TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 1371

 

Tân Trạm thản nhiên nói: “Trong thành cổ Đông Hoàng không cho phép động thủ, anh muốn bức ép tôi nói ra biện pháp như thế nào. “

 

“Ha ha, mày hẳn là mới tới đây. Thành cổ này tuy rằng có quy củ, nhưng hầu như đều có cách đối phó, chỉ cần không quậy đến trời đất lật úp thì chẳng ai quản chuyện này. “

 

“Để tao dạy cho mày cách sống sót ở thành cổ”

 

Tên đàn ông cười dữ tợn một tiếng, hắn ta đưa tay ra, nhất thời một trận bàn hình kỳ lạ phóng ra, sau đó là tiếng nổ ầm, cả ngõ nhỏ trong phút chốc bị bao phủ trong một cụm ánh sáng màu trắng.

 

“Bây giờ không gian này đã bị khóa chết, bất kể tao có làm gì mày thì thành cổ này cũng sẽ không biết”“

 

Tên đàn ông to cao đắc ý cười, hắn ta gâm nhẹ một tiếng, cảnh giới Phân Thần tu vi cấp một bộc phát ra.

 

“Nguyên khí, anh là cổ luyện thể sĩ” Tân Trạm hơi kinh ngạc.

 

“Không sai, ở trong không gian bị hạn chế này, năng lực luyện thể sĩ của tôi, có thể mạnh hơn linh khí của tu sĩ”

 

“Nói ra bí mật của mày, bằng không thì phải chết!”

 

Hắn ta vừa nói xong thì thân thể đột nhiên bay lên, lại lợi dụng sự chú ý của Tân Trạm khi hắn ta nói mà ra tay đánh lén.

 

Sức mạnh của cổ luyện thể sĩ vốn cường đại, một quyền này của hắn ta như xé rách không khí vang lên mấy trận ầm ầm.

 

Tựa như sao băng, trong nháy mắt đã bay vọt tới trước mắt Tân Trạm.

 

Bùm!

 

Đồng tử tên cường tráng co rúm lại, hắn ta cho rằng mình đã đánh trúng một chiêu, thế nhưng bị Tân Trạm giơ tay ngăn trở.

 

“Hóa ra mày cũng là cổ luyện thể sĩ”

 

Tên cường tráng cảm nhận được sức mạnh trong tay Tân Trạm, nhất thời có chút giật mình.

 

Cổ luyện thể sĩ có số lượng tương đối ít, hơn nữa xem ra Tân Trạm không giống tu luyện thể sĩ bình thường.

 

“Không sai, đã lâu không dùng tu luyện thể sĩ, sắp bị cứng ngắc rồi.”

 

Tân Trạm cười lạnh một tiếng, trên cánh tay anh, mấy đạo phong ấn trong nháy mắt bạo phát, làm cho sức mạnh của anh nhất thời tăng vọt.

 

Anh vung ra một quyền, trực tiếp đánh gã đàn ông kia.

 

“Cổ ấn Thần Vương thất truyền, mày, mày là ai”

 

Gã đàn ông to cao từ trên không trung rơi xuống, mông lung ngỡ ngàng.

 

Tân Trạm không lên tiếng, cả người lóe sáng.

 

“Muốn chết!”

 

Tên cường tráng hừ nhẹ, cũng lao đến.

 

Nắm đấm của hai người lại va chạm, trong nháy mắt, gã đàn ông và Tân Trạm tung cước vào nhau nhanh mấy trăm lần.

 

Sức mạnh kích thích bên trong kết giới khiến không gian gần như bị Xé toạc.

 

Một quyền oanh kích cuối cùng, tiếng va chạm như tiếng sấm rền rĩ vang lên.

 

Tân Trạm bay ngược ra, rơi xuống đất lui về phía sau ba bước.

 

Gã đàn thân thể nhoáng lên, chỉ lui một bước.

 

“Cho dù mày cũng là cổ luyện thể sĩ, nhưng tao là cảnh giới Phân Thần, mày cùng lắm cũng chỉ là xuất thủ làm cảnh” Gã đàn ông cười lạnh một tiếng, một lần nữa khôi phục lại sự tự tin.

 

“Nhưng hình như anh đã quên, tôi không chỉ là cổ luyện thể sĩ”

 

Tân Trạm trào phúng nhìn chằm chằm gã đàn ông nói: “Thật là ngu xuẩn, anh tưởng tôi muốn đấm tay đôi với anh sao? Nhìn tay anh kìa. “

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi