TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 285

Rõ ràng, mấy tên ngốc trước mặt này không biết chuyện gì đã xảy ra ở võ quán Lục Hợp ngày hôm qua.

Ngay khi Vương Thiên Hào vừa hạ lệnh động thủ thì Vương Hồng Ba vừa bước ra ngoài.

“Dừng lại.”

“Cha à, tên đó là Lương Siêu, người đã đánh phế một cánh tay của con!”

“Câm miệng! Con không biết hôm nay là ngày gì sao?”

“Làm chuyện ầm ầm lên như vậy thì người mất mặt cũng chỉ là Vương thị chúng ta thôi.”

Vương Thiên Hào nhất thời nghẹn ứ không nói nên lời, chỉ có thể hận thù nhìn chằm chằm Lương Siêu, sau đó Vương Hồng Ba thờ ơ liếc nhìn Lương Siêu, nói: “Cậu nhóc, nể tình hôm nay là ngày trọng đại của nhà họ Vương chúng tôi, tôi có thể cho cho cậu một cơ hội.”

“Mau chữa khỏi cánh tay của con tôi, nếu vậy thì chuyện trước đó có thể xóa bỏ, Vương gia của tôi cũng sẽ không tính toán với cậu nữa.”

Vương Thiên Hạo nghe vậy vẻ mặt không cam lòng, thầm nghĩ như vậy thật quá dễ dàng cho tên đó rồi!

Nhưng ngay sau khi nhìn thấy Lương Siêu hừ một cái, rồi hắn lập tức duỗi ra hai ngón tay nói.

“Hoặc là, bây giờ ông chủ động rút khỏi thị trường, sau đó thủ tiêu bàn tay kia của con trai ông đã đánh em gái tôi đi, sau đó bỏ ra 1 tỷ để chuộc lại lỗi lầm của mình.”

Hoặc hai là tôi sẽ triệt để tiêu diệt toàn bộ Vương gia các người.”

“Hai con đường, ông chọn một đi.”

“Ha!”

Vương Hồng Ba tức giận cười nói: “Nhóc con, lúc trước cũng có một số người uy hiếp tôi như vậy, nhưng kết cuộc của bọn họ đều rất thảm.”

“Điều thứ nhất cậu nói hoàn toàn không có khả năng, về phần điều thứ hai…”

“Tôi thật muốn chống mắt lên xem cậu sẽ tiêu diệt nhà họ Vương của tôi như thế nào.”

Dứt lời, Vương Hồng Ba lại phất phất tay: “Hôm nay là ngày vui của nhà họ Vương, bất kể ai đến đều là khách, mời vào.”

Nghe xong, Lương Siêu gật gật đầu.

Cũng không nói thêm mà đi thẳng vào, bộ dáng hiên ngang kia làm Vương Thiên Hào vừa nhìn thấy lại nghiến răng nghiến lợi một phen.

“Ba! Rõ ràng thằng nhãi kia đến đây để ra vẻ! Chúng ta cứ chịu đựng hắn như vậy sao?”

Vương Hồng Ba liếc anh ta một cái, trách mắng: “Từ xưa đến nay, người làm việc lớn đều phải biết kiềm chế cảm xúc của mình, lúc trước ba dạy con cái gì đều bị trôi theo cơm hết rồi đúng không?”

“Dễ xúc động như thế, sau này làm sau có thể tiếp quản nhà họ Vương được?

Vương Thiên Hào bị mắng đến mặt đỏ lên, không cam lòng mà cúi đầu.

“Ba, con sai rồi.”

“Quên đi.”

“Nếu tên này đã không biết tốt xấu, không cần mặt mũi, thì cứ chờ buổi lễ kết thúc liền kêu Tiếu đại sư đến một chuyến, giải quyết dứt điểm hắn đi”

“Kết quả dám uy hiếp nhà họ Vương chúng ta chỉ có một con đường chết!”

Vương Thiên Hào nghe vậy thì vui vẻ ra mặt, hung hăng gật đầu.

“Vâng!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi