TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

TP.Mã Đầu cách Ngọc Lan không gần, mặc dù cả hành trình đều chạy tốc lực, tính toán thêm thời gian nán lại trong nội thành, khi Liễu tỉnh trưởng chạy về đại viện Tỉnh ủy đã tầm 8h.

Trên đường, tiểu Trương vẫn duy trì liên lạc cùng Kha Khải Phàm, sau khi đại thể biết được thời gian Liễu tỉnh trưởng trở về tỉnh mới báo cáo lại cho Lưu Phi Bằng, quyết định hội Thường ủy Tỉnh ủy sẽ tổ chức vào 8h30, trước tiên tổ chức một cuộc hội ý bí thư đơn giản để trao đổi một chút, sau đó mới lên hội Thường ủy.

Ở trên xe, Liễu Tuấn cũng đã biết nội dung của văn kiện Trung ương lần này.

Không chỉ một người thông báo cho y biết tin tức này.

Buổi chiều hôm nay, Cục chính trị tổ chức hội nghị toàn thể, xem xét [ Báo cáo về tình huống sơ hạch có quan hệ đến vấn đề của đồng chí Vu Hướng Hoành] của Kỷ ủy Trung ương. Hội nghị Cục chính trị hình thành nghị quyết, do Kỷ ủy Trung ương lập án kiểm tra đối với vấn đề của Vu Hướng Hoành, miễn đi chức bí thư Thành ủy Minh Châu, Thường ủy, chức vụ Ủy viên của Vu Hướng Hoành, đình chỉ đảm nhiệm Ủy viên Cục chính trị, chức vụ Ủy viên Trung ương. Quyết định này, đã đệ trình lên Phiên họp toàn thể VI sắp được tổ chức để xác nhận.

Lưu Phi Bằng vội vã tổ chức hội Thường ủy Tỉnh ủy chính là muốn tuyên bố quyết định có liên quan của Trung ương.

Đương nhiên, tin tức mà Liễu Tuấn biết được không chỉ đơn giản như vậy.

Trên thực tế, từ tối hôm qua, hội nghị Thường ủy vẫn luôn thảo luận phương thức xử lý có liên quan đến Vu Hướng Hoành. Căn cứ vào tình huống sơ hạch của tổ công tác Trung kỷ ủy mấy tháng nay tại TP.Minh Châu, vấn đề kinh tế cùng các vấn đề khác của Vu Hướng Hoành đều cực kỳ nghiêm trọng, liên quan đến vài tỷ tiền bạc cùng với một số tình huống vi quy vi kỷ khác. Bí thư Trung kỷ ủy Nghiêm Ngọc Thành tại hội nghị Thường ủy đã làm ra thông báo.

Các Thường ủy trải qua nhiều lần nghiên cứu dài đến vài tiếng đồng hồ, đã làm ra quyết định sơ bộ, sau đó tại buổi chiều ngày hôm nay tổ chức hội nghị toàn thể Cục chính trị, lần thứ hai thảo luận phương thức xử trí, cuối cùng hình thành nghị quyết này.

Thậm chí giữa các cự đầu đã có ý kiến bất đồng dạng gì, mấy vị cự đầu nào bỏ phiếu tán thành, mấy vị đầu sỏ nào bỏ phiếu trắng, Liễu Tuấn đều nhận được tin tức cực kỳ minh xác.

Kính Thu Nhân cũng bỏ phiếu tán thành.

Xe Audi trên đường cao tốc chạy như bay, bên trong xe tràn ngập một bầu không khí cực kỳ vi diệu. Triệu Sư Phạm mặc dù cũng như Liễu Tuấn, trên mặt vẫn duy trì vẻ bình thản, nhưng khi tỉ mỉ quan sát có thể phát hiện trên khóe miệng hiện ra một nụ cười cực kỳ hớn hở. Vốn hắn còn thỉnh thoảng nói mấy câu cùng Liễu Tuấn, lúc này rất tự giác ngậm miệng lại.

Hắn biết rõ, lúc này Liễu tỉnh trưởng cần yên lặng để suy nghĩ một số vấn đề, không thể bị quấy nhiễu.

Kha Khải Phàm thì dù sao còn hơi trẻ, công phu dưỡng khí không bằng như Triệu Sư Phạm, suốt đường bất kể che giấu thế nào thì dáng tươi cười vẫn thường thường hiện lên trên mặt hắn, thậm chí một khi không chú ý còn có thể khẽ hát mấy câu ca dao, về phần điệu gì thì có lẽ chỉ có hắn mới hiểu. Rồi sau khi đột nhiên bừng tỉnh lại vội vã ngậm miệng lại, thỉnh thoảng lại liếc về vị tỉnh trưởng trẻ tuổi đang ngồi ở ghế sau qua kính chiếu hậu.

Kha Khải Phàm cảm thấy, hình tượng của Liễu Tuấn ở trong cảm nhận của hắn càng thêm cao to, dù cho là nhìn qua trong kính chiếu hậu cũng khiến hắn sản sinh một loại cực độ thần bí, thậm chí là loại tâm tình ngước lên nhìn núi cao.

Nhân vật quyền lực!

Liễu Tuấn đã tuyệt đối có thể nói là một trong những nhân vật quyền lực của nước cộng hoà!

Theo lần "thảo Vu" này đạt được toàn thắng, cục diện chính trị của Trung ương sẽ tiến vào một giai đoạn hoàn toàn mới. Về phần cục diện chính trị của tỉnh A đương nhiên cũng sẽ theo đó mà xảy ra biến hóa tương ứng, mấy tháng qua, nỗi lo lắng đã kiềm nén ở trong lòng Kha Khải Phàm đã bị quét sạch không còn, chỉ cảm thấy tiền đồ một mảnh sáng ngời.

Về phần Tiết Tử Dịch, khi lái xe hắn rất chuyên tâm, lần này tay lái đương nhiên cũng cầm vững vàng, có điều cũng như Kha Khải Phàm, thường thường sẽ cười khúc khích vài tiếng.

Mấy tháng nay, hầu như mỗi ngày Tiết Tử Dịch rất ít khi thấy được trên mặt Liễu Tuấn có vẻ thả lỏng chân chính. Hắn cũng biết, Lưu bí thư đang nhằm vào Liễu tỉnh trưởng "ra chiêu", hình như tình cảnh của Liễu tỉnh trưởng cũng không tốt cho lắm. Nhưng Tiết Tử Dịch chỉ là một tài xế, thậm chí cũng không phải cán bộ biên chế, chỉ là công nhân viên chức biên chế, đánh cờ ở tầng cấp như vậy hắn đâu có thể thò tay vào được? Dù cho nói nói mấy câu "an ủi" tỉnh trưởng một chút chỉ sợ cũng không thể. Hắn chỉ có thể mỗi ngày rửa xe cho sạch, ở trong xe vẩy thêm nước hoa hồng, là nước hoa hồng thật chứ không phải là nước hoa mua trong thành phố, tự hắn dùng hoa hồng tươi ép ra nước cộng thêm một số chất lỏng từ cánh hoa khác để làm ra. Vợ của Tiết Tử Dịch là cao thủ tự chế "nước hoa" mà.

Mỗi một nhân viên bên người Liễu Tuấn đều lấy phương thức của mình, yên lặng hiến dâng sự phục vụ tốt nhất cho Liễu Tuấn.

Hôm nay rốt cuộc đạt được 'mây tan thấy trăng sáng'.

Tiết Tử Dịch thở dài một hơi, chỉ cảm thấy tâm tình khoan khoái trước nay chưa từng có.

Đối lập rõ ràng với bầu không khí thoải mái trong xe Audi chính là bầu không khí đầy áp lực trong phòng họp Tỉnh ủy.

Ngoại trừ Liễu Tuấn, bốn vị chính phó bí thư khác tất cả đều đã đến. Hội nghị lần này rất đặc biệt, thư ký trưởng Tỉnh ủy Triệu Đan không dựa theo lệ cũ dự thính Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư, thậm chí thư ký tiểu Trương của Lưu Phi Bằng cũng đứng ở ngoài phòng họp.

Bên trong phòng họp chỉ có Lưu Phi Bằng, La Tự Lập, Hứa Hoành Cửu cùng Lưu Quang Hưng bốn vị bí thư.

Bốn người đều đang hút thuốc.

Đây là lần đầu tiên Lưu Phi Bằng có mặt trước cả Liễu Tuấn tại Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư, thông thường hắn luôn là người có mặt cuối cùng. Cái gạt tàn trong tay hắn đã có ba đầu mẩu, điếu thuốc thứ tư ngậm tại trong miệng cũng hút được một nửa. Có thể thấy được thời gian Lưu bí thư vào phòng họp không hề ngắn.

Sắc mặt Lưu Phi Bằng coi như bình tĩnh, tuy nhiên hai hàng lông mày vẫn luôn cau lại, chưa từng được xòe ra. Hắn đứng dậy đi đến phía trước phòng họp, khi tiểu Trương đi vào phòng để thu dọn, thiếu chút nữa đã bị sặc bởi khói thuốc ngập phòng.

Vẻ mặt La Tự Lập cũng rất không thoải mái, trong cái gạt tàn ở tay hắn cũng đã có vài đầu lọc.

Hứa Hoành Cửu nhìn qua thì trấn định hơn nhiều, tốc độ hút thuốc cũng tương đối chậm, cách một hồi mới hút một ngụm rồi từ từ thở ra, hình như hút được có mùi có vị.

Theo Vu Hướng Hoành bị bắt, cục diện chính trị ở quốc nội nhất định phải dấy lên sự biến hóa rất lớn. Bởi vậy khẳng định Minh Châu hệ sẽ quân lính tan rã, đương nhiên nói vẫn còn hơi sớm, nhưng cục diện nhất gia độc đại khẳng định sẽ thay đổi, quyền ngôn ngữ sẽ lọt vào đại tập đoàn khác liên thủ đè ép. Là một phương trong song phương đánh cờ, Nghiêm Liễu hệ đương nhiên muốn trở thành người thắng lớn nhất, nhưng mà phe phái khác cũng sẽ thu được càng nhiều cơ hội.

Lúc này sẽ không có người nói khách khí gì hết.

Có thể dự kiến chính là, Cao hệ khẳng định cũng sẽ từ đó mò được rất nhiều lợi ích, nói không chừng một phần lợi ích trong đó sẽ rơi xuống trên đầu Hứa Hoành Cửu hắn.

Hứa Hoành Cửu cũng đang thầm may mắn, may là mình "lập trường kiên định", thời điểm mấu chốt không có lựa chọn dựa vào Lưu Phi Bằng, chí ít bảo trì thái độ trung lập nhất định, chưa từng quá đắc tội với Liễu Tuấn.

Xem ra sự "ương ngạnh" của đồng chí tiểu Liễu quả nhiên là có lòng tin.

Theo lý, Lưu Quang Hưng cần phải là người có tâm tình sung sướng nhất. Tuy nhiên nhìn qua hình như Lưu Quang Hưng cũng không thoải mái gì, thuốc cũng không hề hút ít hơn Lưu Phi Bằng và La Tự Lập, hai hàng lông mày cũng hơi chau lại. Về phần vì sao Lưu Quang Hưng lại là vẻ mặt này, những người khác không dễ mà nắm chắc. Hoặc là, Lưu Quang Hưng không muốn biểu lộ ra tâm tình sung sướng của mình, có vẻ như thế quá nông cạn.

"Chào Liễu tỉnh trưởng, ngài đã trở về!"

Khoảng 8h, cửa phòng họp vang lên tiếng tiểu Trương chào hỏi Liễu Tuấn, so với bình thường thì càng thêm vài phần kính cẩn cùng cẩn thận.

Cửa phòng họp lập tức mở ra, Liễu Tuấn chậm rãi đi vào.

"Chào Lưu bí thư, chào các đồng chí, xin lỗi đã để mọi người phải đợi lâu."

Liễu Tuấn vẫn tươi cười, khách khí nói, nhìn không ra có chút dị dạng gì.

"Ha ha, tỉnh trưởng đã trở về? Vất vả rồi, mời ngồi. . . chúng tôi cũng mới đến không bao lâu. Chuyện xảy ra đột nhiên nên mới mời tỉnh trưởng trở về gấp như vậy, là chúng tôi có lỗi mới đúng."

Lưu Phi Bằng buông xuống nửa điếu thuốc rồi đứng dậy, mỉm cười chào hỏi Liễu Tuấn, ngôn từ cũng đặc biệt khách khí. Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư ngày thường rất ít khi xuất hiện tình hình khách khí loại này, Lưu Phi Bằng lại càng sẽ không chủ động đứng dậy chào hỏi cùng Liễu Tuấn.

Lưu Phi Bằng vừa đứng dậy, La Tự Lập, Hứa Hoành Cửu, Lưu Quang Hưng đương nhiên cũng đứng lên theo, cùng Liễu Tuấn nắm tay.

Liễu Tuấn mỉm cười nắm tay cùng mọi người, lúc này mới ngồi xuống ghế sofa cạnh Lưu Phi Bằng, Lưu Phi Bằng liền đẩy gói thuốc tới trước mặt Liễu Tuấn.

"Cảm ơn!"

Liễu Tuấn lấy ra một điếu rồi châm hút.

Lưu Phi Bằng không nói gì ngay mà lại châm một điếu thuốc, chậm rãi hút, hình như đang suy nghĩ tìm từ thế nào. Vu Hướng Hoành cuối cùng đã ngã xuống, con đường sĩ đồ đầy oanh động của một chính khách hơn mười năm đã bị ngừng lại. Sự đả kích của tin tức này đối với Lưu Phi Bằng cũng có thể nói là nặng. Trước đây tại Minh Châu hắn từng làm cộng sự với Vu Hướng Hoành, tuy nhiên giữa đôi bên chưa nói tới quan hệ cá nhân mật thiết, cũng chỉ qua lại vui vẻ mà thôi. Nhưng Vu Hướng Hoành rơi đài, đối với Minh Châu hệ có ý nghĩa gì thì trong lòng mọi người đều biết rõ. Có thể theo người khác thấy, sự đả kích này không trực tiếp, không quá trầm trọng, những đối với Lưu Phi Bằng thì lại quá trực tiếp.

Nguyên nhân chính là vị tỉnh trưởng trẻ tuổi đang ngồi bên cạnh hắn.

"Các đồng chí. . ."

Lưu Phi Bằng rốt cuộc buông điếu thuốc xuống, ho khan một tiếng rồi bắt đầu lên tiếng. Ánh mắt của mọi người hiển nhiên đều sẽ tập trung trên mặt hắn.

"Buổi chiều ngày hôm nay nhận được văn kiện thông tri của Trung ương, trên hội nghị toàn thể Cục chính trị cử hành ngày hôm nay, xem xét [Báo cáo về tình huống sơ hạch có quan hệ đến vấn đề của đồng chí Vu Hướng Hoành] của Trung kỷ ủy. Hội nghị Cục chính trị hình thành nghị quyết, do Trung kỷ ủy lập án kiểm tra đối với vấn đề của Vu Hướng Hoành, miễn đi chức bí thư Thành ủy Minh Châu, Thường ủy, chức vụ Ủy viên của Vu Hướng Hoành, đình chỉ đảm nhiệm Ủy viên Cục chính trị, chức vụ Ủy viên Trung ương. Quyết định này, đã đệ trình lên Phiên họp toàn thể VI sắp được tổ chức để xác nhận. . ."

Lưu Phi Bằng chậm rãi nói, không có cần văn kiện hay tư liệu gì, ngữ khí rất là trầm trọng.

Sắc mặt của mọi người cũng trở nên nghiêm túc

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi