TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Trong một gian phòng bao xa hoa nhất của hộp đêm Dạ Đế, Liễu Tuấn gặp mặt Cốc phó thị trưởng béo ú.

Chu Phi Dược nghe nói Liễu Tuấn muốn bái phỏng Cốc Tòng Chính, liền đem quá trình "tới công ty xem xét" bỏ qua, đưa thẳng Liễu Tuấn tới hộp đêm Dạ Đế, trong phòng bao trừ Cốc Tòng Chính còn có hai nữ nhân trang điểm lỏe loẹt, một trong số đố là chị Dung tú bà của hộp đêm.

Liễu Tuấn vóc dáng cao lớn, vừa vào trong dã làm gian phòng như tức thì mờ đi, chị Dung nhất thời còn chưa nhận ra y là "bạn trai mới" của Tiểu Ngả.

- Ôi chao Liễu bí thư, xin chào xin chào.
Cốc Tòng Chính thấy Liễu Tuấn vào cửa, vội đứng dậy di động tấm thân béo núc đi nhanh tới bắt tay Liễu Tuấn.

- Chào Cốc thị trưởng.
Liễu Tuấn vẫn tươi cười trước sau như một.

Cốc Tòng Chính hơn năm mươi, làm hết khóa này sẽ nghỉ hưu.

Cho dù đầu tóc có nhuôm đen nhánh, nhưng khuôn mặt trông còn già hơn cả tuổi, khi bắt tay Liễu Tuấn dù dùng sức cả hai bàn tay, vẫn khiến y cảm thấy rất yếu ớt.

Đã thế trên người còn xức nước hoa rất đậm, kết hợp với mùi cơ thể, trở nên rất khó ngửi.

May Liễu nha nội rèn luyện lâu năm không tới mức nhíu mày lại.

- Nào nào, mời Liễu bí thư ngồi! Đường xa vất vả, tối nay phải thả lỏng một chút.
Cốc Tòng Chính khách khí vô cùng, kéo tay Liễu Tuấn cùng ngồi xuống ghế sô pha.

- Tiểu Dung, sao thế? Khách quý tới rồi còn cứ đứng ngây ra đó làm gì? Mau mau đưa đồ uống lên chứ!
Cốc Tòng Chính vội quát chị Dung.

Có lẽ Cốc Tằng Chính tỏ ra quá thân thiết, trong lòng Liễu Tuấn càng thêm cảnh giác.

Mặc dù y là thường ủy, nhưng Cốc Tòng Chính không cần phải ân cần như vậy.

Bỗng dưng tỏ ân cần, ắt có mưu đồ lớn!

Tiểu Dung tất nhiên là tú bà của hộp đêm này, cô ta cực kỳ đầy đặn lại còn mặc y phục bó sát người, đứng thì còn đỡ, chứ ngồi xuống vòng mỡ bụng liền lộ ra ngay.

Nghe Cốc Tòng Chính quát như thế, chị Dung giật mình, đồng thời lộ vẻ kinh ngạc.

Người mới tới này chỉ là đứa bé lớn xác, tuổi sợ là còn ít hơn cô ta lại làm Cốc Tòng Chính đối đãi như cấp trên, từ khi hộp đêm Dạ Đế mở tới nay, cô ta là ma ma của nơi này, Cốc Tòng Chính và Chu Phi Dược là chỗ dựa lớn nhất cũng là khách quen.

Cô ta rất ít khi thấy Cốc Tòng Chính dùng thái độ này đối đãi với người khác.

Có điều cô ta không dám chậm trễ, vội rót rượu cho Liễu Tuấn.

- Tiểu Dung, nước quả nước quả, Liễu bí thư không thích uống rượu.
Chu Phi Dược vội nhắc nhở.

Tình cảnh khi liên hoan, Liễu Tuấn không uống rượu, Chu Phi Dược vẫn nhớ y nguyên.
- A, vâng vâng, được ạ.
Chị Dung chân tay bối rối đổi sang nước hoa quả.

Đồ uống trong hộp đem trộn lẫn rất nhiều hàng giả, nhưng chắc Cốc Tòng Chính và Chu Phi Dược không dám lấy đồ giả ra chiêu đãi Liễu Tuấn.

- Liễu bí thư, tôi kính ngài một chén!
Chị Dung cười tươi, nâng cốc bia lên, thỏ thẻ nói, khuôn mặt tròn trông càng lớn, mắt hít lại.

- Không cần thiết, mọi người đều tới đây thả lỏng, cứ tùy ý đi.
Liễu Tuấn hờ hững nói, nâng lý nhấp một ngụm.

Làm vậy tất nhiên là rất mất lịch sự.

Có điều đối với nhân vật cả Cốc Tòng Chính cũng phải thận trọng đối đãi, cô ta nào dám so đo người ta có lịch sự hay không? Tươi cười nói:
- Liễu bí thư, ngài là lãnh đạo, tôi cạn chén, ngài tùy ý.
Nói rồi ngửa cổ uống cạn cốc bia.

Cốc Tòng Chính cười tươi nói:
- Liễu bí thư, Tiểu Dung là phục vụ trưởng ở nơi này, các phục vụ đều do cô ấy quản lý, Liễu bí thư có cần gì cứ thoải mái sao bảo là được.

Lời này ý tứ đã vô cùng rõ ràng.

Đoán chừng tâm tư Chu Phi Dược và Cốc Tòng Chính như nhau, người trẻ tuổi như Liễu Tuấn, có mấy ai không thích nữ sắc?

Liễu Tuấn gật đầu mang đầy tính lễ tiết, nói:
- Cám ơn Cốc thị trưởng, thi thoảng thả lòng thỉ được, thường xuyên tới không hay, dây là vũ trường của công tay Trường Phong, thế nào cùng phải chú ý ảnh hưởng một chút.

- Đương nhiên, Liễu bí thư còn kiêm cả giám đốc công ty Trường Phong mà.
Cốc Tòng Chính cười ha hả.

Chị Dung nghe lời này thì kinh hãi.

Sớm đã nghe nói bên trên muốn phái một giám đốc xuống, hóa ra là người trẻ tuổi này? Nhưng sao còn là bí thư gì? Chẳng hiểu nổi.

Chị Dung bất giác len lén nhìn kỹ lại Liễu Tuấn, càng nhìn càng kinh hãi, đây chẳng phải là "bạn trai mới" tối hôm đó Tiểu Ngả đưa tới sao, không trùng hợp như thế chứ?

Nhưng cô ta còn càng nhìn càng thấy giống.

Khi đó cô ta còn ngạc nhiên, một anh chàng cao lớn đẹp trai, sao bị con điếm nhỏ Tiểu Ngả kia mê hoặc rồi.

Chu Phi Dược ngồi cạnh bên chị Dung, đưa tay khẽ béo hông cô ta, ý tứ là mau đi tới lấy lòng Liễu Tuấn.

Chị Dung thấy thái độ này của Chu Phi Dược cuối cùng cũng tin, người trẻ tuổi này chắc chắn là giám đốc mới, liền thỏ thẻ nói:
- Liễu bí thư, Cốc thị trưởng, hai vị ngồi đây, tôi đi gọi mấy em gái vào cùng hát.
Nói rồi liền kéo ống tay áo Chu Phi Dược, đi ra ngoài.

Chu Phi Dược hơi ngạc nhiên, cũng cười bồi gật đầu với Liễu Tuấn và Cốc Tòng Chính, theo cô ta đi ra ngoài.

- Phù, sợ chết đi được.
Vừa ra khỏi cửa, chị Dung dựa tấm thân đầy thịt vào tường, thở phào, vỗ lên bộ ngực đẫy đà.

- Sao thế?
Chu Phi Dược biến sắc.

Chị Dung thở một hồi, bình tĩnh lại rồi nói:
- Ông chủ, tôi nói này, Liễu bí thư buổi tối mấy ngày trước có tới hộp đẹp chúng ta, đi cùng với Tiểu Ngả đấy..

Chu Phi Dược thất kinh:
- Cái gì? Cô không nhìn nhầm chứ?

- Chậc chậc, một anh chàng đẹp trai cao lớn như thế, tôi làm sao mà nhầm được.

Sắc mặt Chu Phi Dược tức thì biến đối liên tục.

Liễu Tuấn mấy ngày trước đã tới công ty Trường Phong.

Tin tức này thực kinh người!

Y tới làm gì? Thường phục vi hành? Vậy chẳng phải y đã nghe ngóng được tin tức gì đó?

Chu Phi Dược trong lòng có điều mờ ám, nên đối với loại chuyện này càng thêm cẩn thận.

Chỉ chốc lát Chu Phi Dược bình tĩnh lại, hỏi vội:
- Cô nói đi cùng với ai? Tiểu Ngả ư?

- Đúng là Tiểu Ngả, là con bé mà Cốc thị trưởng thích ấy.

- Ra thế.
Chu Phi Dược mỉm cười.

Tưởng rằng Liễu Tuấn đi vi hành, ai ngờ là đi tán gái, có lẽ ban đầu Liễu Tuấn tới không phải là vì tán gái, nhưng vừa tới đã chung chạ với Tiểu Ngả, xem ra ông ta phán đoán không sai chút nào, người trẻ tuổi này đúng là khoái món đó, có điều trong lòng khinh bỉ Liễu Tuấn.

Không ngờ nhìn trúng Tiểu Ngả, có thể thấy Liễu nha nội là loại ăn tạp.

- Nếu đã thế sao còn không mau gọi Tiểu Ngả tới?

- Nhưng Cốc thị trưởng còn ở đây..
Chị Dung do dự nhắc Chu Phi Dược, đừng để lúc đó hai đại lão nổi cơn ghen thì bọn họ không chọc vào nổi.

- Hừ, óc cô là óc lợn à? Cô cho rằng bọn họ để ý đến hạng gái như Tiểu Ngả sao? Chơi bời thôi, Cốc thị trưởng sao có thể vì Tiểu Ngả mà khó chịu với Liễu bí thư! Đúng là thứ kiến thức đàn bà! Đi mau đi, cô cảnh cáo Tiểu Ngả, đừng phóng túng trước mặt Liễu bí thư.

Chu Phi Dược đoán chừng mấy ngày trước Liễu Tuấn không nói thân phận cho Tiểu Ngả, nếu không sợ rằng tin này đã truyền khắp công ty Trường Phong rồi, chẳng may Tiểu Ngả mà không biết lớn biết nhỏ truớc mặt Liễu Tuấn thì hỏng việc.

- Vâng vâng, tôi đi gọi ngay...

- Gọi thêm vài người nữa, người trẻ tuổi thích đồ mới mẻ, tốt nhất là hàng nguyên kiện ấy...
Chu Phi Dược vội dặn dò thêm.

- Ông chủ, mấy ngày qua không có hàng mới nữa, nếu có còn chẳng phải là đưa ngay cho Cốc thị trưởng rồi ư? Ông chủ này, Liễu bí thư rốt cuộc là ai thế, nghe Cốc thị trưởng nói là giám đốc công ty Trường Phong, sao còn luôn mồm gọi là Liễu bí thư?
Cô ta không kìm được tỏ mò hỏi:

- Hắc, nói ra cô sợ chếp khiếp! Người ta là thường ủy thành phố Ngọc Lan, bí thư khu ủy khu Trường Hà kiêm giám đốc công ty Trường Phong đấy!

- Mẹ ơi!
Chị Dung kinh hãi thốt lên, lại một lần nữa đưa tay vỗ ngực.

- Lợi hại thật!

- Con trai tỉnh trưởng, con rể bí thư tỉnh ủy, lại chẳng lợi hại à.

- Lại còn thế nữa!
Cô ta lại thốt lên.

Chu Phi Dược hạ thấp giọng quát:
- Đừng có đứng đây mà kêu la nữa, đi đi!

- Vâng vâng.
Cô ta lắc cái mông lớn lật đật chạy đi.

Chu Dược Phi nhìn theo cái mông lắc lư cô ta, rồi trầm tư một lúc mới đi vào phòng bao, trong chớp mắt đó mặt lại cười tươi roi rói.

Liễu Tuấn như vô tình liếc mắt qua.

Chu Phi Dược đột nhiên thấy rùng mình! Ông ta có tật giật mình mà lại.

Cứ như vị bí thư mới này có ý ra tay đối phó với ông ta.

Nếu đổi lại mình ở vị trí của Liễu Tuấn, vừa mới tới phải lấy người ra khai đao thị uy, mình chẳng phải là đối tượng thích hợp nhất sao? Thường vụ phó giám đốc bị hạ rồi, còn kẻ nào dám gây sự.

Quan trọng nhất là Chu Phi Dược biết vấn đề của mình nghiêm trọng cỡ nào.

Xem ra bất kể ra sao cũng phải chủ động tránh thủ dựa sát vào, để vị nha nội có lai lịch cực lớn này là chiến hữu của mình, nếu thế coi như lão Chu được đóng bảo hiểm rồi, không sợ ai nữa.

Một lúc sau cửa phòng bao bị đẩy ra, một mùi nước hoa nồng bay vào, chị Dung đi trước, phía sau là một loạt bảy tám cô gái trẻ trang điểm lộng lẫy, Tiểu Ngả người thon cao và Tiểu An đầy đặn được xếp phía trên cùng

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi