TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Khi Kha Khải Phàm gọi điện thoại cho Hồ Hiếu Học đã gần 8h

So với các nhất bí Tỉnh ủy khác mà nói, cuộc sống của Kha Khải Phàm rất có quy luật, cơ sở "tam điểm nhất tuyến"*. Trong mắt cán bộ bình thường thì đó là điều rất khó tin. Làm thư ký của bí thư Tỉnh ủy, đó là chức vụ thực quyền chân chính, quyền lực ẩn dấu thậm chí còn lớn hơn cả phó tỉnh trưởng bình thường. Có người nói nguyên nhất bí Tỉnh ủy của một tỉnh phương bắc, ngay cả thành viên của ban Tỉnh ủy cũng không để vào mắt.
(*)tam điểm là ba địa điểm: chỗ ăn, chỗ ngủ, chỗ đi học/đi làm, nhất tuyến là một đường, chỉ sự liên tục đều đều không ngắt quãng.

Kha Khải Phàm lại còn khá trẻ tuổi, chưa kết hôn, không có bất cứ sự ràng buộc nào, cuộc sống cần phải muôn màu muôn vẻ hơn mới đúng.

Thông thường mà nói, sau khi Liễu Tuấn tan tầm, Tiết Tử Dịch và Kha Khải Phàm cùng nhau đưa Liễu Tuấn quay về viện Thường ủy Tỉnh ủy, nếu như buổi tối Liễu Tuấn không có công vụ cần về phòng làm việc xử lý, Kha Khải Phàm và Tiết Tử Dịch có thể tan tầm. Tiết Tử Dịch sẽ đưa Kha Khải Phàm về khu ký túc xá cán bộ của Chính phủ tỉnh.

Ngày hôm nay cũng không ngoại lệ.

Trong đầu Kha Khải Phàm đều là nội dung nói chuyện của đám người Liễu Tuấn và La Tự Lập, Hướng Hàm, Triệu Sư Phạm. Lần ghi lại này Kha Khải Phàm trước khi tan tầm đã làm xong, giao cho Liễu bí thư xem qua sau đó lưu trữ lại. Nhưng sau khi tan tầm, Kha Khải Phàm lại tỉ mỉ hồi tưởng lại. Đây là việc làm trọng đại đầu tiên sau khi Liễu Tuấn được tuyển bí thư Tỉnh ủy, Kha Khải Phàm nhất định phải lĩnh hội một chút sự huyền bí trong đó.

Hai thư ký trước đó của Liễu Tuấn, Phan Tri Nhân và Vu Hoài Tín, hôm nay đều đã một mình đảm đương một phía, biểu hiện ra năng lực công tác rất mạnh. Kha Khải Phàm không muốn lạc hậu. Hắn rất rõ ràng, nếu như mình muốn có một phen thành tựu khác, ông trời đã cho hắn cơ hội thật tốt.

Không phải ai cũng có cơ hội ở bên người Liễu Tuấn thời gian tới bốn năm năm.

Ngoại trừ học tập trí tuệ của Liễu bí thư, Kha Khải Phàm cũng rất nghiêm ngặt yêu cầu bản thân, phải làm một cán bộ tốt có kiên trì.

Xem xong bản tin thời sự, Kha Khải Phàm đứng dậy chuẩn bị lên phòng ngủ để lên mạng, xem lướt qua một chút tin tức online, nếu có tin tức quan trọng thì ngày mai phải báo cáo kịp thời cho Liễu bí thư.

Đi vào phòng ngủ, thấy đệm giường hết sức bừa bộn, Kha Khải Phàm mới nhớ tới cuộc hẹn của Hồ Hiếu Học.

Ngày hôm nay phải đi xem nhà mới.

Khu ký túc xá cán bộ của Chính phủ tỉnh cách trụ sở Tỉnh ủy 10p đi xe, đối với những người bình thường thì lộ trình không tính xa. Nhưng đối với nhất bí Tỉnh ủy thân gánh trách nhiệm nặng nề thì có lẽ hơi xa. Có một thời gian, thư ký cần phải đến sớm hơn lãnh đạo. Chỉ hơi chậm trễ một chút cũng có khả năng làm hư chuyện.

Kha Khải Phàm gọi điện thoại cho Hồ Hiếu Học.

"Xin chào Hồ chủ nhiệm, tôi là Kha Khải Phàm đây."

"Ha ha, Khải Phàm, đâu cần phải tự giới thiệu thế. Bề bộn nhiều việc không?"

Hồ Hiếu Học cười ha ha. Mặc dù hắn vẫn đang đợi cuộc điện thoại này, trong giọng nói đương nhiên không để biểu hiện ra chút nào.

"Không vội không vội, phải thông cảm cho những nhân viên như chúng ta."

"Đúng vậy, theo Liễu bí thư công tác là phúc khí của mọi người chúng ta. . . Khải Phàm này, thực sự là rất không khéo, giờ tôi có chút việc không ra ngoài được. Như vậy đi, tôi sẽ gọi người qua đón anh, cũng là đồng chí của văn phòng chúng ta thôi, đúng đúng. . . Thực sự là xin lỗi. . ."

Ngoài dự đoán chính là, Hồ Hiếu Học cũng không vội vã chạy tới mà là có chút việc đi không được. Xem ra "chút việc" của hắn thật đúng là rất quan trọng.

"Không sao không sao, sao có thể làm phiền chủ nhiệm tự mình đến đây chứ? Hiện tại tôi đang ở nhà, ký túc xá cán bộ Chính phủ tỉnh, đúng đúng, được, phiền chủ nhiệm, tôi đợi đồng chí Lữ Na."

Kha Khải Phàm vẫn là khách khí như trước.

Khoảng chừng 10p sau, chuông cửa vang lên, Kha Khải Phàm vội ra mở cửa. Trước cửa là một phụ nữ rất đẹp, khoảng chừng 25, 26 tuổi, mặc bộ y phục màu đen, áo gió màu đen, áo trên bó sát người, váy nhung dê màu đen, giày da ống cao màu đen, thêm một chiếc khăn lụa màu đen có hoa văn màu trắng, vóc người có vẻ rất tốt, nhất là chiếc áo bó sát người đã đôn lên bộ ngực cao vót của cô nàng, hai trái tuyết lê như muốn thoát ra ngoài, đặc biệt gợi cảm và hấp dẫn ánh mắt người.

"Chào Kha xử, tôi là Lữ Na, cũng là nhân viên của ban thư ký thứ nhất, là chủ nhiệm Hồ Hiếu Học phân phó tôi qua đây dẫn đường cho Kha xử."

Lữ Na nhoẻn miệng cười với Kha Khải Phàm, tự nhiên tự giới thiệu về mình.

Trong điện thoại, nghe thấy tên Kha Khải Phàm cũng có thể biết Lữ Na là phụ nữ, cũng nghe nói qua ban thư ký thứ nhất của văn phòng Tỉnh ủy có một nữ đồng chí như vậy. Làm trưởng phòng ban thư ký thứ nhất của Chính phủ tỉnh, trước kia Kha Khải Phàm và ban thư ký thứ nhất Tỉnh ủy liên hệ vẫn tương đối nhiều. Đương nhiên chủ yếu là liên hệ cùng đại thư ký Trương của Lưu Phi Bằng, đối với Lữ Na chỉ là nghe tiếng, chưa từng gặp mặt. Không ngờ Lữ Na lại là một phụ nữ thanh xuân xinh đẹp quyến rũ như vậy.

Công tác tại cơ quan nhiều năm như vậy, Kha Khải Phàm đã nhìn quen nữ cán bộ cơ quan tướng mạo có "trung tính", trang phục "trung tính", hành sự càng thêm "trung tính", một cô gái như Lữ Na bỗng nhiên xuất hiện trước mắt, trong nhất thời, thật là có chút chưa thể thích ứng.

"A, là đồng chí Lữ Na à. . . mời vào. . ."

Kha Khải Phàm trố mắt một chút, lúc này mới lật đật mời Lữ Na vào nhà.

"Cảm ơn Kha xử."

Lữ Na lại hơi khom người chào, cấp bậc lễ nghĩa rất là chu đáo. Trên thực tế, từ hôm nay trở đi, Kha Khải Phàm chính là người lãnh đạo trực tiếp của cô. Văn kiện bổ nhiệm của văn phòng Tỉnh ủy đã đưa xuống. Chỉ là ngày hôm nay Kha Khải Phàm vội vàng phục vụ cho Liễu Tuấn nên chưa kịp cùng các đồng sự của ban thư ký thứ nhất gặp mặt.

"Mời đồng chí Lữ Na ngồi! Mời uống nước!"

Kha Khải Phàm tự mình đưa cho Lữ Na một ly nước, ánh mắt có chút né tránh, tận lực tránh khỏi khuôn mặt của Lữ Na. Thực sự Lữ Na rất mê người, chỉ cần nhìn thoáng qua, ánh mắt không thể tránh khỏi liền rơi vào trên khuôn ngực đẫy đà của Lữ Na.

Lữ Na này cũng thật là, thân là cán bộ cơ quan sao có thể ăn mặc gợi cảm nóng bỏng như vậy?

Tuy nhiên hiện tại là thời gian tan tầm, người ta muốn trang phục cho mình đẹp một chút, hình như cũng không nói được, không tính "trái luật".

Loại vẻ mặt này của nam nhân ở trước mặt mình, Lữ Na cũng đã thấy nhiều, lập tức mím môi cười, nói tiếng "cảm ơn" rồi đứng dậy, hai tay tiếp nhận ly trà trong tay Kha Khải Phàm, ngón tay hình như vô ý mà lướt qua mu bàn tay của Kha Khải Phàm.

Đương thời trên TV tạp chí bình thường nói tới "toản thạch Vương lão ngũ*", Kha Khải Phàm có thể coi là là một người chứ? Hơn nữa là cực phẩm trong đó.
(*)ý chỉ đàn ông có tiền mà còn độc thân.

Đại thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, trong một tỉnh có thân phận thế nào?

Loại nam nhân này không ngờ còn để xổng một người, chưa có kết hôn, quả thực là sự "sỉ nhục" của các cô gái trẻ tuổi khắp tỉnh A.

Lữ Na tiếp nhận ly trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rồi buông xuống, nhưng không có tiếp tục ngồi xuống mà là thoáng nhìn qua nơi ở của Kha Khải Phàm, mỉm cười nói: "Kha xử không có mời người giúp việc ư?"

Thoạt nhìn, chỗ ở của Kha Khải Phàm hơi bề bộn.

Đàn ông trẻ tuổi chưa kết hôn, phần lớn sẽ là thế này. Chỗ của Kha Khải Phàm có thể coi là rất tốt rồi, ít nhất chưa có bề bộn đến nông nỗi "như bãi rác".

Kha Khải Phàm hơi đỏ mặt, vội nói: "Có mời, làm theo giờ, mỗi ngày giúp tôi quét dọn."

Lữ Na khẽ cười: "Vậy người này hình như không có trách nhiệm rồi. . ."

Nói rồi, cũng không đợi Kha Khải Phàm nói gì, bắt đầu tự mình dọn dẹp phòng khách. Kha Khải Phàm muốn ngăn lại nhưng lại nói không nên lời, vội vã đi theo vừa cùng Lữ Na thu dọn, vừa nói: "Không trách được nhân viên, là bản thân tôi làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật. . ."

Lữ Na cười nói: "Đúng vậy, theo Liễu bí thư nên chắc bề bộn nhiều việc? Nhân viên bên người lãnh đạo, có đôi khi còn bận hơn cả lãnh đạo."

Đây cũng là lời nói thật. Lãnh đạo chỉ để ý chỉ thị phương hướng, việc cụ thể thì đều nhân viên công tác đi lo liệu.

"Không có bận, làm việc Liễu bí thư rất có quy luật, chẳng qua tôi làm lung tung thôi."

Không biết thế nào, Kha Khải Phàm ở trước mặt Lữ Na thật khó bình tâm nổi, hình như quyền chủ động nói chuyện đều nằm ở trong tay Lữ Na. Điều này cũng không quá tương xứng so với một nhất bí Chính phủ tỉnh bình thường vốn trầm ổn bình tĩnh.

"Hì hì, Kha xử quá khiêm tốn rồi. Nghe nói từ khi Liễu bí thư bắt đầu công tác tại Trung ương đoàn thì Kha xử vẫn theo Liễu bí thư. Nhiều năm như vậy, có thể thấy được Liễu bí thư rất hài lòng về Kha xử."

Lữ Na vừa cười vừa nói, tiếng cười cực kỳ quyến rũ êm tai.

Điểm này, cũng là sự thực. Nếu như Liễu Tuấn không hài lòng về Kha Khải Phàm, Kha Khải Phàm làm sao có thể ở bên người Liễu Tuấn tới bốn năm năm? Từ một cán bộ cấp phó khoa, trở thành nhất bí Tỉnh ủy cấp Chính xử. Mắt thấy đi theo Liễu Tuấn một hai năm nữa, giải quyết đãi ngộ cấp Phó sở cũng là chuyện hợp lẽ. Đến lúc đó đưa ra ngoài chính là quan phụ mẫu, hơn nữa chức vụ sẽ không thấp.

Kha Khải Phàm cười khiêm tốn vài câu.

Lữ Na tay chân lanh lẹ, rất nhanh đã thu dọn xong phòng khách, lập tức cũng không cấm kỵ, trực tiếp đẩy ra cửa phòng ngủ.

Lần này thì Kha Khải Phàm sốt ruột rồi, vội vội vàng vàng đi theo, đỏ mặt nói: "Cái này. . . ở đây không cần phiền đồng chí Lữ Na đâu, tự tôi làm được rồi. . .À, dù sao thì cũng sắp dọn nhà rồi, dọn qua cũng sẽ như vậy thôi. . ."

"Kha xử, nhìn không ra anh còn rất phong kiến. Thế nào, nam nữ thụ thụ bất thân hả?"

Lữ Na cười khanh khách, đôi mắt câu hồn đoạt phách đảo quanh trên mặt Kha Khải Phàm, Kha Khải Phàm nhìn thấy mà tâm hoảng ý loạn, lúng túng cúi đầu, trong miệng ấp úng: "Không phải, ý tôi không phải như vậy. . ."

"Hì hì, vậy ý anh là gì? Tất cả mọi người là đồng sự, nam đồng chí như các anh cẩu thả việc nhà thì cũng là việc rất bình thường, trợ giúp lẫn nhau mà. . . trên công tác sau này anh cũng giúp đỡ tôi nhiều hơn là được."

Lữ Na thì lại vô cùng tự nhiên, cười hì hì nói.

"Được rồi, Kha xử, chuyện trong nhà không phải điểm mạnh của nam đồng chí các anh đâu. Anh cứ ngồi đi để tôi làm, rất nhanh sẽ xong ngay thôi, thu thập một chút rồi chúng ta sẽ đi xem nhà mới. Mặc dù nói lập tức sẽ phải dọn nhà nhưng cũng nên thu dọn, nếu để người khác thấy sẽ không hay, hì hì. . ."

Lời này có lý.

Thời gian dọn nhà khẳng định sẽ không phải là bản thân Kha Khải Phàm động thủ, đến lúc đó, nhân viên văn phòng thấy trong nhà Kha xử như cái ổ chó, nếu để truyền ra ngoài thì cũng không phải chuyện hay ho gì.

Thân là nhất bí Tỉnh ủy, nhân viên thân cận nhất bên người Liễu Tuấn, ngay cả việc nhà cũng làm không tốt, vậy sẽ thành trò cười

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi