TRÙNG SINH THẾ GIA TỬ

Kỹ thuật quyền anh của người đàn ông to lớn là lấy tốc độ và sức mạnh làm sở trường, không có bất kỳ chiêu thức lối mòn nào, đánh thẳng rút thẳng. Ngược lại mang ý nghĩa có chút hình ý. Hình Ý Quyền, giống nhau cũng là đánh thẳng rút thẳng, lấy ngắn, bình, nhanh làm danh xưng, mặc dù cùng với Bát quái chưởng và Thái cực quyền cũng xưng là tam đại Nội gia quyền, nhưng Hình Ý Quyền lại là lấy sự áp sát tấn công làm sở trưởng.

Nhiếp Chấn Bang lúc này vọt qua, nghiêng mặt để tránh quyền phong của đối thủ, hai tay thành trảo, dùng đến hình hổ trong Hình ý, xoẹt một tiếng, quần áo của người đàn ông vạm vỡ bị xé rách, theo sát sau, Nhiếp Chấn Bang người hình hạc, nắm quyền điểm lên lưng của hắn ta khiến hắn nhào ra phía trước mấy mét.

Sự chênh lệch giữa hai người thực sự là quá lớn, Hình Ý Quyền của Nhiếp Chấn Bang mặc dù vẫn chưa luyện đến trình độ Nội gia kình, nhưng bình thường đối phó với ba đến năm người đàn ông to lớn tuyệt đối không vấn đề gì, chiến đấu nhanh, rút cũng rất nhanh, không đến mười phút người đàn ông vạm vỡ đã bị đánh ngã xuống đất. Chu Thần thua rồi.

Thấy người đàn ông to lớn trên mặt đất, Chu Thần không thèm quan tâm, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nhiếp Chấn Bang, hôm nay coi như mày lợi hại, mày nhớ đấy, việc của chúng ta chưa xong đâu, sau này tuyệt đối đừng để rơi vào tay tao.

Nhiếp Chấn Bang lúc này lại đi đến bên cạnh người đàn ông vạm vỡ, chủ động đưa tay nói:

- Người anh em, công phu không tồi. Nhưng đáng tiếc là theo nhầm người, nếu có hứng thú sau này đi cùng chúng tôi, thế nào?

Tính cách của người thanh niên vạm vỡ này không tồi. Trong trận đấu vừa rồi, chiêu thức của anh ta rất sạch sẽ, đây mới là nguyên nhân Nhiếp Chấn Bang nói như vậy, về sau khiến cho người này đi theo lăn lộn đám người Nhiếp Gia Dân, thật ra cũng có thể làm nên chuyện.

Về đến nhà, Nhiếp Gia Dân ngay lập tức trở nên thành thật , rón ra rón rén chỉ chỉ vào sân bên này của nhà mình,Nhiếp làm một động tác bye bye với Nhiếp Chấn Bang xong, hắn lập tức lẻn đi vào.

Nhiếp Chấn Bang ngược lại đi vào cửa nhà một cách thoải mái, ông cụ vẫn là không có ở nhà. Từ lần trước sau khi xác định con đường đi của mình, trong khoảng thời gian này Nhiếp Quốc Uy cũng bắt đầu hành động, ý kiến của ông cụ Nhiếp rất lớn, tỉnh Việt Đông, đó chính là trận địa tuyến đầu của phái cải cách, cũng giống như cột trụ đầu cầu vậy. Con trai của cụ đi đảm nhiệm lãnh đạo chính quyền vùng đó, đây chẳng phải là công phá thành lũy bên trong của phái bảo thủ sao?

Nhiếp lão không lên tiếng, Nhiếp Quốc Uy cũng đành phải tự mình hành động, mấy ngày này đều sớm đi tối về, căn bản là không gặp được bóng người.

Diệp Thục Nhàn lúc này đang hướng dẫn Nhiếp Tử Ngư làm bài tập ở trong phòng khách, Nhiếp Chấn Bang lập tức cũng bước tới chào hỏi. Kiếp trước, Nhiếp Tử Ngư đối với hắn không tệ, nếu không phải vì quan hệ giữa hắn và Diệp Thục Nhàn không được hòa hợp thì Nhiếp Tử Ngư tuyệt đối sẽ không bỏ mặc hắn, đến chiếc xe dùng để tự sát cũng đều là do Nhiếp Tử Ngư sắp xếp, điều này khiến Nhiếp Chấn Bang rất cảm kích, nếu không tự sát, có lẽ hắn cả đời này cũng không thể có được cơ hội sống lại lần nữa như vậy.

- Tử Ngư, làm bài tập sao? Em biết làm hết không? Có cần anh dạy em không đấy.

Nhiếp Chấn Bang cởi giày, cười đi tới gần

Nhiếp Tử Ngư lúc này vẫn là một nhóc mười hai tuổi, cùng học lớp sáu ở trường Tiểu học Dục Hồng với Dương An Na, tiểu cô nương này phấn điêu ngọc trác, khiến người ta rất thích, thấy Nhiếp Chấn Bang, ánh mắt tiểu cô nương này dừng một lúc trước Diệp Thục Nhàn, sau khi thấy mẹ không có ý phản đối, cũng cười rất vui vẻ nói:

- Anh xem thường em, những bài tập này em đều có thể làm. Anh, có thật là anh cứu An Na sao? An Na nói sau này bạn ấy muốn lấy anh, vậy không phải là thành chị dâu của em sao? Em không muốn, anh à, sau này đừng cưới An Na được không?

Nhiếp Chấn Bang có chút nhức đầu, trẻ con bây giờ sao lại trưởng thành sớm như vậy chứ? Nhưng mà Nhiếp Chấn Bang lại không coi điều này là trò cười, bởi vì, ở kiếp trước khi Dương gia đến cảm tạ ơn cứu mạng của mình Dương An Na ngay trước mặt người lớn đã nói như vậy.

- Tử Ngư, An Na là nói đùa thôi, các em còn nhỏ, nhiệm vụ quan trọng nhất là học tập, phải học giỏi kiến thức sau này mới có thể xây dựng hiện đại hóa chứ!

Nhiếp Chấn Bang phát hiện ra mình thậm chí có tố chất làm kẻ đứng đầu của trẻ con.

Nhiếp Tử Ngư gật gật đầu, cũng vui vẻ nói:

- Anh à, em thật sự rất vui, em cũng có anh trai, trước đó, em ngưỡng mộ An Na khi có nhiều anh trai như vậy, em có ít hơn một người so với bạn ấy, bây giờ thì tốt rồi, em cũng giống với bạn ấy.

Lúc này, Nhiếp Chấn Bang phát hiện ra sắc mặt của Diệp Thục Nhàn rõ ràng có chút không tự nhiên, không đợi Diệp Thục Nhàn quát Nhiếp Tử Ngư hăn cũng đã đứng dậy:

- Cô à, cô cứ bận việc đi, cháu về phòng đây.

Vừa vào phòng, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang liền trở về thái độ bình tĩnh, bình thản, Đã là tháng mười rồi, còn có hai tháng nữa, đồng chí Chiếu Hoa phải từ nhiệm. Đây là sự khởi đầu thắng lợi trong tranh đấu giữa hai phái cải cách và bảo thủ của Thủ tướng Nam Tầm, lúc này đây, Thủ tướng Nam Tầm nhiều lần nhấn mạnh muốn phản đối tự do hóa giai cấp tư sản trong hội nghị. Một năm này, không ít học sinh ở các trường học cũng bắt đầu gây rối, thời buổi rối loạn đây! nói thế nào thì mình cũng phải nắm bắt cơ hội này làm ít gì đó, nếu không, sau khi đồng chí Chiếu Hoa nghỉ hưu ông cụ sẽ bị mất chức vụ Thủ trưởng số năm, sự suy bại của Nhiếp gia cũng là bắt đầu từ đó.

Mặc dù mình thấp cổ bé họng, lời nói cũng không có trọng lượng ở trong Nhiếp gia, nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng đã tìm được một người có thể nói chuyện.

Ngay lập tức, Nhiếp Chấn Bang trải tài liệu bằng giấy ra, cầm bút máy nhanh chóng viết xuống đề mục “ Luận khuyết điểm cải cách của Liên Xô”, lúc này, Liên Xô và Trung Quốc hầu như là cùng lúc bắt đầu tiến hành cải cách kinh tế . Khác biệt với sự dè dặt của Trung Quốc, mức độ cải cách của Liên Xô rất lớn, gần như là Tây hóa toàn bộ, điều này cũng dẫn đến bất ổn trong cải cách của Liên Xô, theo trí nhớ ở kiếp trước thì Nhiếp Chấn Bang so sánh từ chính sách cải cách của Liên Xô và Trung Quốc, liệt kê một số chỗ tương đồng và bất đồng, đồng thời, nhằm vào Trung Quốc trong cải cách hiện nay chính là loại xu thế tự do hóa để tiến hành phân tích và chỉ ra một số việc mà cải cách mở cửa của Trung Quốc cần phải chú ý. Cuối cùng, Nhiếp Chấn Bang mạnh dạn phỏng đoán, trong thời gian từ ba đến năm năm, Liên Xô sẽ chia năm xẻ bảy, có thể nói bài viết này một khi xuất hiện thì sẽ gây ra sự chấn động rất lớn.

Sân của Nhiếp gia là một Tứ hợp viện năm gian, phòng giữa là nơi ông cụ ở, nhà Nhiếp Quốc Uy và nhà Nhiếp Quốc Đống cùng ở gian sau, trên thực tế thì phòng ngủ của Nhiếp Chấn Bang lúc này và phòng ngủ của Nhiếp Gia Dân chỉ cách một bức tường.

Nhiếp Chấn Bang gõ mấy cái có tiết tấu lên tường thì rất nhanh chóng liền nghe được âm thanh đáp lại từ phía đối diện, Nhiếp Chấn Bang vừa đi ra, Nhiếp Gia Dân cũng lén lút chạy tới, thấy Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Gia Dân liền mở miệng nói:

- Lão tam, chuyện gì vậy, sao anh cảm thấy chúng ta như là công tác ngầm vậy!

Sắc mặt Nhiếp Chấn Bang lúc này cực kỳ nghiêm túc, nhìn Nhiếp Gia Dân nói:

- Gia Dân, anh cả làm ở văn phòng trung ương, anh ấy thích đem công việc về nhà đúng không?

Nhiếp Gia Dân kinh ngạc gật gật đầu, sự tiếp xúc giữa anh cả và lão tam rất ít, nhưng lão tam làm sao lại biết thói quen của anh cả? không đợi Nhiếp Gia Dân nói, Nhiếp Chấn Bang liền viết xong gì đó đưa cho Nhiếp Gia Dân, nói:

- Anh hai, tài liệu này anh nghĩ cách không để anh cả phát hiện, kẹp vào tài liệu của anh ấy, nhớ kỹ, nhất định phải kẹp vào, điều này liên quan đến tiền đồ của Nhiếp gia chúng ta đấy!

Nhiếp Gia Dân có chút chần chừ:

- Lão tam, sẽ không phải là việc phạm pháp chứ!

Ánh mắt Nhiếp Chấn Bang lúc này cực kỳ chân thành:

- Anh hai, anh nhìn em này, em có thể hại người, điều này không phải giả, nhưng anh nhớ kỹ em cũng là người của Nhiếp gia, có cùng dòng máu với anh, hại ai cũng sẽ không hại Nhiếp gia, em lấy tính mạng mình cam đoan. Anh đi đi, em ở đây đợi tin của anh.

Nhiếp Gia Dân trầm mặc một chút, lập tức cũng gật gật đầu, sau khi đi vào không đến nửa tiếng Nhiếp Gia Dân lại đi ra lần nữa, làm động tác Ok với Nhiếp Chấn Bang, nhanh như chớp liền biến mất, lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng thả lỏng người lại, giống như là đánh một trận chiến vậy, kết cục, từ chỗ này bắt đầu sẽ thay đổi dần dần, nỗ lực của mình, cuối cùng coi như là đạt được kết quả rồi.

Sở dĩ lựa chọn anh cả là vì Nhiếp Quốc Lương là Thư ký của văn phòng trung ương, mỗi ngày tài liệu mà Nhiếp Quốc Lương chỉnh lý cuối cùng sẽ chuyển đến tay Phó Thủ tướng Hoàng, Phó Thủ tướng Hoàng là ai chứ, là ông ngoại của Nhiếp Quốc Lương, đáng tiếc là cũng thuộc phái cải cách, điều này đối với Nhiếp gia mà nói, không thể không nói là một điều châm chọc, hai vị thông gia của ông cụ đều kiên định theophái cải cách, còn ông cụ lại là phái bảo thủ. Làm tới mức mà hiện giờ hai nhà thông gia đều không có qua lại mấy, ông cụ thì vẫn cố chấp, làm theo ý mình.

Đợi Phó Thủ tướng Hoàng xem bài viết ký tên là Nhiếp Quốc Đống, nhất định sẽ báo cáo lên Thủ tướng Nam Tầm, với cơ trí của Thủ tướng Nam Tầm, sẽ nắm bắt cơ hội này đem bài viết của Nhiếp Quốc Đống phát trên “ Cảnh Chung”, đến lúc đó, ông cụ của Nhiếp gia có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

Nhiếp Chấn Bang chính là muốn dùng biện pháp này, từng bước một, trước hết khiến cho phái bảo thủ có hiềm khích đối với Nhiếp gia, cuối cùng khiến phái bảo thủ chủ động đá Nhiếp gia về phía phái cải cách.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi