TRUYỀN NHÂN CỦA THẦN Y (THẦN Y TÁI THẾ)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



**********

Rạng sáng lúc hai giờ, bên trong đại viện của nhà họ Lưu vẫn còn đang đèn đuốc sáng trưng.



Lưu Thiên Anh đột nhiên bị người ta giết chết, chuyện này khiến cho toàn bộ nhà họ Lưu đều sôi trào.

Đêm hôm khuya khoắt, ngay cả ông cụ nhà họ Lưu cũng bị đánh thức.

khi biết được chuyện này ông ta rất là tức giận, lập tức bổ nhiệm Lưu Thiên Quang lên vị trí gia chủ tạm thời, dốc hết toàn bộ lực lượng gia tộc đi trả thù cho Lưu Thiên Anh.



Hiện tại Lưu Thiên Quang cũng đang lập ra kế hoạch, ông ta đã phải mấy tốp người đi ra tìm kiếm Lâm Mạc Huy ở khắp nơi nhưng cuối cùng tất cả đều trở về mà không thu được kết quả gì.


"Chú hai à, cái tên Lâm Mạc Huy này rốt cuộc không biết trốn đến cái chỗ nào rồi, liệu có phải là ông Lộc đã mang cậu ta đi giấu rồi hay không?” “Cháu đoán muốn tìm được cậu ta cũng không phải là một chuyện quá dễ dàng đâu! "Không bằng chúng ta trực tiếp bắt vợ và người thân của cậu ta tới đây cho rồi!” "Cái tên họ Lâm này không phải đã nói yêu nhất cô vợ kia của cậu ta hay sao?” “Nếu như bắt Hứa Thanh Mây tới đây, cháu không tin cậu ta không chịu đầu hàng!”

Một người thanh niên cắn răng quát, cậu ta chính là con trai của Lưu Thiên Anh, Lưu Nhiên Huy.



Trong mắt của Lưu Thiên Quang lóe lên một tia sáng, ông ta chính là một tên vô cùng háo sắc.

Đã sớm nghe nói Hứa Thanh Mây là người đẹp số một đẹp nhất thành phố Hải Tân, thật ra mà nói, ông ta đúng là đã muốn chộp lấy Hứa Thanh Máy vào trong móng vuốt mình trước.



Thế nhưng ông ta vẫn tiếp tục giả vờ giả vịt, ra vẻ suy tư một hồi.

"Làm như vậy có phải là không được thích hợp hay không?” “Dù sao có truy cứu kẻ gây họa cũng không nên truy cứu đến người nhà!”

Lưu Thiên Quang trả lời.



Lưu Nhiên Huy nóng nảy: “Chú hai, cái gì gọi là truy cứu kẻ gây họa thì không nên truy cứu đến người nhà?” “Lâm Mạc Huy giết chết bố của cháu, đây đã là giết hại người trong nhà chúng ta rồi, chúng ta còn phải nói quy tắc gì với cậu ta gì nữa chứ?" “Cháu mặc kệ, cháu nhất định phải trả thù được cho bố, nhất định phải bắt con tiện nhân Hứa Thanh Mây kia về đây!”

Trong lòng của Lưu Thiên Quang cười thầm, nhưng trên mặt vẫn bày ra biểu cảm khó xử: "Ôi.

.

.

Tâm trạng của mọi người, chủ có thể hiểu được “Thế nhưng mà.

.

.


Việc này.

.

.



Không đợi ông ta nói tiếp, Lưu Nhiên Huy trực tiếp cả giận nói: “Chú hai, chú đừng nói nữa!" "Bây giờ cháu lập tức dẫn người đi bắt Hứa Thanh

Mây về đây, bất kể là như thế nào, hiện tại cháu nhất định phải ép Lâm Mạc Huy ra đây!” "Cậu ta một ngày không bước ra, cháu lập tức chặt xuống một cái chân của Hứa Thanh Máy "Để cháu xem cậu ta còn có thể chống đỡ được bao nhiêu ngày nữa!

Nói xong, cậu ta lập tức nổi giận đùng đùng bỏ đi.

Đăng sau Lưu Nhiên Huy là một đám người, đi theo cậu ta nhanh chóng xông ra ngoài, những người này tất cả đều là thân tín của Lưu Thiên Anh.



Lưu Thiên Quang làm bộ ra vẻ khó xử, trên thực tế trong lòng ông ta đã cười đến mức nở hoa rồi.



Ông ta biết rõ, Lâm Mạc Huy nhất định đã phải không ít người đi bảo vệ Hứa Thanh Mây.



Những người này đi bắt Hứa Thanh Mây thì tất nhiên phải liều mạng cùng với người của Lâm Mạc Huy bên kia.

Những người này toàn bộ đều là thân tín của Lưu

Thiên Anh, chưa từng quy phục ông ta.




Nếu như có thể khiến cho cả đảm bọn họ chết ở trong tay Lâm Mạc Huy bên kia, thứ nhất có thể diệt trừ thành phần chống đối ông ta.

Thứ hai, chuyện này nếu như gây ra huyên náo càng lớn thì mười gia tộc lớn càng không thể ngồi yên mà nhìn, không thèm để ý!

Mục đích thực sự của ông ta chính là muốn mượn tay của mười gia tộc lớn đi đối phó với Lâm Mạc Huy.



Trên mặt Lưu Thiên Quang nở nụ cười đắc ý, quay về gác nhỏ của bản thân.

Vừa mới bước vào nhà, ông ta lập tức ngửi được một mùi thơm.



Trong bóng tối, một chiếc đèn nhỏ đột ngột sáng lên.

Trong ánh đèn mờ ảo ở phía bên kia, người phụ nữ với thân hình nóng bỏng bước đến nhìn ông ta, chính là cô gái tên Mạt đó!

Cô ta nằm trên ghế sofa, trên người vẫn như cũ phủ




.



Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi