TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Liễu Tuấn cười:
- Chẳng lẽ chị không thấy để dì Hà tới là kết quả tốt nhất hay sao?

- Hừ, chỉ e rằng tốt nhất cho cậu mà thôi.

Bạch Dương bĩu môi, người khác không biết quan hệ của y và nhà họ Hà, chẳng lẽ Bạch Dương lại không biết. Nghĩ tới đây cô có chút cảm khái, tiểu ngoan đồng sớm đã thành cây đại thủ chọc trời rồi, gốc rễ của y không chỉ có chút xíu như mọi người nhìn thấy bề ngoài. Trừ Nghiêm Liễu hệ ra, y còn có Hà Vũ hệ và tập đoàn chính trị của Khâu Tình Xuyên ủng hộ, gần đây thậm chí có cả Cao hệ có dấu hiệu ngả theo, nghe nói Cao Trường Hoành và Liễu Tuấn qua lại rất mật thiết.

Tức là Liễu Tuấn đã được tuyệt đại đa số thế lực chính trị thừa nhận.

Tất cả những điều này đều được hoàn thành một cách âm thầm, một Liễu Tuấn mang tiếng "ngang ngược", trong mắt người ngoài cực kỳ cứng đầu ương bướng, bên trong không ngờ lại là một người biết "đoàn kết số đông" như vậy.

Liễu Tuấn cũng biết Bạch Dương có ý trêu mình, cười nói:
- Kỳ thực chuyện này với bản thân bọn họ cũng có lợi.

Khóe miệng Bạch Dương hơi cong lên:
- Sao chị không nhìn ra nhỉ?

Trong mắt người khác, Bạch Dương là đại tướng dự bị điển hình của Minh Châu hệ, theo phân tích của một số nhà quan sát, lần này cô tới tỉnh A làm tỉnh trưởng chính là tín hiệu rõ ràng. Không có gì bất ngờ 10 năm sau Bạch Dương sẽ tiến vào trung tâm quyền lực, chiếm một ghế thành một nhân vật đỉnh cấp của phía bên kia.

Vẻ mặt trêu ghẹo đùa cợt này của Bạch Dương, tạo thành sức xung kích cực lớn với Liễu Tuấn, y không khỏi nảy sinh ý nghĩ bậy bạ, kiến nghị:
- Chị, nếu chí còn quyến rũ em như thế là em bất chấp hết đấy.

Bạch Dương vừa giật mình vừa buồn cười, đưa tay ra gõ cho y một cái. Đang nói chuyện quốc gia đại sự, đột nhiên lại ngừa ngáy, giữa ban ngày ban mặt nảy ra ý tưởng kia.

- Nghiêm túc đi, nếu không lần sau không đi cùng với cậu nữa.

Bạch Dương thấu hiểu tính khí của y, vội "uy hiếp" ngay, rồi ngồi ngay ngắn lại, tránh để y tiếp tục tơ tưởng vớ vẩn. Nói lý với kẻ này vô ích, phải chơi cứng.

- Sớm biết như thế, trước kia đã chẳng để cho chị tới tỉnh A...

Liễu Tuấn làu bàu.

Bạch Dương cười lắc đầu:
- Đừng nghĩ bậy bạ nữa, chị đang nói chuyện nghiêm chỉnh đấy. Nghe nói cuối cùng vị kia cũng đồng ý hả.

Không phải việc điều động mỗi một ủy viên cục chính trị đều phải được vị kia đồng ý, nhưng làm bí thư Minh Châu mà không được vị kia đồng ý, thật khó quyết được.

Liễu Tuấn cười:
- Chuyện này chị đi hỏi bác Bạch, bác ấy biết rõ hơn em.

Bạch Dương thở dài:
- Chị biết chứ, chị cũng nói chuyện với ba chị rồi. Nhưng chị thấy lạ là làm sao cậu chắc chắn được rằng vị kia sẽ đồng ý?

Bạch Dương sau khi tới tỉnh A giữ liên lạc thường xuyên với cha. Nhìn từ lý lịch công tác của Bạch Dương, cô hơi thiếu sót một chút kinh nghiệm chấp chính địa phương, chỉ có khoảng thời dan làm bí thư huyện ủy, sau đó là công tác ở cơ quan TW. Chấp chính địa phương chẳng dễ dàng, tuy có Liễu Tuấn cộng tác nhưng vẫn phải cẩn thận.

Bạch Dương gặp phải chuyện khó quyết, trừ hỏi Liễu Tuấn thì thỉnh giáo cha.

