TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Sau khi tan làm, Bạch bí thư theo thường lệ lại trở lại phòng số một của nhà khách Thiên Nga pha một chén trà., ngồi xuống trước bàn học bật quạt, lấy ra từ trong ngăn kéo một chồng lý lịch sơ lược dày cộp, cô than nhỏ một tiếng rồi bắt đầu lật xem lên, đồng thời mở ra quyển sổ ghi việc chép chuẩn bị ghi lại.

Nhìn ra ngoài một hồi, Bạch Dương cảm thấy đầu có chút khó chịu liền dừng lại vươn tay ra xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp rồi khẽ thở nhẹ ra một hơi. Xem ra làm cái chức bí thư huyện ủy này chẳng dễ chịu gì.

Cũng không biết người khác làm bí thư huyện ủy có phải như vậy hay không nữa.

Được biết mình được bổ nhiệm bí thư huyện ủy Ninh Bắc, thành ủy Đại Ninh sẽ mời dự họp.

Bạch Dương liền gọi điện thoại cho Bạch Kiến Minh. Chuyện lớn như vậy cô đương nhiên phải trưng cầu ý kiến của Bạch lão đầu một chút.


Bạch Kiến Minh nhận được điện thoại của con gái bảo bối thì hơi có chút giật mình, hỏi câu đầu tiên :"Là ai nói với con?"

"Liễu Tuấn. "

Bạch Dương cũng không gạt cha của mình.

"Liễu Tuấn? Nó nói như thế nào ?"

Bạch Kiến Minh kinh ngạc nói một câu.

Bạch Dương liền đem tình huống mà Liễu Tuấn phân tích rõ ràng cho cô kể lại cho lão ba một lần.

"Tiểu tử đó khôn khéo như vậy, không bằng chính y đi làm cái chức bí thư huyện ủy này đi. "

Bạch Kiến Minh rất là khó chịu.

Dựa vào cái gì mà đem con gái của mình đưa tới cho lửa đốt chứ?

"Ba, con cảm thấy Liễu Tuấn nói rất có đạo lý . "

Bạch Dương cảm giác được sự tức giận của cha mình, Bạch Dương liền vội vàng vì Liễu Tuấn giải vây.

"Ta biết nó nói rất có đạo lý. "

Bạch Kiến Minh "hừ" đáp một tiếng.

Là một người bước đi từ cơ sở đi lên tới quan lớn cấp chính bộ phó bộ trưởng Trung Tổ Bộ, trí tuệ chính trị của Bạch Kiến Minh rất cao, làm sao có thể không biết Liễu Tuấn phân tích rất có đạo lý chứ?

Nếu thuần túy từ góc độ kỹ thuật mà nói, thời cơ mà Bạch Dương đảm nhiệm bí thư huyện ủy Ninh Bắc là vô cùng tốt.

Thế nhưng Bạch Kiến Minh không muốn thấy con gái mình chịu khổ cực như vậy.

Có người nói chỗ quan trường phức tạp nhất trong nước chính là ban cấp huyện, lãnh đạo khó nhất làm nhất chính là bí thư huyện ủy.

Một huyện ví như chim sẻ tuy nhỏ nhưng cũng đủ cả ngũ tạng. Phải hết sức quan tâm nắm lấy lòng dân, đồng thời tranh đấu qua lại trên quan trường cũng đều không thể thiếu. Con gái yêu kiều xinh đẹp nhu nhược
của mình làm sao có thể chịu nổi gánh nặng này chứ?

"Vậy ý tứ của con thì sao, có nghĩ là đi đảm nhiệm cái chức bí thư huyện ủy này không? "

Bạch Kiến Minh hỏi.

"Con muốn thử xem. "

Bạch Dương nói rất khiêm tốn, giọng nói cũng rất kiên định.

"Vậy được rồi, cha tôn trọng lựa chọn của con, có điều là Dương Dương à, bí thư huyện ủy không phải tốt như vậy đâu, con phải có đủ sự chuẩn bị tâm lý, nếu thực sự không được thì đừng miễn cưỡng, phải nói ngay với cha biết chưa?"

"Ba không được nói con như vậy, con còn chưa có đi đã dội nước lạnh vào con rồi. "

Bạch Dương cong môi lên, rất không vừa lòng.

Phút cuối cùng mới nhớ tới đây là nói chuyện cách điện thoại, liền không khỏi lại có chút buồn cười.

Nhưng cho dù là cách xa muôn trùng sông núi, Bạch Kiến Minh cũng có thể tưởng tượng được dược ra dáng dấp khả ái làm nũng trên miệng của con gái bảo bối của mình.

"Được được được, cha không dội nước lạnh vào ocn, cha cổ vũ cho con, không phải chỉ là một cái huyenj Ninh Bắc nho nhỏ sao? Trình độ của con gái của ta mà còn sợ không làm được sao? Cứ thoải mái mà làm, có cha làm chỗ dựa cho con rồi. "

Bạch Kiến Minh cười ha hả .

"Vậy còn tạm được. "

Bạch Dương liền nở nụ cười.

Tiếp đó, Bạch Kiến Minh tại trong điện thoại căn dặn tỉ mỉ một hồi về toàn bộ các việc phải làm trước khi đến nhận chức.

"Dương Dương, mới nhậm chức không nên vội vàng. Phải thận trọng quan sát nhiều, nói ít, sốt ruột sẽ không ăn được đậu hũ nóng. "

Bạch Kiến Minh cặn dặn một lần nữa.

Hắn đây là lo lắng Bạch Dương tuổi còn trẻ, khí thịnh, lại thiếu kinh nghiệm thực tế khi chủ chính một phương, sợ cô nóng lòng lập uy sẽ đắc tội lung tung với người khác hoặc là phương pháp chỉ vì cái trước mắt để mau chóng làm ra một lần thành tích tốt nhưng không thực tế.

Đây là bệnh chung của cán bộ trẻ tuổi.

"Vâng, con biết rồi."

Bạch Dương đáp.

Phút cuối cùng Bạch Kiến Minh nói: "Dương Dương, làm lãnh đạo cơ sở quan trọng nhất là để ý tới ý đố của lãnh đạo đúng lúc.Con phải báo cáo hướng bí thư Liễu Tấn Tài xin chỉ thị nhiều hơn nữa, còn có tên tiểu tử Liễu Tuấn kia cũng không thể dễ dàng tha hắn. "

Đối với lời dặn dò này của cha mình, Bạch Dương tự nhiên là ngầm hiểu dược.

Hai người cha con Liễu gia các ngươi nếu đem con gái bảo bối của ta đẩy tới trên giàn lửa thì cũng đừng nghĩ tới đặt mình ra ngoài. Bạch Kiến Minh ta đây cũng không phải dễ chọc.

Đương nhiên đây chỉ là cái nhìn của những người đứng xem như Bạch Kiến Minh, Bạch Dương tự mình biết rõ, Liễu Tuấn là tuyệt sẽ không đếm xỉa đến.

Phương pháp xem lý lịch sơ lược này chính là do Bạch Kiến Minh dạy cho.

Bạch Dương đứng dậy vươn vai một cái. Đưa cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút, hơn một tiếng đồng hồ đã trôi qua không biết từ lúc nào,. Bạch Dương lại liếc mắt nhìn quyển lịch trên bàn làm việc của mình.

"Đã qua mười ngày mà tiểu ngoan đồng lại có thể còn chưa tới huyện Ninh Bắc đến thăm qua. Khong phải nói một tuần ít nhất tới thăm một lần hay sao?Dám thất tín ! "

Bạch Dương không khỏi nổi lên chút tức giận.

Cô cũng biết sau khi mình rời khỏi Đoàn Tỉnh Ủy thì ở Đoàn Tỉnh Ủy xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Vi An Bang bởi vì có vấn đề nghiêm trọng về kinh tế, nên bị Ủy Ban Kỷ Luạt Tỉnh Ủy kỷ luật, tiền đồ chính trị khẳng định đã kết thúc.

Chỉ sợ còn có tai họa tù ngục. Cái trò ảo thuật này biến hóa ra làm sao thì Bạch Dương cũng giống các cán bộ khác của Đoàn Tỉnh Ủy không thể hiểu rõ.

Cho nên khi mới nghe được tin tức này, Bạch Dương trước tiên gọi điện thoại cho Liễu Tuấn : "Có phải do cậu đụng tay đụng chân vào hay không?"

"Ác giả ác báo, Vi An Bang đây là gieo gió gặt bão mà thôi. "

Giọng nói của tiểu ngoan đồng rất bình tĩnh, giống như đang kể lại một chuyện khong liên quan gì đến mình.

Bạch Dương sẽ không truy hỏi tiếp. Cô suy đoán bên trong chuyện này chắc chắn là hoặc nhiều hoặc ít có bàn tay của Liễu Tuấn, nếu không phải sẽ không thể trùng hợp khi Vi An Bang mắt thấy đại công sự nghiệp sắp hoàn thành thì bỗng nhiên từ thiên đường rơi thẳng xuống 18 tầng địa ngục như vậy.Sau khi Vi An Bang ngã xuống, người có được lợi lớn nhất ngoại trừ Trì Hiểu Ba ra thì chính là Liễu Tuấn.

Trì Hiểu Ba một khi tiếp nhận chức vụ bí thư Đoàn Tỉnh Ủy thì giáo học bộ sẽ phải chờ một thời gian dài nữa mới có bộ trưởng chính xử qua.

Phó bộ trưởng Liễu Tuấn chủ trì công tác này, trên thực tế sẽ đem toàn bộ mọi thứ trong giáo học bộ nắm vào trong tay.

Đây cũng không có gì không tốt, Bạch Dương thật đúng là không cảm thấy có ai đi tới chủ trì giáo học bộ xuất sắc được hơn Liễu Tuấn.

Về phần phía sau việc Vi An Bang rơi đài có phải là có bàn tay của Liễu Tuấn kích động hay không cũng không quan trọng. Tiểu ngoan đồng nói rất có đạo lý. Vi An Bang thuần túy là gieo gió gặt bão, chẳng trách được người khác.

Nếu như hắn nghiêm chỉnh làm việc thì Liễu Tuấn có thể làm gì được hắn sao?

Mặc dù Bạch Dương thiện lương chính trực, nhưng mà thân ở quan trường, cô cũng biết có đôi khi là cần tới thủ đoạn. Đối phó với một tên một lòng một dạ muốn gây sự, phải lấy một đòn đích đáng trả lại, không thể ôn hòa nhân nhượng được.

Tiểu ngoan đồng mười ngày chưa từng đến thăm cô hẳn là cũng là do quá bận.

Đoàn Tỉnh Ủy xảy ra chuyện lớn như vậy, hoạt động giáo dục lại đang tới giai đoạn quan trọng cuối cùng phân phối sinh viên đi các nơi dạy học. Liễu Tuấn quả thực là không thể sắp xếp công việc mà đi được.

Bạch Dương cũng có thể phát hiện được tiểu ngoan đồng ở trong cảm nhận của mình quả thực là phi thường rõ ràng.

Một ý niệm nổi lên, Bạch Dương lại nghĩ tới ánh mắt "háo sắc" không kiêng nể gì cả của Liễu Tuấn, không nhịn được tim có chút đập nhanh, mặt cười phiếm hồng.

Tiểu ngoan đồng quỷ sứ này cái gì cũng tốt, chỉ là không có được một lúc nghiêm túc.

"Ring ring ring!"

Điện thoại trên mặt bàn bỗng nhiên vang lên.

"Xin chào, tôi là Bạch Dương."

Bạch Dương cầm điện thoại lên, giọng nói không mang theo sắc thái tình cảm gì.

Trước đây cô không phải là cái dạng này, đây cũng là Bạch Kiến Minh do giáo dục cách làm lãnh đạo, đương nhiên cái chuyện này, Bạch Kiến Minh cũng chỉ nói qua với một mình đồng chí Bạch Dương thôi, còn bất luận kẻ nào khác cũng đều không có khả năng được nghe Bạch bộ trưởng giáo huấn như vậy.

Bạch Dương ngay từ đầu còn có chút không quen nhưng mà sau vài ngày liền cảm giác được tuyệt chiêu này của Bạch Kiến Minh rất tuyệt diệu. Một ít cán bộ của huyện Ninh Bắc khi lần đầu tiên gặp trác Bạch Dương, ít nhiều có chút tâm lý dò xét, thậm lý có thể nói còn có một chút khinh thường.

Đây không phải bí thư huyện ủy mà trực tiếp đi làm người mẫu không phải tốt hơn sao?

Thế nhưng khi Bạch Dương mặt bình tĩnh, giọng nói thản nhiên mở miệng thì vẻ mặt của mấy tên đó trở nên khác hẳn. Lại nghĩ người ta tuổi còn trẻ lại đẹp mà đầu được đội mũ cánh chuồn cũng không phải đùa.

Câu nói đầu tiên có thể quyết định sinh tử của ngươi.


"Bạch bí thư, quy củ của nhà khách Thiên Nga cũng quá nghiêm ngạt đi? Em muốn đến thăm chị nhưng người ta chính là ngăn không cho vào cửa. "

Bên trong điện thoại truyền đến giọng nói rất kỳ quái của Liễu nha nội

Trái tim của Bạch Dương lập tức ngỗ nghịch đập loạn ồn ào lên.

"Tiểu ngoan đồng, cậu ở nơi nào?

Bên đầu điện thoại kia, Liễu nha nội lập tức buồn bực đến không chịu được.

Hắc hắc, Bạch bí thư, xin mời tôn trọng tôi một chút có được hay không a? Kẻ hèn này là phó trưởng phòng giáo học Đoàn Tỉnh Ủy Liễu Tuấn. "

"Dù đúng là phó trưởng phòng đang chủ trì công tác thì thế nào chứ? Tiểu ngoan đồng, cậu đến thăm chị một tuần một lần lúc nào chứ? Người đâu? Làm sao cả cái bóng cũng đều không thấy? "

Bạch Dương tức giận bừng bừng kêu lên

Dù sao cái phòng này không có người ngoài, hiệu quả cách âm lại rất không tồi, Bạch bí thư cũng liền không chú ý cái gì cả. Có hét to cũng ảnh hưởng gì.

"Em muốn đến tận cửa chọ chị nhìn một cái nhưng người ta không cho em vào, em bây giờ đứng ở bên ngoài tận một ngày, nhịn đói ăn không khí của một cái nhà khách có tên là Thiên Nga thì phải?
Mà sao không đặt là nhà khách Bạch Thiên Nga luôn nhỉ?"

Bạch bí thư nghe thế nổi cơn thịnh nộ, tính tình của Liễu nha nội đúng là không dự đoán được, lại dám gân cổ mà ồn ào.

Người này lại có thể ngang nhiên nói sạo, dám nói là nhịn đói một ngày ăn không khí đi?

Có điều là Liễu Tuấn nhắc tới cái tên nhà khách Thiên Nga, Bạch Dương cũng rất là buồn cười. Huyện Ninh Bắccùng huyện Hướng Dương như nhau, khắp nơi đều là than đá, ngay cả không khí bình thường đều là lờ mờ, ngoại trừ các loại chim sẻ quạ đen có thể tùy ý thấy được nhưng loài chim Thiên Nga căn bản là không thấy thấy nửa cái bóng.Cũng không biết vì sao nhà khách chính phủ huyện Ninh Bắclại lấy "Thiên Nga" làm tên nhà khách.

"Ta đã đến huyện Trữ Bắc, Bạch bí thư cô không chào đón bản thiếu gia vậy bản thiếu gia sẽ dẹp đường quay về phủ đó. "

Liễu nha nội hầm hừ nói tại bên trong điện thoại.

Bạch Dương liền nở nụ cười.

Ngoan đồng nếu tới huyện Ninh Bắcrồi mà cứ thẳng thắn mà đi như vậy mới là quái sự. Người này vốn không buông tha bất cứ cái một cái cơ họi dùng ánh mát "sắc sắc" nhìn mình.

"Cậu vào đi, chị gọi điện thoại cho tổng đài nhà khách."

"Loảng xoảng xoẹt xoẹt" một tiếng, bên kia đã tắt điện thoại.

Bạch Dương liền ấn qua số của tổng đài.

Bạch bí thư làm như vậy cũng là bất đắc dĩ. Giả thiết nếu nàng không bảo nhà khách định điều quỷ củ như thế, mỗi ngày sẽ không biết có bao nhiêu người nhất thời đến thăm, đừng nói tới xem lý lịch sơ lược, nếu như thế thì rất có khả năng sẽ không thể ngủ trước 12 giờ.

Cán bộ của huyện Ninh Bắc ai lại không muốn nhanh chóng lộ mặt trước bí thư huyện ủy mới nhậm chức chứ?

Xuyên qua các loại con đường tin tức qua lại, đám người kia cũng đều cơ bản biết được phương châm xử lý của Thành ủy Đaị Ninh cùng Ủy Ban Kỷ Luậ Tỉnh Ủy là bắt cá lớn thả tôm tép.

Nhưng mà lời đồn tuy là nói như thế, nhưng cũng là phải tùy thuộc vào người có quyền uy nhất, tình huống có thể biến hóa bất cứ lúc nào. Hơn nữa ai là cá lớn, ai là tôm nhỏ cũng không có một cái giới tuyến rõ ràng để thả lưới.

Cho dù là tôm nhỏ nhưng có người bị bắt có người được thả, bí thư mới nhậm chức Bạch Dương này chính là người quyết định điều đó đi.

Bạch Dương chưa thăm dò rõ ràng tình huống, cũng không muốn cho bất luận kẻ nào thừa dịp gặp mặt nịnh nọt.

Không bao lâu sau khi gọi cho tổng đài, chuông cửa của phòng hạng nhất liền vang lên, Bạch Dương chợt bỗng nhiên có loại cảm giác căng thẳng không hiểu được, hít sâu một hơi, để ý đầu tóc cùng quần áo một chút, lúc này mới đi qua mở cửa.

Bạch Dương mở cửa phòng, mắt thấy đầu tiên không phải là Liễu Tuấn mà là nhân viên phục vụ Mỹ Mỹ của nhà khách, hình dạng tướng mạo thanh tú chừng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi ,vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn, trên người mặc áo trắng cùng váy ngắn bó sát người la lướt, rất có phong thái là chuyên môn phục vụ cho các phòng hạng nhất, cô ta nhìn thấy Bạch Dương thì liền rất là kính cẩn hơi khom lưng cúi đầu nói: "Bạch bí thư, ngài có khách đến thăm."

Sau đó Mỹ Mỹ xoay người tránh ra, đi theo phía sau tự nhiên chính là Liễu nha nội cao to tuấn lãng.

Người này mặc một bộ áo vét màu đen, mặc quần âu màu đen cùng đi giày da đen, có vẻ rất có sát
khí, nếu không phải là buổi tối nói không chừng hắn còn muốn mang trên mặt một cái kính râm màu đen nữa.

"Phép tắc của Bạch bí thư thật tốt."

Liễu nha nội cũng không chờ Bạch Dương mời một tiếng, trực tiếp đi vào trong phòng ngó đông ngó tây.

"Làm sao ngay cả chậu hoa cũng không có?"

Liễu nha nội bắt đầu xoi mói.

Mỹ Mỹ đang pha nước trà cho hắn nghe thế sợ đến rung cả người, run run một cái liền vẩy ra một chút, vội vàng cuống quít nói : "Cái này, tôi đi lấy một chậu hoa qua ngay."

Bạch Dương thấy nàng pha chính là nước sôi liền vừa cười vừa nói: "Mỹ Mỹ, bớt nước trà nóng đi rồi cho thêm chút lá trà, Liễu trưởng phòng thích uống trà đặc."

"Dạ dạ. "

Mỹ Mỹ lại vội vàng đem nước sôi đổ đi, chế thành trà đặc nóng hôi hổi, trong đầu chỉ là không ngừng kỳ quái, không biết Liễu trưởng phòng này là có cái địa vị gì, hình như Bạch bí thư cùng hắn cực kỳ quen thuộc, ngay cả thói quen sinh hoạt cũng đều rõ ràng như vậy.

Nghe nói Bạch bí thư là độc thân, nếu là tuổi của hai người gần một chút, thì thật ra rất xứng đôi.

Mỹ mỹ ở trong lòng nghĩ rất quái đản.
.
Có thể được phân công giao cho phục vụ cho bí thư Huyện Ủy, Mỹ Mỹ cũng là có quan hệ nhất định, có thể nghe được rất nhiều tin tức công khia cùng bí mật.Bạch bí thư đến nhận chức mười ngày, Mỹ Mỹ nghe nói nàng đối với các cán bộ các rất nghiêm khắc.

Một đám người già đời trong quan trường đều rất sợ nàng, có điều là Bạch bí thư đối với người phục vụ như các nàng cực kỳ ôn hòa.

Cho tới bây giờ cũng không ra oai cái gì, nếu như không biết thân thể của nàng, thật sự sẽ đem nàng trở thành một đại tỷ tỷ hàng xóm dịu dàng.

Mỹ Mỹ pha xong nước trà đang muốn đưa cho Liễu Tuấn, lại thấy hắn đã nhếch miệng ngồi ở trước bàn làm việc của Bạch bí thư, lật xem văn kiện của Bạch bí thư liền không khỏi giật mình thất kinh.

Mấy thứ này sao có thể tùy tiện lật xem được chứ!

"Hừm, độ sáng của cái đèn bàn này quá chói mắt, ngồi xem văn kiện dưới loại ánh sáng như ngọn đèn này không tới một giờ sẽ choáng đầu, hoa mắt, tiểu muội muội, xem ra lãnh đạo nhà khách của các vị thiếu quan tâm đối với Bạch bí thư rồi!"

Mỹ Mỹ mới về di phía trước được hai bước lại nghe đến Liễu trưởng phòng nói lên liền kinh hãi, trong lòng không khỏi dâng lên một cổ cảm giác chán ghét. Ngươi là ai chứ. Cho dù ngươi là bạn của Bạch bí thư cũng không nên mới tới đã ra sức xoi mói châm chọc như vậy đi? Nhà khách chúng ta cũng không phải do ngươi quản.

Nhưng mà lời nói của Liễu Tuấn chính là nói được đến lợi hại.

Cái câu bình luận "Thiếu quan tâm dối với Bạch bí thư" này là người bình thường có thể gánh nổi sao.

Nếu thật sự án định như thế, không phải nói tới quản lý nhà khách sẽ không may, mà cả Mỹ Mỹ cũng phải rơi theo.

Coi thái độ giữa Liễu Tuấn này cùng với Bạch bí thư, quả thực quan hệ rất gần.

Mỹ Mỹ thu lại vẻ chán ghét, trên mặt lộ ra một chút không dám chậm trễ vội vã đem nước trà dâng tới vừa cười vừa nói: " Liễu trưởng phòng phê bình rất chính xác, chúng tôi sẽ lập tức thay đổi, phục vụ Bạch bí thư là vinh dự của chúng tôi."

Nghe được lời nói mang theo mười phần giọng quan trường như vậy, Liễu Tuấn không khỏi liếc mắt nhìn nàng.

Mỹ Mỹ thấy vậy đang trên mặt lại thêm vài phần tươi cười.

Cô bé này trông vóc người cũng xem như là rất không tệ, chỉ là quá khôn khéo.

Liễu Tuấn nghĩ thầm ở trong lòng.

Này cũng khó trách, có thể được chọn phái đi tới phục vụ bí thư huyện ủy sao lại có thể bình thường. Nhất định là quản lý nhà khách phải căn nhắc suy nghĩ đăn đó nhiều lần mới chọn lựa ra người thích hợp nhất.

"Ừm, cô tên là Mỹ Mỹ đúng không? Tôi đã nói với cô, Mỹ Mỹ, chị của tôi là một lãnh đạo hết sức chuyên tâm vào công việc, yêu cầu cho cuộc sống không cao, nhưng là các cô phải giúp tôi chăm sóc chị ấy cho tốt, như vậy đi, nếu như chị tôi làm việc ở chỗ này nửa năm sau mà không có gầy đi, tôi liền tặng cô một sợi dây chuyền vàng coi như là tỏ lòng cảm ơn đối với cô được hay không?

Liễu Tuấn rất chân thành nói với Mỹ Mỹ.

Mỹ Mỹ vừa là giật mình vừa là cao hứng, cảm giác chán ghét đối với Liễu Tuấn lập tức tiêu tan đi không ít, cũng không lộ ra vẻ mặt tham lam vẫn là rất bình tĩnh nho nhã trì trả lời :" Căn dặn của Liễu trưởng phòng tôi sẽ nhớ kỹ, vì Bạch bí thư phục vụ, là chức trách công việc của tôi."

"Như vậy cũng tốt. "

Liễu Tuấn gật đầu.

"Tốt lắm, Mỹ Mỹ , vất vả cho cô rồi."

Bạch Dương khẽ cười nói.

"Không vất vả, không vất vả, Bạch bí thư, Liễu trưởng phòng, các vị cứ hàn huyên, có cái gì cần thì xin gọi tôi một tiếng."

Mỹ Mỹ trên mặt mang nụ cười lui ra ngoài.

"Tiểu ngoan đồng, hôm nay làm sao lại mặc một thân quần áo đen vậy?"

Đợi đến khi Mỹ Mỹ ra cửa, Bạch Dương liền cười híp mắt nói.

Liễu Tuấn hơi choáng một chút.

"Không có ngờ tới Bạch đại bí thư cũng là lắm chuyện như vậy, vừa thấy mặt đã mang quần áo ra nói chuyện. Đến bên trong cái ổ than của huyện Ninh Bắcnày không mặc một thân đen rất khó thích ứng. "

"Nói bậy bạ, ai nói với cậu huyện Ninh Bắclà một cái ổ than. "

Bạch Dương liền có chút không vui.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi