TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

- Tiểu Tuấn, nghe nói anh và đứa cháu thứ ba nhà họ Từ có chuyện hà?
Tiểu Thanh cười tủm tỉm trong điện thoại hỏi.

- Em nghe ai nói thế?

Liễu nha nội ở trong gian phòng số ba của nhà khách Thiên Nga, đang chán chết thì nhận được cuộc điện thoại này, không khỏi tinh thần phấn chấn, đừng thấy Liễu Tuấn có tới mấy vị hồng nhan chi kỷ, thực ra nhiều lúc lại rất cô đơn.

Đôi khi Liễu Tuấn cũng nghĩ, sao phải "ngược đãi" bản thân, cứ thu thêm vài người nữa không phải tốt sao?

Có điều cũng chỉ là nghĩ mà thôi, không dám làm thật.

Bản chất Liễu Tuấn không phải là ngoại người "lăng nhăng", hiện giờ có mấy hồng nhan, mỗi lần nghĩ tới Liễu Tuấn đều cảm thấy mình mắc nợ nhiều rồi, còn thu thêm vài người nữa, chẳng phải làm bản thân day dứt chết sao?

Tiểu Thanh có ra tinh nghịch:
- Hi hi, chuyện của anh có gì mà em không biết?

Liễu Tuấn gãi đầu, sao Tiểu Thanh ngày càng giống Hà Mộng Doanh, học cái trò KGB rồi?

Chắc là Liễu Triệu Ngọc liên hệ với cô rồi.

- Ừm, anh Triệu Ngọc nói ở vấn đề tài chính này, anh ấy không hiểu rõ lắm, nên bảo em thu thập tên Từ Tam kiêu ngạo kia, hi hi, anh định chơi hắn ra sao đây? Hay là chơi lớn một chút, kéo luôn cả nhà họ Từ vào nhé?
Tiểu Thanh nói rất thoải mái.

Nhà họ Từ ở Hồng Kông tất nhiên là gia tộc lớn, nhưng Tiểu Thanh cũng chẳng kém, tốc độ quật khởi rất nhanh, cho dù nhân mạch tích lũy không được bằng tập đoàn họ Từ, nhưng sức hiệu triệu trong giới tài chính không kém, thêm vào "địch ngoài sáng ta trong tối", muốn chơi cho nhà họ Từ một vố, e rằng đối phương khó chống đỡ được.

- Đừng làm loạn nhé, kỳ thực anh chỉ lấy Từ Tam ra làm quân cờ mà thôi.
Liễu Tuấn vội ngăn cản Tiểu Thanh.

Giống như mấy hồng nhan tri kỷ khác, Tiểu Thanh yêu Liễu Tuấn vô cùng, nghe Liễu Triệu Ngọc nói tới chuyện này, lập tức nổi giận, nói phải cho Từ Triết Hoằng một bài học, biết thế nào là trời cao đất rộng.

- Thực thế thì bỏ qua vậy!
Nghe giọng nói của Tiểu Thanh, rõ ràng là không thật lòng lắm.

Liễu Tuấn dặn:
- Thôi vậy, đừng làm lớn, nhà họ Từ dù sao cũng không phải là quá tệ. Còn về Từ Tam, dạy cho một bài học, khống chế trong phạm vi 2 tỷ thôi, để hắn biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Trên thương trường, vẫn phải hòa khí phát tài.

Tiểu Thanh làu bàu:
- Hừ, mất hứng.

Liễu Tuấn không khỏi bật cười, nếu như các cổ đông của quỹ Thịnh Nghiệp biết được, Liễu chủ tịch mà bọn họ tôn kính như thần linh lộ ra tâm tình con nít như thế, sẽ sợ tới té đái vãi phân, vội vàng rút tiền vốn về mất.

- Được rồi, đừng giận nữa, coi như kiếm mấy trăm triệu làm tiền tiêu vặt đi.

- Ờ.
Tiểu Thanh giảu môi:
- À Tiểu Tuấn này, trong tài khoản của anh, em gửi vào một trăm triệu, anh tra nhận đi.

Liễu Tuấn choáng váng, hình như "hoa hồng" Tiểu Thanh chỉa cho mình ngày càng cao rồi.

- Thế nào, lại cướp được ở đâu được một món thế?

- Hi hi, còn chẳng phải từ phía đám mũi lõ sao? Cái lão hán gian Zyuganov kia, à không đúng, là Nga gian chứ.
Nói tới kiếm tiền là Tiểu Thành lại cười khúc khích không ngừng.

Liễu Tuấn cũng không nhịn được cười phá lên.

Nói Zyuganov là "Nga gian" là chính xác, không hề coi là nói xấu chút nào.

- Ngoài ra bên phía vùng hồ nước ngọt kia cũng có tiến triển rồi, nếu như thuận lợi, cuối năm này có thể lấy được năm phẩy sáu phần trăm cổ phần.
Tâm tình Tiểu Thanh trở nên vui vẻ.

Liễu Tuấn cũng rất cao hứng, trong điện thoại tán dương cô một chập, rồi nhắc: - Nếu như thực sự muốn nhúng tay vào giao dịch khoáng thạch, cùng đừng chỉ chú ý tới Châu Mỹ và Châu Úc, mà còn cả bên phía Châu Phi cũng lưu ý một chút. Đặc biệt là An Phi Lạp phía tây Châu Phi, tài nguyên khoáng sản khá phong phú, có điều bên ấy hơi loạn, em đừng tự mình tới đó, phái đại biểu thôi.
*** Không đoán ra được An Phi Lạp là nước quái gì.

Quốc gia Tây Phi đó chiến loạn thường xuyên đó, thực sự không phải là nơi tốt để du lịch, nhưng chỉ cần chịu bỏ tiền, kiến lập quan hệ tốt đẹp với chính phủ đương địa thậm chí nắm trong tay một lực lượng, cũng chẳng phải là chuyện quá khó khăn.

Trước kia Liễu Tuấn hoạch định phạm vi kinh doanh cho Tiểu Thanh, nghề chính là tài chính quốc tế, song cùng với đầu tư của Thịnh Nghiệp lớn mạnh nhanh chóng, Tiểu Thanh cũng từng bước sâm nhập vào thực nghiệp, chủ yếu là ở nước ngoài, trong nước chỉ đầu tư vào công ty Đằng Phi, một là giúp công ty Đằng Phi tiếp tục phát triển, hai là cũng kiếm được không ít.

Tiểu Thanh cười nói:
- An Phi Lạp? Cho dù có bắt em cũng chẳng sang đó, mặt trời nơi đó quá gắt, đi một chuyến về là thành người da đen mất rồi.

Liễu Tuấn thuận miệng nói:
- Mặt trời ở Châu Phi có gắt một chút, nhưng có rất nhiều thứ hay, đặc biệt là đại thảo nguyên ở đông phi, rất nhiều voi, sư tử, ngựa vằn, nếu như rảnh, anh sẽ cùng em tới thảo nguyên Châu Phi ngắm động vật nhiệt đới.

Tiểu Thanh gần như vỗ tay reo lên:
- Hay quá, tự anh nói đấy nhé, không cho ăn quịt.

- Không quịt.
Liễu Tuấn nói vô cùng dịu dàng.

Tiểu Thanh cũng chỉ hứng phấn một lát, cô biết chuyện này muốn thực thi chẳng dễ dàng gì.

Hiện giờ Liễu Tuấn tuy nói chỉ là cán bộ cấp phó xử, nhưng ra nước ngoài cũng có rất nhiều hạn chế, nếu ra nước ngoài khảo sảt, tự ý vòng qua Châu Phi càng không thể, cùng với việc địa vị Liễu Tuấn trong thể chế ngày càng cao, hạn chế khi ra nước ngoài ngày càng lớn.

Có điều Tiểu Thanh không nói ra, tránh cho Liễu Tuấn khỏi day dứt.

- Tiểu Tuấn, đồng Yên nhất định sẽ tăng giá sao, vậy có cần tích trữ chút tài chính chuẩn bị đâm cho tiểu quỷ tử một phát.

Tiểu Thanh chỉ hơi thất vọng vột chút, liền khôi phục lại sự tham lam của con cá mập kinh tế, chuẩn bị mài đao xẻo thịt dê, à không phải là mài đao đâm Nhật Bản mới đúng.

Liễu Tuấn cười nói:
- Chuyện này là tất nhiên rồi, tiền của tiểu quỷ tử, có bao nhiêu kiếm bấy nhiêu, không cần nương tay! Có điều hiện giờ không cần gấp, đợi thêm năm rưỡi nữa đi. Nhưng có thể thử trước một phen, vừa luyện dao, lại gián tiếp thúc Clinton sớm hạ quyết tâm.

Tiểu Thanh liền liên tục gật đầu, rồi phát hiện ra Liễu Tuấn ở xa tít ngàn dặm, không khỏi có chút buồn cười.

- Được, em biết rồi.

- Tới lúc đó em và Xảo Nhi và anh Triệu Ngọc thương lượng với nhau, tập trung hết tài chính lại, đồng loạt khai đao, không chém tới tận xương không dừng tay.

- Quá tuyệt vời!
Tiểu Thanh hai mắt sáng rực lên.

Quỹ Thịnh Nghiệp lại thêm vào tài chính mà Xảo Nhi và Liễu Triệu Ngọc tập trung lại, tuyệt đối là một con số khủng bố, tới lúc đó tiểu quỷ tử sẽ nếm đủ.

Hai người lại "chàng chàng thiếp thiếp" một hồi, Tiểu Thanh đột nhiên hỏi:
- Tiểu Tuấn, chị ba có phải định kết hôn vào ngày mùng 1 tháng 7 không?

Tiểu Thanh lớn hơn Liễu Yênn mấy tuổi, vốn gọi là Tiểu Yên, có điều về sau ở cùng với Liễu Tuấn, liền tự động gọi là chị ba. Hai người khi ở Liễu Gia Sơn là bạn chơi đùa nhiều năm, Liễu Yên kết hôn, về tình về lý, Tiểu Thanh đều phải tham gia.

Trước kia chị cả Liễu Hoa và chị hai Liễu Diệp kết hôn, Tiểu Thành đều tham gia, tặng quà rất lớn, hiện giờ Tiểu Thanh hùng tài một phương, tặng quà kết hôn cho Liễu Yên càng lớn hơn, người khác cũng không thể nói gì.

Bà chủ lớn của Hồng Kông mà, tặng quà ít thì thật mất mặt.

- Ừ.
Liễu Tuấn chột dạ.

Bởi vì nghĩ tới một vấn đề rất nghiêm trọng.

Hôn lễ của Vũ Chính Hiên và Liễu Yên, tổ chức ở khách sạn Thu Thủy.


Liễu Tấn Tài là người kín đáo thực tế, lại là tỉnh trưởng, bao việc quân lấy người, vốn không định làm lớn, Vũ Thu Hàn xuất thân quân nhân, cũng có cùng chí hướng.

Nhưng Liễu nha nội không chịu.

Liễu Tuấn đề xuất, hôn lễ của chị ba nhất định phải thật náo nhiệt, mời thật nhiều bạn bè thân thích tham gia. Đương nhiên là bạn bè thân thích, mà không phải là cấp dưới và người quen, nếu như mở rộng khách khứa tới cấp dưới hai nhà thì có thêm ba cái khách sạn Thu Thủy cũng chẳng vừa.

Bí thư chính pháp ủy của tỉnh cưới con dâu, lại còn là con gái của tỉnh trưởng, nếu không hạn chế một chút là không xong.

Hai cha con Liễu Tấn Tài và Liễu Tuấn, lần đầu tiên xảy ra chia rẽ ở vấn đề này.

Liễu Tấn Tài không tài nào hiểu nổi vì sao Liễu Tuấn cố chấp muốn làm lớn hôn lễ của Liễu Yên, hỏi mấy lần Liễu Tuấn chỉ đáp là muốn náo nhiệt một lần, không có ý gì khác.

Liễu Tấn Tài hết sức lấy làm lạ, con trai ông đâu có thích náo nhiệt mấy.

Nguyên nhất thực sự Liễu Tuấn không dám nói với người khác, cho dù là cha mình cũng không thể.

Vì cuộc hôn lễ này, Hà đại tiểu thư, vợ chồng Lương Kinh Vĩ đều sẽ tham gia, nhà họ Hà và nhà họ Vũ giao tình thế nào? Cháu của Vũ lão gia tử lấy vợ, đừng nói là chị em Hà Mộng Doanh, dù là Hà Trường Chinh cũng phải có mặt.

Tiếp đó là Tiểu Thanh, một trong hai người tài giỏi nhất của Liễu Gia Sơn, là bạn từ nhỏ của Liễu Yên, không tới không được.

Nghiêm Phi thì khỏi phải nói, đã được quyết định là phù dâu rồi.

Còn đồng chí Liễu Tuấn là phù rể.

Quá hay, thế là Phi Phi, Tiểu Thanh, Hà đại tiểu thư cạm trán rồi.

May Xảo Nhi vì có thai không thể tới đấy.

Đây chính là nguyên nhân Liễu nha nội kiên trì phải làm thật lớn.

Chỉ có nhiều người, thật huyên náo, mới đem sự chú ý của mọi người phân tán đi, nếu không quá ít khách, Hà đại tiểu thư và Tiểu Thanh gặp nhau, khó tranh khỏi bị nhìn ra manh mối gì.

Vấn đề quan trọng ở chỗ, nếu bị nhìn ra, Liễu nha nội chỉ có thể ra nước ngoài tị nạn thôi.



Hiện giờ thấy không thuyết phục được cha, Liễu nha nội ý thức được mình phạm vào một sai lầm, chuyện thế này không nên thương lượng với Liễu tình trưởng, mà phải tìm mẹ mình để bàn.

Biết sai thì sửa.

Liễu nha nội lập tức thay đổi sách lược, chuyển hướng công kích Nguyễn Bích Tú.

Nguyễn Bích Tú vốn là người tính tình thích náo nhiệt, không may bị gả cho Liễu tỉnh trưởng, cả ngày bị nhốt trong nhà, hành động không được tự do, giờ khó khăn lắm mới có được cơ hội này, lại bị con trai "xúi bẩy" , nhưng lại sợ Liễu Tấn Tài không cho nên có chút do dự.

- Mẹ, chuyện này tốt nhất là nên thương lượng với gì Bành.
Liễu nha nội khẩn cấp hiến kế cho mẹ.

Nguyễn Bích Tú nghe thấy có lý, liền nhấc điện thoại lên liên hệ với thông gia tương lai.

Chuyện này Liễu nha nội sớm có chuyển bị rồi, bảo Vũ Viện Viện ra sức "cổ vũ" gì bành, nên hai gia mẫu thông gia vừa nói là hợp ý ngay, Vũ bí thư và Liễu tỉnh trưởng bị loại bỏ "quyền quyết định", chuyện hôn lễ làm thật lớn được quyết định như vậy.

Cuối cùng Liễu nha nội cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi