TRUYỀN NHÂN THIÊN Y


Thấy Đường Khả Hân đã đỏ mắt, Cung Vũ cũng bắt đầu sợ hãi.

"Lương Siêu, tôi biết anh ra mặt cho tôi vì có ý tốt, nhưng anh hãy giao video cho cô ta đi."
"Thực lực của nhà họ Ngô ở Xuyên Nam rất mạnh, bọn họ thật sự có thể..."
Lương Siêu không để ý tới Cung Vũ, nhìn chằm chằm Đường Khả Hân hỏi: "Nhà họ Ngô mà cô nói, là nhà họ Ngô của Ngô Nguyên Trung?"
"Anh to gan!"
"Tên húy của cha chồng tôi há phải thứ tên thầy thuốc nhỏ nhoi như anh có thể tùy ý kêu!"
"Ha..."
"Được rồi."
Lương Siêu nở nụ cười, bỏ lại Đường Khả Hân đang mắng chửi phía sau, lôi kéo Lương Nghiên và Cung Vũ xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại nói: "Cuối cùng, cho cô thêm hai ngày."
"Hai ngày này cô cứ dành để suy nghĩ kỹ đường lui cho mình đi, hai ngày sau, đoạn video về giá quy tắc ngầm rẻ nhất lịch sử này sẽ lan truyền khắp toàn mạng."
"Anh!"
"Tên họ Lương kia, anh chờ đó cho tôi!"
"Không cần hai ngày, chỉ cần ngày mai thôi, tôi sẽ làm nhà họ Cung sụp đổ, biến Cung Vũ trở thành đồ chơi bên gối ngàn người, làm cho cả nhà anh chết sạch!"
Sau khi mắng một trận, thấy vẫn không thể dọa được Lương Siêu, Đường Khả Hân lại tức giận hung hăng dậm chân.

Lại thấy ánh mắt khác thường của mọi người, cô tức giận mắng: "Nhìn cái gì mà nhìn! Đi hết đi!"
"Tôi cảnh cáo trước, nếu các người dám nói chuyện hôm nay ra, tất cả các người sẽ cùng kết thúc với Lương Siêu!"
......!
Trên đường trở về nhà họ Cung.

Thấy Cung Vũ vẫn còn lo lắng, Lương Siêu không khỏi nhíu mày.


"Cung Vũ, chẳng lẽ cả Mộ Khuynh Tuyết và người nhà cô đều không nói cho cô biết giờ nhà họ Ngô cùng tên họ Đào kia chẳng những không dám tìm nhà họ Cung gây phiền phức nữa, ngược lại còn phải bồi thường tổn thất cho nhà họ Cung của cô sao?"
"Hả?"
Cung Vũ sửng sốt, mờ mịt lắc đầu.

Sau đó vội vàng lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho ba mình.

Sau khi xác minh việc này, trong lòng càng khó hiểu.

Vì muốn lừa nhà họ Cung, tập đoàn Dụ Long của nhà họ Ngô cùng Đào Khiêm đã ấp ủ âm mưu từ rất lâu, làm sao có thể đột nhiên nhận tội như vậy?
Đã vậy còn muốn bồi thường tổn thất?
Chuyện này không khác gì viễn cảnh trong mơ!
"Ba, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?"
Cung Bình cười ha hả nói: "Còn có thể xảy ra chuyện gì nữa? Là nhờ ông nội con đã tìm cho chúng ta một mối hôn nhân rất tốt đó!"
"Con không biết, lúc trước Ngô Nguyên Trung và Đào Khiêm đến quậy ở đám tang của ông nội con, tất cả đều nhờ vào Lương đại sư ra tay, à không, là còn chưa ra tay thì ba vị đại sư của hai nhà bọn họ đã sợ tới mức cung phụng quỳ xuống đất thỉnh tội!"
"Sau đó nghe nói hai nhà đó lại mời cao nhân muốn tìm Lương đại sư gây phiền toái, nhưng cuối cùng không gây được phiền toái gì cho người ta mà hai nhà bọn họ còn phải bồi thường 20 tỷ!"
"Lương, Lương đại sư?"
Cung Vũ phản ứng lại, lúc này nhìn Lương Siêu ngồi ở ghế phụ.

"Ba, ba nói là Lương Siêu?"
"Đúng vậy, không phải hắn thì còn có thể là ai?"
"Đúng rồi Vũ nhi, lúc trước ba đã tiếp xúc với Lương đại sư, phát hiện hình như hắn muốn hủy hôn.

Nhưng mà con cũng biết đó, di ngôn trước khi lâm chung của ông con chính là muốn con gả cho Lương đại sư."
"Hôm nay con cũng đã trở lại, nhất định phải ở chung thật tốt với Lương đại sư, tuyệt đối không thể để cho hắn muốn từ hôn lần nữa, biết chưa?"

"Từ hôn?"
Cung Vũ thất thanh kêu lên, đây cũng là chuyện cô bất ngờ nhất, sau khi ý thức được mình đã lỡ miệng thì vội vàng che miệng lại.

Lương Siêu quay đầu lại nhìn cô ấy một cái, làm cô có chút xấu hổ.

"Ai..."
"Tiểu Vũ, khi ông nội con còn sống rất coi trọng phần hôn ước này, ba nói vậy trong lòng con cũng rõ ràng đúng không, con..."
"Ba, ba đừng nói nữa."
"Con hiểu."
"Được rồi, ba cứ yên tâm về với con, dựa vào nhan sắc, danh tiếng, giáo dưỡng hay tính cách của con, việc nắm chặt trái tim Lương đại sư hẳn là không khó."
"Đúng rồi, bây giờ con xuống máy bay chưa?"
"Rồi ạ, đang ở trên đường về nhà rồi."
"Ừm, là Lương Siêu đón con."
"Hả?"
Cung Bình nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó lại mừng như điên!
"Vậy con còn về nhà gì nữa!"
"Hiện tại Lương đại sư đang ở khách sạn, con mau trở về với hắn, cho dù giúp hắn dọn dẹp phòng cũng tốt."
"Còn nữa, nhà họ Cung đều là người hiện đại, ngủ cùng trước khi kết hôn cũng không thành vấn đề gì, nếu có thể mang thai thêm một đứa con thì càng tốt, cho nên nếu hai đứa thật sự có làm gì đó thì không được dùng biện pháp an toàn đâu nghe không!"
Này!
Cung Vũ bị nói đến mặt đỏ bừng, đang muốn nói gì đó thì Cung Bình đã cúp điện thoại.

Vài phút sau.


Lòng Cung Vũ vẫn loạn như có nai con chạy hoang bên trong, Lương Siêu ho nhẹ một tiếng, đang muốn nói cái gì đó thì Lương Nghiên lại đột nhiên nhảy ra nói liên hồi.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.

Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Chị Cung Vũ, em chính là fan cứng trung thành của chị đó, em rất thích mấy tác phẩm của chị, chị có thể tặng em một tấm ảnh có chữ ký của chị không?"
"Còn nữa, có thể chụp hai tấm ảnh với em hay không, em muốn lưu lại làm kỷ niệm."
Đương nhiên Cung Vũ sẽ đáp ứng, ký tên và chụp ảnh xong hai cô gái còn trò chuyện.

Lúc đó, Lương Nghiên kéo tay Cung Vũ, nhỏ giọng nói: "Chị Cung Vũ, chị thích anh trai em sao? Chị muốn trở thành chị dâu của Nghiên Nghiên sao?"
Bị hỏi thẳng như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Cung Vũ lại đỏ bừng một mảng.

Sau khi ấp úng một hồi lâu, mím môi gật đầu rất nhẹ.

Cũng do cô ấy được giáo dục nghiêm khắc từ nhỏ khiến quan niệm của cô vô cùng truyền thống, cho nên cho dù trời xui đất khiến như thế nào lạc vào giới giải trí cũng chưa bao giờ hôn môi, hay ôm ai cả.

Cũng vì thế, dù cô không mấy đồng ý hôn ước sắp đặt, nhưng làm đứa con nghe lời cha mẹ, trước đó cô cũng chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ hủy hôn trong đầu.

Hơn nữa, trong lòng cô gái nào không có hy vọng gặp được một vị bạch mã hoàng tử?
Biểu hiện của Lương Siêu ở đại sảnh, cùng với sức mạnh một mình trấn áp hai nhà Ngô, Đào, cứu được nhà họ Cung trong gang tấc, quả thực đã thỏa mãn được một loạt ảo tưởng về bạch mã hoàng tử trong lòng cô!
"Hì hì..."
Thấy Cung Vũ gật đầu, Lương Nghiên lại nhỏ giọng nói: "Yên tâm đi, chị dâu, em sẽ giúp chị."
Suốt dọc đường đi không ai nói chuyện nữa.

Sau khi đưa Cung Vũ đến nhà họ Cung, Lương Siêu vốn định cùng đi vào để bàn bạc một chút về chuyện từ hôn thì lại bị Lương Nghiên kéo xuống.


"Anh, chị dâu Cung Vũ vừa từ nước ngoài trở về, khẳng định rất mệt mỏi, có chuyện gì sau này các người hẹn riêng ra nói chuyện sau đi."
"Hầy."
"Được rồi, như vậy cũng tốt."
Lương Siêu gật gật đầu, lại cười tạm biệt với Cung Vũ rồi ôm Lương Nghiên rời đi.

Tối ngày hôm đó.

Đường Khả Hân và đại thiếu gia nhà họ Ngô, Ngô Diệu Tổ hẹn nhau đến khách sạn, diễn tiếp một màn củi khô gặp lửa.

Sau một hồi triền miên, Đường Khả Hân đang muốn đề nghị Ngô Diệu Tổ giúp mình, đánh sập nhà họ Cung và cả nhà Lương Siêu thì Ngô Diệu Tổ đã mở miệng trước.

"Tiểu Hân Hân, ngày mai ba anh muốn gặp một người, người đó rất quan trọng."
"Đến lúc đó em nhớ ăn mặc xinh đẹp một chút, gợi cảm một chút, rất có thể sẽ cần em đi..."
"Đi hầu hạ người đó vài ngày."
"Cái gì?!"
Đường Khả Hân lập tức kinh hãi, không phải trước kia cô ta chưa từng tiếp khách, nhưng từ sau khi đi theo Ngô Ngạn Tổ thì cô đã được đối phương nâng niu như trứng mỏng trong lòng bàn tay.

Đừng nói kêu mình đi tiếp khách, đến người đàn ông khác chạm vào mình cô một chút cũng không được nữa là, vậy hôm nay là sao đây?
"Anh à, em..."
"Đừng nói nữa."
Ngô Diệu Tổ trầm mặt, nói: "Người lần này em phải tiếp có thể tiêu diệt nhà họ Ngô trong nháy mắt."
"Da không còn, lông làm sao bám, đạo lý này chắc là em cũng hiểu."
"Lợi hại như vậy?!"
Đường Khả Hân kinh hãi, nhà họ Ngô ở trong mắt cô ta đã là bá chủ một phương, nhưng người có thể tiêu diệt nhà họ Ngô trong nháy mắt thì sao?
Sẽ là người trâu bò cỡ nào đây?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi