TRÙNG SINH XUYÊN VIỆT ĐÍCH NGŨ HẢO GIA ĐÌNH

《 Nhật kí trứng bạo long 》 Chương thứ nhất

Lúc Lăng Thanh Huyền còn rất rất bé, cô không có tên.

Người khác gọi cô là trứng béo.

Cô quá lớn, đừng nói là so sánh với đám trứng gà phụ cận, dù cho là con gà thì cũng nhỏ hơn cô.

Hơn nữa, bởi vì trong sơn cốc có một cỗ khí trắng ấm áp dào dạt, khiến cho trứng béo càng ngày càng lớn lên, vỏ trứng cũng từ màu xám trắng ban đầu chầm chậm biến thành màu trắng ngọc, nhìn rất giống một tảng đá lớn xinh đẹp.

Và cô vẫn cứ tròn trịa như trước.

Việc trứng béo thích nhất chính là phơi nắng.

Bởi vì chỉ cần vỏ trứng nóng hầm hập lên thì những con sâu nhỏ thích hoàn cảnh âm u ẩm ướt sẽ không dám tới, mà trứng béo không sợ lửa nướng không sợ ngập nước, thậm chí cũng không sợ động vật khác đến phá cô, thế nhưng cô lại sợ những con sâu nho nhỏ đó đục phá vỏ trứng của cô.

Dù trứng béo chính là một quả trứng, nhưng cô cũng biết, bây giờ trứng còn chưa thể phá đâu.

Bị phá, sẽ không thể nhảy lên phơi nắng nữa.

《 Nhật kí trứng bạo long 》 Chương thứ hai

Những quả trứng khác đều có mẹ đi ấp.

Chỉ có trứng béo là không có.

Trứng béo không vui, trứng béo có chút xúc động nhỏ.

Trứng béo quyết định, cô sẽ lén lén lẻn vào ổ trứng của hàng xóm, cô cũng muốn hưởng thụ một chút ấm áp khi được cái bụng kia bao trùm lại.

Cô liền theo dõi hàng xóm mình, tiên hạc.

Bởi vì tiên hạc thoạt nhìn rất lớn, như vậy chắc trứng cũng không nhỏ, nếu trứng béo lẫn vào trong đó thì hẳn là rất khó bị phát hiện đúng chứ?

Trứng béo cảm thấy, mình đúng là rất cơ trí nha~

Nhưng không nghĩ tới, tiên hạc to lớn chính là do người ta sau khi phá xác đã ăn tới mập, trứng hạc tuy lớn hơn trứng gà không ít, nhưng lại vẫn không có cách nào so sánh với trứng béo nổi.

Vì để không khơi mào mâu thuẫn của gia đình hai con tiên hạc, trứng béo ở trong ổ trứng tiên hạc lăn một vòng, sau đó liền có chút khổ sở quay về nhà.

Cô chỉ muốn được cái bụng ấm áp đó bao trùm một chút thôi mà, tại sao lại khó như vậy?

《 Nhật kí trứng bạo long 》 Chương thứ ba

Nhà của trứng béo chính mình là một không gian lớn không dựa vào cây không dựa vào nước, hoàn cảnh sống không quá tốt.

Nhưng trứng béo không ngại, bởi vì rời xa cây cối với sông sẽ không còn nhiều sâu nữa, nên cô liền yêu thích nơi này.

Hơn nữa, chu vi chỗ đất trống là nơi mà đám động vật rất không thích, trứng béo chiếm cứ nơi đây cũng không bị đánh đuổi.

Đất trống là nhà trứng béo, ngay cả một ký hiệu để phân biệt cũng không có, chỉ trụi lủi, mà có thể đó cũng là nhà trứng béo.

Ngoại trừ mỗi ngày đi ra bên ngoài thừa dịp làm no cái bụng, thì trứng béo hay dựng trên đất trống tắm nắng, cả lúc mưa xuống cũng không sao, thuận tiện rửa ráy vỏ trứng luôn.

Lại một lần thất bại, trứng béo không được như nguyện, thất vọng chạy về, chuẩn bị ngày mai tái chiến.

Không nghĩ tới, lúc trở về lại phát hiện, nhà cô đã bị chiếm, là một loại thú hai chân mà cô chưa từng thấy, lại còn có rất nhiều râu mép nữa.

Đây là thân thích của nhà tiên hạc hả? Nhưng cánh đâu? Cái cổ lại ngắn nữa chứ!

Sau đó trứng béo mới biết, đây là con người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi