TRUYỆN KINH DỊ NGẮN

Nhà tôi có rất đông người. Bố, mẹ, chị cả, chị hai, tôi và nhiều người mà tôi không quen biết. Hai chị của tôi đều đã đi đại học và chỉ còn mình tôi ở nhà cùng với bố mẹ. Và một lần, khi tôi đến lớp, tôi thấy một học sinh đang ngồi nhìn cửa sổ. Cậu ta không nói năng gì và có làn da hơi nhợt nhạt. Tôi nghĩ đó là cậu học sinh mới mà cô giáo nói lúc trước. Nhưng điều đặc biệt hơn, cứ như cả lớp không thèm ngó ngàng gì tới cậu ta vậy, và chỉ có mỗi mình tôi là để ý tới cậu ta. Có lẽ tôi nên làm gì đó.


Khi về tới nơi, bố mẹ bảo họ không nhìn thấy một người trong nhà. Họ đã rất lo lắng và sợ hãi, miệng còn lẩm bẩm mấy câu gì đó, tôi nghĩ là "không thể để ai thấy...". Nhưng đó là chuyện của họ phải không?


Vài ngày sau, tôi rủ cậu bạn đó tới nhà của tôi chơi. Nhưng... khi bố mẹ tôi thấy mặt cậu ấy, họ đờ người ra. Và hình như... tôi còn nghe thấy họ nói: "Chính...là nó" một cách run rẩy. Tôi cũng dần nhận ra khi máu từ trên trần nhà...
Tôi quay sang nhìn đứa bạn.  


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi