TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 341

Hạ Tử Yên tức giận hung hăng trừng mắt nhìn vẻ mặt đắc ý của Lương Siêu, sau khi nhận lấy điện thoại nhấn nhấn mấy cái thì ném lại cho hắn.

“Anh nói cái gì, ảnh gì đâu, sao tôi không thấy?”

“Không thấy sao?”

Lương Siêu sửng sốt, sau khi lật xem album ảnh thì trợn tròn mắt.

Mấy tấm ảnh hắn cố ý chụp đã bị xóa không còn một mảnh!

“Hạ Tử Yên, cô làm vậy là không được đâu?”

“Rõ ràng là đang chơi xấu!”

“Cắt!”

Hạ Tử Yên lại lườm Lương Siêu một cái: “Anh đó, cái gì cũng tốt nhưng mà quá ngây thơ rồi.”

“Chơi xấu chính là đặc quyền của phụ nữ, cả cái này mà anh cũng không biết sao?”

Lương Siêu: “…”

Mẹ kiếp, sơ suất!

Ngày hôm sau.

Lương Siêu dậy thật sớm, vừa mới đột phá nên hắn đã quét sạch mệt mỏi sau trận ác chiến đêm qua, cả người đều có vẻ sảng khoái.

Kế tiếp hắn chuẩn bị đi cùng Hạ Tử Yên đến bệnh viện thăm khám lại bệnh tình của Hạ Tam Hải.

Vừa mới đến phòng bệnh, chỉ thấy hai cha con Bạch Thiên Nam và Bạch Hạo Nhiên đang thảo luận gì đó với Hạ Tam Hải.

“Hạ lão, qua vài ngày nữa sẽ là đại hội chi bộ trong tỉnh, đến lúc đó bổn bộ chủ hy vọng ngài có thể tham dự, cho dù chỉ lộ mặt cũng tốt.”

Hạ Tam Hải nghe vậy, lập tức hiểu ý của ông ta.

“Bộ chủ, ngươi cảm thấy từ sau khi phân bộ chúng ta mất đi mấy vị tông sư như Vương Ninh, đến lúc đó sẽ đánh mất đi uy phong vốn có?”

“Đúng vậy.”

Bạch Thiên Nam gật đầu, lại nói: “Tuy nói vị trí đứng đầu năm nay có thể là phân bộ Trấn Giang của chúng ta, nhưng với tư cách là đầu tàu của các chi bộ trong tỉnh, chúng ta nên…”

“Cái kia, xin lỗi.”

Lương Siêu đột nhiên mở miệng, cười cười ngắt lời: “Bạch bộ chủ có thể đã suy nghĩ nhiều, tôi đã sớm đặt trước vị trí đứng đầu cuộc so tài giữa các phân bộ trong tỉnh năm nay.”

“Cho nên, sợ là nó không có duyên với phân bộ Trấn Giang.”

Bạch Thiên Nam quay đầu lại nhìn, thấy lại là Lương Siêu thì đầu lại ầm ĩ đau nhức.

“Hừ.”

“Đại hội phân bộ trong tỉnh, chỉ có các phân bộ Võ Minh trong tỉnh tham gia, cậu không phải người trong Võ Minh thì đến đó xem náo nhiệt hay gì?”

“Ồ?”

Lương Siêu ngẩn ra, hỏi: “Chẳng lẽ Chu Hưng – Chu bộ chủ chưa nói với ông sao? Hơn nửa tháng trước, ông ấy đã thuê tôi làm một chấp sự danh dự.”

“Chu Hưng?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi