TRÙNG SINH TÔI LÀ BẠCH LIÊN HOA


Ngay khi đạo diễn còn đang xoắn xuýt không biết làm sao, thì đúng vào lúc này, một giọng nói cũng liền đã vang lên, tựa như cứu tinh, giúp ông giải trừ tình huống khó xử.

Chỉ có điều, lời nói của đối phương, lại không tính là quá dễ nghe:"Một minh tinh vào nghề gần mười năm, ngay cả một cảnh quay cũng diễn đi diễn lại gần mười lần."
"Tô đại minh tinh, nếu cô đã không diễn được, vậy thì cũng đừng diễn nữa, cô không thấy mất mặt, nhưng tôi lại thấy mất mặt thay cô đó."
Giây phút giọng nói này vừa cất lên, ở một góc độ mà người khác không nhìn thấy được, khóe môi của Hạ Đồng cũng đã hơi hơi nhếch lên, tạo thành một đường cong nhàn nhạt.

Cuối cùng cũng đến rồi...!
Chỉ thấy lúc này, dưới sự bảo hộ của nhân viên công tác, một người phụ nữ mặc cổ trang, dung mạo xinh đẹp, thanh tao thoát tục cũng liền đã giống như chúng tinh phủng nguyệt, chậm rãi đi vào trong phim trường.

Giọng nói chứa đầy sự khinh miệt, mặc dù đang nói, nhưng ánh mắt đối phương từ đầu tới cuối đều chưa từng nhìn thẳng vào Tô Sở Sở, trái lại, chỉ khiêu mi, ra hiệu cho trợ lý của mình đi đỡ Hạ Đồng dậy.

"Có bệnh thì phải trị, Tô đại minh tinh, tôi cảm thấy, cô vẫn là mau mau quay về tìm bác sĩ đi, đừng để bệnh tình chuyển biến nặng rồi lây sang cho người khác.

Khi nào cảm thấy chính mình đã khỏi bệnh rồi thì hãy trở lại, phân cảnh này của cô có thể cắt đi, để người khác thay vào."
"Dù sao, hậu cung lớn đến như vậy, cũng không phải chỉ có một mình Phương quý phi có thể diễn được cảnh này, đúng không?"

Nghe thấy lời nói mang theo thâm ý của đối phương, sắc mặt trong nháy mắt liền đã trở nên tái nhợt, nhưng Tô Sở Sở cũng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn, giận mà không dám nói gì.

Bởi vì sao?
Người phụ nữ trước mặt này, chính là ảnh hậu đứng đầu giới giải trí - Phong Tử Di.

Đương nhiên, nếu cô ta chỉ là một ảnh hậu nho nhỏ, Tô Sở Sở cũng sẽ không có khả năng khom lưng uốn gối, để mặc cô ta phê bình bản thân ở trước mặt mọi người như vậy.

Nhưng ai bảo, theo tin tức nội bộ cho biết, sau lưng cô ta, còn có một hậu trường vô cùng vững trãi, liên quan đến quan chức cấp cao kia chứ?
Cố Thiên Kỳ có thể đắc tội nổi, nhưng cô thì không!
Nếu thật sự chọc giận đối phương, làm nhân vật lớn ở phía sau đối phương không vui, Cố gia của bọn họ cũng sẽ gặp phải phiền toái không nhỏ.

Cho nên, dù trong lòng tức giận như thế nào, Tô Sở Sở cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn theo bóng lưng yêu kiều của Phong Tử Di và Hạ Đồng, âm thầm đem nỗi nhục ngày hôm nay ghi tạc vào lòng.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì, không mau dọn dẹp sân bãi, chuẩn bị cho cảnh tiếp theo đi?" Nhìn thấy Tô Sở Sở ăn thiệt thòi, có chút hả hê nhưng lại không dám lộ ra mặt, đạo diễn Trần cũng chỉ có thể nén cười, vỗ tay nói với nhân viên công tác ở xung quanh.

Lúc này, ở bên cạnh, bị khí tràng của Phong Sở Di chấn nhiếp, nữ trợ lý lúc này rốt cuộc mới tỉnh hồn lại, vội vã chạy tới:"Chị Sở Sở, chị không sao chứ? Để em dìu chị vào nghỉ..."
"Cút!" Trực tiếp hất văng bàn tay mập mạp đang đưa tới của đối phương, cảm nhận được ánh mắt nghiền ngẫm của người xung quanh, Tô Sở Sở liền tức giận quát nhẹ một tiếng, trực tiếp đi thẳng vào hậu trường.

Thế nhưng, cô có lẽ cũng sẽ không ngờ tới được, những hình ảnh xấu xí khó coi này của mình, đã sớm bị máy quay giấu ở một góc bí ẩn ghi lại hết toàn bộ.

- --------------------------
Theo chân Phong Tử Di, mặc dù bên ngoài bày ra vẻ mặt thấp thỏm không yên, nhưng trên thực chất, đáy lòng của Hạ Đồng lại vô cùng bình thản.

Bởi vì cô đã sớm biết rõ, vị Phong ảnh hậu này, nhất định sẽ đứng ra, ra mặt cho cô.

Kiếp trước, khi Hạ Đồng mới bước chân vào giới giải trí, bởi vì không có danh khí, tính tình lại mềm yếu, nên rất thường xuyên bị những minh tinh khác bắt nạt, đặc biệt là Tô Sở Sở.


Mà trong khoảng thời gian đó, Phong Tử Di cũng đã từng trợ giúp Hạ Đồng không ít lần.

Tính cách của cô ấy, đại khái chính là là hào phóng, thiện lương, ghét ác như cừu, vô cùng có tính thần trượng nghĩa, hay bênh vực kẻ yếu.

Nếu như Hạ Đồng nhớ không lầm, thì vị ảnh hậu làm người cương trực này, năm năm sau sẽ bước chân ra khỏi giới giải trí rồi kết hôn với một vị thiếu soái quyền cao chức trọng, còn sinh được một bé trai kháu khỉnh.

Kết cục như người xưa đã từng nói, là người tốt có hảo báo.

Trở lại với chuyện chính, sau khi quay trở về phòng hóa trang, việc đầu tiên Phong Tử Di làm chính là để trợ lý của mình dẫn Hạ Đồng đi lau người, đổi lại một bộ quần áo khô ráo.

Một lúc sau, khi nhìn thấy Hạ Đồng mặc một chiếc váy hoa thiết kế nhẹ nhàng bước ra, cô mới hơi hơi gật đầu, một bên vắt chéo chân uống trà, một bên hỏi:"Em tên là Hạ Đồng à?"
"Chị Tử Di...Chị biết em sao?" Biểu hiện của Hạ Đồng thời khắc này có thể nói là mười phần mất tự nhiên, đem mấy chữ sợ hãi rụt rè phát huy đến cực điểm.

"Bên trong danh sách diễn viên có ảnh và tên của em."
Phong Tử Di khi nói ra những lời này, thái độ cũng rất ung dung, thong thả, cho người ta một loại cảm giác như gió xuân lướt qua mặt, giơ tay nhấc chân đều tràn ngập khí tức thư hương, tựa như tiểu thư khuê các thời cổ đại.

"Em đừng sợ hãi như vậy, chị cũng sẽ không ăn thịt em đâu." Có chút buồn cười nhướng mày, Phong Tử Di lúc này mới nhàn nhã hỏi tiếp:"Em và Tô Sở Sở có thù à? Sao cô ta lại cố tình gây khó dễ cho em?"
Người lăn lộn trong giới giải trí lâu năm, có ai là không thành tinh kia chứ?
Chút chiêu trò đó của Tô Sở Sở, chỉ cần một cái liếc mắt, Phong Tử Di cũng đã có thể nhìn ra....!


Cô ta rõ ràng là đang cố tình gây khó dễ với Hạ Đồng!
Song, khi nhìn thấy Hạ Đồng lắc đầu, có vẻ muốn nói lại thôi, hơi hơi thu liễm lại tâm tình, cũng không tiếp tục truy hỏi, ép buộc cô nói ra nữa, Phong Tử Di liền bắt đầu nói sang chuyện khác:"Hạ Đồng, đây thật sự là lần đầu tiên em đóng phim à?"
"Vâng..." Yếu ớt ứng thanh, Hạ Đồng rất nhanh liền đã đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Phong Tử Di.

"Thật sao? Lần đầu tiên đóng phim liền đã có kỹ thuật diễn xuất tốt đến thế, em quả thật chính là người có thiên phú nhất từ trước tới giờ mà chị nhìn thấy đó.

Ngay cả chị khi ở vào độ tuổi của em, thì cũng không có được diễn xuất tốt như vậy đâu."
Được Phong Tử Di tán dương, ngoài mặt ra vẻ ngượng ngùng mà không ngừng xua tay, khiêm nhượng, nhưng trên thực tế, Hạ Đồng lúc này lại đang suy nghĩ...!
Chín năm lăn lộn trong giới giải trí, đi từ diễn viên quần chúng đến đương kim ảnh hậu, diễn kỹ của cô có thể không tốt được sao?
Đúng vậy, kiếp trước, Hạ Đồng đã từng đoạt giải ảnh hậu, hơn nữa, còn là giải thưởng cao quý nhất trong giới giải trí!
Chỉ tiếc, chết một lần, tất cả vinh quang, hào nhoáng của kiếp trước, cũng đã sớm theo cô chìm sâu vào đáy biển, bị thời gian chôn vùi, vĩnh viễn không thể quay về được nữa.

**Nếu thành tích truyện này ổn thì sau này ta sẽ viết một bộ truyện về Phong Tử Di nhé! o(∩_∩)o.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi