TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 2857

Bởi vì trước đây Cực Hàn cung chủ đã lấy Cực Thạch ra yêu cầu anh xác nhận, vì vậy chỉ cần liếc một cái anh đã có thể nhận ra nó.

Thật may mắn, cứ như vậy nhặt được Cực Thạch sao?

Trong lòng Tân Trạm cũng vui mừng, phất tay một cái, linh khí bay thẳng đến cuốn những khối Cực Thạch này rơi xuống trước mặt Tân Trạm.

Lúc này, Tô Uyên và những người khác cũng bay vào.

“Thống lĩnh Tân, đây là Cực Thạch sao?”

Đám người Ngô Đông nhìn thấy những khối Cực Thạch này trước mặt Tân Trạm lập tức trở nên vui mừng.

Trước khi đến, bọn họ đều thấp thỏm lo lắng chuyến đi này sẽ uổng công vô ích, kết quả vừa khởi đầu đã vô cùng tốt đẹp.

Đây chắc chắn là một điềm báo tốt.

“Thôi, cất vào túi trữ vật đi”

Tân Trạm đưa những viên Cực Thạch này cho Ngô Đông.

Cực Thạch có thuộc tính đặc biệt đòi hỏi cách thức cất giữ cũng phải đặc biệt. Ngoài trừ lệnh bài của Tân Trạm và Tô Uyên, Ngô Đông còn có một túi trữ vật đặc biệt.

Tuy nhiên, cuối cùng thì Tân Trạm và Tô Uyên cũng phải đến Vĩnh Cực Thánh Sơn, vì vậy Cực Thạch ở nơi này giao cho Ngô Đông là thích hợp nhất.

Đối với cảnh Cực Hàn Băng cung lấy được Cực Thạch, các tu sĩ ở bên ngoài trận có thể nhìn thấy rõ ràng.

Ngoài việc thán phục sự may mắn của Cực Hàn Băng cung, mọi người cũng dành cho họ một ánh mắt kỳ lạ.

Lúc đầu nếu đúng theo thứ tự, nhóm đầu tiên tiến vào Cực Địa phải là Cực Hỏa môn.

Nói cách khác, những khối Cực Thạch này vốn là đồ vật của Cực Hỏa môn, nhưng do Hỏa Thanh ra vẻ hào phóng nên đã nhường cơ hội lần này cho Cực Hàn Băng cung.

Sắc mặt Hỏa Thanh vô cùng khó coi.

Vốn định xem trò vui từ Cực Hàn Băng cung, nhưng không ngờ lại giúp đối phương được lợi.

Tuy rằng mấy khối Cực Thạch đó không mấy quan trọng, nhưng mặt mũi ông ta lại bị tổn hại nặng nề.

“Có được Cực Thạch này thật sự phải cảm ơn Hỏa môn chủ.

Vẻ mặt Dư bà bà tươi cười, nhờ có Tân Trạm, cuối cùng cũng có chút mặt mũi.

“Ha ha, lần này xem ra vận may của Cực Hàn Băng Cung quả nhiên rất tốt. Em Mục có hứng thú đánh cược một ván hay không, cứ như trước đây xem bên nào thu được nhiều Cực Thạch hơn?” Môn chủ Cực Hỏa cười nói.

“Phần thưởng cũng không cần quá lớn, chỉ cần mười ngàn tử kim linh tệ, một trăm tiên thảo cao cấp, thêm ngàn viên tiên đan, thế nào?”

Môn chủ Cực Hỏa dùng công phu sư tử ngoạm, khiến cho không ít người của tộc bên cạnh có chút kinh ngạc.

Hỏa Thanh nói phần thưởng không cần lớn nhưng tổng số tài nguyên này có thể so sánh với thu nhập của một gia đình hàng chục năm, thậm chí là hàng trăm năm.

Nhiều tài nguyên như vậy chỉ dùng để cạnh tranh xem ai có được nhiều Cực Thạch hơn.

“Cung chủ, đừng đánh cược”

Sắc mặt Dư bà bà và Chân bà bà lập tức thay đổi, họ nhanh chóng thuyết phục cung chủ.

Họ không thể lấy ra số lượng tài nguyên nhiều như vậy một cách tùy ý được. Hơn thế nữa, mấy lần này, Cực Hỏa Môn đều gặt hái được vô vàn Cực Thạch tại Cực Địa. Nếu lấy số lượng Cực Thạch ra so đấu, chỉ e họ sẽ dữ nhiều lành ít.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi