TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 2349

Khương Thời Miễn nghe xong không nhịn được cười.

“Khương Thời Miễn, cậu dám xúc phạm tông môn của chúng tôi” Một nữ tu lạnh lùng quát.

“Tôi chỉ cảm thấy thú vị, thật không ngờ rằng những tu tiên đạo đức giả mấy người học được cũng không ít.”

Khương Thời Miễn chế nhạo nói: “Trước kia mấy người mai phục ở đây, nhìn tôi giết người , nhìn đám người Ám Ảnh Minh rời đi mà không làm gì, là vì muốn đợi thời cơ này đúng chứ”

“Về phần tám người các người, ánh mắt không hề rời bảng giết chóc màu đen trên đỉnh đầu tôi, muốn giết ta đoạt bảo thì cứ việc nói, những cái cớ lúc nãy thật sự là rất nực cười.”

“Khương đạo hữu, cậu biết rồi cũng không sao cả.”

Đến lúc này, người đàn ôngkhông che giấu nữa, híp mắt nói: “Chúng ta có duyên gặp qua một lần, chỉ cần giao vật đó ra, và nói ra bí mật cuốn sách, tôi sẽ suy nghĩ tha cho cậu một mạng”

“Tha cho tôi? Ha ha ha!” Khương Thời miễn vẻ mặt giễu cợt nói: “Chỉ còn thiếu chút nữa là tôi đạt tới đỉnh phong, tám người các người tới đây, vậy thì đừng nghĩ tới việc còn sống mà rời đi”

“Ngạo mạn, các vị huynh muội, cùng nhau lên!”

Người đàn ông râu dài nét mặt thay đổi hét lên.

Họ đến đây là vì bảng giết chóc này, do Khương Thời Miễn không chịu giao ra nên chỉ có thể giết anh ta.

“Nói mấy người đạo đức giả còn không chịu thừa nhận?”

Khương Thời Miễn chế nhạo khi nhìn thấy tình hình này, †òa tháp đen khổng lồ xuất hiện trong lòng bàn tay anh ta, ầm ầm hướng vào một số đệ tử Tinh Thiên Tông đánh tới.

Vài người đã bị tòa tháp khổng lồ đánh trúng, lập tức rút lui.

“Không thể một mình chống lại cậu ta, tôi sẽ bố trí đội hình”

Người đàn ông râu dài quát lên, tám tu sĩ đều phát ra linh lực, một tia sáng phát lên trời.

Sau đó tám người chia ra các phía, một đội hình trận pháp đột nhiên xuất hiện, vây nhốt Khương Thời Miễn ở bên trong trận pháp.

Sau đó tám người tu sĩ phun một ngụm máu, sắc mặt của họ lập tức tái nhợt.

Bóng dáng của họ dần biến mất và biến thành tám ác ma.

Những ác ma này có khuôn mặt hung ác và thân hình cao lớn hùng vĩ.

Chúng nhe răng múa vuốt lao về phía Khương Thời Miễn.

“Trận pháp này, có chút tương tự với bát quỷ mê hồn trận mà tôi gặp phải trước đây” Tân Trạm khẽ nhúc nhích.

Chỉ là người đàn ông đó lúctrước dùng bùa chú mở ra trận pháp này, uy lực không bằng trận pháp mà tám tu sĩ hợp thể cảnh giới cấp cao này.

Mà Khương Thời Miễn ở trong đó cũng không có chút ý định phản kháng, đợi khi tám tên ác ma vồ tới anh ta, anh ta lập tức chế nhạo.

“Thế giới bên ngoài đồn đại về sức mạnh của tám người tài giỏi của Tinh Thiên Tông rất lợi hại, trận pháp kết hợp của họ có bao nhiêu cường đại, nhưng theo tôi thấy, cũng chỉ có như vậy”

“Ngạo mạn, hôm nay tôi sẽ giết cậu ngay tại đây, để cậu chôn cùng những tu sĩ đã chết.”

Giữa những tên ác ma, giọng nói của người đàn ông râu dài vang lên.

“Chỉ bằng mấy người cũng xứng sao, mấy người căn bản không biết thực lực cường đại của cuốn sách giết chóc màu đen, hiện tại tôi bất khả chiến bại trong chiến trường Tiên Ma này!”

Giữa tiếng cười ngông cuồng của Khương Thời Miễn, hơi thở màu đen đột nhiên phát ra.

Linh khí không ngừng tăng lên, từ cấp tám của hợp thể cảnh lập tức vọt lên hợp thể cảnh đỉnh phong.

“Chết tiệt? Cậu không phải là cấp chín của hợp thể cảnh đó chứ”

Người đàn ông râu dài kinh hãi hét lên.

Bọn họ nhẫn nhịn bao lâu, tưởng rằng đã phán đoán hết ý đồ của đối phương, nhưng không ngờ Khương Vũ Tiêu vẫn luôn che giấu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi