TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Chiếc Audi đen bóng đi trên con đường tới công viên Long Sơn, trên vị trí ghế phụ là cảnh vệ Tiểu Lưu của Hà Trường Chinh.

Tiểu Lưu không xuất thân từ cảnh vệ TW, mà Cao Đức Thịnh đích thân tiến cử với Hà Trường Chinh, là tinh anh của đại đội tổ chức, có điều sau khi làm cảnh vệ của Hà Trường Chinh, quan hệ tổ chức cũng điều tới cảnh vệ TW.

Cảnh vệ trước kia của Hà Trường Chinh là cảnh vệ của nhà họ Hà, hiện giờ làm trung đoàn trưởng ở quân khu Đông Nam.

Hà Trường Chinh và Liễu Tuấn ngồi ở hàng ghế sau.

Tiểu Lưu trước kia chưa gặp Liễu Tuấn, miệng tuy không nói ra, nhưng trong lòng ít nhiều có chút ngạc nhiên, không hiểu người trẻ tuổi này là ai lại có thể ngồi ngang hàng với Hà tư lệnh.

Công viên Long Sơn là một nơi có phong cảnh cực đẹp của thủ đô, là vườn hoàng gia ngày xưa, thấp thoáng trong tàng cây xanh là từng tòa biệt thự xinh đẹp, mục tiêu của chiếc xe Audi chính là một trong số những tòa biệt thự đó.

Chiếc xe rẽ vào con đường nhỏ không lâu thì gặp phải trạm kiểm tra, nhưng không ai ngăn cản, nhìn thấy biển số xe, lính gác liền đứng nghiêm chào cho đi qua.

Có thể ở trong này tất nhiên là nhân vật có thân phận cực cao.

Nhìn thấy một tòa biệt thự phong cách cổ điển ở trước mặt, đột nhiên Hà Trường Chinh nói:
- Chúng ta đi gặp Kính chủ nhiệm.

Liễu Tuấn hơi giật mình.

Vị Kính chủ nhiệm này y vô cùng quen thuộc, kiếp trước đã thấy trên TV nhiều lần, một trong chín cự đầu sau này, phó bí thư thành phố Đông Phương Minh Châu điều tới làm phó chủ nhiệm văn phòng, ba năm trước nhậm chức chủ nhiệm văn phòng TW, trong lễ thọ của Hà lão gia tử, y từng từ xa nhìn thấy một lần, khi đó Kính phó chủ nhiệm đại biểu cho thủ trưởng số một tới chúc thọ cho Hà lão gia tử.

- Kính chủ nhiêm?
Liễu Tuấn hỏi lại.


Hà Trường Chinh chỉ gật đầu không nói gì thêm.

Liễu Tuấn chẳng phải là sợ gì Kính chủ nhiệm, tuy tuổi y nhỏ, chức vị thấp, nhưng tiếp xúc với không ít nhân vật lớn, chỉ là trong nhất thời y không hiểu ra vì sao Hà Trường Chinh muốn dẫn y đi gặp Kính chủ nhiệm thôi.

Trong nhân mã thuộc hệ thủ trưởng số một, địa vị của Kính chủ nhiệm rất nổi bật, nhiều khi ông ta thậm chí xuất hiện với tư cách đại biểu cá nhân của thủ trưởng số một.

Nghiêm khắc mà nói, thủ trưởng số một và đường lối chính trị của Nghiêm Liễu hệ hiện nay không hoàn toàn nhất trí.

Hà Trường Chinh đột nhiên dẫn một kẻ vãn bối như y tới gặp Kính chủ nhiệm là có ý gì.

Chỉ một câu nói nhẹ nhàng của Hà Trường Chinh đã làm cho đầu óc y nổi sóng, phải biết thân phận của y hiện nay không đơn giản là vãn bối của nhà họ Hà, còn lại người nối nghiệp của Nghiêm Liễu hệ.

Hiển nhiên đây là quyết định của Hà lão gia tử.

Tối qua Hà Trường Chinh đỡ Hà lão gia tử vào phòng ngủ nghỉ ngơi đã ở lại thêm vài phút.

Vậy ý tứ của Hà lão gia tử là gì đây?

Tính cách của Hà Trường Chinh luôn ít nói, nghiêm nghị, cho dù biết lúc này Liễu Tuấn có trăm ngàn suy nghĩ nhưng lại chẳng giải thích thêm một câu. Chàng trai trẻ này tối hôm qua nói một câu đã thay đổi quỹ tích thăng tiến của một vị tướng quân, người này tuy trẻ tuổi, nhưng Hà Trường Chinh không còn đối đãi như một tiểu bối nữa rồi.

Có thể nói, hôm nay gặp mặt Kính chủ nhiệm, thân phận của Liễu Tuấn là đại biểu Nghiêm Liễu hệ, thậm chí là cả hệ phái Nghiêm Liễu hệ tham gia cũng không phải là quá.

Chiếc xe đi tới trước biệt thự thì hơi giảm tốc độ, cánh cửa sắt tự động mở ra, hiển nhiên vừa rồi trạm gác đã đem tin tức Hà Trường Chinh tới bái phỏng thông báo cho chủ nhân.

Chiếc xe vừa mới dừng lại một người trung niên nham nhân đeo kính, tinh thần phấn chấn xuất hiện ở cửa, đứng nghiêm chờ đón Hà Trường Chinh.

- Xin chào Hà tư lệnh viên, vất vả quá.

Hà Trường Chinh vừa xuống xe, Kính chủ nhiệm liền đi nhanh tới thân thiết bắt tay.

- Chào Kính chủ nhiệm.

Phản ứng của Hà Trường Chinh tương đối bình thản.

Tất nhiên Kính chủ nhiệm không để ý, Hà Trường Chinh nghiêm nghị ít nói là điều mọi người biết cả.

- Hà lão vẫn khỏe chứ?

- Cám ơn Kính chủ nhiệm, lão gia tử sức khỏe rất tốt, ăn được ngủ được.

Nhắc tới cha, Hà Trường Chinh phá lệ nói thêm mấy câu.

- Ha ha, Hà lão mạnh khỏe là phúc của quân ta đảng ta.

Hà Trường Chinh gật đầu cám ơn.

- Kính chủ nhiệm, giới thiệu cho ông một anh bạn nhỏ. Đây là Liễu Tuấn, con trai của tỉnh trưởng Liễu Tấn Tài tỉnh J, Liễu Tuấn vị này là Kính chủ nhiệm văn phòng TW.

Liêu Tuấn vội đi tới một bước, khom người chào:
- Xin chào Kính chủ nhiệm.

- Ừ, được được.

Kính chủ nhiệm mỉm cười bắt tay Liễu Tuấn, vẻ mặt không thấy có chút ngạc nhiên nào, khẳng định Hà Trường Chinh trước khi lên đường đã gọi điện báo thân phận của Liễu Tuấn rồi.

Tới tầng cấp này qua lại với nhau mà "tập kích bất ngờ" là không được.

- Nào Hà tư lệnh, mời vào nhà, đồng chí Liễu Tuấn, xin mời.

Thái độ của Kính chủ nhiệm vô cùng khách khí.

Mặt mũi thân thiện, là thái độ thường thấy của quan chức kinh thành, nguyên nhân không gì khác, quan lớn ở kinh thành quá nhiều, quá làm cao ảnh hưởng không tốt, đương nhiên quan cao tới như Kính chủ nhiệm, nếu Liễu Tuấn không đặc thù như vậy hoặc không phải do đích thân Hà Trường Chinh dẫn tới thì một cán bộ cấp bậc như y không đáng được Kính chủ nhiệm nhiệt tình.

Đi vào phòng khách, trang trí giản dị nho nhõ, nổi bật được khí độ và phong cách của Kính chủ nhiệm.

Giống như Hà Trường Chinh, cả hai đều là con cháu cách mạng đời hai, Kính lão là một nhà cách mạng giải cấp vô sản, trong thời kỳ cách mạng cùng với lập nước, đảm nhận chức trách trọng yếu của đảng, mẹ của Kính chủ nhiệm cũng chính là chiến sĩ tham gia vào cuộc vạn lý Trường Chinh, tuổi chỉ ít hơn Hà Trường Chinh một chút, đại khái tương đương với Nghiêm Liễu.

Con cháu thế gia như thế, từ nhỏ được ảnh hưởng gia đình, khí độ tầm nhìn tất nhiên là phi phàm.

- Hà tư lệnh viên, đồng chí Liễu Tuấn mời ngồi.

Kính chủ nhiệm khiêm ngường mời hai người ngồi xuống rồi ngồi đối diện với Hà Trường Chinh.

Kính chủ nhiệm cười nói:
- Hà tư lệnh viên, từ năm ngoái tới nay, tư lệnh tọa trấn đông nam, biểu hiện của quân ta làm lòng dân phấn chấn! Toàn do Hà tư lệnh lãnh đạo đúng đắn.

Hà Trường Chinh xua tay, khiêm tốn nói:
- Chủ yếu là quyết sách của thủ trưởng quân ủy anh minh, bộ tư lệnh quân khu chỉ kiên quết chấp hành mệnh của thủ trưởng, đương nhiên các chiến sĩ đều dũng cảm, vượt qua được khảo nghiệm.

Lời này nói rất khéo léo, Hà Trường Chinh thậm chí còn chưa từng dùng tới từ "chúng tôi", mà toàn là bộ tư lệnh quân khu.

Kính chủ nhiệm gật đầu:
- Đúng thế đều là chiến sĩ do đảng lãnh đạo mà.

Hà Trường Chinh cũng gật đầu.

Kinh chủ nhiệm quay sang hỏi Liễu Tuấn:
- Đồng chí Liễu Tuấn, Liễu tỉnh trưởng vẫn khỏe chứ?

Liễu Tuấn hơi khom người, kính cẩn đáp:
- Cám ơn Kính chủ nhiệm quan tâm, phụ thân tôi rất khỏe, người dặt tôi thay mặt hỏi thăm Kính chủ nhiệm.

- Cám sơn, Liễu tỉnh trưởng khách khí quá! Liễu tỉnh trưởng sau khi đến tỉnh J, làm kinh tế tỉnh J phát triển hết sức nhanh chóng, đặc biệt là vùng núi nghèo khó phía nam mấy năm qua tiến bộ rất lớn, tỉnh J chúng tôi có quan phụ mẫu như Liễu tỉnh trưởng thật là có phúc.

Kính chủ nhiệm quê ở tỉnh J, thời đại cánh mạng, phụ thân của Kính chủ nhiệm từng chiến đấu, làm công tác cách mạng thời gian dài vùng núi tây nam tỉnh J, thu được thành tựu nổi bật, được lãnh đạo TW tán thưởng.

Liễu Tuấn khiêm tốn nói:
- Kính chủ nhiệm qua khen, tỉnh J là địa khu cách mạng, là nơi Kính lão từng chiến đấu, phụ thân tôi thường nói với chúng tôi, nhất định phải làm người dân mau chóng giàu lên, hưởng cuộc sống tốt đẹp, như thế phải không thẹn với vùng đất đã thấm đẫm bao xương máu của các nhà cách mạng vô sản thế hế trước như Kính lão đã dốc vào vùng đất này.

Liễu Tuấn từng trải quan trường, nên những lời đường đường chính chính đương nhiên há miệng ra là có, không trì trệ chút nào.

- Tốt tốt, Liễu tỉnh trưởng cần mẫn yêu dân, không thẹn là người đầy tớ của nhân dân.

Kính chủ nhiệm liên tục gật đầu, mỉm cười nói, trong mắt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.

Sáng sóm hôm nay khi ông nhận được điện thoại của Hà Trường Chinh nói dẫn một vãn bối tái bái phỏng, Kính chủ nhiệm đã tìm hiểu kỹ càng về Liễu Tuấn, ông thường đại biểu cho thủ trưởng số một liên lạc với các đại lão có trọng lượng trong quân đội, hai nhà Hà Vũ chính là trọng điểm ông ta chủ ý, Liễu Tuấn thân phận đặc thù thường xuyên ra vào nhà họ Hà, tất nhiên là Kính chủ nhiệm đã nghe nói tới.

Có điều Liễu Tuấn tuổi quá trẻ, Kính chủ nhiệm không để ý lắm.

Con cháu quan cao qua lại mật thiệt với nhau là chuyện bình thường, căn cứ vào tình hình nắm bắt được, quan hệ của Liễu Tuấn với hậu bối hai nhà không tệ, chị Liễu Tuấn còn là vợ của Vũ Thu Hàn, nên hậu bối qua lại không đáng để Kính chủ nhiệm quan tâm, nhưng Hà Trường Chinh đột nhiên dẫn Liễu Tuấn tới bái phỏng thì không thể không làm cho Kính chủ nhiệm phải nghiêm túc nhận định lại rồi, nhìn từ lý lịch chàng trai này giống như phụ thân, tinh thông kiến thiết kinh tế, tốc độ thăng tiến kinh người, ở trong niên đại hòa bình có thể gọi là kỳ tích. Hôm nay gặp mặt quả nhiên là danh bất hư truyền, đối diện với nhân vật quyền cao chức trọng như ông ta mà bình tĩnh tự nhiên, đối đáp chừng mực, rất có phong phạm đại gia, xem ra y thăng tiến vùn vụt trên sĩ đồ chẳng phải chỉ nhờ hưởng vinh quang của Nghiêm Liễu.

Có lẽ người trẻ tuổi này còn có thể đại biểu cho Nghiêm Liễu thật cũng chưa biết chừng.

- Đồng chí Liễu Tuấn, nghe nói đồng chí làm việc ở khu Trường Hà vô cùng xuất sắc, khai sáng phương thức mới cho khu cao tân, rất tốt.
Kính chủ nhiệm tán dương.

- Cám ơn Kính chủ nhiệm biểu dương, đó đều là việc tôi nên làm, làm chưa được tốt lắm, hi vọng sau này dưới sự lãnh đạo của thành ủy có thể tiến thêm một bậc nữa.

- Rất tốt, đồng chí Liễu Tuấn mới làm cha không lâu hả? Chúc mừng, Nghiêm bí thư và Liễu tỉnh trưởng có người kế thừa rồi.
Kính chủ nhiệm cười nói, một lời mang hai nghĩa

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi