TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Liễu Tuấn chính thức trúng tuyển tỉnh trưởng không lâu, cùng đoàn đại biểu tỉnh A tới thủ đô tham dự đại hội nhân dân toàn quốc, thoáng cái một năm đã qua, cha y Liễu Tấn Tài lại lần nữa đọc báo cáo công tác chính phủ trên đại hội nhân dân toàn quốc.

Là phó đoàn trưởng đoàn đại biểu tỉnh A, trong thời gian đại hội, Liễu Tuấn không về nhà trong đại nội, ở cùng các đại biểu trong nhà khách. Tới thủ đô, Liễu tỉnh trưởng càng bận rộn hơn ở tỉnh A, rất nhiều mối quan hệ phải gặp gỡ, thời gian ở trong nhà khách rất ít.

Đại hội lần này khiến người ta chú ý nhất không phải báo cáo công tác của chính phủ, mà là tuyển cử.

Tổng bí thư Lý Trì Quốc chính thức được tuyển làm chủ tịch quân ủy, hoàn thành chuyển giao quyền lực. Trong quân ủy cũng có chút biến hóa, tăng thêm hai người mới.

Đại sự như thế tất nhiên được thương lượng trước rồi, tuyệt đối không phải là quyết định lâm thời.

Liễu Tuấn và cả Nghiêm Liễu hệ gửi gắm kỳ vọng lớn vào đại hội lần này, phó chủ tịch Lý Trì Quốc thuận lợi hoàn thành chuyển giao quyền lực có tác dụng lớn trong việc ổn định toàn bộ hệ phái, tiến một bước đoàn kết nội bộ.

Hôm đó tan hội nghị, Liễu Tuấn đột nhiên nhận được một cú điện thoại lạ, có điều Liễu Tuấn vẫn nhận máy, có được số di động của y, ắt không phải người tầm thường.

- A lô, tôi là Liễu Tuấn đây!

- Chào Liễu tỉnh trưởng, tôi là Giang Mân Lâm, ngài còn nhớ tôi không?
Trong điện thoại là giọng nữ quyến rũ, hết sức êm ái.

- Chào tiểu thư Mân Lâm, mỹ nữ nổi tiếng nhất của ĐTH TW, làm sao quên được.

- Hi hi, Liễu tỉnh trưởng khen ngợi như thế, thật không dám nhận.
Giang Mana Lâm cười vui vẻ:
- Liễu tỉnh trưởng có thời gian không? Tôi đang ở quán cà phê nhà khách, có thể gặp tỉnh trưởng được không?

- Đương nhiên, mời tiểu thư Mân Lâm đợi một chút, tôi sẽ tới ngay.

Liễu Tuấn khách khí nói, đặt điện thoại xuống xong không tới ngay, mà ngồi hút thuốc suy nghĩ một phen rồi mới chỉnh trang y phục, thong thả tới quán cả phê.

Ở vị trí gần cửa sổ, một đại mỹ nữ mỉm cười ra hiệu với Liễu Tuấn.

Cung may ở trong nhà khách này tụ tập rất nhiều các nhân vật nổi tiếng, cho nên một mỹ nhân chói mắt như Giang Mân Lâm cũng không làm người ta quá chú ý.

Giang Mân Lâm ăn mặc trẻ trung đầy sức sống.

- Chào Liễu tỉnh trưởng, lại được gặp mặt rồi.

Giang Mân Lân đi tới phía Liễu Tuấn, đưa bàn tay thon thả mềm mại ra, khẽ bắt tay Liễu Tuấn, tươi cười nói.

- Được gặp lại tiểu thư Mân Lâm, tôi cũng rất vui.

Liễu Tuấn nói thế chẳng phải là lời hàn huyên, một mỹ nữ như Giang Mân Lâm, ai gặp cũng thấy tâm tình khoan khoái.

Hai người trò chuyện vài câu ngồi xuống đối diện với nhau, Giang Mân Lâm gọi hai tách cà phê, mỉm cười nói:
- Liễu tỉnh trưởng, không giấu ngài hôm nay tôi tới là để hỏi tội.

Liễu Tuấn nhướng mày lên mang ý dò hỏi.

Giang Mân Lâm tựa cười tựa không, nhìn y nói nhỏ:
- Liễu tỉnh trưởng còn nhớ hai năm trước thông xe đường cao tốc Ngọc Tiềm có hứa gì với tôi không?

Liễu Tuấn làm tỉnh trưởng, ngày bộn bề công việc, thực sự trong thời gian ngắn không nhớ ra mình đã hứa cái gì.

- Hi hi, Liễu tỉnh trưởng đúng là quý nhân hay quên, ngài hứa tới thủ đô nhất định tới nhà tôi làm khách, tôi và Quốc Tử, luôn mong mỏi đó!
Giang Mân Lâm cười khẽ nói.

Liễu Tuấn choàng tỉnh, không khỏi có chút xấu hổ, khi ấy y đúng là có nói như thế, nhưng mọi người đều biết chỉ là xã giao mà thôi. Đàm Quốc Tử là cháu Kính Thu Nhân, cho dù không phải "kẻ địch" thì cũng tuyệt đối không thể nói tới giao tình gì, Liễu Tuấn sao có thể tới bái phỏng Đàm Quốc Tử.

Hôm nay Giang Mân Lâm cố ý "nhắc nhở" tuyệt đối không phải là nhớ tới lời hứa hai năm trước, ắt phải có mưu đồ khác.

- Ha ha, tiểu thư Mân Lâm trách cứ rất đúng, tôi thất lễ rồi.

Liễu Tuấn cầm tách cà phê lên uống một ngụm, mỉm cười nói.

Giang Mân Lâm nhoẻn miệng cười:
- Tôi nói đùa với Liễu tỉnh trưởng thôi, hiện giờ ngài mang trọng trách trên người, bận trăm công ngàn việc, đâu có thời gian làm khách? Lần này tối tới có một chuyện muốn báo cáo với Liễu tỉnh trưởng.

Liễu Tuấn khoát tay:
- Tiểu thư Mân Lâm, không cần nói những lời khách khi thế này nữa, xin mời nói.

- Chuyện là thế này, ĐTH TW chúng tôi trong thời gian diễn ra địa hội, an bài một tiết mục, phỏng vấn các cán bộ phụ trách chủ yếu của các tỉnh, chủ yếu là tham khảo vấn đề kinh tế. Tổng biên tập của chúng tôi bảo tôi hỏi tỉnh trưởng, có thời gian hay không, chúng tôi muốn mời Liễu tỉnh trưởng tới tăng thêm thanh uy cho chúng tôi.
Giang Mân Lâm nói.

Phải nói rằng Giang Mân Lâm rất biết nói chuyện, người sành đời như Liễu Tuấn cũng không khỏi đánh giá cô ta cao hơn một bậc. Cô gái xinh đẹp này có thể trở thành bạn gái chính thức của Đàm Quốc Tử không phải là may mắn, có thể nói là ngoài xinh đẹp trong thông minh.

Loạt tiết mục kia của ĐTH TW hôm qua Liễu Tuấn cũng đã xem qua một phần, phỏng vấn tỉnh trưởng một tỉnh kinh tế phát triển ven biển, vị tình trưởng đó đối diện người xem cả nước, nói năng lưu loát được đánh giá tốt, về công có thể quảng bá tiếng tăm của tỉnh, vè tư là một cơ hội thể hiện tư tưởng chấp chính của mình. Nhất là một vị tỉnh trưởng trẻ nhất toàn quốc mới nhập chức như y, trình bày hệ thống phương hướng chấp chính của bản thân, khẳng định sẽ có được những đánh giá chính diện.

Theo Liễu Tuấn biết, vì được tham gia chương trình này, có mấy vị tỉnh trưởng, tranh thủ các mối quan hệ. Đối với một vị tỉnh trưởng xuất hiện trên ĐTH TW không khó, quan trọng là thời cơ, đang lúc người xem trong nước và quốc tế quan tâm như thế này được lộ diện, tất nhiên hiệu quả hơn bình thường rất nhiều.

Dù sao thời gian đại hội chỉ có mười ngày, mà toàn quốc lại có trên ba mươi người đứng đầu khu vực hành chính cấp tỉnh.

Cho nên Giang Mân Lâm miệng nói mới Liễu tỉnh trưởng tới tăng thanh uy, thực ra là tặng một ân tình lớn, lại còn nói khách khí như thế, đúng là dễ nghe.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Tiểu thư Mân Lâm tặng cho một ân tình lớn như tếh, tôi phải nghĩ cách báo đáp.

- Liễu tỉnh trưởng ngàn vạn lần đừng nghĩ chuyện này quá phức tạp, thực ra chỉ là tôi và Quốc Tử, đương nhiên còn có một người bạn, muốn gặp mặt trò chuyện với tỉnh trưởng mà thôi.

Liễu Tuấn hơi nhướng mày lên:
- Người bạn nào thế.

- Khổng Học Hải.

Liễu Tuấn cau mày, Không Học Hải quan chức không cao, nhưng thời gian qua rất được cao tầng chủ ý, đó là giám đốc ngân hàng thương nghiệp một tỉnh.

Chuyện này khẳng định có kiên quan tới Triệu Tuệ Anh.

Liễu Tuấn năm ngoái nổi giận đóng cửa CLB Cẩm Quan Thành, Đào Tư Thanh không chống đỡ được khai Triệu Tuệ Anh ra, căn cứ vào lời khai của Đào Tư Anh, hắn tổng cộng tặng cho Triệu Tuệ anh mấy trăm vạn tiền mặt và đồ quý giá, thông qua ngân hàng của Triệu Tuệ Anh, vây một khoản lớn để làm vốn trung chuyển. Triệu Tuệ Anh vì thế bị Trung kỷ ủy triệu tập, tiếp đó đột phá tra ra Triệu Tuệ Anh có hiềm nghi tham ô hối lộ lớn.

Hiện giờ Triệu Tuệ Anh đã bị song quy, vị trí của hắn liền để trống ra, trở thành miếng thịt béo cho rất nhiều nhân vật tinh anh trong giới tài chính, Khổng Học Hải chính là người được ủng hộ cao nhất.

Lúc này tới gõ cửa Liễu nha nội là thời cơ thích hợp nhất, bổ nhiệm người phủ trách nghân hàng thương nghiệp, Liễu Tấn Tài có tiếng nói lớn nhất.

- Liễu tỉnh trưởng nếu thấy không tiện cũng không sao, Khổng Học Hải không tới cũng được, chỉ tôi và Quốc Tử cùng tỉnh trưởng tụ hội, đó cũng là một loại duyên phận, ngài nói có phải không?
Giang Mân Lâm khẽ mỉm cười, nói êm ái.

Tuy là nói như thế, Giang Mân Lâm mắt lộ ra vẻ tha thiết.

Đàm Quốc Tử trong mắt người ngoài tất nhiên là nhân vật lớn, nhưng trong mắt Liễu Tuấn chỉ là một tên hoàn khố lắm tiền, sở thích cao sang hơn một chút mà thôi. Hơn nữa Đàm Quốc Tử chỉ là cháu ngoại của Kính Thu Nhân, sở dĩ có thể ăn nên làm ra ở thủ đô bản chất chẳng khác Đào Tư Thanh, là kẻ gom tiền cho ai đó mà thôi. Có lợi thì cùng chia, một khi có nguy hiểm thì mình Đàm Quốc Tử chịu. Thấy thủ đoạn sấm sét của Liễu Tuấn với Đào Tư Thanh, Đàm Quốc Tử không khỏi cảm khái.

Mặc dù Đào Tư Thanh gieo gió gặp bão, nhưng cũng nói rõ một điều, nhưng người giàu bọn họ, trước mặt "quý nhân" nắm đại quyền thực sự yếu ớt ra sao.

Liễu Tuấn chỉ đưa ra một đầu ngón tay đã dí chết "kẻ kiêu ngạo nhất thủ đô" rồi.

Nếu như lần này mưu tính thành công, địa vị Đàm Quốc Tử trong mắt Kính Thu Nhân lập tức tăng vọt, điều này cho thấy Đàm Quốc Tử không phải chỉ biết kiếm tiền, mà biết "chơi trò chính trị " rồi.

Lùi lại một bước mà nói, có thể có quan hệ tư nhân với Liễu Tuấn cũng chẳng phải chuyện xấu, Liễu nha nội nổi danh "khắc tinh hoàn khố".

Giang Mân Lâm rất hiểu tâm thái của Đàm Quốc Tử, rất muốn giúp hắn tác thành việc này, cô ta tin Liễu Tuấn rất cần cơ hội trình bày tư tưởng của mình trước người xem cả nước.

Quan lớn tới địa vị như Liễu Tuấn, đã có thể bắt đầu xây dựng hệ thống tư tưởng của mình rồi.

Liễu Tuấn trầm ngâm một chút rồi gật đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi