TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

- Chuẩn bị trước luôn là điều cần thiết.

Cung Chiêu Lễ nói, người dựa vào lưng ghế, cầm cốc trà lên uống, hiển nhiên không muôn tiếp tục tranh luận về đề tài này với Triệu Tiên Giác nữa. Trên thường ủy không nhất thiên chuyện gì cũng phải tranh luận cho rõ ràng. Quyết định cuối cùng cũng chẳng phải do hắn đưa ra.

La Lương Hoa nói:
- Tôi hoàn toàn tán đồng ý kiến của bí thư Hải Anh, kiên quyết chấp hành nghị quyết của cục chính trị và chỉ đạo của Quốc vụ viện, đây là điều không thể hàm hồ.

La Lương Hoa cũng chưa từng công tác kinh tế, cho nên chỉ tỏ rõ thái độ ủng hộ Liễu Tuấn.

Ngụy Ninh Sinh liền nhìn La Lương Hoa một cái.

Xem ra La Lương Hoa đã chính thức quyết định chọn phe rồi, Cung Chiêu Lễ không thể hoàn toàn ngả theo Liễu Tuấn là chắc chắn, hắn là cán bộ Minh Châu hệ ra sức bồi dưỡng, cho dù bị tình thế bức ép ở một số vấn đề phải hợp tác với Liễu Tuấn, cũng rất có hạn. Huống hắn phụ trách kiến thiết chung của Giang Khẩu, nên nhất trí với ý kiến của Liễu Tuấn cũng là điều dễ hiểu.

La Lương Hoa cũng chỉ lựa chọn theo thông lệ, hơn nữa trưởng phòng tổ chức biểu thị ủng hộ tỉnh trưởng về chuyện kiến thiết kinh tế, đối lập với bí thư tỉnh ủy và TW, gần như là hoàn toàn không có khả năng, trí tuệ chính trị của La Lương Hoa không tới mức thấp kém như thế.

Thư ký trưởng Vương Bỉnh Hòa mỉm cười nói:
- Tôi cũng tán thành ý kiến của bí thư Hải Anh và trưởng phòng Lương Hoa. Đây đúng là một cơ hội, làm tốt, nói không chừng chúng ta không tổn thất, mà ở một số lĩnh vực thoát khỏi sự lũng đoạn của quốc gia phương tây, giành được quyền chủ động.

Thái độ của Vương Bỉnh Hòa thế là đã rõ.

Kỳ thực ý kiến của Cung Chiêu Lễ mới là hoàn toàn nhất trí với Liễu Tuấn, có điều Vương Bỉnh Hòa cố ý vòng qua Cung Chiêu Lễ, ý tử tỏ rõ lòng với Liễu Tuấn.

Cung Chiêu Lễ rốt cuộc không phải là cán bộ cùng một chiến hào.

Điều này cũng không nằm ngoại dự liệu của Ngụy Ninh Sinh, từ nguyên quán cùng lý lịch nhậm chức của Vương Bỉnh Hòa mà xét, hắn ngả theo Liễu Tuấn là tất nhiên.

Tư lệnh viên Chu Vĩnh Tân xưa nay không phát biểu ý kiến về đề tài ngoài bộ đội, lần này cũng thế. Trưởng phòng tuyên chuyên Nghiêm Á Bình, sở trưởng công an Hoàng Chấn An, trưởng ban thống chiến Tống Thụ Bình đều nói mấy câu ủng hộ TW và Quốc vụ viện. Có điều ngôn tử rất khéo léo, cố gắng tránh có liên quan tới Ngụy Ninh Sinh và chính phủ.

Nghiêm Á Bình là nữ giới, hơn nữa lĩnh vực phân quản của ba người bọn họ cũng rất chuyên nghiệp, đúng là không cần phải dĩnh vào chuyện này.

Mười ba thường ủy, trừ Triệu Tiên Giác rõ ràng ủng hộ ý kiến của Ngụy Ninh Sinh, thì cả phó tỉnh trưởng thường vụ Lưu Thiên Minh cũng ủng hộ quyết định của Liễu Tuấn.

- Ừm, nếu như ý kiến của mọi người cơ bản đã nhất trí, chúng ta cứ thế mà làm. Xét thấy trong thời gian ngắn các quốc gia Âu Mỹ có khả năng lớn bùng phát nguy cơ tài chính, phương án ứng phó của chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ. Tỉnh trưởng, tôi hi vọng bên phía chính chủ tỉnh có thể lập tức đưa ra một phương án mới.

Liễu Tuấn ôn hòa nói.

Ngụy Ninh Sinh mỉm cười gật đầu.

- Chuyện này có phạm vi liên quan rất lớn, tôi cho rằng cần phải trưng cầu ý kiến của lãnh đạo chủ yếu của địa phương và ban ngành trực thuộc tỉnh. Thế này đi, sắp tới chúng ta mở một cuộc tọa đàm mời các lộ chư hầu tới cùng thương lượng đại kế.

Liễu Tuấn lập tức tiến thêm một bước đưa ra quyết định.

Hiển nhiên Liễu Tuấn lo Ngụy Ninh Sinh lại lá mặt lá trái, lại chơi trò trì hoãn, miệng thì đồng ý nhưng xoay lưng đi lại không có phản ứng gì.

Mở đại hội cán bộ trung tầng, nói là tọa đàm, trưng cầu ý kiến, không bằng nói là Liễu Tuấn lấy cớ họp, vòng qua chính phủ tỉnh, hạ mệnh lệnh trực tiếp với đơn vị trực thuộc tỉnh và thành phố. Từ đó có thể thấy ở chuyện này Liễu Tuấn đã quyết, không có chút đường mặc cả nào, Ngụy Ninh Sinh và chính phủ tỉnh không phối hợp, Liễu Tuấn sẽ không ngại nhúng tay vào sự vụ hành chính.

Nếu đúng là thế, uy vọng của Ngụy Ninh Sinh sẽ bị suy yếu đi rất nhiều.

Ngụy Ninh Sinh thầm thở dài, đồng chí Tiểu Liễu đúng là khó dây.

- Tiếp theo chúng ta thảo luận đề tài thứ hai, đó là tăng cường giao lưu cán bộ và tăng cường học tập lý luận. Tw sớm đã có văn kiện yêu cầu đẩy mạnh giao lưu cán bộ, bộ trưởng Dung Bách Xuyên đã đích thân trao đổi tình hình này với tôi. Dung bộ trưởng cho rằng, đội ngũ cán bộ tỉnh D luôn rất ổn định, đó là chuyện tốt. Có một ben bệ ổn định, mới tiện thúc đầy các hạng mục công tác. Đương nhiên cứ mãi theo đuổi ổn định cũng không phải là hoàn toàn không có tệ nạn. Cán bộ công tác ở một nơi quá lâu dễ sinh chây lười, dễ bị chủ nghĩa kinh nghiệm chi phối, chỉ có hại không có lợi. Hơn nữa có thể nói thẳng, cán bộ ở một địa phương công tác quá lâu đễ sinh hủ bại. Vì thế Dung bộ trưởng kiến nghị chúng ta ở phương diện giao lưu cán bộ cũng giống như ở phương diện kinh tế, đi đầu toàn quốc. Điều đồng cán bộ, mở mang tầm nhìn, học tập kinh nghiệm công tác mới , có lợi đề cao khả năng. Ngoài ra đồng chí Tiết Viễn Sơn cũng cho rằng trưởng đảng phải phát huy tác dụng tích cực hơn, thoát khỏi hình thưc sơ cứng. Chẳng những phải đổi mới ở trường đảng tỉnh, còn phải mở rộng tới các thành phố huyện.. Tăng cuồng một bước phát huy công năng, cống hiện nhiều cán bộ ưu tú hơn cho xã hội chủ nghĩa. Đồng chí Tiết Viễn Sơn nói, nếu như chúng ta có nhu cầu, trường Đảng TW sẽ ủng hộ hết sức. Hai công tác này triển khai ra sao, tôi muốn trưng cầu ý kiến của các đồng chí. Hi vọng các đồng chí thoải mái góp ý.
Liễu Tuấn mỉm cười thong thả nói.

Vẻ mặt của các thường ủy liền trở nên thận trọng, đề tài này còn mẫn cảm hơn đề tài số một. Dù sao trước đó là lĩnh vực thuần kinh tế, trừ Ngụy Ninh Sinh và Cung Chiêu Lễ, Lưu Thiên Minh, Triệu Tiên Giác là thực sự chủ ý ra, các thường ủy khác không liên quan, chỉ tỏ thái độ là được.

Còn chuyện này thì khác, nghe nói tổng cổng có 100 chỉ tiêu giao lưu và 50 chỉ tiêu bôid dưỡng. Liên quan tới tận 150 cán bộ cấp chính phó sử, bất kể thế nào cũng không phải là chuyện nhỏ.

Ở đây trừ Liễu Tuấn và Yêu Hải Anh, còn mười một thường ủy khác đều có thời gian công tác ở tỉnh D khá dài, ai chẳng có thân tính đích hệ của mình? Không cẩn thận một chút là có khả năng lọt vào "danh sách đen" của Liễu Tuấn.

Không có đích hệ chống đỡ, thì ở vị trí cao cũng là cái vỏ rỗng.

- Đồng chí Lương Hoa nói ý kiến trước đi.

Lần này Liễu Tuấn không chờ đợi mà điểm danh luôn.

Công tác cán bộ do La Lương Hoa quản lý, hắn phát biểu trước là hợp lý.

La Lương Hoa, hắng giọng nói:
- Vâng, trước tiên tôi hoàn toàn tán đồng, ý kiến của bí thư Tiết Viễn Sơn và bộ trưởng Dung Bách Xuyên, tăng cường giao lưu cán bộ luôn là yêu cầu nhất quán của TW. Liễu bí thư nói rất có lý, một cán bộ công tác ở một nơi quá lâu sẽ sinh ra chây ì, cũng dễ hủ bại. Cho nên tôi cho rằng tiến hành giao lưu là vô cùng cần thiết. Công năng của trường đảng cũng phải phát huy thêm một bước ... Hai vấn đề này, hòng tổ chức đã tiến hành tham khảo chuyên môn, đưa ra một phương án khả thi. Tôi xin báo cáo với Liễu bí thư và các đồng chí.

Nói rồi La Lương Hoa mở sổ ghi chép trước mặt ra.

Các thường ủy càng trở nên nghiêm túc, những thường ủy hàng ngày thân thiết với nhau vội đưa ánh mắt trao đổi ý kiến.

Xem ra Liễu Tuấn và La Lương Hoa dự mưu đã lâu rồi.

Tiết Viễn Sơn và Dung Bách Xuyên vừa mới đưa ra "chỉ thị", bên phía La Lương Hoa đã có phương án cơ bản, phối hợp rất ăn ý.

Hiển nhiên, đây là chiêu tất sát để Liễu Tuấn mau chóng tạo dựng lên quyền uy.

- Bước thứ nhất của phương án này là xác định phạm vi giao lưu, lấy cán bộ phó chức ở cơ quan trực thuộc tỉnh và thành phố là chính. Chủ yếu là các cán bộ hành chính và đảng vụ, cán bộ kỹ thuật tạm thời không tính vào đây. Một cán bộ nhậm chức ở một nơi quá 5 năm nhất định phải đưa vào danh sách giao lưu, thứ hai ở cùng một địa phương hoặc ban ngành quá mười năm, dù không phải là cùng một chức vụ, cũng liệt vào danh sách giao lưu. Ngoài ra cán bộ tỉnh ủy cho rằng cần giao lưu cũng đưa vào danh sách...
La Lương Hoa thong thả nói.

- Bước thứ hai của phương án là xác định thời gian và đợt giao lưu. Căn cứu vào chỉ thị của bí thư Tiết Viễn Sơn và bộ trưởng Dung Bách Xuyên cùng Liễu bí thư, việc giao lưu này tiến hành dưới tiền đề không được làm ảnh hưởng tới công tác bình thường của địa phương và đơn vị trực thuộc. Đợt giao lưu đầu tiên nên khống chế ở chừng 100 người, không nên quá nhiều, nếu không dễ ảnh hưởng tới giao tiếp công tác ...

Mọi người thầm hít một hơi khí lạnh.

Trong một tỉnh, một lần giao lưu 100 cán bộ cấp phó sở, còn là quy mô nhỏ?

Đồng chí La Lương Hoa đúng là rất rộng rãi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi