TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Đầu tuần sau, thành ủy Ngọc Lan mở cuộc họp thường ủy mở rộng, trừ mười ba thường ủy ra, còn có mở rộng tới toàn bộ phó thị trưởng chính phủ, và cac đồng chí chủ nhiệm văn phòng và ban thư ký chính phủ.

Đinh Ngọc Chu ngồi ở vị chí chính, bên phải ngồi cùng hàng với ông ta là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Hứa Chấn, bên trái là thị trưởng Thôi Phúc Thành.

Vốn một cán bộ cấp phó sở trẻ tuổi như Liễu Tuấn tới nhậm chức không cần tới Hứa Chấn tới đọc văn kiện bổ nhiệm, Hứa Chấn tới là vì Đinh Ngọc Chu, trong thưởng ủy tỉnh, Đinh Ngọc Chu xếp trên Hứa Chân, bổ nhiệm thành viên trong ban thành ủy Ngọc Lan, Hứa Chấn không tiện làm cao chỉ ủy phái trợ lý đến.

Đúng chín giờ Đinh Ngọc Chu tuyên bố họp, chậm rãi nói:
- Các đồng chí, hôm nay chúng ta mở cuộc họp thường ủy mở rộng, việc đầu tiên là mời đồng chí Hứa Chấn tuyên bố một lệnh bổ nhiệm.

Đinh Ngọc Chu hơn năm mươi, trên mặt đã thấp thoáng có dấu hiệu tuổi già, song thần thái uy nghiêm, giọng nói hùng hậu, rất hợp với thân phận.

Hứa Chấn mỉm cười với Đinh Ngọc Chu, rồi lại gật đầu với các đồng chí tham gia cuộc họp, mở gặp ra, lấy một tờ gấy bổ nhiệm mỏng, đọc:
- Căn cứ vào nghiên cứu quyết định của tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Liễu Tuấn làm ủy viên thành ủy Ngọc Lan, kiêm bí thư khu công tác khai phát sản nghiệp kỹ thuật mới Trường Hà, đồng thời căn cứ vào kiến nghị chính phủ tỉnh, quyết định bổ nhiệm đồng chí Liễu Tuấn làm tổng giám đốc kiêm bí thư đảng ủy công ty chế tạo xe gắn máy Trường Phong.

Liễu Tuấn đứng dậy, gật đầu chào hỏi các đồng chí.

Phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay, nhưng không nhiệt liệt lắm, rất trình tự.

- Kính thưa các đồng chí, đồng chí Liễu Tuấn là đại biểu cán bộ trẻ tuổi ưu tú, trước đây đã đảm nhận chức vụ phó trưởng phòng học giáo tỉnh đoàn, phó bí thư, huyện trưởng, bí thư huyện Ninh Bắc, được trung tổ bộ bình chọn làm 100 bí thư huyện thị ưu tú nhất cả nước, được trung tổ bộ biểu dương. Trong thời gian đồng chí Liễu Tuấn công tác ở huyện Ninh Bắc, đã ra sức giải phóng tư tưởng, thúc đẩy kiến thiết đội ngũ cán bộ liêm chính, hoàn thành công tác trọng yếu xóa khu gộp xã, tinh giảm cơ cấu và nhân viên, cải thiện môi trưởng đầu tư huyện Ninh Bắc, dựng nên một khu cao tân quy mô, giảm nhẹ gánh nặng cho nông dân, thu được một loạt thành quả to lớn...

Hứa Chấn theo thông lệ giới thiệu sơ qua tình huống của Liễu Tuấn, giọng vô cùng trầm ổn không mang theo chút cảm xúc nào.

Phòng hội nghị lại một lần nữa vang lên tiếng vỗ tay.

Mọi người mặc dù sớm đã biết thông tin về Liễu Tuấn, nhưng đợi tới khi thực sự gặp mặt vẫn bị sự trẻ trung của y làm cho giật mình.

Ngồi trong phòng hội nghị hôm nay, ngay cả người thư ký ghi chép cũng chẳng có ai dưới 30 tuổi, cả một đám cán bộ trung niên thần thái uy nghiêm, đột nhiên xuất hiện khuôn mặt trẻ quá thể đáng xuất hiện, luôn làm người ta thấy quai quái, dường vì vì Liễu Tuấn xuất hiện mà không khí trong thường ủy trở nên quỷ dị.

Trò đùa đấy à?

Chỉ là một sinh viên đại học thôi, đã nghiễm nhiên thành cán bộ cao cấp rồi, vị trí và xếp thứ còn trên rất nhiều phó thị trưởng trên năm mươi.

Mọi người nhìn ngó Liễu Tuấn, Liễu Tuấn lại chẳng ngó đồng nghiệp sao?

Ban thành ủy Ngọc Lan chưa biết sức chiến đấu thế nào, nhưng ấn tượng đầu tiên của Liễu Tuấn là tuổi lớn rồi, mấy năm qua trung ương luôn ra sức đề bạt cán bộ trẻ làm phong phú ban lãnh đạo, xem ra cái chính sách này không được thực thi tốt lắm ở thành phố Ngọc Lan.

Hứa Chấn giới thiệu xong, Đinh Ngọc Chu gật đầu tiếp lời:
- Đồng chí Tiên Phong hãy giới thiệu các đồng chí dự hội hôm nay đi, về sau là đồng sự trong một ban, mọi người hãy làm quen một chút.

Đây là trình tự phải có, thông thường thành với mới tới thì phải do bí thư giới thiệu với người khác, nhưng Đinh Ngọc Chu là người nắm quyền "nhất ngôn cửu đỉnh" ở Ngọc Lan, tuổi hơn xa Liễu Tuấn, nên để Thai Tiên Phong phó bí thư quản lý công tác cán bộ giới thiệu, không một ai nói ông ta khinh xuất được.

- Đồng chí Liễu Tuấn, đây là thị trưởng Thôi Phúc Thành.
Thái Tiên Phong bắt đầu giới thiệu từng cấp một cho Liễu Tuấn.

- Chào Thôi thị trưởng.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu chào.

Thôi Phúc Thành chừng 50 tuổi, đầu hơi hói, tóc vẫn đen nhánh, nhìn qua thì sức lực sung mãn, kỳ thực chỉ kém Đinh Ngọc Chu sáu bảy tuổi mà thôi, nhưng nhìn qua thì tự hồ trẻ hơn Đinh Ngọc Chu tới chục tuổi.

Sau Thôi Phúc Hoành là ủy viên xếp thứ 3 Thái Tiên Phong, tiếp đó là phó thư ký kiêm bí thư kỷ ủy Điền Hoằng Chính.

Bất ngờ vị này không phải là một nam giới, lại là nữ đồng chí nữ bốn mươi mấy tuổi, mặt mũi thân thiện, mặt luôn mang nụ cười ôn hòa, mắt mũi ngăn ngắn, có thể nhìn ra khi còn trẻ là một mỹ nữ.

- Cậu đừng coi thường Điền Hoằng Chính, bà ta nhìn qua rất ôn hòa, nhưng đối phó với cán bộ vi phạm kỷ luật, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo quyết không hàm hồ, là cán bộ do trung kỷ ủy đưa xuống.
Đó là nguyên văn lời nói của Bạch Dương.

Chị Bạch Dương sau khi cả kinh vì biết tiểu ngoan đồng bị điều tới thành phố Ngọc Lan, liền khẩn cấp tìm cho y toàn bộ tư liệu về thành viên ban thường ủy Ngọc Lan, nói với tiểu ngoan đồng qua điện thoại đúng hai tiếng liền.

Cha cô quản lý hồ sơ cán bố toàn quốc, có thứ này là đương nhiên, Bạch Dương khi trao đổi với Liễu Tuấn không chỉ là tin tức trên giấy tờ, còn thêm vào rất nhiều tin tức nghe ngóng được, với sự tỉ mỉ cẩn thận của Bạch Dương, nhưng tin tức này khẳng định qua xác nhận, nhưng lời đồn đại bậy bạ Bạch Dương sẽ không tùy tiện nói cho tiểu ngoan đồng nghe.

Đây là một chuyện lớn, nếu không cần thận làm lỡ chuyện của tiểu ngoan đồng, tới lúc quan trọng sẽ xảy ra vấn đề.

Theo lời nói của Bạch Dương, vị trí của Điền Hoằng Chính ở trong thành ủy Ngọc Lan rất đặc biệt, tự thành một hệ thống, rất độc lập.

Tiếp theo đó là phó thị trưởng thường vụ Đỗ Văn Nhược , cũng trên 40, người tầm trung gầy gò, mặc đồ tây thẫm màu, đeo kính gọng đen to, ăn mặc rất chính thức, thái độ nghiêm nghị, chỉ hơi gật đầu đáp lại lời chào của Liễu Tuấn.

Nhận xét của Bạch Dương là: Cán bộ bản địa, do một tay Đinh Ngọc Chu đề bạt lên, là quân cờ kiềm chế Thôi Phúc Hoành, tác phong vững vàng, có chút khuynh hướng bảo thủ.

Thứ 6 trong thường ủy là trưởng phòng tổ chức Kim Lập Kỳ, người cao lớn, hộ tịch là một khu tự trị đông bắc, đáp lại lời chào của Liễu Tuấn rất lớn, giọng sang sảng.

Vị trưởng phòng tổ chức này mang tới ấn tượng không giống với các trưởng phòng tổ chức khác là thường phải trầm ổn, khác với vị đại hán khôi ngô sảng khoái này.

Đương nhiên Liễu Tuấn biết, làm tới chức này thì không phải tầm thường, chớ lấy tướng mạo đo con người.

Tiếp sau đó là bí thư chính pháp ủy Mạnh Kế Lương, chừng 40, trong thành ủy trừ Liễu Tuấn ra thì là người trẻ nhất rồi, trông qua rất nho nhã lịch sự, chẳng hề giống người nắm quyền cơ quan đầy quyền lực.

Xếp thứ tám là trưởng phòng tuyên truyền Dương Nguyên Ích, cũng là trung niên nam nhân trên 40, là người rất chững chạc, làm Liễu Tuấn ngạc nhiên là Bạch Dương Nói hắn là bạn đại học của Dung Bách Xuyên trưởng phòng tuyên truyền tỉnh N, tư giao không tệ.

Liễu Tuấn khi nghe Bạch Dương nói thế thì cảm động vô cùng.

Chị Bạch Dương tự mình làm quan cũng chẳng bỏ công sức như vậy, nhưng vì Liễu Tuấn mà hao tổn tâm chí, ngay cả bối cảnh này cũng hỏi rõ ràng.

Tiếp đó là trưởng ban thống chiến Yêu Hải Anh, là một nữ đồng chí trên bốn mươi, kiêm luôn chức vụ chủ tịch công hội và chủ tịch chính hiệp, nhìn rất khéo léo nhanh nhẹn, dưới bộ đồ tay màu đen, là chiếc áo len đỏ cao cổ, tăng thêm một vẻ diễm lệ cho khung cảnh toàn màu "u ám" này.

Sau đó nữa là tư lệnh viên khu cảnh bị Thường Uy, quân hàm đại tá, có khí chất quân nhân, khi đáp lời Liễu Tuấn khá khách khí, dưới tình huống thông thường quân đội không xen vào chuyện quản lý địa phương, nên luôn khách khí lịch sự với các thành viên trong ban.

Xếp thứ 11 là Hàn Kính Vũ bí thư khu ủy khu Dương Xuyên, khu Dương Xuyên là khu tốt nhất thành phố Ngọc Lan, cơ quan chỉnh phủ đều đặt ở đây, cấp bậc hành chính đặt là phó sở. Hàn Kính Vũ 46 tuổi, giống Đỗ Văn Nhược, nghiêm túc, trầm tĩnh.

Xếp thứ 12 là đồng chí Liễu Tuấn.

Cuối cùng là thư ký trưởng Phùng Đào, tuổi chùng năm mươi, người gày gò, đen kính đen, mặt rất ôn hòa, cứ cười với Liễu Tuấn suốt.

Vốn Liễu Tuấn mới tới hơn nữa lại tuổi còn quá trẻ, phải xếp ở vị trí cuối cùng mới đúng, nhưng bí thư khu Trường Hà tiền nhiệm ở vị trí này, giờ không phải lúc đổi kỳ, mà là đổi người mà thôi, Đinh Ngọc Chu không muốn thay đổi trật tự này, nên chẳng ai làm điều thừa thãi.

Mà cho Phùng Đào xếp trên một bậc cũng chẳng có ý nghĩa gì, Phùng Đào đã 50 rồi, không gian thăng tiến rất ít, không vì một cái hư danh này mà tranh giành, Liễu Tuấn và Phùng Đào chỉ là lãnh đạo thành ủy trên danh nghĩa, trừ có quyền lợi bỏ phiếu ra thì những chuyện quan trọng khác không xen vào được.

Phải nói ban thường ủy này được bố trí vô cùng chính thống, chút mới mẻ duy nhất là chức thường ủy của Liễu Tuấn, đại bộ phận khu cao tân các nơi không được vào thường ủy.

Bên phía chính phủ, trừ Thôi Phúc Thành và Đỗ Văn Nhược ra, thì Cốc Tòng Chính tuổi lớn nhất, gần tới lúc nghỉ hưu rồi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi