TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Liễu Tuấn buổi tối cùng với Bạch Dương tới gặp Bạch Kiến Minh.

Mặc dù Bạch Dương trở về thủ đô làm việc, nhưng không phải ngày nào cũng về nhà, quốc kế ủy có an bài chỗ ở cho cô, Bạch Tú Khôn anh trai của Bạch Dương cũng làm việc ở thủ đô, là quan quân thủ bị kinh thành, sư đoàn trưởng sư đoàn tăng thiết giáp, đồn trú ở ngoại thành, chị dâu cô thì là cán bộ cấp chính xử trong bộ tổng thông tin. Bạch Dương sau khi trở về thủ đo phối hợp với hai người đó rất ăn ý, thay phiên nhau về nhà bầu bạn với hai vị lão nhân gia, vợ chồng già Bạch Kiến Minh coi như được hưởng thụ hạnh phúc gia đình.

Bạch phu nhân luôn lo lắng cho hôn sự của con gái, nhưng ở chuyện này Bạch Dương thái độ hết sức cứng rắn, mỗi lần bà nhắc tới là Bạch Dương chuyển sang đề tài khác, giơ cao "miễn chiến bài", vì thế luôn làm cho Bạch phu nhân không vui, nhưng con gái lớn rồi, lại là cán bộ lớn của quốc gia, Bạch phu nhân cũng không thể can thiệp quá nhiều vào cuộc sống riếng tư của cô. Hơn nữa Bạch Dương làm việc được lãnh đạo đạo bình phẩm tốt, đoán chừng trong mấy năm nữa có thể tiến lên một bậc, trở thành cán bộ cao cấp của đảng, về già cũng được bảo đảm rồi.

Đứng ở lập trưởng của một người phụ nữ, Bạch phu nhân thấy con gái trải qua một cuộc hôn nhân bất hạnh, lại không có con, để lại nuối tiếc lớn trong đời, về già, sự cô đơn trông trái người bình thường khó mà chịu nổi.

Nhưng từ khi con gái về thủ đô, trang thái tinh thần luôn rất tốt, lần nào về nhà cũng tươi cười, hoàn toàn khác hẳn với lúc mới ly hôn, đúng là một chuyện lạ.

Còn về Bạch bộ trưởng sớm đã bỏ ý định khuyên con gái tái hôn rồi.

Đừng chỉ thấy Bạch Dương bề ngoài yếu mềm, tính cách cô rất cứng cỏi, một khi quyết định rồi, người khác muốn thay đổi là rất khó.

Liễu Tấn Tài công việc bận rồi, theo ý của Liễu Tuấn, hai cha chon hiếm khi gặp nhau ở thủ đô, liền ở lại thêm một ngày, Liễu Tuấn cùng cha đi dạo một vòng, thưởng thức danh lam thắng cảnh ở kinh thành cũng là chuyện tốt.

Liễu Tấn Tài từ chôi, nói rằng về sau cơ hội ngắm cảnh ở kinh thành không ít.

Liễu Tuấn bất mãn nói:
- Cho dù sau này ba có tiến kinh, con thấy cơ hội này cũng chẳng nhiều.

Liễu Tấn tài chỉ cười khà khà, nói:
- Thế nào chả tới ngày nghỉ hưu.

Liễu Tuấn biết không có cách nào thay đổi được tính cách của ông nên chỉ đành cười khổ bỏ qua, đích thân đưa ông tới sân bay, đáp chuyến bay trong ngay trở về thành phố Hồng Châu, tiếp đó Liễu Tuấn lại lái xe tới quốc kế ủy tìm Bạch Dương.

Bạch Dương nhìn thấy biển xe Hồng Kỳ thì hai mắt nheo lại, lạnh nhạt nói:
- Lại tới nhà họ Hà hả?

Liễu Tuấn thầm hối hận, vội vàng quá đâm quên mất việc này.
- Ừm, nói chuyện với Hà lão gia tử một lúc, còn có Vũ lão gia tử nữa.

Liễu Tuấn thành thật khai báo, trước mặt Bạch Dương y rất ít khi nói dối, nói ra thì nhà họ Vũ với nhà họ Liễu hiện giờ là thân thích rồi.

Bạch Dương chỉ cười khẽ, không nói gì thêm.

Liễu Tuấn thân ở trong thể chế, qua lại với các thế gia là đương nhiên, nhưng trực giác nữ nhân cho Bạch Dương biết quan hệ của tiểu ngoan đồng với đại tiểu thư của nhà họ Hà không tệ, nhưng cô ngại ngùng kiềm chế hơn Hà Mộng Doanh, sẽ không nói chuyện này với Tiểu Tuấn.

- Đi thôi, ăn cơm với chị.

Bạch Dương chủ động đề nghị, tâm tinh không tệ, dù sao tiểu ngoan đồng vừa tới thủ đô liền tới tìm cô, làm chị Bạch Dương rất vui.

- Như tiểu thư mong muốn.

Liễu Tuấn cười hì hì, dẫn Bạch Dương tới khách sản Thu Thủy dùng cơm, rồi để xuất tới thăm Bạch Kiến Minh.

Bạch Dương hơi ngạc nhiên:
- Sao hôm nay lại nhớ tới thăm ba chị?

Chẳng phải trước kia Liễu Tuấn bạc tình bất nghĩa, nhưng cùng với địa vị cao dần, đại hội thứ 15 cũng sắp tới, hai bên thuộc về hệ phái khác nhau, Liễu Tuấn thực sự không tiện thường xuyên tới nhà họ Bạch.

Tiêu ngoan đồng mặt mày cợt nhả, nói bậy bạ:
- Chị nói gì thế, em tới thăm cha vợ mà còn phải lý do gì sao?

- Chỉ biết nói bậy.

Bạch Dương tức thì mặt đỏ dừ, dưới gầm bàn đưa chân đá tiểu ngoan đồng một cái, không ngờ Liễu bí thư sớm có chuẩn bị đưa tay túm lấy, thuận thể cởi giày ra gãi lòng bàn chân của cô.

Bạch Dương không kịp đề phòng bật cười khanh khách.

May là ở trong phòng bao, không sợ bị người ngoài bắt gặp.

Bạch Dương muốn rụt chân về, nhưng thứ đã vào tay tiểu ngoan đồng, nào dễ buông ra? Tay tiểu ngoan đồng dọc theo chân mò lên, Bạch Dương người bủn rủn, sợ hãi kêu lên:
- Đừng! Tiểu ngoan đồng.

Cái kẻ này không phải nổi cơn háo sắc, muốn làm chuyện bậy bạ trong này chứ?

Theo cái tính trước kia của Liễu bí thư mà xét, chuyện này không phải là hoàn toàn không có khả năng, tiểu ngoan đồng một khi làm bừa, là bất chấp hết mọi thư.

Tiểu ngoan đồng cố ý không nghe, một cái tay ngày trở nên hư hỏng.

Bạch Dương mặt đỏ bừng bừng, cầu khẩn:
- Tiểu ngoan đồng, đừng quấy nữa...

May Liễu bí thư vẫn còn có chút lý trí, không tiến tới, có điều trước khi ra ngoài vẫn ôm lấy chị Bạch Dương, âm yếm một hồi, còn cắn lấy tai cô nói:
- Thế đêm nay tất cả phải chiều theo ý em nhé.

Bạch Dương vừa mừng vừa thẹn, mặt đỏ tới tận mang tai.

Bạch Kiến Minh cũng hơi ngạc nhiên vì Liễu Tuấn bất ngờ tới thăm, mỉm cười nói:
- Liễu bí thư, đúng là khách quý đây.

Bạch Kiến Minh đột nhiên chơi chiều này, dù Liễu bí t hư mặt dày, cũng không khỏi ửng hồng.

Liễu bí thư không chịu:
- Bác Bạch, chả lẽ bán luôn châm chọc trêu ghẹo cán bộ cơ sở tới thăm như vậy sao.

Bạch Kiến Minh cười ha hả:
- Cái đó thì cũng phải xem là ai đã... Ngồi đi.

Cho dù Bạch Kiến Minh không cùng hệ phái với Nghiêm Liễu, nhưng đối với vãn bối có thể coi là nhìn lớn lên từ nhỏ như Liễu Tuấn, Bạch Kiến Minh rất có thiện cảm, mà dù sao Liễu Tuấn tuổi còn quá trẻ, không cần thiết phải phân chia phe cánh quá rõ ràng.

- Cám ơn bác Bạch.

Liễu Tuấn không vội ngồi xuống mà chào Bạch Tú Khôn trước.

Theo "hiệp nghị" giữa Bạch Tú Khôn và Bạch Dương, tối nay tới lượt hai vợ chồng Bạch Tú Khôn mang con về nhà bầu bạn với cha mẹ, Liễu Tuấn trước kia cũng gặp qua Bạch Tú Khôn vài lần, Bạch Tú Khôn trông rất tuấn lãng, không phải là loại quân quân khí thế uy nghiêm, nhưng thân trong quân ngũ vị trí cao, tự có khí độ oai nghiêm.

Bạch Tú Không chỉ gặp mặt Liễu Tuấn vài lần, xã giao lễ tiết mấy câu nên chẳng có mấy cảm tình, nhưng nghe nói chàng trai trẻ này khi công tác với em gái mình bỏ rất nhiều sức lực, thậm chí Bạch Dương còn nói đùa mình là bí thư huyện ủy thoải mái nhất cả nước, vì thế mà Bạch Tú Khôn cũng đánh giá cao Liễu Tuấn hơn một chút.

Cho dù thế nào người này có khí độ nam nhân, biết chiếu cố cho phụ nữ.

- Chào Liễu bí thư!

Bạch Tú Khôn ở nhà không mặc quân phục, nên khỏi hành quân lễ, bắt tay Liễu Tuấn.

- Chào Bạch sư trưởng.


Hai anh em nhà này một Bạch sư trưởng, một là Bạch ti trưởng, ai mà tiếng phổ thông kém một chút là lẫn hết.

- Tiểu Tuấn, mau ngồi xuống đi, uống trà nào.

Bạch phu nhân có cảm quan với Liễu Tuấn rất tốt, niềm nờ bảo Liễu Tuấn ngồi xuống, đưa cho y một chén trà, Bạch Kiến Minh mêm pha trà, Bạch Tú Khôn vừa về nhà mọi người liền quây quần pha trà nói chuyện, cũng là một phương thức nghỉ ngơi rất tốt trong lúc chính vụ rảnh rỗi.

Bạch Kiến Minh nói:
- Liễu Tuấn, nghe nói cháu ở thành phố Ngọc Lan làm khu cao tân kia không tệ hả? Dương Dương về nhà nói với ta rồi, quốc kế ủy đang chuẩn bị mở rộng kinh nghiệm của cháu đấy.

Liễu Tuấn kinh cẩn đáp:
- Cám ơn bác Bạch khen ngợi, cháu chỉ làm hết sức trong phận sự của mình thôi.

Bạch Kiến Minh gật đầu:
- Ừm, người trẻ tuổi không kiêu ngạo không vội vàng là đúng, hôm nay cháu cùng Hà tư lệnh tới thăm Kính chủ nhiệm hả?

Ông vừa dứt lời, hai anh em họ Bạch giật mình, Hà tư lệnh viên cùng Kính chủ nhiệm đều là nhân vật lớn danh tiếng lấy lừng, nhưng mọi người thuộc phái hệ khác nhau, sao lại có quan hệ với chàng trai trẻ này?

Bạch Dương biết quan hệ giữa Liễu Tuấn và nhà họ Hà rất mật thiết, nhưng tới mức này thì này cả cô cũng không ngờ tới, còn cho rằng chỉ là một người bạn vong niên với Hà lão gia tử, không xen vào thành phần chính trị nào ở bên trong, hiện giờ xem ra hoàn toàn không phải là như thế.

Liễu Tuấn không ngạc nhiên Bạch Kiến Minh tin tức linh thông, ông vốn là thành viên hạch tâm trong hệ phái của mình, thủ trưởng số một dự bị thuộc phái hệ của Nghiêm Liễu phân quản công tác đảng, như thế chức vụ bộ trưởng trung tổ phải nắm chắc trong tay, nếu không sao có thể nắm được việc điều chỉnh các bộ.

Sau nhiệm kỳ thứ 15, nếu không có gì bất ngờ Kính chủ nhiệm khẳng định sẽ thay thế chức vị của Kính chủ nhiệm, tiếp tục nắm quyền lớn, hôm nay Hà Trường Chinh dẫn Liễu Tuấn tới gặp Kính chủ nhiệm, tin tức này tất nhiên làm cao tầng các hệ phái phải suy tính, hành động này của Hà Trường Chính biểu thị sự ủng hộ rõ ràng của Hà Vũ hệ với Nghiêm Liễu, nhưng chỉ là ủng hộ cá nhân Nghiêm Liễu, chứ không phải ủng hộ hệ phái, nếu không Hà Trường Chinh đã công khai gặp Nghiêm Liễu chứ không phải chỉ đưa Liễu Tuấn tới rồi.

Phân tích của Chu tiên sinh rất có lý.

Liễu Tuấn đột nhiên tới thăm Bạch Kiến Minh cũng là ý này, cao tầng là một chuyện, với giao tình cá nhân của Nghiêm Liễu và Liễu Tuấn với Bạch Kiến Minh, ắt phải đi chuyến này, tranh thủ được Bạch Kiến Minh tán đồng, để có được sự ủng hộ lớn nhất cho Nghiêm Ngọc Thành năm sau.

Liễu Tuấn lại lần nữa cung kính đáp:
- Vâng thưa bác Bạch.

Bạch Kiếm Minh mỉm cười, không đàm luận đề tài này nữa

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi