Nhắn Nhủ: Dương sẽ không drop, cam đoan đó! Nếu ai đó thấy tiến độ quá chậm thì đó là do Dương bận, chờ đợi là hạnh phúc. Đối với bạn đọc thiếu kiên nhẫn, Dương tha thiết khuyên các bạn đừng đọc bộ này. Lí do vì bộ này khá chậm nhiệt, hơn nữa siêu dài (120 chương) nên các bạn sẽ mau chán, theo không nổi đâu! Cuối cùng, chúc các bạn vui vẻ thưởng thức ~~ Chuyện tình đau khổ nhất của Mộc Hãn chính là yêu Tạ Khinh Dung. Tạ Khinh Dung là một nữ nhân thẳng đến không thể thẳng hơn. Nàng yêu Lý Dương, vì thế, ba năm trước, nàng bị Mộc Hãn hủy đi hạnh phúc đời mình. Bởi vì thiếu nợ Tạ Khinh Dung hạnh phúc, Mộc Hãn muốn lấy phần đời còn lại của mình để bù đắp cho Tạ Khinh Dung. Nếu như yêu một người hơn mười năm, vậy cũng xem như thật dài rồi. Kim Linh->Trang Ỷ Mộng -> Mộc Hãn-> Tạ Khinh Dung -> Lý Dương/ Trầm Dật. Kim Vi Vi -> Trương Tập Nhiễm:"Nhiễm Nhiễm, mình thích cậu""> Nhắn Nhủ: Dương sẽ không drop, cam đoan đó! Nếu ai đó thấy tiến độ quá chậm thì đó là do Dương bận, chờ đợi là hạnh phúc. Đối với bạn đọc thiếu kiên nhẫn, Dương tha thiết khuyên các bạn đừng đọc bộ này. Lí do vì bộ này khá chậm nhiệt, hơn nữa siêu dài (120 chương) nên các bạn sẽ mau chán, theo không nổi đâu! Cuối cùng, chúc các bạn vui vẻ thưởng thức ~~ Chuyện tình đau khổ nhất của Mộc Hãn chính là yêu Tạ Khinh Dung. Tạ Khinh Dung là một nữ nhân thẳng đến không thể thẳng hơn. Nàng yêu Lý Dương, vì thế, ba năm trước, nàng bị Mộc Hãn hủy đi hạnh phúc đời mình. Bởi vì thiếu nợ Tạ Khinh Dung hạnh phúc, Mộc Hãn muốn lấy phần đời còn lại của mình để bù đắp cho Tạ Khinh Dung. Nếu như yêu một người hơn mười năm, vậy cũng xem như thật dài rồi. Kim Linh->Trang Ỷ Mộng -> Mộc Hãn-> Tạ Khinh Dung -> Lý Dương/ Trầm Dật. Kim Vi Vi -> Trương Tập Nhiễm:"Nhiễm Nhiễm, mình thích cậu"" />
Mộc Hãn ngậm lấy điểm tròn nhỏ mềm mại bên trên, nhẹ nhàng mút mát cắn nhẹ đồng thời nhẹ nhàng kéo căng, còn ngón cái vẫn ở tại chỗ đã sớm đội thành điểm tròn nhỏ phía dưới lên mà xoa nắn, hai tay cùng múa lấy lòng nàng, hết khả năng giảm bớt đau đớn mà Dung Dung phải nhận.
Tạ Khinh Dung cảm giác trước ngực hơi đau, thế nhưng nhiều hơn cả là cảm giác tê dại, giữa hai chân lại truyền đến cảm giác vui thích đã có chút quen thuộc, loại vui thích cường liệt này đánh úp về phía bản thân, da đầu da mặt đều có cảm giác tê dại, giữa hai chân vốn ướt át lại càng tràn lan nước đầm, theo viền đùi chảy lên ga giường, giường đều ướt một mảnh lớn.
Dưới mọi cách Mộc Hãn trêu chọc và lấy lòng, thân thể Tạ Khinh Dung chậm rãi lâm vào khao khát mong cầu, trước từng nếm thử tư vị dục vọng này, cho nên Tạ Khinh Dung mơ hồ cảm giác được thân thể đang đói, loại cảm giác này làm cho thân thể nàng thấy trống rỗng, cũng khiến thân thể nàng thoải mái đồng thời khó chịu, kìm lòng không đậu dính tới người Mộc Hãn cựa quậy.
Mộc Hãn biết Dung Dung cựa quậy thân thể là muốn gì, cô cũng biết thời cơ tựa hồ đã chín muồi, ngón trỏ của cô lại đi tới cửa động khít chặt vừa rồi mà nhẹ nhàng lách vào, tuy rằng thân thể Dung Dung đã đủ ướt, thế nhưng cửa động chưa bao giờ bị người khác chạm đến vẫn có vẻ thập phần chặt chẽ, mỗi lần Mộc Hãn đi vào một chút đều ngừng lại, để cho thân thể Dung Dung làm quen với sự tồn tại của đầu ngón tay bản thân.
Tạ Khinh Dung cảm thấy thân thể thoáng như đang ở thiên đường mà rớt xuống địa ngục, vui vẻ vừa rồi biến mất trong nháy mắt, thân dưới truyền đến cảm giác khó chịu do bị xâm nhập, thế nhưng ngón trỏ của Mộc Hãn càng đi vào trong thêm một chút lại càng đau đớn cường liệt hơn, đau đớn làm cho Tạ Khinh Dung không khỏi hơi nhíu chặt mày lá liễu, đây là quá trình phụ nữ tất phải trải qua, Tạ Khinh Dung nghĩ vô luận có đau bao nhiêu thì nàng cũng không thể lùi bước.
Mộc Hãn cảm giác được đầu ngón tay bản thân gặp một lớp cản trở hơi mỏng, cô biết đây nhất định chính là màng trinh, cô ngẩng đầu nhìn Tạ Khinh Dung, thấy Tạ Khinh Dung vì đau đớn mà nhăn mày thì lập tức ngừng lại.
"Có phải rất đau không?" Mộc Hãn yêu thương hỏi.
"Không sao..." Trên thực tế, thực sự rất khó chịu, thế nhưng Tạ Khinh Dung không muốn bỏ dở nửa chừng, không muốn cho Mộc Hãn biết bản thân đau đớn.
Ngoài miệng Dung Dung nói không sao, thế nhưng biểu tình rõ ràng thoạt nhìn rất thống khổ, hơn nữa trán cũng chảy tầng mồ hôi mỏng, Mộc Hãn yêu thương cực kỳ, còn chưa phá đã đau như thế, Mộc Hãn khó có thể tưởng tượng đau đớn khi Dung Dung phá, Mộc Hãn ngẫm lại đều thấy lo lắng.
"Dung Dung, chúng ta không làm nữa..." Mộc Hãn định rút ngón tay ra, cô thực sự luyến tiếc để Dung Dung đau như thế.
Tạ Khinh Dung đè tay Mộc Hãn lại, không cho Mộc Hãn rút ngón tay.
"Mộc Hãn, mình muốn biến thành người phụ nữ của cậu" Tạ Khinh Dung còn đè giữ thấp đầu Mộc Hãn xuống, một tay vòng lên cổ Mộc Hãn, tay còn lại còn đặt trên tay Mộc Hãn.
Mộc Hãn có cảm giác ê ẩm xót xa nhưng lại ngọt ngào trong lòng, cô thực sự quá yêu cô gái này.
Tạ Khinh Dung thừa lúc Mộc Hãn thất thần chốc lát, nâng mông bản thân lên, thân thể dùng sức nhằm về phía đầu ngón tay của Mộc Hãn, ngón trỏ xuyên phá màng xử nữ, Tạ Khinh Dung cảm thấy thân thể trong nháy mắt bị xỏ xuyên qua, loại đau đớn như bị xé rách này, Tạ Khinh Dung lớn từng này cũng chưa từng đau như thế, thực sự quá mức đau, nước mắt đều vì đau đớn mà không thể giữ được, có thể không đơn giản chỉ là đau đớn, còn có loại sầu não vì từ thiếu nữ biến thành phụ nữ đi.
Mộc Hãn thấy nước mắt của Tạ Khinh Dung thì trong lòng đau xót, nước mắt cũng không cầm được mà chảy xuống, có đau lòng, có cảm động, cũng có tự trách vì không cách nào chia sẻ đau đớn với người mình âu yếm.
Hóa ra, cảm giác có người vì nghĩ đến đau đớn của bạn mà đau đớn là thế này, Tạ Khinh Dung tuy rằng thấy thân thể rất đau, thế nhưng lòng xác thực ấm áp chưa từng có, nàng nghĩ bản thân hình như từ giờ khắc này đã chân chính yêu Mộc Hãn.
"Đứa ngốc, khóc cái gì?" Đầu ngón tay Tạ Khinh Dung nhẹ nhàng lau nước mắt trên gương mặt Mộc Hãn, nóng hôi hổi.
"Thấy Dung Dung khóc, mình khó chịu." Mộc Hãn rút ngón tay của mình ra, đầu ngón tay dính một chút máu, không nhiều lắm, nhạt nhạt, đây là biểu tượng cho Dung Dung từ thiếu nữ biến thành phụ nữ.
"Đây không phải là quá trình phụ nữ đều trải qua sao? Còn nữa, cậu cũng cần trải qua một lần như bị tội như thế, sợ là hôm nay không được, chờ lúc mình có tinh thần." Tạ Khinh Dung xoa xoa trán Mộc Hãn một chút, chẳng hiểu sao, hôm nay thấy Mộc Hãn hình như đẹp hơn một chút so với bình thường.
"Ừ, lúc nào mình cũng chờ Dung Dung, Dung Dung còn đau không?" Mộc Hãn còn có chút yêu thương hỏi.
"Lúc đi vào một chút kia tương đối đau, hiện tại đã tốt lên một ít." Bất quá vẫn rất khó chịu, nếu đêm nay tiếp tục sẽ tương đối miễn cưỡng.
"Dung Dung, mình đi lấy khăn mặt nóng lau giúp cậu một chút." Mộc Hãn nhảy xuống giường, chạy vụt vào phòng tắm cầm một cái khăn mặt nóng ra.
"Dung Dung, mở chân ra." Mộc Hãn nhẹ nhàng dỗ.
Tạ Khinh Dung đỏ mặt hơi mở đùi, Mộc Hãn cầm khăn mặt nóng nhẹ nhàng chà lau chỗ tư mật của Tạ Khinh Dung, động tác ôn nhu cực kỳ.
"Dung Dung, ngủ đi." Mộc Hãn vệ sinh sạch sẽ cho Tạ Khinh Dung xong, ôm người phụ nữ bản thân âu yếm nhẹ nhàng nói rằng.
"Ừ." Được Mộc Hãn cẩn thận tỉ mỉ săn sóc chiếu cố như thế, trong đáy lòng, Tạ Khinh Dung cảm giác rất không giống như trước.
Không biết có phải vì thân thể đau đớn mà mệt mỏi rã rời hay không mà Tạ Khinh Dung nhanh chóng ngủ say, Mộc Hãn nhìn người phụ nữ trong lòng mình mà rất hạnh phúc trong lòng, người phụ nữ này đã chân chính thuộc về bản thân, nghĩ tới đây, Mộc Hãn cũng không khỏi cười khúc khích, đời này, số lần Mộc Hãn ranh mãnh cười khúc khích có thể đếm được trên đầu ngón tay.
---o0o---
Kim Linh trở lại thì rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, cô không xác định bản thân có thể cho Trang Ỷ Mộng loại tình yêu cô ấy muốn kia không, từ trước đến nay cô đều làm việc tùy tiện và bằng cảm giác, cảm giác rất mạnh liệt nói cho cô biết, trái tim cô muốn có được Trang Ỷ Mộng, bằng không tim bản thân sẽ không được yên ổn, cho nên Kim Linh cũng không im lặng rút lui, cô quyết định theo đuổi ráo riết Trang Ỷ Mộng, đều nói liệt nữ sợ triền lang, vậy liệt nữ cũng có thể sợ triền nữ.
Kim Linh sớm tới bãi đỗ xe dưới tầng của công ty Trang Ỷ Mộng, đậu xe ở bên cạnh xe Trang Ỷ Mộng, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ, kỳ thực cũng không tính là ôm cây đợi thỏ thực sự, cô đã bỏ rất nhiều công sức ở chỗ trợ lý riêng của Trang Ỷ Mộng mới lấy được bảng giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi hiện tại của Trang Ỷ Mộng.
Cô biết Trang Ỷ Mộng rất thường xuyên đến công ty, thông thường sẽ tăng ca đến muộn, hơn 8 giờ mới tan tầm, cho nên 7 rưỡi cô đã có mặt ở chỗ này, từ ngày đó, Trang Ỷ Mộng không còn ở lại qua đêm ở nhà bản thân.
Trang Ỷ Mộng rất sợ dính dáng về tình cảm với Kim Linh, ở trình độ nào đó, Kim Linh có sức hấp dẫn nhất định với cô, thế nhưng cô nghĩ nếu tiếp tục pha trộn cùng một chỗ với Kim Linh sẽ có nguy cơ đốt lửa tự thiêu mình, cho nên đã đơn giản tách khỏi Kim Linh.
Kim Linh vừa nhìn thấy Trang Ỷ Mộng xuất hiện ở bãi đỗ xe liền xuống khỏi xe bản thân, chặn Trang Ỷ Mộng lại.
"Cho hỏi có thể xem phim cùng nhau không?" Kim Linh hỏi.
Trang Ỷ Mộng thấy Kim Linh gần đây không tiếp tục xuất hiện, cho rằng Kim Linh đã im lặng rút lui, Kim Linh trong ấn tượng của cô rất không thích cảm giác bị ràng buộc, cảm tình nghiêm túc và vân vân tránh còn không kịp, âm hồn không tiêu tan như vậy làm cho cô có chút bất ngờ.
"Không có hứng thú." Kỳ thực Trang Ỷ Mộng rất thường xuyên đi xem phim một mình, bởi vì Mộc Hãn chưa bao giờ đi xem cùng bản thân, mà cô lại rất thường xuyên chọn suất chiếu nửa đêm, khi đó rạp chiếu phim vừa tối vừa rộng thoáng, lạnh vắng tanh.
"Trang Ỷ Mộng, có phải cô sợ yêu tôi, cho nên không dám đi chung với tôi hay không?" Kim Linh nhướn mi hỏi.
"Tính tự sướng bản thân thật tốt miễn bàn, không phải tất cả mọi người đều sẽ yêu cô." Trang Ỷ Mộng không muốn thừa nhận với Kim Linh bản thân cô có sự hấp dẫn với mình.
"Mặc dù là bạn bè thì cùng nhau đi xem một bộ phim cũng là rất bình thường." Kim Linh lấy lùi làm tiến nói, cô mới không giống bạn bè mà xem phim cùng nhau.
Hết chương 72