Đặc biệt là chuyện liên quan tới bố cục nhân sự cao tầng và đấu tranh giữa hệ phái lớn, Bạch lão gia tử sẽ chủ động trao đổi với con gái. Ở vị trí của cô hiện nay, chỉ làm tốt công tác trong bổn phận là không đủ nữa, phải là cái nhìn chính trị xa rộng.

Bạch lão gia tử gọi điện thoại cho con gái, nhắc nhở một chút "ngoắt ngoéo" đằng sau việc Hà Duyên An tới làm bí thư thành ủy Mình Châu.

Theo ông nói vì chuyện này Liễu Tuấn đã chủ động đi trao đổi với rất nhiều nhật vật cấp trọng lượng, tất nhiên đều là nhân vật thân cận. Dù sao một bí thư tỉnh ủy đi can thiệp vào việc bổ nhiệm một ủy viên cục chính trí là rất phạm úy, cho nên chỉ có thể trao đổi riêng tư, khéo léo nhắc một hai câu.

Nhưng thế là đã qua đủ rồi, chính trị cao tầng không cần phải nói thẳng hết ra. Ý tứ của Liễu Tuấn, những nhân vật lớn kia ai cũng phải suy nghĩ thận trọng.

Bạch lão gia tử cảm khái nói qua điện thoại:
- Cái thằng nhóc Liễu Tuấn này, ba nhìn nói lớn lên từ bé... Thực sự là trưởng thành rồi.

Khi ấy Bạch Dương có chút kinh ngạc, câu đó của cha cố là lời tán dương rất cao. Trong ký ức của cô, rất lâu rồi cha cô mới dùng giọng nói đó để "biểu dương" Nghiêm Ngọc Thành.

Thân từng là bộ trưởng Trung tổ bộ, nhãn quang Bạch lão gia tử tự có chỗ độc đáo của mình.

Bạch Dương hiểu ý cha, đây không phải chỉ do Liễu Tuấn can thiệp vào, chủ yếu nằm ở chỗ những nhân vật lớn kia trong lòng đều đã tiếp nhận Liễu Tuấn có thể ngang vai vế với bọn họ. Đại sự trong hệ phái, tới đại sự toàn quốc, Liễu Tuấn đều có tiếng nói của mình.

Đối với một bí thư tỉnh ủy chưa tới 40 tuổi, điều này thật khó tưởng tượng.

Liễu Tuấn cười:
- Điều này cũng dễ hiểu thôi, người bên mình không chen vào được chỉ đành để dì Hà tới. Kết cục này mọi người đều có thể tiếp nhận được.

Ý của Bạch lão gia tử cũng là thế, đó là nguyên nhân chủ yếu khiến "thái thượng hoàng" cuối cùng cũng đồng ý.

So với nhân tuyển các hệ phái khác, Hà Duyên An không mang dấu vết hệ phái rõ ràng, bên kia tiếp nhận cũng là có ý bày tỏ thiện chí với Hà Vũ hệ.

Hà Vũ hệ là thế lực quân đội hùng mạnh nhất, thái độ của họ bất kỳ một hệ phái nào cũng phải thận trọng suy nghĩ. Với hệ phái có ý cạnh tranh vị trí tối cao như Nghiêm Liễu hệ và Minh Châu hệ, không được quân đội ủng hộ thì khó mà ổn định được cục diện. Nghe nói nhà họ Tiết cũng ra sức ủng hộ Hà Duyên An.

Liễu Tuấn bắt đầu bài bồ từ một năm trước, chỉ có thể nói lên một điều, tất cả đã nằm trong tính toàn của y.

Thực không ngờ người này nắm rõ đại cục toàn quốc cùng toán tính của các phe thế lực chính xác như thế.

Hành động này của Liễu Tuấn khiến trong đầu Bạch Dương xuất hiện một suy đoán, Liễu Tuấn đã bắt đầu bố cục cho mười năm sau, hành đồng này cùng chuyến đi thăm Liêu Đông trước đó không lâu trước đó, kỳ thực trái ngược nhau.

Nhưng suy đoán này Bạch Dương sẽ không nói ra. Có lẽ nếu đổi lại hoàn cảnh khác Bạch Dương sẽ nói hết, nhưng hiện giờ không hợp.

- Này Tiểu Tuấn, thời gian qua cậu lắm chuyện quá đấy, đừng có can thiệp vào chuyện hành chính.

Bạch Dương uống một ngụm nước mát rồi chuyển đề tài. Nếu như chẳng phải đeo kính râm, Liễu bí thư đã phát ra Bạch tỉnh trưởng đang trợn mắt nhìn y.

Thời gian qua Liễu bí thư liên tục triệu kiến các phó tỉnh trưởng cùng với các thị trưởng phía dưới, lại còn tham gia hội nghị nông nghiệp, bày tỏ sự quan tâm sâu sắc tới vấn đề phòng chống hạn hán. Tất cả những chuyện đó đều thuộc về công việc của tỉnh trưởng, phòng chống hạn hán cũng do Sài Thiệu Cơ phân quản.

Liễu bí thư thực sự không tránh khỏi hiềm nghi"tay dài", Bạch tỉnh trưởng tất nhiên khải kháng nghị.

Liễu Tuấn nói:
- Chị, đừng có phụ lòng tốt của em chứ, em làm thế là giúp chị mà. Thời gian qua chị bận tối mắt về chuyện tập đoàn tài nguyên năng lượng Giang Hoài rồi. Chuyện nhỏ nhặt như phòng chống hạn hán, em chỉ thuận tiện quản giúp chị thôi.

Tập đoàn Giang Hoài được thành lập vào cuối năm ngoài, nguyên bí thư kỷ ủy Ngọc Lan là Hàn Kính Vũ làm bí thư đảng ủy kiêm chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn, cấp bậc từ chính ở điều chỉnh lên làm phó bộ. Đây là biện pháp mạnh tay chấn hưng kinh tế tỉnh A của Liễu Tuấn, thống nhất quản lý tài nguyên than, thống nhất phân chia lợi nhuận mới có thể tận dụng tài nguyên của tỉnh ở mức độ cao nhất, không để nói chảy vào trong túi riêng của ông chủ tư nhân.

Thu nhập tài chính tăng lên rồi mới tập trung tinh lực làm việc được.

Bạch Dương rất quan tâm tới chuyện này, cô hiểu rõ đây là sự hậu thuẫn kiên cường cho việc thi hành ổn định giá nhà đất toàn tỉnh của Liễu Tuấn. Bỏ đi khoản thu nhập bán nhà, tốc độ phát triển kinh tế sẽ phải chậm lại, không có nguồn thu nhập khác mà cưỡng chế bình ổn giá nhà đất, ngoài miệng các bí thư thị trư kia không nói, nhưng trong lòng nhất định chửi rủa y.

Trước khi thành lập tập đoàn Giang Hoài, qua nghiên cứu luận chứng, định ra phương án tỉ mỉ mang tính khả thi, nhưng tất cả chỉ là bàn việc quân trên giấy, một khi treo biển vận hành, rất nhiều vấn đề nảy sinh. Nhất là chuyện an bài công nhân và phân chia lợi ích càng làm người ta đau đầu.

Hàn Kính Vũ vì thể mà bận tới tối tăm mặt mũi, thi thoảng phải cầu cứu Liễu Tuấn, đó là thói quen của cán bộ kiểu cũ. Dù tập đoàn Giang Hoài do chính phủ tỉnh quản lý, Bạch Dương mới là cấp trên trực tiếp của ông ta, Hàn Kính Vũ vẫn cứ xin chỉ thị của Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn đích thân hẹn gặp ông ta mời ăn cơm, khách khí nói công tác này phải xin đồng chí Bạch Dương quyết định.

Kết quả là đồng chí Bạch Dương liền tối tăm mặt mũi theo.

Công tác địa phương nhất là lại liên quan tới lợi ích của nhiều người, luôn là điều khó giải quyết nhất.

- Kỳ thực chuyện công trình thủy lợi lâu năm không được tu sửa là sai sót của em, hiện giờ em đương nhiên phải bù đắp, làm sao dám làm phiền đồng chí tỉnh trưởng.

Liễu Tuấn cười hì hì nói, Bạch Dương lại trừng mắt lên nhìn y, khóe miệng hiện ra nụ cười. Cô biết Liễu Tuấn thương cô, sợ cô bị mệt chủ động giải quyết một số vấn đề giúp cô.

Hơn nữa thực sự mà nói về năng lực xử lý vấn đề cụ thể, Liễu Tuấn hơn xa cô. Trước kia khi làm phó bí thư đảng ủy huyện Ninh Bắc, Liễu Tuấn cũng luôn vượt quyền như thế, thò tay khắp nơi, làm cả công tác của bí thư lẫn huyện trưởng.

Không ngờ Liễu bí thư mới "dịu dàng" được một chút đã lộ nguyên hình:
- Đồng chí Bạch Dương, chị phải nhanh chóng khẩn trương học tập, làm quen công tác. Nếu không lỡ một ngày tôi điều đi thì sao?

Chị Bạch Dương luôn luôn cưng chiều y, cũng lườm cho một cái sắc lẻm

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi