TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 331

Đồng thời, ông ta cũng khống chế bọ cạp khổng lồ phóng ra từng mảng khói độc màu xanh đậm. Đây là cổ độc bẩm sinh của ông ta để ăn mòn kiếm quang thần bí đó! Nhưng rất nhanh ông ta đã phát hiện ý nghĩ của chính mình có bao nhiêu ngây thơ, dưới lực công kích cường hãn của kiếm quang, ông ta cảm giác mình không trụ được mấy giây.

Mặc dù có thể ăn mòn kiếm quang huyền bí, nhưng trước đó nhất định mình sẽ bị chẻ làm đôi!

Vào thời khắc mấu chốt nguy hiểm này, ông ta thấy Lỗ Trì căn bản không thèm để ý đến mình, muốn thừa dịp Lương Siêu bị kéo đi phát động công kích, thấy vậy ông ta không khỏi cảm thấy tức giận!

“Lão tam!”

“Lại giúp anh! Quay lại giúp anh!”

Lỗ trì nghe tiếng quay đầu lại nhìn lên thấy thần thể gầy gò của Mạnh Khuê dưới công kích của kiếm bắt đầu run rẩy, ông ta liền theo bản năng mắng một tiếng: “Thật vô tích sự!”

“Anh không thể kiên trì một lúc sao?”

Nghe thấy điều này, Mạnh Khuê tức giận đến mức suýt phun ra một ngụm máu.

“Kiên trì con mẹ mày, mày giỏi mày thử xem!”

Mắng thì mắng, nhưng Lỗ Trì vẫn là chạy tới, trước tiên chuẩn bị giúp hắn cùng nhau chống lại huyền khí kiếm quang rồi nói tiếp.

Khoảnh khắc tiếp theo, Lỗ Trì biết rằng mình đã trách nhầm Mạnh Khuê rồi.

So với thanh kiếm trước, sức mạnh kiếm của Lương Siêu lần này đã tăng vọt!

“Nhanh lên!”

“Dùng cổ độc!”

Lỗ Trì gật đầu, cùng với Mạnh Khuê, vừa vận dụng huyền khí của tự thân gắt gao chịu đựng công kích của kiếm quang, đồng thời khống chế con rắn nhỏ màu xanh sẫm, phun ra một mảnh sương mù độc màu đen.

Lương Siêu nhìn thấu hai người kia đang tính làm gì, khóe miệng đột nhiên cong lên thành một vòng cung hài hước.

“Mấy cái độc vớ vẩn này thì làm gì được tôi chứ?”

“Đốt!”

Tiếng quát hạ xuống, thủ ấn Lương Siêu bắt đầu biến đổi.

Dưới sự ăn mòn của hai loại cổ độc, kiếm quang nhìn có vẻ hơi ảm đạm kia lại bùng phát những ánh kiếm vàng chói lọi lần hai!

Mà trên thân kiếm, từng đạo phù văn huyền diệu cũng bắt đầu tản mát ra từng mảnh kim quang, ngay sau đó chỉ nghe “Ầm!” một tiếng.

Cả chuôi kiếm quang dấy lên một mảng do ba màu kim, đỏ và vàng hợp thành một ngọn lửa đỏ!

“Xèo, xèo, xèo…”

Trong phút chốc, hai phiến khói độc đã bị đốt cháy thành tro, con bọ cạp khổng lồ và con rắn độc nhìn thanh kiếm rực lửa, chúng kiêng dè và có chút không chịu sự điều khiển và khống chế của Lỗ Trì và Mạnh Khuê nữa mà muốn chuồn đi!

Thấy vậy, hai người Lỗ Trì và Mạnh Khuê có vẻ bối rối, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy tình huống như vậy.

“Này, đây là loại lửa gì? Tại sao nó lại mạnh như vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi