TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 701

“Bí cảnh tôi biết, nhưng bây giờ thì không phải lúc Đăng Ngạo lắc đầu.

“Tôi vẫn còn chưa đủ mạnh, khởi động những loại bí cảnh, ít nhất cũng phải mới thời gian nữa năm, nếu như không luyện đến hóa cảnh, dù cho có đi vào thì cũng chỉ như người đứng xem, Đảng Ngạo tôi đây cũng phải là người xem, một khi tôi đi thi nhất định phải cướp được chân truyền nổi bật nhất.”

Đăng Ngạo nói rồi, đấm ra một quyền thật mạnh vào không khí, ngay lập tức không khí nổ tung ra, một đường quyền bay ra, khiến cho những tảng đá trực tiếp bị đánh nát bấy.

Trong lòng của Đại Võ Tông khẽ rung, loại uy lực này của cậu chủ, đã vượt qua cả hóa cảnh.

“Bá Vương Chiến Thế đối với tôi mà nói có lợi ích rất lớn, chỉ một tuần tu luyện, khiến cho tôi thu hoạch được rất nhiều. Đăng

Ngạo vừa ý năm chặt quả đấm một cái.

“Nói cho ba tôi biết, không nhập hóa cảnh, không đi vào bí cảnh”

“Dạ vâng thưa cậu chủ.” Đại Võ Tông gật đầu nói. Trên hòn đảo cách Việt Nam hơn ngàn ngọn núi. Bên bờ trên vách núi, trong tay Tô Uyên bưng một chai đan dược, trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng.

Gió biển thổi bay lất phất những sợi tóc của cô, gương mặt cô gái xinh đẹp lộ ra một vẻ thương nhớ. Ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía nơi xa xăm nơi đại dương kia, tựa như có thể nhìn xuyên qua từng đợt sóng, nhìn thấy bờ bên kia.

“Bí cảnh sắp sửa mở rồi, Uyên cũng sẽ đi, cuộc khảo nghiệm cuối cùng cũng sắp đến rồi, chúng ta sẽ gặp Tân Trạm trong bí cảnh chứ?”

Tân Môn.

Tần Trạm ngôi khoanh chân tĩnh tọa, từng li từng tí nhớ lại cuộc giao chiến giữa Diệp Thiên Vọng.

Anh đưa tay ra, một đạo linh khí ở lòng bàn tay ngưng rất nhanh hóa thành hình một viên linh châu.

Sau đó trong lòng Tân Trạm vừa động, lại đem linh khí này hóa thành một luồng châm gió.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Tân Trạm cảm giác được rất là mất sức.

Khi anh muốn đem linh khí áp súc đến gần mũi châm linh châu, luồng linh khí này lại kịch liệt lăn lộn, rồi sau đó bằng nhiên nổ lên.

“Vẫn là chưa đủ”

Tần Trạm hít một hơi sâu. Nếu như chỉ luận về khởi linh khí rất nhiều, Diệp Thiên Vọng không như Tân Trạm, nhưng anh ta đối với việc nằm bắt được hơi thở, lại vượt xa hơn bản thân mình.

Điều này tương đương với chuyện, hai người có cùng sức mạnh, nhưng một trong hai người lại biết cách là sau để vận dụng sức mạnh đó tốt hơn, vậy thì người này nhất định so với đối phương sẽ mạnh hơn.

“Thời gian tu luyện của tôi quá ít, thăng tiến quá nhanh, sẽ dẫn đến phản ngược cơ bản, nếu vậy thì sẽ không bằng tích lũy vững chắc nhiều năm như trưởng quản Diệp, nhất định có thể ấp súc linh khí đến cực hạn.”

“Xem ra, đường tu luyện này, tôi vẫn cần phải học Tân Trạm định thần, tiếp tục vùi mài khổ luyện.

Tu luyện không biết ngày tháng, rất nhanh, thời gian một tuần đã trôi qua.

Mà khoảng thời gian này, bên trong giới võ đạo, rất nhiều người cảm giác không giống.

Thiên địa linh khí, thật sự là đã trở nên nhiều rồi.

Trong Tần Môn, số lượng thăng cấp của các đệ tử tăng lên một cách rõ ràng.

Thẩm chỉ Tần Trạm mới đến mười tám ông thấy, đều đã có bốn người đang đề cao tu vi.

Vào lúc này, tin tức các cổ tông môn bị cảnh sáp sửa mở, giống như những cọng cỏ dại, điên cuồng lan tỏa mở ra trong vòng ba “Tân Trạm, bị cảnh đầu tiên sẽ được ngày, anh có kế hoạch gì không?”

Diệp Thành đi đến, mở miệng hỏi.

“Kế hoạch của cậu là gì?” Tần Trạm nói: “Trước đây tôi đã đồng ý giúp cậu giải quyết một số phiền phức. vậy bí cảnh rốt cuộc khi nào mới đi?”

“Đó không nằm trong đợt đầu tiên, và cơ sở tu vi của cậu hơi thấp”

Giọng điệu của Diệp Thành khiến Tần Trạm nhưởng mày. Cảm giác thế nào, Diệp Thành có chút xem thường chính mình.

“Mẹ kiếp, cậu đừng có cái bộ dạng như thế, tôi nói bị cảnh đó, là một người rất có danh tiếng trong Cổ Tông Môn, độ khó cũng không nhỏ. Nhưng một khi phá kết giới thì có rất nhiều lợi ích. Đương nhiên phải tu luyện một môn cao hơn để ổn định.” Diệp Thành nói.

“Bằng cách này, đây là một số cảnh giới bí mật của môn phái mà tôi đã liệt kê gần đây rất dễ đột phá. Nhìn đi.” Diệp Thành lấy ra một bản phác thảo.

Tân Trạm nhìn lướt qua, trên đó là những bức tranh vẽ di tích tình trạng của của các cổ Tông Môn.

Điều khiển Tân Trạm ngạc nhiên là chữ viết của Diệp Thành vẫn rất chi tiết. Nó bao gồm những lợi ích có thể có, mức độ nguy hiểm, di tích lớn nhỏ vâng vâng.

Chỉ có điều, đợt một này Cổ Tông Môn bị cảnh hồi phục, lại có nhiều như thế “Không xem nữa, cứ nói cho tôi biết cái nào thích hợp đột phá.” Tân Trạm vẻ mặt có chút khổ sở, “Nếu không tính đến những tình huống khác, thì phải Thánh Tuyển Cổ là thích hợp nhất. Diệp Thành nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi