TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 1857

 

“Tình huống nguy hiểm?” Tuệ Khả lập tức ngẩng đầu lên.

 

Lúc này đây, cũng đã có nhiều tu sĩ phát ra thần thức để cảm nhận xung quanh.

 

“Khí âm sát hơi nặng, gặp phải đám vong hồn tu sĩ à? Mà không đúng, hai tháng này sẽ không có thứ đó. Lý Trùng, nhóc con nói rõ ràng ra xem nào.” Tuệ Khả chau mày nói.

 

“Là linh hồn còn sót lại của những binh khí từ thời thượng cổ hóa thành, còn gọi là khí linh, nhưng chìm trong Quỷ Hải trong một thời gian dài nên những khí linh này bị Quỷ Hải ăn mòn, bang Quỷ Hải chúng tôi hay gọi chúng là khí linh bị ma nhập” Lý Trùng đáp.

 

“Ác ma”

 

Tân Trạm chợt nghĩ, anh chẳng lạ lẫm gì với thứ này.

 

Trước đây ở Vạn Luyện Tông, trong hồ Tẩy Kiếm mà ông Kiếm canh chừng đã nảy nở không ít kiếm linh bị ma nhập, thứ này hễ xuất hiện là kéo đàn kéo đống. Hơn nữa, chỉ chăm chăm vào ăn tươi nuốt sống, không sợ sống chết, cực kỳ điên cưồng.

 

Khi ấy, anh rơi vào cảnh thập tử nhất sinh, gắng hết sức thi triển trận pháp mới thanh tẩy sạch sẽ toàn bộ đám kiếm linh chứa tà khí ấy.

 

“Đúng thế, cũng không biết tại làm sao mà đám kiếm linh này rất thích túm tụm lại thành một nhóm, và không có chốn †ồn tại cố định trong Quỷ Hải, thích lang thang nay đây mai đó, chắc lần này chúng ta gặp phải một nhóm ác ma trong số chúng” Lý Trùng gật đầu nói.

 

“Thế lợi ích ở đâu?” Tuệ Khả mất kiên nhẫn bèn hỏi.

 

“Tiền bối, anh đừng quên, nơi nào có khí linh là nơi đó có bảo khí đấy”

 

Lý Trùng tươi cười: “Đám ác ma này không phải vật vô chủ, bản mệnh của chúng đều gắn chặt trên bảo khí, vì vậy cho nên chỉ cần tiêu diệt được ác ma thì toàn bộ bảo khí cũng thuộc Về tu sĩ”

 

“Bảo khí, loại nào cũng có à?” Tân Trạm chợt cất tiếng hỏi.

 

“Tất nhiên, gươm giáo kiếm kích, còn có cả các loại báu vật lạ đời, nhưng không tiêu diệt số ác ma này thì không dễ gì phân biệt rõ được bản thể của chúng”

 

Vì sự tôn trọng dành cho Tân Trạm và Tuệ khả, Lý Trùng nói tiếp: “Hiện tại có luồng khí âm sát là do đám ác ma kia đã phát hiện ra sự tồn tại của chúng ta. Không bao lâu nữa, đám ác ma ấy sẽ xuất hiện.

 

“Đến lúc đó, bang Quỷ Hải chúng tôi sẽ lợi dụng tiên chu, thu hút những ác ma mạnh nhất vào một chỗ, các anh có thể dựa theo tu vi của bản thân để chọn vị trí thích hợp và giết chúng”

 

Tuệ Khả nghe thấy vậy thì hai mắt sáng ngời.

 

Ác ma từ thời thượng cổ chắc tu vi sẽ không hề thấp.

 

Với những người như Tân Trạm thì chắc ác ma mạnh nhất sẽ khó đối phó, nhưng còn với anh ta thì không thành vấn đề.

 

Vậy chẳng phải anh ta sẽ có cơ hội giành được báu vật quý giá nhất sao?

 

“Hèn gì các tu sĩ đều thích đi tiên chu của các cậu để vượt biển, đúng là nhiều lợi ích thật”

 

“Hai anh cứ yên tâm. Sở dĩ tôi nói đây là tình huống nguy hiểm bởi vì để đảm bảo cho tiên chu được an toàn, nên sau khi dụ đám ác ma đi, chúng tôi sẽ thi triển trận pháp. Nếu như hai anh quyết định tranh cướp bảo khí, đương nhiên là có thể, nhưng nếu như thực lực của bản thân không đủ, dẫn đến việc vị ác ma bao vây thậm chí là giết chết thì chúng tôi cũng sẽ không cứu” Lý Trùng nhắc nhở.

 

“Sau khi ra ngoài, sống chết đã có số” Tuệ Khả gật đầu và nói.

 

Nếu đám ác ma này tụ lại thành bầy thì quả thực rất đáng sợ, cách làm của ban Quỷ Hải cũng là bình thường.

 

Đâu thể nào giành lấy hết lợi ích, đến lúc gặp nguy hiểm còn bắt bang Quỷ Hải và người trên thuyền lo liệu từ đầu đến cuối cho mình được.

 

“Vậy ác ma có tu vi thế nào?” Tân Trạm hỏi.

 

“Thông thường thấp nhất cũng là cảnh thần phó phân ngũ phẩm, mạnh nhất chắc phải đến cảnh giới hợp thể đỉnh phong” Lý Trùng ngẫm nghĩ một thoáng rồi trả lời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi