cũng không dùng đủ. TP.Đại Hồ đang chuẩn bị khởi công khởi công xây dựng công viên "Mờ ảo chi lữ", một trong những thứ dựa vào chủ yếu đó là đường cao tốc Ngọc Tiềm này. Vì TP.Đại Hồ không có sân bay, du khách phải ngồi máy bay tới TP.Ngọc Lan hoặc là Tiềm Châu rồi mới chuyển sang xe, nếu không có đường cao tốc quy cách cao thế này, qua lại TP.Đại Hồ rất không thuận tiện.

Lấy du lịch lập thị, nếu như giao thông không phát triển, căn bản khó mà phát triển.

Một số khu phong cảnh nổi tiếng trong nước chính là bởi vì ở nơi hẻo lánh, thậm chí là ở thâm sơn rừng già, ngành du lịch vẫn không cách nào trở thành sản nghiệp trụ cột chính là bởi vì nguyên nhân này.

Sau khi Liễu Tuấn nhậm chức tỉnh trưởng, một số cán bộ thân cận hay thầm kháo nhau, tỉnh trưởng này nên là Liễu Tuấn đảm đương mới đúng, khi người ta còn làm thị trưởng thì như đã là tỉnh trưởng rồi!

Bên ngoài trạm thu phí Tiềm Châu ở đường cao tốc Ngọc Tiềm đang diễn ra một cảnh tượng khác. Nhân viên của trạm thu phí "kinh khủng" khi phát hiện, mới lên ban không lâu, ngoài trạm thu phí đột nhiên tới vài xe cảnh sát, cả đại đội cảnh sát và vũ cảnh với vũ trang hạng nặng nhảy xuống xe, tiến hành kiểm tra cẩn thận trạm thu phí, sau đó phân tán khắp nơi, bắt đầu cầm súng đứng gác. Sau đó liền chạy tới một dãy dài xe ô tô đen thui sáng loáng, lần lượt đậu ở bên ngoài trạm thu phí, mười mấy quan viên áo mũ chỉnh tề xuống xe rồi xếp thành một hàng tại cửa trạm thu phí.

Nhìn những biển số xe hiển hách này, các nhân viên trạm thu phí như chết lặng, ngay cả nói cũng không dám lớn tiếng. Phần lớn đều nín hơi tĩnh khí, không dám phát ra thanh âm nào.

Chỉ nhìn những biển số xe này thôi mọi người cũng đủ biết đại nhân vật của tứ sáo ban tử trong thành phố trên cơ bản tất cả đều đến đông đủ. Người đàn ông trung niên đứng ở vị trí thứ nhất khí độ trầm ổn, chính là bí thư Thành ủy Lý Huệ mà mọi người thường hay thấy trên TV. Bây giờ cũng quy củ xếp hàng, duỗi cổ nhìn qua bên đường cao tốc.

Không hề nghi ngờ, sắp có nhân vật càng lợi hại hơn sắp đến Tiềm Châu.

Hơn nữa có thể khẳng định người tới không phải là lãnh đạo tỉnh thông thường, vì thông thường thì TP.Tiềm Châu sẽ không bày ra thế trận lớn như vậy. Phải biết rằng, hôm nay TP.Tiềm Châu tại toàn tỉnh đã rất có tiếng nói, liên tiếp mấy năm tổng giá trị GDP bài danh thứ hai toàn tỉnh, dẫn đầu về xoá bỏ thuế nông nghiệp, khống chế giá nhà. Căn cứ vào một số biểu hiện điều tra ở dân gian, chỉ số mức sống của cư dân TP.Tiềm Châu cao nhất toàn tỉnh, còn trên cả TP.tỉnh lị Ngọc Lan. Giờ cán bộ Tiềm Châu đi họp trong tỉnh đã tìm lại được cái cảm giác hài lòng như "thời đại Cận Tú Thực", nói một câu tôi tới từ Tiềm Châu, thật là có chút cảm giác "vênh váo tự đắc".

Đặc biệt là bí thư Thành ủy Lý Huệ, bề ngoài ôn hòa, bên trong ngạo khí, không phải ai cũng có thể làm ông ta vui lòng phục tùng như vậy.

Hiện tại cũng bày ra dáng dấp như một "học sinh tiểu học".

Có thể thấy được vị đại nhân vật sắp đến là lãnh đạo Lý Huệ cực kỳ khâm phục.

Ngoại trừ Lý Huệ, các lãnh đạo khác cũng y như vậy, ngửa cổ nhìn về hướng đường cao tốc. Trên mặt ai cũng lộ vẻ cực kỳ hưng phấn, hình như rất mong mỏi vị đại nhân vật này lập tức giá lâm.

Khoảng chừng 10h, trong đội ngũ chờ đón đột nhiên vang lên tiếng nói.

"Tới rồi!"

Mỗi người đều mở miệng cùng lúc nên trở nên rất lớn tiếng, khiến cho những cán bộ này giật nảy mình, lập tức ưỡn ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như những chiến sĩ đang tiếp thu kiểm duyệt vậy.

Các nhân viên Trạm thu phí cũng hiếu kỳ nhìn qua bên kia, cho rằng sẽ xuất hiện một đoàn xe khổng lồ, nhưng chỉ thấy 3 chiếc xe chậm rãi chạy qua. Khi thấy nhãn hiệu Audi, các nhân viên đều hít một hơi dài.

Là Liễu tỉnh trưởng tới!

Liễu Tuấn, tại Tiềm Châu sớm đã trở thành một sự tồn tại như truyền kỳ!

Trên đến lãnh đạo Thành ủy, dưới đến bách tính bình thường, hình như mỗi người đều có thể nói ra một mẩu chuyện thú vị có quan hệ với Liễu tỉnh trưởng khi nhậm chức tại Tiềm Châu. Một cán bộ, một quan viên, muốn thiết lập loại công lao sự nghiệp nào hoặc là nói nên vì dân chúng làm bao nhiêu việc thì mới có thể giành được sự tán thành và kính yêu nhất trí như vậy của đông đảo quần chúng đây?

Xe Audi dừng lại, Lý Huệ liền bước nhanh tới mở cửa xe cho Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn đi xuống xe, mặt mang mỉm cười, có điều khi nắm tay cùng Lý Huệ thì trong ánh mắt có một tia trách cứ. Lý Huệ là tâm phúc chi chính của y, biết rõ y ghét tập tính lễ tiết quan trường nên Liễu Tuấn không có ý phân phó, không ngờ vừa đến Tiềm Châu vẫn gặp được trận thế hoan nghênh "khoa trương" như vậy.

Lý Huệ hơi thẹn thùng nở nụ cười, thấp giọng nói: "Chỉ lần này thôi, lần sau sẽ không nữa!"

Lúc này Liễu Tuấn mới gật đầu, dáng tươi cười trên mặt trở nên rực rỡ hơn. Y cũng hiểu tâm tính của Lý Huệ và các cán bộ Tiềm Châu là xuất phát từ sự ủng hộ chân thành đối với y nên mới có thể mạo hiểm phiêu lưu bị phê bình, toàn thể xuất động tới đón tiếp y.

Nhìn thấy Liễu Tuấn, các cán bộ Tiềm Châu ai cũng vẻ mặt kích động, cũng không còn vẻ thành thục vững vàng như quan viên cấp thành phố, mặc dù xếp đội, trật tự không loạn, nhưng Liễu Tuấn chưa đi tới trước người đã vội vã duỗi tay ra để đợi. Liễu Tuấn nắm chặt đến tay ai thì người đó liền kích động nói "Chào tỉnh trưởng ạ."

Không có lời nhiều, chỉ là một câu phát ra từ đáy lòng như thế.

Thấy vẻ chân tình của mọi người, Liễu Tuấn cũng rất cảm động.

Ai nói trên quan trường chỉ có lợi ích vĩnh hằng?

Mặc dù kích động nhưng Liễu Tuấn cũng chưa phát biểu "diễn thuyết" ở trên đường, sau khi nắm tay mọi người xong, Liễu Tuấn lại vung tay lên, nói: "Vất vả cho mọi người rồi, quay về trong thành phố rồi mới nói!"

Nói xong Liễu Tuấn xoay người lên xe, sau đó liền vang tiếng đóng cửa xe liên tiếp, hơn mười chiếc xe cấu thành hàng dài, hộ vệ chiếc xe Audi của Liễu tỉnh trưởng trùng trùng điệp điệp chạy về hướng nội thành Tiềm Châu.

Trụ sở Thành ủy Tiềm Châu vẫn giống như trước đây, thậm chí văn phòng làm việc Thành ủy thấp thoáng trong thương tùng thúy bách so với trước đây còn cổ xưa hơn. Xe Audi chạy thẳng đến trụ sở Thành ủy, Liễu Tuấn xuống xe, ngẩng đầu nhìn thoáng qua văn phòng Thành ủy, trên mặt lộ vẻ thân thiết.

Lý Huệ đứng ở bên cạnh y, mỉm cười nói: "Có phải tỉnh trưởng nhớ tới cảnh xưa?"

Kỳ thực thời gian Liễu Tuấn làm việc tại tòa nhà văn phòng này vẫn còn chưa tới 1 năm, ngược lại làm ở trong tòa Phủ thị chính phía đông thì có thời gian dài hơn.

Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Đâu có đa sầu đa cảm như vậy, chỉ là cảm thấy có chút thân thiết thôi. . . Lý Huệ, tài chính Tiềm Châu đã tăng lên rồi nhưng cũng không nên vội vã tu sửa trụ sở, còn có rất nhiều địa phương cần dùng tiền."

Lý Huệ vội nói: "Không giấu tỉnh trưởng, quả thật tôi còn phải học tập ngài, bán đi tòa nhà này rồi xây một văn phòng làm việc mới, cũng ở nhà mới luôn."

Liễu Tuấn không khỏi cười tươi, cũng chỉ có người tâm phúc như Lý Huệ mới có can đảm ở trước mặt y nói như thế.

"Ha ha, tình huống thực tế của mỗi thành phố cũng không giống nhau, không cần cứ sao chép nguyên văn vậy. Hơn nữa, tôi cũng không ở trong nhà mới? Chỉ có tiện nghi cho đồng chí Quang Hưng thôi."

Nói tới Lưu Quang Hưng, trong lòng Lý Huệ thầm cảm thán. Lúc trước khi bí thư Thành ủy Ngọc Lan còn khuyết chức, Lý Huệ cũng không phải hoàn toàn không hề động tâm. Mặc dù hắn cũng biết, luận tư lịch, Uông Quốc Chiêu vượt xa hắn, luận thân cận cùng Liễu Tuấn, Sài Thiệu Cơ cũng càng gần hơn hắn, hắn không có bao nhiêu ưu thế cạnh tranh.

Liễu Tuấn hình như phát hiện trong lòng hắn nghĩ gì, đưa tay vỗ vai hắn rồi bước lên bậc thang đá cẩm thạch.

Lý Huệ đột nhiên tỉnh ngộ, có lẽ mình đã chỉ vì cái trước mắt, chỉ cần đi theo sát bước chân của Liễu Tuấn thì tiền đồ càng thêm rộng lớn, có thể đạt được những gì mình mong muốn. Nghĩ vậy, Lý Huệ vội vã đi theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi