TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Dương Hữu Hoa được bổ nhiệm làm phó bộ trưởng giáo học bộ, vừa nằm trong dự liệu, vừa nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người.

Là trong dự liệu, đó là bởi vì đơn thuần xem tư lịch kinh nghiệm mà nói..., ở trong cấp cán bộ chính khoa của cả Tỉnh Ủy đoàn, không người nào có thể hơn. Nếu ở trong nội bộ giáo học bộ mà chọn ra, không đề cập tới Dương Hữu Hoa thật sự là không được.

Nếu nói ngoài dự tính, lại là các cán bộ tranh đoạt cái vị trí phó bộ trưởng này, thế nhưng có tới tận sáu vị. Trong đó thậm chí còn có hệ tâm phúc rất được Vi An Bang cùng Lâm Minh Nghĩa tín nhiệm.

Cán bộ cấp phó xử thuộc tuyến của Vi An Bang muốn tới tranh đoạt cái chức phó bộ trưởng này, dĩ nhiên không phải là vì muốn lên xe của Bạch Dương Liễu Tuấn đi nhờ xe, chính là ý tứ nắm hạt cát. Cũng không thể để cho giáo học bộ các ngươi cả kim châm cũng không chen vào, nước cũng không lọt vào được đi? Bây giờ mắt thấy "hoạt động giáo dục" đang hừng hực khí thế lúc này chạy tới giáo học bộ tới đoạt một phần công lao cũng tốt a!

Chưa từng nghĩ tới bàn tính của mọi người đều rơi vào khoảng không.

Hàn Giang đối mặt với khách tới thăm rối rít hỗn loạn thì dùng dao sắc chặt dây rối, theo ý tứ của Bạch Dương cùng Liễu Tuấn, không quá hai ngày sau, ở trên công hội bí thư mà mạnh mẽ thông qua bổ nhiệm đối với Dương Hữu Hoa.

Đối với sự bá đạo lần này của Hàn Giang, đám người Vi An Bang cho dù có khí cũng không phát tác được. Dù sao ở trên mặt đài mà nói, chọn ra Dương Hữu Hoa là cách làm hợp tình hợp lý nhất.

Về phần những ngành khác muốn điều tới giáo học bộ, Hàn Giang chỉ cần nhẹ nhàng một câu "không cần thiết", liền không người nào có thể phản bác.

Người khởi xướng phong ba lần này là Bạch Dương cùng Liễu Tuấn lại không có thời gian đi quản những thứ chuyện bè lũ xu nịnh này. Hiển nhiên đã là hạ tuần của tháng ba, bọn họ phải nắm chặt thời gian đi xử lý công việc cụ thể của hoạt động giáo dục cho tốt. Dương Hữu Hoa mới vừa nâng lên phó bộ trưởng chưa tới hai ngày, liền chủ động xin đi giết giặc, yêu cầu dẫn đội đi xuống khảo sát.

Đổi vói cái yêu cầu này của hắn, Bạch bộ trưởng cùng Liễu phó bộ trưởng tự nhiên sẽ không ngăn trở. Tức thời phái ra ba cái tiểu tổ, do Dương Hữu Hoa cùng hai gã phó khoa trưởng chia ra dẫn dắt, phân phó tiến hành điều tra khảo sát toàn bộ công việc ở các vùng núi xa xôi lạc hậu của các châu thành phố trong tỉnh.

Bạch Dương cùng Liễu Tuấn thì tự thân đi tới các trường đại học, bắt đầu tiến hành hoạt động chọn lựa người đi dạy.

Thật ra thì cái hoạt động chọn lựa này, chủ yếu là Bạch bộ trưởng tự đi tự làm, Liễu phó bộ trưởng thường xuyên nửa đường chợt biến mất không thấy đâu nữa.

Đối với việc tiểu ngoan đồng chơi loại xiếc "Thần long kiến thủ bất kiến vĩ' này, Bạch Duơng tỷ tỷ đã sớm tập mãi thành thói quen. Bất quá Liễu Tuấn lúc này lại không phải vô cớ nhón chân đi, chính là hướng trắng Bộ trưởng nói rõ nguvên nhân.

Công việc dẫn dắt sắp xếp cho đại hội chiêu thương quy mô lớn của toàn bộ thành phố Đại Trữ đã trải rộng ra toàn diện, bên phủ thị chính tổ chức ra hoạt động tuyên truyền với thanh thế cực lớn.

Phủ thị chính thống nhất các đoàn đại biểu tham gia đại hội giao hội của thương nhân vô cùng khổng lồ ở thành phố Nam Phương cũng đã xây dựng xong, Đào Nghĩa Âu lúc đầu ở trên hội nghị Thường ủy nói ra năm mươi xí nghiệp, cuối cùng biến thành một trăm bảy mươi sáu nhà xí nghiệp, cơ hồ bao gồm tất cả nghành sản xuất của thành phố Đại Trữ.

Mà hội giao dịch thương phẩm lần thứ nhất của toàn bộ tỉnh N cũng đã kéo ra màn che, chính thức tiến vào giai đoạn trù bị.

Cái đề nghị giao hội toàn tỉnh này được Trương Quang Minh ủng hộ hoàn toàn.

Sau khi Tỉnh Ủy đưa ra báo cáo đem cử hành hội giao dịch thương phẩm toàn tỉnh lần thứ nhất tại thành phố Đại Trữ Trương Quang Minh phê liền ở trên báo cáo liền ba chữ: " Tốt! Tốt! Tốt!"

Vì thế, khi Trương Quang Minh nhận được báo cáo trong ngày hôm ấy, liền cho mời Đào Nghĩa Âu, để hướng hắn giải thích kế hoạch cụ thể của giao hội toàn tỉnh. Chuyện này, Đào Nghĩa Âu đã chuẩn bị đầy đủ, lúc báo cáo, trung khí dư thừa, theo thứ tự mà nói, Trương Quang Minh nghe được liên tiếp gật đầu, cuối cùng còn là cho Đào Nghĩa Âu lễ ngộ cực cao, tự mình tiễn hắn đến cửa phòng làm việc.

Giây phút đi ra khỏi phòng làm việc của Trương Quang Minh, Đào Nghĩa Âu là có chút cảm xúc.

Cũng không phải là do Trương Quang Minh đối với hắn lễ ngộ cùng khách khí. Bất kể nói thế nào, hắn cũng là tư cách cán bộ cấp phó tỉnh bộ, trên đường chốn quan trường này, trong đầu đều là rõ ràng. Hắn cảm khái chính là nhất thủ độ lượng cùng ánh mắt sâu sắc của Liễu Tấn Tài.

Người ta có thể từ một đại hội thương nhân giao hội tại Nam Phương nhìn ra rất nhiều môn đạo, điểm này, Đào Nghĩa Âu thừa nhận mình có vẻ không bằng. Cũng không phải là nói đầu óc Đào Nghĩa Âu không tốt bằng Liễu Tấn Tài, người có thể ngồi vào trên vị trí này như hắn, không có một người nào là hạng người bình thường cả. Phải nói, là phương thức suy nghĩ cùng điểm xuất phát của song phương khác nhau.

Mình là không phải là vô cùng mê muội trong quy tắc chốn quan TSo?

Đào Nghĩa Âu nghĩ.

Thậm chí có thể nói, mình không phải là quá chú ý được mất lợi ích của cá nhân, quá chú ý hàng đội chốn quan trường, nếu nói đấu tranh? Trong lúc vô tình, mình đã giam cầm suy nghĩ của chính mình.

"Thị trưởng Nghĩa Âu, nếu là một chuyên viên thị trưởng của mỗi thành phố trong toàn tỉnh, cũng có thể đứng ở trên độ cực cao đối với vấn đề xây dựng kinh tế xây dựng như ngài vậy, tỉnh trưởng tôi đây sẽ thoải mái."

Đây là Trương Quang Minh mới vừa rồi cùng hắn nói chuyện phát ra cảm khái.

Tự nhiên, là cực kỳ khen ngợi.

Lúc ấy Đào Nghĩa Âu ít nhiều gì cũng có chút đắc ý, bất quá giấu diếm rất khá.

Bây giờ cẩn thận nghĩ đến, Trương Quang Minh khen cũng không phải là Đào Nghĩa Âu hắn, mà khen chính là người đưa cho hắn cái chủ ý này

Xem ra người ta có thể đột phá nhanh như vậy ở thành phố Bảo Châu, cũng không phải là không có đạo lý!

Trên suy nghĩ, mình thua một bậc, trên khí độ, lại càng thua một bậc.

Không thể phủ nhận, Liễu Tấn Tài là một nhân vật lợi hại, đứng lên đấu tranh nghiêm túc. Nhưng là chuyện người ta đấu tranh là có nguyên nhân. Sau khi đưa ra các hành động cụ thể, tình huống trị an của thành phố Đại Trữ lập tức chuyển biến tốt đẹp, về phần bí thư công ủy khu khai phát Lý Dũng, Đào Nghĩa Âu tự mình cũng hiểu rõ ràng, tuyệt đối so với Bình Tư Trữ thích hợp hơn. Những thứ Thường ủy khác, bất kể là hệ Hồ Vi Dân hay là hệ Đào Nghĩa Âu, Liễu Tấn Tài cũng còn chưa động tới qua.

Đào Nghĩa Âu đột nhiên cảm giác được, bụng dạ mình là thật sự có chút hẹp hòi.

Sau khi Đào thị trưởng một mình ở trong lòng phát ra thông suốt cảm khái, quyết định làm ra bộ dáng rất tốt ra ngoài.

Không hấp bánh bao còn tranh giành khẩu khí sao!

Công việc chuẩn bị cho hội chiêu thương của thành phố Đại Trữ trải rộng ra toàn diện, Liễu Tuấn tiên sinh bây giờ có chút bận rộn. Đoàn đại biểu của thành phố Đại Trữ tham gia thương nhân tụ hội tại Nam Phương còn chưa lên đường, một đoàn khảo sát cảng thương khổng lồ đã đến thành phố Đại Trữ trước.

Dẫn đầu đoàn khảo sát cảng thượng này chính là cố vấn Thịnh Nghiệp Cơ Kim của thành phố Hồng Kông, đổng sự trưởng công ty Ức Xương Trí Nghiệp của Hồng Kông Kim Phú Xương tiên sinh. Đoàn khảo sắt tổng cộng hội tụ hai mươi mấy lão tổng của xí nghiệp Hồng Kông, phần lớn là người đầu tư ở Thịnh Nghiệp Cơ Kim, dựa vào nhân vật truyền kỳ của giới tài chính Hồng Kông Liễu Thanh tiểu thư, nhóm lão tổng này mấy năm nay quả thực là đại phát vài món tiền phi nghĩa thật lớn. Nếu Liễu tổng tài coi trọng tiền cảnh phát triển của thành phố Đại Trữ như thế, những lão bản này tự nhiên là muốn đến xem.

Ánh mắt của Liễu tổng tài, chung quy là sẽ không đặt sai đi?

Mà lý do của Kim Phú Xương càng đơ giản hơn: Liễu bí thư ở thành phố Đại Trữ, tôi không đi đầu tư thì chính là đứa ngốc!

Dường như hắn đầu tư ở trong thành phố Bảo Châu, cũng chưa có hạng mục nào thất bại, so sánh với tỉ lệ lợi ích hắn đầu tư ở Giang Khẩu, thậm chí còn muốn cao hơn.

Đây là lý do bày ra trên mặt, lý do dưới mặt bàn chính là: Tuấn thiếu gia ở thành phố Đại Trữ, tôi không đi đầu tư chính là đứa ngốc siêu cấp!

Người trẻ tuổi kia quả thực là có dị năng "chữa dở thành hay"!

Đối với đoàn khảo sát của Kim Phú Xuơng cùng thương nhân Hồng Kông đi đến, thành phố Đại Trữ nổi lên nghênh đón hoàn toàn nhiệt tình, ở trong lịch sử của thành phố Đại Trữ, còn chưa bao giờ tiếp đón qua đoàn khảo sát thương nhân Hồng Kông có quy mô như thế.

Đào Nghĩa Âu tự mình gặp mặt toàn thể thành viên đoàn khảo sát, ngay sau đó mở yến tiệc khoản đãi ở đại khách sạn Thu Thủy, khách và chủ đều hết sức vui mừng.

Kế tiếp, phó chủ nhiệm của thành phố cùng với Cục trưởng Cục chiêu thương của thành phố tự mình cùng đoàn khảo sát đi khảo sát hoàn cảnh đầu tư của thành phố Đại Trữ. Liên tiếp đi quanh ba ngày, đám thương nhân Hồng Kông đối với hoàn cảnh đầu tư của thành phố Đại Trữ rối rít khen ngợi không dứt, làm cho phó chủ nhiệm thành phố cùng Cục trưởng cục chiêu thương đi cùng mặt mày hớn hở. Không nghĩ tới lúc thương lượng hạng mục đầu tư cụ thể, tất cả bọn người kia đều nói năng thận trọng, không muốn móc ra một chút lợi ích gì. Khiến cho phó chủ nhiệm cùng Cục trưởng đại nhân không thể hiểu được, trong đầu giống như thùng cá bị treo ngược mười năm, bảy lên tám xuống bất ổn. Không biết có chỗ công việc bên nào không làm được chu đáo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi