TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 2701

Cuối cùng, hai người cũng tách ra.

“Xuân Hoa Thu Nguyệt, hai cô đi về trước đi, hôm nay không cần các cô chăm sóc tôi đâu” Tô Uyên nhìn về phía hai tỳ nữ mở miệng nói.

Hai tỳ nữ cũng gật gật đầu, thu hồi sự kinh hãi trong ánh mắt, chậm rãi rời đi.

Bọn họ cũng rất tò mò, người này là ai, lại khiến Tô Uyên không cần hai người làm bạn nữa.

“Thánh nữ Tô, đây là ai, có nên giới thiệu một chút không?”

Sử Thi Vũ thở sâu, ngăn chặn những oán hận trong lòng, lần nữa lộ ra vẻ tươi cười, đi tới nói.

Tô Uyên và Tân Trạm nói lâu như vậy, anh ta khẳng định không tin cái gọi là vừa gặp đã yêu kia, hơn nữa hơn một tháng nay anh ta ít nhiều hiểu tính cách Tô Uyên, sao có thể thân thiết đối với người xa lạ như thế.

“Vi này là người yêu của tôi, Tân Trạm”

“Cái gì? Em gái Uyên Nhi, em thật sự có người yêu ư?”

Phó Mẫn Nhi kinh ngạc, nhịn không được buột miệng thốt ra.

“Phó sư tỷ, chị có ý gì vậy?” Tô Uyên nhăn mày lại nói: “Chị cho rằng điều em nói trước đây là gạt chị sao?”

“Chị không phải có ý này, chỉ là không nghĩ tới, người yêu của em thật sự là người này” Trong lòng Phó Mẫn Nhi bất đắc dĩ.

Thật ra mà nói, tính cả cô ta thì có rất nhiều người đều cảm thấy Tô Uyên nói có người yêu bên cạnh, thật ra là mánh khóe để từ chối người khác mà thôi.

Nhưng là Tân Trạm này, thoạt nhìn trông bình thường, như thế nào lại làm Tô Uyên rung động.

“Hoá ra là người yêu của Thánh nữ Tô, trước đây không biết, mạo phạm rồi”

Sử Thi Vũ cũng không ngoài dự kiến, lúc này sắc mặt cứng đờ chắp tay lại.

Nhưng lúc sau, anh ta cười nói: “Nếu Thánh nữ Tô và Tân đạo hữu xạ cách lâu ngày gặp lại, không bằng tôi làm chủ, vì Tân đạo hữu từ xa đến bày tiệc ngắm trăng”

Thấy Tô Uyên nhíu mày, Sử Thi Vũ lại cười nói: “Thánh nữ Tô, cô không phải vẫn luôn muốn nghe Bắc Vực Đạo Khúc thật sự sao? Hôm qua chủ của Thưởng Nguyệt Các đã xuất quan, hôm nay đến Thưởng Nguyệt Các có thể nghe Đạo Khúc trong lời đồn. Nếu bỏ lỡ thì thật là đáng tiếc”

Vốn dĩ, Sử Thi Vũ tính đem cái này làm thú vui, nhưng mắt thấy Tô Uyên cách mình càng ngày càng xa, cũng chỉ có thể đưa ra điều kiện này.

“Anh Sử, tôi nghĩ thế này không tiện cho lắm”

Hy vọng của Sử Thi Vũ lại thất bại như vậy, Tô Uyên vẫn lắc lắc đầu nói: “Tôi và Tân Trạm lâu ngày gặp lại, không muốn có người ngoài ở đây quấy rầy”

“Vậy được rồi” Sử Thi Vũ thở sâu, cười cười.

Tô Uyên kéo Tân Trạm đi về phía dưới.

Mà cảnh này, Chu Anh Tuấn và Hồng Ngọc cũng vừa mới bay tới Băng Cung sơn môn đã nhìn thấy ngay. Hai người giống như Sử Thi Vũ Phó Mẫn Nhi lúc nấy, cũng là trợn mắt há hốc mồm.

“Tân đạo hữu dĩ nhiên là bạn đời của Thánh nữ Tô”

Chu Anh Tuấn cười khổ nói: “Trách không được anh ấy mua Bách Mỹ Đồ nhìn thoáng qua đã biết là giả, tôi còn tưởng rằng anh ấy lừa dối tôi, hoá ra là anh ấy rất hiểu Thánh nữ Tô “

Có điều lúc sau trong lòng Chu Anh Tuấn khẽ nhảy lên một cái, xem như đây là tin tức tốt, người theo dõi của Thánh nữ Tô cao như vậy, nhưng cũng không ai biết tin về bạn đời của cô, bây giờ ở bên ngoài chỉ có cậu ta mới biết sự tồn tại Tân Trạm.

Hơn nữa giữa hai người còn từng nói với nhau, sau đó không thể dùng tin tức của Tân Trạm buôn bán kiếm.

“Anh Sử, không cần nản lòng. Tôi thấy căn bản Tân Trạm này không xứng với Tô Uyên, sớm muộn hai người đó cũng sẽ tách ra, ở bắc Vực này chỉ có anh mới có tư cách kết thành bạn đời với Uyên Nhi thôi”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi