TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 249

“Hừ, nếu Hàn Phỉ kia đã không biết tốt xấu, thích bị đàn ông chơi như vậy thì sau khi xử lý xong tên người tình của cô ta, tôi sẽ tiện tay thu cô ta về coi như cũng có thêm một món đồ chơi đi.”

“Đến lúc đó nếu anh có hứng thú cũng có thể chơi cùng tôi, sau khi chơi nát tiện nhân kia rồi, có vứt đi cũng không tiếc lắm.”

“Được, cứ làm theo lời Hào thiếu nói là được.”

Sau khi cúp điện thoại, trong mắt Tạ Bác vẫn lóe lên một thứ cảm xúc tối tăm.

“Cẩu nam nữ…”

“Nếu các người đã không để cho tôi dễ chịu thì tôi sẽ hủy diệt hết tất cả các người!”!

Ngày hôm sau.

Lương Siêu dậy sớm, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là phải từ hôn, chỉ mong Hạ Tử Yên có thể thuyết phục được ông nội cô, giao phần hôn thư thứ ba cho mình.

Nửa tiếng sau…

Thấy hai ông cháu Hạ Tam Hải ngồi ở bên cạnh bàn ăn sáng, Lương Siêu lập tức nháy mắt ra hiệu với Hạ Tử Yên.

Lúc đầu, Hạ Tử Yên còn giả ngốc, cuối cùng nghe Lương Siêu nhỏ giọng nhắc nhở một câu mới không giả vờ được nữa, đành phải vừa ăn bánh mì, vừa nhìn về phía Hạ Tam Hải.

“Ông nội, cháu muốn từ hôn với Lương Siêu.”

Lương Siêu nghe vậy thì nở nụ cười, vậy mới đúng chứ!

Cuối cùng cũng nói đến vấn đề chính.

“Con nhóc này, nói hươu nói vượn gì đó?”

Hạ Tam Hải răn dạy: “Cho dù cháu và Tiểu Lương có mâu thuẫn thì cháu cứ nhường hai bước đi không phải là êm xui rồi sao? Sau này không được nhắc lại hai chữ từ hôn này nữa, có nghe thấy không?”

“A, nghe rồi ạ.”

Hạ Tử Yên gật gật đầu, đóng tròn vai cô cháu gái ngoan ngoãn, sau đó lại tiếp tục ăn cơm giống như chưa có việc gì xảy ra, làm Lương Siêu nhìn mà sửng sốt.

“Cô Hạ này, cô…”

“Vậy là thôi luôn sao?”

“Đúng vậy, nếu không thì sao?”

Hạ Tử Yên chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ nói: “Tôi đã làm theo lời hứa rồi, nhưng ông nội tôi không chấp nhận thì tôi có thể làm gì được chứ?”

“Nhưng mà theo lý thì cô cũng nên tranh luận một chút chứ? Hoặc là một khóc hai nháo ba thắt cổ buộc ông ấy chấp nhận cũng được mà? Cô…”

“Không.”

Hạ Tử Yên lắc đầu: “Từ trước đến giờ tôi vẫn luôn nghe lời ông nội, huống hồ tối hôm qua tôi cũng đâu có đồng ý với anh là sẽ tranh luận với ông nội cho bằng được, hoặc là một khóc hai nháo ba thắt cổ để dọa ông ấy đâu?”

Lương Siêu: “…”

Mẹ kiếp, bị lừa rồi!

Nhưng mà thao tác này, đúng là không phản bác lại được mà.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi